Trong phòng lớn, Kim lão đại thập phần khiếp sợ nhìn người vừa tới.
"Khí tức đều y hệt như lão Quỷ Nhãn. Bộ da thằn lằn này của ngươi hẳn là da của lão Quỷ Nhãn." Ánh mắt Kim lão đại ẩn ẩn đầy kiêng kị.
"Đến Kim lão đại ngươi đều không ngửi ra được, xem như một thân ngụy trang này có thể giấu giếm được trăm yêu." Từ Ngôn điềm nhiên như không có việc gì nói: "Thiên Trọng mộc thu thập được bao nhiêu rồi?"
Kim lão đại không nói chuyện, phất tay ý bảo thủ hạ đi lấy tài liệu đến. Không bao lâu, hơn ba mươi gốc cự mộc đã được mang tới.
"Kim Ma thử nhất tộc ta đã dốc hết toàn lực mới thu thập được nhiều như vậy."
"Đúng vậy, Kim lão đại quả nhiên là người trong nghề tầm bảo." Từ Ngôn cười cười thu hết Thiên Trọng mộc vào Thiên Cơ phủ. Có đống tài liệu này, ít nhất hắn cũng có thể luyện chế ra gần ngàn viên Võ Thần đạn.
"Nha đầu Kim Tình kia..."
Kim lão đại mới nói nửa câu, Từ Ngôn lập tức khẽ động linh lực, mở Thiên Cơ phủ. Chốc lát sau, một nữ tử ăn mặc đạo bào xuất hiện ở trước mặt hai người.
Nhìn thấy cháu gái không có chuyện gì, Kim lão đại thở phào một hơi. Sở dĩ lão dốc hết sức toàn tộc thu thập Thiên Trọng mộc cho Từ Ngôn, lại kiên nhẫn chịu đựng không tiếp xúc với với đám Đại yêu khác cũng chỉ là e ngại đứa hậu bối Kim Tình này nhất mà thôi.
Đời sau của Kim Ma thử nhất tộc rất nhiều, được cho là phồn thịnh nhất trong toàn Yêu tộc ở Thiên Bắc này. Thế nhưng Kim Ma thử rất khó xuất hiện Đại yêu chân chính dù cho yêu linh rất nhiều.
Bởi chuột tộc có một phần thiếu hụt, giam cầm lấy sự phát triển của Kim Ma thử nhất tộc.
Đó chính là lo sợ!
Loài chuột trời sinh nhát gan, dù là Kim Ma thử Yêu thú cũng không thể thoát khỏi phần thiếu hụt trời sinh này. Một khi tâm thần Yêu thú xuất hiện phần thiên tính sợ hãi này, đã định trước tu luyện của bọn nó càng thêm gian nan hơn so với Yêu tộc khác.
Không chỉ có tích lũy tu vi quanh năm suốt tháng mà còn dồn hết toàn lực khắc chế sợ hãi nơi đáy lòng. Cho nên tỷ lệ xuất hiện Đại yêu trong Kim Ma thử nhất tộc có thể nói là thấp nhất.
Thiên phú của Kim Tình không dưới Kim lão đại. Bởi vậy lão cực kỳ coi trọng đứa hậu bối này. Nếu không lão căn bản sẽ không giúp đỡ Quỷ Diện thu thập Thiên Trọng mộc làm gì, mà trực tiếp liên lạc với đám Đại yêu khác không phải tốt hơn sao?
Nhìn thấy cháu gái bình yên vô sự, ngoài chuyện cảm thấy yên tâm, ánh mắt Kim lão đại còn trở nên đầy quái dị.
Lúc Kim Tình bị trấn áp không phải mặc đạo bào. Mới chỉ một năm, lúc đi ra nàng lại mặc đạo bào, không chỉ thế còn là đạo bào của nam nhân.
Nhìn nhìn cháu gái nhà mình, rồi lại nhìn Từ Ngôn đang ngụy trang thành Quỷ Nhãn, khóe mắt Kim lão đại giật giật vài cái. Lão định bụng hỏi thăm, rốt cuộc lại không thể thốt nên được.
Sau khi có được tự do, Kim Tình lập tức đại hỉ. Đến khi nàng phát hiện Quỷ Diện không có ở đây, trong phòng lại có thêm một tên Quỷ Nhãn, lòng không khỏi sinh nghi.
"Gia gia, hắn không phải là Quỷ Nhãn, mà là Quỷ Diện." Trong Thiên Cơ phủ, Kim Tình chưa thấy Từ Ngôn ngụy trang qua, lại càng không biết mấy tên Đại yêu Quỷ Nhãn bị Từ Ngôn chém giết lại có thể dứt khoát kết luận ra chân thân Từ Ngôn.
"Làm sao ngươi biết là ta?" Từ Ngôn khẽ kinh ngạc, tò mò nhìn lại.
"Ánh mắt của ngươi quá lạnh, lạnh lẽo hơn cả Quỷ Nhãn." Kim Tình oán hận nói một câu, chợt phát hiện mình còn đang mặc đạo bào của người ta bèn biến sắc mặt, hầm hầm xoay người mà đi.
Trực giác là thiên phú của nữ nhân, không chỉ ở Nhân tộc mà cả Yêu tộc cũng vậy.
Kỳ thật Kim Tình căn bản không nhìn ra ánh mắt của Từ Ngôn có gì, mà trực giác của nàng nói cho nàng biết. Lão giả đối diện tuyệt không phải là Quỷ Nhãn, mà là tên Quỷ Diện khiến nàng hận đến ngứa cả răng.
Đợi đến lúc Kim Tình đi rồi, Từ Ngôn không hiểu thấu nhìn về phía Kim lão đại, ánh mắt trở nên vô cùng nhu hòa hỏi: "Ánh mắt của ta lạnh sao? Như thế này đã được chưa hả?"
Ánh mắt quái dị của Từ Ngôn khiến Kim lão đại nổi cả da gà, vội vàng bảo đã tốt hơn nhiều rồi.
Dừng lại ở Ma Huyết quật một ngày, Từ Ngôn và Kim lão đại lại tiếp tục đi tới Tiềm Long lĩnh. Ngày ước hẹn giao phó huyết sát lần thứ hai cũng đã đến gần.
Trên Sơn Hà đồ, Kim lão đại một mực không nói lời nào, còn Từ Ngôn thì chỉ nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Qua hồi lâu, Kim lão đại vẫn không nhịn được, hỏi trước: "Ngươi định đối phó với trăm yêu thế nào?"
"Ngươi không cần biết rõ." Từ Ngôn không nhếch mắt lên, đáp: "Chỉ cần biết một điểm là được, đó là nếu ngươi dám tiết lộ thân phận của ta trước, Kim lão đại ngươi là kẻ chết đầu tiên."
Tiếng gió gào thét, trên Sơn Hà đồ có hai luồng khí tức lạnh như băng nổi lên.
Một năm nay Kim lão đại không thể không nghĩ cách, thế nhưng tính đi tính lại vẫn không tìm ra được nửa điểm cơ hội đánh bại được Quỷ Diện. Sắp đến thời khắc cùng trăm yêu hội tụ, nhất định lão phải đưa ra quyết định.
Là sớm trở mặt với Quỷ Diện hay là vẫn vạch trần hắn trong thời điểm trăm yêu tụ hội, hoặc là giả bộ như không biết, không đếm xỉa đến.
Ánh mắt Kim lão đại một mực trầm ngâm, uy áp Đại yêu được tản mát đến tận cùng nhưng vẫn không thể đè ép được khí tức của Quỷ Diện. Lúc này, một luyện hồn xuất hiện ở trên Sơn Hà đồ, ngay sau đó là luyện hồn thứ hai, thứ ba.
Mãi đến tám luyện hồn hiện thân mà ra, không khỏi Kim lão đại không khỏi giật thót lại.
Kim mang trong mắt lập loè, lão thấy được tám người quen, theo thứ tự là Thương Mộc, Minh Phong, Quỷ Nhãn, Tứ Dực, Bách Mục, Nhân Hùng, Hung Mãng và Thương Ngư.
Tám luyện hồn Đại yêu!
Đồng tử Kim lão đại co rút lại. Lão không thể không biết được tin Quỷ Diện trảm yêu ở Thiên Bắc, thế nhưng lão vạn lần không ngờ là ngoại trừ Đại yêu Ngũ Địa, chỉ trong một năm này còn có thêm mấy Đại yêu nữa bị giết.
Kim lão đại đã sớm biết thực lực của Quỷ Diện, còn giao thủ với Từ Ngôn rồi. Thế nhưng chỉ một năm ngắn ngủi đã giết liền tù tì tám Đại yêu. Nếu như theo đúng lộ trình và kế hoạch, có lẽ thời gian Từ Ngôn giết chết một tên Đại yêu không quá ba ngày.
Chưa kể thực lực hai Đại yêu Tứ Dực và Nhân Hùng cũng đã xếp vào hàng đầu trong số trăm yêu ở Thiên Bắc này, còn cường hoành hơn cả Kim lão đại không ít.
Đến Đại yêu như Nhân Hùng và Tứ Dực cũng bị xử tử, Kim lão đại thầm suy nghĩ một hồi lầu, chậm rãi thu hồi uy áp của bản thân lại.
Bởi Kim lão đại xem ra, nếu quả thật giao thủ cùng Quỷ Diện, mình tuyệt đối không chống đỡ được quá một canh giờ. Thậm chí không đến nửa canh giờ đã bị hắn đánh chết.
Giữa đám Đại yêu không có giao tình gì cả, chưa kể Kim lão đại thân là chuột tộc, trời sinh nhát gan. Cho nên sau một lúc trầm ngâm, lão đã có được quyết định.
"Sau khi đến Tiềm Long lĩnh, ta sẽ tìm cơ hội rời đi. Quỷ Diện quá giảo hoạt, dùng dung mạo Quỷ Nhãn có thể giấu kín được cả ta. Mắt chuột ta tuy không sáng nhưng vận khí khá tốt, sớm tránh được nguy cơ. Về phần sinh tử của đám Đại yêu còn lại thì Kim lão đại ta bất lực rồi."
Nghe được Kim lão đại nói như vậy, Từ Ngôn thoả mãn gật đầu, nói: "Đúng vậy a, Quỷ Diện quá giảo hoạt, ai nghĩ hắn lại biến thành bộ dáng Quỷ Nhãn đâu? Trăm yêu không may, Kim lão đại ngươi cũng không may mắn gì, không nói thiếu chút nữa bị lừa mà còn suýt nữa phải chết rồi. Nói đến số mệnh, phải nói đó là thứ mờ mịt tối nghĩa a, Kim Ma thử nhất tộc có thể toàn thân trở ra đã tính là số mệnh Kim Ma thử các ngươi bất phàm."
Lời nói đã đến nước này, hai người cứ vậy coi như đã đạt được thỏa thuận chung. Chỉ cần Từ Ngôn thuận lợi trà trộn được vào Tiềm Long lĩnh, Kim lão đại có thể thừa cơ rút đi.
Hai người nhìn nhau cười cười, ngầm hiểu lẫn nhau. Chẳng qua là Từ Ngôn cười đến thoải mái, mà dáng tươi cười của Kim lão đại thì lại tràn đầy bất đắc dĩ.
Không hợp tác, chỉ có một con đường chết. Mặc dù bị trăm yêu vây công, Từ Ngôn cũng nắm chắc có thể đánh chết Kim lão đại trước, cho nên hắn không sợ Kim lão đại lật lọng.