Với chiếc máy điều hòa này, đừng nói là phòng của Thiến Thiến, chắc chỉ cần mở cửa phòng ra, Lâm Phong ngủ ở cửa cũng có thể hưởng xái không ít gió mát!
"Vậy lắp ở đầu giường, anh thấy có được không? Lắp cuối giường sẽ thổi hơi lạnh về phía trẻ con thì không tốt lắm, lắp đầu giường sẽ có lợi với sức khỏe của trẻ con hơn."
Người thanh niên quan sát căn phòng một lúc rồi mới nói.
Lâm Phong gật đầu: "Có thể, chỉ cần các chú lắp đặt tốt là được."
Lâm Phong nói xong né người ra.
Hai thanh niên thao tác rất nhanh, sau khi chọn đúng vị trí, bèn khoan lên tường, luồn ống thoát nước của máy lạnh ra ngoài, sau đó lại dựng khung sắt bên ngoài.
Bọn họ phối hợp tốt, làm mãi đến khi lắp xong điều hòa, cũng đã là một tiếng đồng hồ sau đó.
"Làm xong, chúng ta đi đây!"
Thanh niên cười tạm biệt Lâm Phong.
Dù Lâm Phong biết công ty này lắp đặt điều hoà miễn phí, song vẫn thấy ngại ngại, vội vàng cầm lấy quả anh đào từ trên bàn, đưa cho thanh niên kia nói: "Lau mồ hôi đi đã, ăn chút hoa quả đi nè!"
Hai thanh niên vội vã từ chối: "Không được không được! Đợi lát nữa còn phải đi nhà khác lắp điều hòa, chúng em không có thời gian ạ!"
Lâm Phong cũng không bắt buộc, tìm một cái túi ny lon, bỏ vài quả anh đào vào bên trong, trực tiếp nhét vào trong tay của hai thanh niên.
"Vậy thì chờ một chút làm xong rồi ăn! Hai em vất vả quá!"
Hai thanh niên thấy không từ chối được, đành mang quả anh đào rồi vội vã rời đi.
Bọn họ thậm chí cả liếc nhìn cũng không nhìn, không hề biết bên trong chứa cái gì!
Lâm Phong đóng cửa lại, trở lại phòng của Thiến Thiến, thử mở ra điều hòa.
Một làn gió mát thổi ra từ điều hòa, thấm tận ruột gan, Lâm Phong chỉ cảm thấy trong giây phút này toàn thân run lên, thoải mái cực kỳ không tả nổi!
Ở mùa hè nóng bức, có điều hòa sẽ rất mát, đúng là một chuyện vô cùng hưởng thụ!
Thiến Thiến buổi tối cũng sẽ không vì nóng mà không ngủ được nữa!
Rốt cuộc đã bỏ được tảng đá lớn trong đá, Lâm Phong thoải mái duỗi người, nhìn đồng hồ, 3 giờ rưỡi chiều.
Cách thời gian Thiến Thiến tan học còn có một lúc lâu.
Hắn nhớ tới hoàng hoa lê trong không gian, dưới sự nỗ lực tưới nước linh tuyền của mình, giờ nó đã to khoảng nắm tay người lớn!
Lâm Phong đi tới bên cạnh hoàng hoa lê, nhìn từng cây một mọc lên từ mặt đất, chợt nghĩ đến điều gì đó, tìm một con dao Bổ Củi, chặt đứt một gốc cây.
Sau đó, lại cứ 30 xăng-ti-mét chặt một đoạn, chặt thành những khúc gỗ nhỏ, lấy 3 khúc sau cùng ra ngoài, còn lại toàn bộ đặt ở trong không gian.
Ngày hôm qua hắn đã lên mạng kiểm tra, hiện giờ giá cả của hoàng hoa lê cao kinh người, hơn nữa số gỗ còn lại trên thị trường đều là đầu thừa đuôi thẹo.
Không ít trong đó là thứ được tháo ra từ đồ gỗ trong ngôi nhà cũ.
Chính là những khối gỗ làm xà ngang trong những ngôi nhà cũ, dùng để chịu lực.
Bởi vậy khi chọn vật liệu sẽ chọn những loại gỗ có mật độ dày và vô cùng cứng như tử đàn lá nhỏ, gỗ lim, hoàng hoa lê.
Vào thời điểm đó, hầu hết các loại cây như hoàng hoa lê, cây tử đàn đều bị dùng để tạo xà ngang, dù sao cũng không đáng mấy đồng.
Ai ngờ đến bây giờ, gỗ quý gỗ hiếm bị chặt gần hết rồi, một số người yêu thích thích thưởng thức loại gỗ này, bắt đầu dùng giá cao thu mua.
Mua đi bán lại liên tục, giá tiền đã tăng lên đáng sợ.
Chặt dễ trồng khó.
Càng chưa nói loại cây to bằng nắm tay mấy trăm năm mới có.
Vì vậy liền tạo thành tình trạng, hiện tại gỗ lưu thông trên thị trường, 90% đều là xà ngang dỡ từ những căn nhà cũ.
Gỗ mới gần như cơ bản.
Trừ phi ngươi tự trồng, hoang dã đều là vật được quốc gia bảo hộ.
Nhưng trồng mấy thứ như hoàng hoa lê, cây tử đàn... không có mấy trăm năm, thì có được tích sự gì?
2 năm qua, chứng kiến giá cả của gỗ hoàng hoa lê, cây tử đàn, đều tăng vọt như hỏa tiễn, còn hơn cả giá vàng.
Hơn nữa còn là ngàn vàng khó cầu!
Lâm Phong nghịch khúc gỗ trong tay, trong lòng có ý tưởng.
Hắn tìm một chiếc mũ lưỡi trai đội lên đầu, lại đeo khẩu trang, đổi một bộ quần áo, tìm một túi ny lon màu đen để vào ba khúc gỗ hoàng hoa lê, xong xuôi nhanh chóng ra cửa.
Văn Ngoạn Hiên.
Đây là chuỗi cửa hàng đồ cổ xa xỉ nhất ở thành phố Thượng Hải.
Có một số cửa hàng chuyên về đồ cổ, cũng có một số thứ làm bằng gỗ quỷ, vừa đi vào nhìn quầy hàng, tất cả đều là những chuỗi hạt làm bằng gỗ quý.
Lâm Phong nhìn lướt qua đại khái, phát hiện gỗ trên quầy có màu đen bóng, hoặc có màu đỏ nhẹ nhàng, thậm chí có một số vòng đeo tay bằng gỗ cực kỳ đắt tiền còn có các hoa văn tự nhiên khác nhau trên đó.
"Xin chào ngài, xin hỏi muốn mua vòng đeo tay sao? Chỗ chúng em có gỗ tử đàn, gỗ lim bình thường đều có, xin hỏi ngài muốn loại nào?"
Cô gái đứng quầy hàng mặc đồng phục váy màu đen, nụ cười ngọt ngào hỏi.
Làm việc trong ngành này, quan trọng nhất là không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Biết đâu những khách hàng không được ưa nhìn thường là những người hâm mộ đồ gỗ cổ rất nghiêm túc, trong nhà có cả bộ đồ gỗ gụ cả trăm triệu, chớ đừng nói đến mua vài chiếc vòng tay tầm thường!
Lâm Phong lắc đầu, kéo vành mũ xuống, hơi ho khan, nhỏ giọng nói: "Tôi muốn bán một số thứ, các em có thu không?"
Cô gái đứng quầy sửng sốt.
"Bán một số thứ? Chỗ chúng em không thu đồ bình thường, lẽ nào ngài muốn bán đồ cổ sao?"
Cô gái đứng quầy có chút muốn nói lại thôi.
Hiện tại ở xã hội này, nếu như không phải đồ cổ truyền thừa trong nhà, thứ đào ra từ trong đất, đều là phạm pháp!
Văn Ngoạn Hiên bọn họ tuy chuyên bán đồ cổ, thế nhưng phần nhiều là thu mua cổ mộc.
Trước mặt bao người, cô gái đứng quầy cũng không tiện nói rõ.
Lâm Phong lắc đầu.
Thấy Lâm Phong lắc đầu, cô gái đứng quầy thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng càng thêm nghi hoặc.
"Vậy ngài muốn mua bán cái gì?"
Lâm Phong lấy ra túi ny lon màu đen cầm trong tay, nhẹ nhàng vạch ra một góc, lộ ra hoàng hoa lê bên trong.
Cùng lúc này, một mùi gỗ "giáng hương" đặc trưng chỉ thuộc về hoàng hoa lê bay ra.
Tươi mát nồng nặc, vừa nhìn cũng biết là chất liệu gỗ tươi nhất tốt nhất!
gái đứng quầy coi như biết hàng, con mắt lập tức sáng ngời, hướng về phía Lâm Phong nói: "Ngài ở đây đợi em một xíu, em đi mời xếp của em tới!"
Lâm Phong gật đầu, không nói chuyện, yên tĩnh chờ.
Chỉ chốc lát sau, người quản lý vội chạy từ bên trong ra ngoài.
Y đi tới bên cạnh Lâm Phong, vừa tò mò lại kinh ngạc hỏi: "Là ngài muốn bán gỗ hoàng hoa lê sao?"
Lâm Phong gật đầu.
Quản lý vội vàng làm dấu tay xin mời: "Ngài đi theo tôi!"
Lâm Phong đi theo phía sau y, đi đến gian quý khách ở trong cùng.
Bên trong có một khay trà, Lâm Phong tùy ý đặt túi của mình ở trên bàn trà, phát ra âm thanh trầm nặng.
"Đây chính là gỗ hoàng hoa lê sao?"
Quản lý vừa căng thẳng lại có chút kích động, y xoa xoa đôi bàn tay, dò xét nhìn về phía túi ny lon màu đen, hỏi: "Tôi có thể xem không?"
Thực sự không trách y khẩn trương kích động như vậy.
Bây giờ gỗ hoàng hoa lê, nhất là hoàng hoa lê Hải Nam, trên căn bản là vô giá trong thành phố.
Hoàng hoa lê Hải Nam, bản thân chính là thuốc Đông y, sở hữu vị "giáng hương" đặc biệt, nhu hòa, thanh nhã, kéo dài, còn có công hiệu sạch phổi giảm áp!