WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con

Chương 21: Cô giáo Lệ Lệ đỏ mặt rồi

Chương 21: Cô giáo Lệ Lệ đỏ mặt rồi


Trên thân của người đàn ông này có mùi hormone đặc trưng của giống đực.

Áo của anh ướt đẫm mồ hôi, tôn lên hoàn hảo thân hình tuy gầy gò nhưng cơ bắp đầy mạnh mẽ, rắn rỏi.

Đây không phải là cơ bắp bước ra từ phòng gym, mà là cơ bắp cuồn cuộn mạnh mẽ thật sự!

Cô giáo Lệ Lệ bỗng đỏ mặt, cô cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Chị của tôi đang làm giáo viên ở phòng tranh Tiểu Thiên Tài gần nhà anh, hôm nay tôi đã liên lạc với chị ấy, chị ấy nói có thể đưa Thiến Thiến tới chỗ chị ấy, mỗi chiều chủ nhật một tiết học, mỗi học kỳ phí là 2500 tệ, anh thấy có được không?"

Lâm Phong cười nói: "Được, cực cho cô rồi cô giáo Lệ Lệ, cảm ơn cô."

Tiếng cười sang sảng của Lâm Phong khiến cho khuôn mặt của cô giáo Lệ Lệ nhanh chóng đỏ bừng!

Nhắc tới cũng kỳ, sao cô lại cảm thấy mặt đỏ tim đập cơ chứ?

Lâm Phong ôm Thiến Thiến tạm biệt cô giáo Lệ Lệ, hai cha con đi ra chợ mua thức ăn, sau đó mới về nhà nấu cơm.

Ngày hôm nay Thiến Thiến muốn ăn thịt khô đinh cơm trộn hạt lựu, trong nhà Lâm Phong có thịt khô, do những người dân quê anh tặng trong dịp Tết Nguyên Đán.

Anh không cha không mẹ, lớn lên với ông bà ngoại, tất cả đều dựa vào sự giúp đỡ của ba người dì và sáu người cô.

Bằng không Thiến Thiến cũng không trở thành không ai chăm sóc.

Lâm Phong không muốn làm phiền bọn họ thêm nữa, dù sao bọn họ đã giúp mình quá nhiều.

Lâm Phong lại mua chút đậu phụ, cà rốt, đậu đũa, lúc này mới về nhà làm cơm.

Sau khi rửa vài quả anh đào cho Thiến Thiến, cô bé lí lắc vui vẻ mở điều hòa, lại mở cửa phòng ra, để hơi lạnh thổi vào phòng khách, Thiến Thiến vui đến mức nhảy cẫng lên.

"Ba ba, quả anh đào ăn ngon ngon quá ba ba ơi! Ba ba cũng ăn đi!"

Cô bé đi chân trần, đôi tay mập mạp trắng nõn nhỏ bé giơ quả anh đào lên, nhón chân lên muốn đút một quả cho Lâm Phong.

Ông bố trẻ vẫn còn đang thái rau mà!

Chỉ có thể cúi người xuống, liền Thiến Thiến tay ăn một viên.

Lâm Phong há to miệng, cắn nhẹ một miếng, nước quả rất tức ứa ra, vô cùng ngon!

"Thiến Thiến tự ăn đi, ba ba nấu cơm cho Thiến Thiến, ngoan!"

Cô bé dạ một tiếng, lại hấp ta hấp tấp trở về vẽ tranh.

Ngày hôm nay bụng của cá chép trắng dường như lại lớn hơn một ít.

"Hay là vẽ quả anh đào nha!!"

Mắt của Lâm Thiến Thiến sáng lên, lấy ra bút vẽ, hồi hồi hộp hộp tập trung vẽ tranh.

Thời gian cực nhanh.

Lâm Thiến Thiến cuối cùng đã bị quyến rũ bởi hương thơm.

Lâm Phong cầm hai khối vải bông mảnh nhỏ, đem trong nồi cơm điện nội đảm cho xách ra, sau đó hô: "Thiến Thiến mau tránh ra! Ba ba đem cơm cho bưng tới lạp! Nóng!"

Lâm Phong cầm hai miếng giẻ, bưng ra cái nồi trong nồi cơm điện, sau đó kêu lên: "Thiến Thiến mau tránh ra! Ba ba bưng cơm tới đây! Nóng nóng!"

Thiến Thiến hưng phấn đến mức đôi mắt to đen chớp chớp tỏa sáng!

Cô bé vội vàng kéo tập vẽ nhỏ của mình qua một bên, sau đó vui vẻ vỗ tay bép bép: "Ba ba thật lợi hại! Nếu cơm cũng nấu cơm thật là thơm! Thiến Thiến đói bụng rồi!"

Lâm Phong cũng đâu ra đó, đi vào bếp cầm hai đôi đũa, hai cái chén, dùng muỗng múc cho hai cha con mỗi người một chén cơm thiệt là đầy.

"Ăn đi con gái!"

Lâm Phong thổi thổi rồi đưa cơm cho Thiến Thiến: "Phải giống như ba ba vậy nè, thổi nguội rồi mới nữa, biết không?"

Lâm Thiến Thiến ngoan ngoãn gật đầu.

Chỉ thấy trong chén cơm trắng, có đậu xanh, cà rốt đỏ, còn có thịt ba rọi nhiều mỡ đậu đũa thái nhỏ, thơm ơi là thơm!

"Thiến Thiến ăn cơm đây!"

Cô bé sốt ruột lắm rồi, dùng chiếc đũa gắp một miếng thức ăn, ra sức thổi thổi, sau đó a ô mở miệng, mở thiệt lớn để bỏ thức ăn vào trong miệng!

Ngay sau đó, hương vị tuyệt vời trào dâng, khiến hai cha con đều phải lên tiếng khen ngon!

Thật là ăn quá ngon!

Không bao lâu sau, hai cha con Lâm Phong cùng Lâm Thiến Thiến đã ăn sạch cơm canh trong chén của mình.

Cái bụng nhỏ của Lâm Thiến Thiến ăn nó đến mức tròn vo, cô bé không ăn nổi nữa, ôm con gấu bông của mình lại tiếp tục đi vẽ tranh.

Lâm Phong ăn liên tục hai chén, tổng cộng ăn ba chén cơm, lúc này mới ợ ra một hơi, thu chén đũa.

Thực sự quá ngon rồi!

Dọn dẹp xong xuôi, rồi đi dỗ Thiến Thiến đánh răng đi ngủ, Lâm Phong mới coi như hoàn toàn rảnh rỗi.

Anh vươn người, lắc mình tiến vào không gian.

Chỉ thấy trên đầu cành cây anh đào kết đầy quả, mọng nước óng ánh, cứ như chỉ cần sờ nhẹ, nước có thể văng khắp nơi, cực kỳ mê người.

Ngày mai mình sẽ cùng đoàn đội của Kính Hãn Thanh bàn về công tác tuyên truyền, đó cũng chính là lúc những quả anh đào này được cầm đi nghiên cứu.

Sau khi kiểm tra những quả anh đào, Lâm Phong lại đi xem mấy cây Hải Nam hoàng hoa lê cùng cây đàn hương lá đỏ.

Lúc này cũng chỉ mới vài ngày không gặp, mấy cái cây dường như đã lớn hơn hẳn.

Trên mặt đất cũng có một số khúc gỗ mà Lâm Phong đã chặt trước đó.

Sau khi Kính Hãn Thanh tuyên truyền xong vụ hoa quả, là thời điểm giải quyết số cây còn lại này.

Anh nghĩ, lắc mình rời không gian, tắm rửa, nằm trên chiếu trúc, lúc này mới ngủ thật say.

Ngày hôm sau.

Hôm nay là thứ sáu, sáng sớm hôm nay Thiến Thiến sau khi thức dậy nghe ngày mai có thể không cần đến trường, lập tức vui sướng vỗ vỗ đôi bàn tay nhỏ bé.

"Ngày mai ba ba đưa Thiến Thiến đi mua quần áo nha ! Ba ba! Còn phải mang bà Hoàng cùng đi nữa!"

Lâm Phong cười gật đầu, sờ sờ đầu của Thiến Thiến: "Được được được, Thiến Thiến nói cái gì thì cứ làm cái đó, cũng là lúc phải mua quần áo cho con gái bảo bối của ba ba rồi, Thiến Thiến trưởng thành rồi, áo quần sắp chật rồi!"

Cô bé nhanh chóng mặc quần áo gọn gàng, đi theo phía sau Lâm Phong, vừa nói vừa đi.

Dáng vẻ nho nhỏ đáng yêu, lí lắc hài lòng sung sướng, khiến cho Lâm Phong cũng cười theo.

Cô con gái bé bỏng chính là hạt dẻ cười của riêng mình!

Sau khi đưa Thiến Thiến đến nhà trẻ Lam Thiên, Lâm Phong bèn bấm số điện thoại ngày hôm qua Kính Hãn Thanh đưa cho mình.

Anh liên hệ với đối phương, gặp nhau ở quảng trường Minh Châu, Lâm Phong lập tức lái xe điện ba bánh đến nơi hẹn.

Khoảng chừng nửa giờ sau, Lâm Phong liền gặp được rồi đối phương chế tác đoàn đội.

Tổng cộng hai người tới, bản thân Kính Hãn Thanh, còn có một trợ lý.

Lâm Phong cười lên tiếng chào hai người.

"Anh muốn tìm tôi làm quảng cáo sao?"

Kính Hãn Thanh hỏi.

Lâm Phong gật đầu, cười nói: "Đúng, tôi muốn bên anh giúp tôi quảng cáo trái cây của tôi, siêu cấp anh đào, tôi đã xem rất nhiều clip ăn thử siêu cấp ô mai trên Bilibili, không gạt hai người, đây là ô mai do tôi trồng."

Đã có rất nhiều người làm clip ăn thử siêu cấp ô mai, những clip này cũng khá hot trên mạng.

Cũng chính bởi vì như vậy, bên phía Kính Hãn Thanh nghe nói là ăn thử siêu cấp anh đào, một loại chưa từng thấy trước đây, vì vậy họ quyết định thảo luận về vấn đề hợp tác.

"Tôi nói rõ trước, chúng tôi sẽ giải thích và đánh giá trung thực về hương vị trái cây của anh, còn cả phẩm chất như thế nào, còn nữa, có thể đưa đến sở nghiên cứu, đương nhiên điều kiện tiên quyết là anh có lòng tin đối với trái cây của mình, như vậy thì có thể thể hiện đầy đủ tính ưu việt của siêu cấp anh đào, có thể được nhiều người chấp nhận hơn."

Trợ lý của Kính Hãn Thanh nói.

Lâm Phong gật đầu: "Tôi biết."

Anh đáp rồi lấy quả anh đào ra khỏi túi nylon vẫn xách nãy giờ, đẩy tới trước mặt hai người.

"Đây chính là siêu cấp anh đào của tôi, không cần biết đánh giá thế nào, bên anh chỉ cần nói thật là được rồi, kế hoạch sẽ giao cho bên anh, tôi sẽ trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản của bên anh, được không?"

Lâm Phong không hiểu tự truyền thông.

Anh có lòng tin đối với nông sản do không gian của mình tạo ra.

Kính Hãn Thanh nghi ngờ thăm dò quả anh đào, bỗng nhiên hai con mắt sáng rực như đèn pha ô tô!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.