Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nhật Nguyệt Đương Không

Chương 372: Tà thuật yêu đạo (hạ)

Chương 372: Tà thuật yêu đạo (hạ)
Long Ưng gãi đầu nói:
- Tiểu đồ không phải nàng, làm sao hiểu được?


Tương phu nhân tức giận nói:
- Khi ta hỏi hai người còn lại vấn đề tương tự, họ đều cố hết sức trả lời, chỉ có ngươi là không muốn đáp lại ta.

Long Ưng nói:
- Bất kể có phân tích tỉ mỉ hợp tình hợp lý thế nào đi chăng nữa cũng chỉ là phán đoán của người ngoài cuộc thôi. Nhân duyên cũng khó nắm bắt như vận mệnh vậy, vì nó chính là một phần của vận mệnh, của ngươi là của ngươi, không phải của ngươi thì không phải của ngươi.

Tương phu nhân khen:
- Nói hay lắm!

Long Ưng hớn hở nói:
- Khó khăn lắm sư phụ mới khen tiểu đồ một câu, cuối cùng là đến phòng thơm của sư phụ hay đến căn nhà nhỏ bé của tiểu đồ đây?

Tương phu nhân tức giận nói:
- Cho ngươi một câu “vợ chồng là duyên trời định”, ngươi làm bao nhiêu hứng khởi truyền dạy của Vi sư đều tiêu tán hết rồi. Phải chăng ngươi muốn ta đuổi ngươi khỏi cửa, chấm dứt quan hệ thầy trò ở đây?

Long Ưng ngông nghênh nói:
- Về lý thuyết thì ta đã học hết rồi đấy! Chỉ còn thiếu luyện tập, chỉ có sư phụ mới… Ha ha!

Tương phu nhân cười muốn đứt hơi, khó khăn lắm mới dừng cười mà nói:
- Ngươi coi Thương Nguyệt Lệnh là người thế nào vậy? Không có cưới hỏi đàng hoàng nàng lại chịu đồng ý, mơ tưởng chạm được đến tay nàng. Đồ đệ ngoan của ta, ngươi có thể đứng đắn một chút không vậy?

Long Ưng xoa tay nói:
- Có thầy giỏi tất có trò giỏi, sư phụ quyến rũ ta, ta quyến rũ sư phụ, khác nhau là ở chỗ sư phụ không chịu lên giường, đồ nhi lại ngày đêm nhớ mong, làm cách nào mới có thể giải quyết điểm khác nhau này đây?

Tương phu nhân mỉm cười không nói, chỉ dùng đôi mắt sắc như nước hồ quan sát hắn.

Long Ưng nhìn lại mình rồi nhìn nàng, ngạc nhiên nói:
- Có gì hay để nhìn à?

Tương phu nhân nói:
- Sư phụ đang nghĩ đến cảm giác của Thương Nguyệt Lệnh khi nhìn thấy ngươi lần đầu tiên.

Long Ưng tiêu sái nhún vai:
- Ta không quan tâm! Vui mừng thì vui mừng, không vui mừng sẽ kéo ngã.

Tương phu nhân thản nhiên nói:
- Ngươi đã quên đây là nhiệm vụ quan trọng mà Tiểu Khả Hãn giao cho ngươi sao?

Long Ưng biết mình lại vừa lộ ra sơ hở, quyết tâm liều mạng nói:
- Khả năng quyến rũ nam nhân của sư phụ thật là tuyệt thế vô song, nhưng người vẫn không phải là nam nhân, thiếu kinh nghiệm quyến rũ nữ nhân thực tế. Như nàng Thương Nguyệt Lệnh cao cao tại thượng kia, người xu nịnh xung quanh nàng còn ít ư? Chỉ có thái độ như lão tử này mới có thể khiến nàng thấy rõ chân tình chân tính, khác hẳn những kẻ kia.

Tương phu nhân thay đổi sắc mặt nói:
- Có lý!

Long Ưng vươn vai đứng dậy, vỗ vỗ cái bụng đã no tròn nói:
- Nếu sư phụ vẫn không chịu lên giường với tiểu đồ, xin thứ lỗi tiểu đồ không thể bồi tiếp được nữa.

Tương phu nhân sẵng giọng:
- Ngươi đang ép sư phụ!

Long Ưng nói:
- Sao cũng được. Hì hì!

Hắn bước đến sau lưng nàng, đặt hai tay lên vai nàng.

Tương phu nhân bình tĩnh nói như không có chuyện gì xảy ra:
- Nếu ngươi dám hôn ta, sư phụ sẽ cắn toạc môi ngươi ra, để ai ai cũng có thể thấy chuyện xảy ra giữa hai chúng ta! Hừ!

Long Ưng dùng thủ pháp nhanh không ai bì kịp, đẩy một luồng ma khí vào huyệt Nhũ Tiêm của nàng rồi lập tức nghênh ngang bước đi.

Rời khỏ thành Bắc, Long Ưng cảm thấy mình rất khá. Mấy ngày này giao phong với Tương phu nhân hắn đều rơi vào thế hạ phong, bị nàng mê hoặc cho đầu óc choáng váng nhưng trong nháy mắt thế chủ động đã thuộc về hắn. Lần này hắn cắt ngang bài giảng mà bỏ đi thì có thế nào cũng là một đòn đả kích với Tương phu nhân luôn coi mình là cao nhất.

Quan trọng hơn là cái nàng gọi là ba tháng huấn luyện đã không còn ý nghĩa gì nữa, hắn liền đi nói với Khoan Ngọc, nhờ hắn sắp xếp mà nhanh chóng rời khỏi đây. Còn “nhiệm vụ Phi Mã” cái khỉ gì đấy là chuyện của một năm sau, đến lúc đó hãy nghĩ cũng chưa muộn.

Điều đáng tiếc duy nhất là bí nữ Mặc Sĩ Cơ Thuần, đành phải lùi hẹn với nàng vậy.

Chỉ nghĩ đến việc có thể lập tức trở về Thần Đô với các phu nhân xinh đẹp rồi đi đến cao nguyên gặp Na Phù và tiểu bảo bảo, lòng hắn đã như có lửa đốt, một khắc cũng không thể chậm trễ.

Còn một lý do khác là giảng nhiều sai nhiều, đi lúc này là tốt nhất.

Suất Lũy trước mắt.

Trước khi đi đã truyền thụ cho Khương Xích và Phục Chân mấy môn võ công phù hợp để bọn hắn có thể thắng được tiền thưởng trong hội tháng.

Hai kị sĩ phi ra từ cổng lớn của Suất Lũy.

Lại trùng hợp đến thế, đúng là Khương Xích và Phục Chân.

Hai người thấy hắn đi tới liền vội vàng ghìm ngựa.

Long Ưng thấy sắc mặt hai người không tốt, đã tụt mất một nửa hưng phấn, đón đường hỏi:
- Có chuyện gì?

Khương Xích chán nản nói:
- Chúng ta đang muốn tìm ngươi, đã xảy ra một chuyện rất không may.

Sắc mặt Phục Chân đầy vẻ bất đắc dĩ, nặng nề nói:
- Hoa Giản Ninh Nhi đã tự tử vì ngươi.

Trong đầu Long Ưng nổ ầm một tiếng, hắn thất thanh hỏi lại:
- Ngươi nói sao?

Khoang Ngọc lật tấm vải liệm Hoa Giản Ninh Nhi ra, để lộ khuôn mặt không còn nét gì tức giận của nàng, làn da của mỹ nữ yêu kiều hơn hoa ngày xưa đã trở thành màu tái nhợt xanh mét khiến người nhin lạnh buốt đến tận tim.

Long Ưng như chìm xuống đáy biển sâu, trên ngực như bị đá tảng đè chặt, hô hấp khó khăn, nỗi đau khổ lan tràn trong từng mạch máu. Hắn không những tức giận mà còn áy náy. Nếu thời gian có thể quay ngược lại chắc chắn hắn sẽ quan tâm yêu quý nàng nhiều hơn, chỉ tiếc cái gì đã mất sẽ không trở lại, chỉ có thể tự trách bản thân vô tâm.

Hắn không nên để nàng rời khỏi Tổng đàn, biết là nàng đang mạo hiểm tính mạng mà vẫn để nàng bỏ đi.

Khoan Ngọc nói:
- Người của ta bắt được nàng trong một trấn nhỏ ở phía bắc hồ Động Đình, kỳ lạ là nàng lại chịu ngoan ngoãn trở về. Nhưng sau khi leo lên thuyền cá nàng bỗng lẩm nhẩm gọi tên ngươi ba lần rồi móc ra một bình sứ nhỏ, uống cạn độc dược trong bình. Mọi chuyện quá đột ngột không ai kịp đến ngăn cản nàng. Không đến hơi thở thứ năm nàng đã qua đời, chất kịch độc như thế ta còn chưa nghe qua.

Long Ưng đầu óc trống rỗng, không thể trả lời.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch