Sự nham hiểm của Lôi Lục đã thành công thổi phừng ngọn lửa giận bên trong Từ Ngôn.
Nhân tộc sắp đối mặt với kiếp nạn Thiên Hà, đồng thời còn bị bách yêu tàn sát bừa bãi. Từ Ngôn tưởng tượng, cứ mỗi một con Đại yêu đều trưng bức chân dung của hắn ra khi xuống tay tàn sát tại tòa thành Thiên Nam, như vậy việc bị nghiệp hỏa quấn thân cũng có khả năng trở thành sự thật.
Thật ra Từ Ngôn cũng không để ý đến sự thù hận của những kẻ đó, làm tâm điểm căm hờn của hàng tỷ sinh linh thì đã sao, chỉ là khi nghĩ đến Hồng Nguyệt, Tam tỷ, nhớ đến vị sư huynh kia, Từ Ngôn bỗng cảm thấy sởn cả tóc gáy.
Không phải là hắn không có người thân, trái lại, từng người đó đối với hắn có vị trí cực kỳ quan trọng.
Một khi người thân của hắn rơi vào tay Lôi Lục thì bọn họ sẽ có kết cục vô cùng thê thảm!
Sự tính toán của Lôi Lục làm Văn Mai phải chau mày. Nàng cũng là Đại yêu nhưng mục đích thật sự của nàng ta khi đến Thiên Nam không phải là tham dự Bách yêu yến, mà là để tìm kiếm muội muội. Cách làm của Lôi Lục quá mức tàn nhẫn nhưng nàng ta khó có thể can thiệp.
Trừ khi ngăn cản việc tiến hành Bách yêu yến, bằng không, khi Bách yêu đến phương nam, Nhân tộc tại Thiên Nam khó mà tránh khỏi thảm họa diệt vong.
Văn Mai không đành lòng, đứng giữa những tiếng cười gằn của bầy Đại yêu. Nhiều tiếng quát tháo, cười lớn vang lên sau lưng Lôi Lục. Từng con Đại yêu khởi động làm nóng người, ngay cả con Lôi Tượng kia còn biến ra hình người, giúp Lôi Lục vẽ thêm nhiều bức chân dung nữa.
"Lôi Lục Nhĩ..."
Những ngôi sao trong mắt trái chuyển động càng lúc càng nhanh, một luồng sát khí khủng khiếp toát ra từ người của Từ Ngôn. Một khi có nguy cơ ảnh hưởng đến sự an toàn của người thân xuất hiện, cảm giác điên cuồng trong lòng của Từ Ngôn sẽ bị kích phát mà thể hiện ra bên ngoài.
"Chẳng phải ngươi luôn muốn nhanh chóng mở màn Bách yêu yến sao? Như vậy, bắt đầu ngay lúc này cũng được!!!"
Trong tiếng thét gào phẫn nộ, bóng dáng của Từ Ngôn không còn lẩn trốn như ban đầu nữa, mà là chuyển hướng vọt thẳng đến bách yêu. Hai thanh pháp bảo dao động một luồng khí tức điên cuồng, rõ ràng là đang bị hắn dồn toàn bộ sức mạnh vào đó, cơ hồ sắp sửa nổ tung!
Lôi Lục lại cười gằn, miệng ngoác rộng.
Y nhận ra một luồng khí tức nguy hiểm đang tiếng đến, trong nháy mắt liền ra quyết định, giẫm mạnh Long Tước dưới chân, quát lên: "Đi, qua sông nhanh lên!"
Chữ "Đi" vừa vang lên, Lôi Lục đột ngột ném mạnh hai thanh roi sét ra ngoài, bọn Đại yêu còn lại cũng sử dụng các loại sức mạnh thiên phú dồn dập. Từng mảng mây mù có màu sắc sặc sỡ phủ kín cả đất trời, lại có băng, nước, khí độc mù mịt, biển lửa cháy lên.
Bên trong biển lửa, một bộ xương hổ to lớn hiện ra mờ mờ ảo ảo. Động tác của nó rất chậm nhưng lại có thể ngăn cản hầu hết các đòn tấn công.
Mấy chục loại sức mạnh đến từ thiên phú của bọn Đại yêu kết thành một tấm lưới lớn che kín cả bầu trời, nhốt lấy Quỷ Diện kín kẽ.
Bách yêu vẫn cảm thấy khó hiểu, có kẻ lại muốn xông lên thừa cơ hội để tiêu diệt Quỷ Diện, nhưng Lôi Lục thế mà lại dẫn đầu đi trước, thẳng hướng về Thông Thiên hà.
Không riêng gì Lôi Lục, ngay cả Long Tước lúc này cũng đã nghĩ thấu một chi tiết quan trọng.
Quỷ Diện không thể qua sông, vậy thì chấp nhận ở lại Thiên Bắc đi. Trái lại, không còn nhiều người phàm tại đây, tất cả những kẻ ở lại đều thuộc về Yêu tộc, không chỉ là bọn yêu thú, yêu linh, mà còn có cả Yêu Vương, dù tên Quỷ Diện có mạnh mẽ đến đâu thì cũng khó mà tạo nên sóng gió.
Thay vì ở lại Thiên Bắc để chém giết sống chết với Quỷ Diện, bọn chúng nhận ra Bách yêu yến quan trọng hơn, không những có thể thức tỉnh Yêu chủ chi hồn, mà còn có thể chọc tức chết tên Quỷ Diện đó.
Cách thức báo thù này mới đúng là chính xác, làm kẻ địch tan nát cõi lòng, để hắn phải trơ mắt nhìn người thân, dòng tộc diệt vong dần dần. Đây mới đúng là thủ đoạn trả thù đáng sợ bậc nhất.
Bị Yêu Vương đuổi giết còn có thể bình an vô sự, từ đó nói rõ Quỷ Diện cũng không đơn giản. Vì thế, Lôi Lục từ bỏ ý định chiến đấu cùng Quỷ Diện, mang theo tiếng cười quái dị, nhanh chóng tiến vào mặt sông, từ đó rời đi xa.
Một lát sau, bộ xương hổ khổng lồ lao ra từ bên trong quần thể sức mạnh thiên phú của bọn Đại yêu.
Từ Ngôn đang đứng trên những mảnh xương sườn hình trăng khuyết ở vị trí phần bụng của bộ xương hổ, sắc mặt của hắn âm u như dòng nước.
Bách yêu hợp lực công kích tạo ra một loại uy năng không thể xem thường. Nếu không nhờ vào bộ xương của hổ vương này chống đỡ, hắn cũng khó mà thoát thân nếu chỉ sử dụng mỗi hai thanh pháp bảo.
Cố gắng đè xuống sức mạnh dao động bên trong mắt trái, Từ Ngôn thu hồi bộ xương Hổ Vương vào, sau đó giương hai cánh ra, vội vã lao đến bờ sông.
Chờ hắn đến bờ, bọn bách yêu xa xa chỉ còn là những điểm đen nho nhỏ, dần dà mất hút.
Tiếng cười gằn của Lôi Lục vang vọng bên tai khiến Từ Ngôn giận xanh mặt. Hắn dữ tợn siết mạnh hai nắm đấm, hàm răng siết chặt vào nhau đến nỗi phát ra âm thanh.
"Thông Thiên hà!"
Ầm!!!
Từ Ngôn đánh ra một thanh mâu sấm sét, đâm vào bên trong dòng sông khiến sóng nước nổ tung vút cao lên tận mười trượng. Bọt nước văng tung tóe đến bên người nhưng hắn không hề tránh né, để mặc cho cả người ướt đẫm vì nước sông.
Tí tách... tí tách...
Từng giọt nước sông vươn trên khuôn mặt tựa như những giọt lệ khẽ rơi. Trừng lớn hai mắt chằng chịt những đường tơ máu, Từ Ngôn đứng bên bờ sông, ngửa mặt lên trời gào thét điên cuồng. Tiếng gào của hắn đầy ắp một nỗi không cam lòng và tức giận, dường như muốn xé rách cả vòm trời!
Thét ra hết nỗi buồn bực trong lòng, tinh thần Từ Ngôn dần bình tĩnh lại.
Nóng giận sẽ không thể giải quyết được bất cứ vấn đề gì. Hiện tại, bách yêu đã tiến về nam, sau đó không lâu sẽ là một trận thảm sát diệt tộc đầy máu tanh dính dáng đến Nhân tộc tại Thiên Nam.
"Ta phải trở về. Hồng Nguyệt chưa chắc đi theo tông môn định cư ở hải ngoại, Tam tỷ cũng không rời khỏi kinh thành, lại còn có Trình lão gia tử..."
Suy tính xem người thân của mình sẽ đối phó với kiếp nạn Thiên Hà bằng cách nào, cõi lòng Từ Ngôn càng lúc càng loạn.
Bàng Hồng Nguyệt trông có vẻ ngoan ngoãn, nhưng thật ra tính tình rất cứng cỏi. Nếu như vẫn không biết tin tức gì về phu quân của mình, giờ ngay cả cha nàng cũng mất tích, Hồng Nguyệt chắc chắn sẽ bôn ba khắp nơi để tìm kiếm.
Bên cạnh đó, tuổi tác của Tam tỷ cũng lớn dần, càng không dễ rời khỏi kinh thành này, rời bỏ Mai Hương lâu.
Về Tả tướng cũng không cần phải bàn cãi, dựa vào cách làm quan một lòng vì lê dân của Trình Dục, trừ khi giới tu hành của Thiên Nam di dời tất cả người phàm đến hải ngoại, không thì Trình Dục chắc chắn sẽ không rời Đại Phổ.
"Bách yêu đến rồi, đúng ra các người phải đi khỏi nơi đó mà!"
Từ Ngôn ngồi tại bờ sông, than thở một tiếng, ánh mắt mê man dần.
Có lẽ Hồng Nguyệt biết đến kiếp nạn Thiên Hà từ nguồn tin trong tông môn, nhưng chưa chắc là nàng biết được trước khi cơn kiếp nạn xảy ra sẽ còn một buổi tiệc khủng khiếp của bầy bách yêu.
"Quay lại Thiên Nam, quay lại Thiên Nam..."
Từ Ngôn lầm rầm như si ngốc, từ từ đứng lên. Nhìn nước sông cuồn cuộn trước mặt, ánh mắt của hắn càng lúc càng sáng tỏ.
Ngay khi vừa tỉnh táo lại, Từ Ngôn lập tức nhớ đến hình ảnh chiếc cầu bằng cua.
Để giữ lại một con đường lui, từ khi vừa đến Thiên Bắc, Từ Ngôn liền bắt đầu nuôi cua. Hiện tại, hàng vạn con Băng Ti giải đã được nuôi nấng phát triển thành yêu vật, trong đó có Tiểu Thanh to nhất cũng tiến hóa thành yêu linh cách đây mấy năm. Ngoại trừ Tiểu Thanh ra, trong vườn hoa Thiên Cơ phủ, có thể thấy ít nhất tầm ba mươi con yêu linh cua lớn. Bên cạnh đó, nếu có sự góp sức của tên Hải Đại Kiềm kia, hắn hy vọng có thể thành công tạo ra một nhánh cầu bằng cua!
Đến cả cảnh giới Kim Đan hậu kỳ cũng không thể vượt qua Thông Thiên hà, thật ra cách thức vượt sông nhờ vào chiếc cầu bằng cua này cũng là một phương pháp bất đắc dĩ của Từ Ngôn.
Cho dù tất cả có trở thành yêu linh, hàng vạn con Bằng Ti giải cũng chưa chắc có thể hình thành nổi chiếc cầu bằng cua vắt ngang Thông Thiên hà.
Thế nhưng, nếu chiếc cầu bằng cua này không bắt tới Thiên Nam, thì khả năng bắt đến chính giữa dòng sông hẳn là có thể. Chỉ cần đưa hắn tới giữa con sông lớn này, Từ Ngôn liền có thi triển biến thứ sáu trong Thiên Quỷ thất biến, dùng sức mạnh của Quỷ Đạo Bàn Thiên đi xuyên qua nửa dòng Thông Thiên hà còn lại.
Ánh mắt của Từ Ngôn càng lúc càng sáng tỏ. Hắn liên tục suy nghĩ tính khả thi của chiếc cầu bằng cua, cuối cùng quyết định.
Ngẫm nghĩ một lát, hắn triệu hồi ra Thiên Cơ phủ xuất hiện ngay bên cạnh.
Hàng vạn con cua tạo thành một đạo quân bò ra liên tục, không ngớt từ bên trong Thiên Cơ phủ. Không lâu sau, vô số con cua tụ tập trong phạm vị xung quanh Từ Ngôn.
Bầy yêu thú này cũng chưa nhận chủ, lúc bị nhốt trong Thiên Cơ phủ vẫn cảm thấy bình thường, một khi được thả ra, liền xuất hiện địch ý hướng về Từ Ngôn. Đặc biệt là bọn Yêu linh cua lớn kia, những chiếc càng to lớn kia kẹp vào nhau vang lên âm thanh răng rắc.
Sự hỗn loạn của đại quân cua lại nhanh chóng được ổn định xuống ngay sau khi một con cua xanh to lớn hiện thân. Lúc Tiểu Thanh xuất hiện, hàng vạn con cua to cúi đầu rối rít, cung nghênh vị vua của bọn chúng.