Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Nữ Phụ Không Muốn Mưu Sinh

Chương 2: Nữ Phụ não tàn 2

Chương 2: Nữ Phụ não tàn 2




“Ác nhân” Thanh Đoàn nói: “Vậy thì giờ chúng ta bắt đầu đi.”

Một tấm hiệp ước bay đến trước mặt Đại Ninh, Đại Ninh nhìn sơ qua nó rồi ký tên.

Thanh Đoàn vô cùng vui vẻ nhận lại tấm hiệp ước.

“Đi đi đi, giờ chúng ta sẽ đi liền. Cô phải biết rằng, chúng ta quay về phải tuân thủ nguyên tắc của đất trời, em gái của cô xuyên sách qua, cô ta vốn đã là nữ chính yếu đuối rồi, cô không được giết chết bất kỳ nhân vật mấu chốt nào trong kịch bản hết, nếu không cô sẽ bị xóa sổ, nhưng mà cô có thể làm hao mòn khí vận của cô ta.”

Khiến đám nam chính vốn dĩ đang yêu cô ta chuyển sang yêu cô hết. Vậy thì cô gái từ ngoài nhảy vào này dĩ nhiên sẽ bị gạch tên bởi vì bị mất đi vận khí.

Thanh Đoàn ôm lấy linh hồn màu đen đi xuyên qua.

Cơn gió trong vòng không gian thời gian khẽ thổi khiến cơ thể nó lắc lư, nó không hiểu tại sao một nữ phụ xấu xa không muốn quay về để trả thù, ngược lại lại đồng ý vì một ông già đang chết dần chết mòn mà dâng tặng linh hồn của mình để chống lại đám nam chính nữ chính có vận khí lớn kia, quyết định sống lại một cuộc đời đổ nát lần nữa chứ?

~

“Ninh Ninh, nghe lời ông nội nói đi con, con không cần phải đi đến nơi xa đó làm gì cho mệt. Con muốn đi chơi thì bảo tụi Tiểu Trương dẫn con ra ngoài biển, hoặc đến mấy quốc gia phía Bắc ngắm tuyết.”

Ông lão lo lắng chống gậy, hy vọng đứa cháu gái của mình có thể đổi ý.

Đại Ninh đang cúi đầu thu dọn hành lý bỗng ngẩng đầu lên, gương mặt nhỏ của cô trắng ngần.

“Ông nội à, không sao đâu, nếu như ông thấy lo thì kêu thêm mấy người đi bảo vệ con, mỗi ngày con đều sẽ gọi điện thoại về cho ông, có được không?”

Giọng nói của cô gái nhỏ mười bảy tuổi vừa êm tai vừa ngọt ngào, ông chủ đúng là yêu thương cô nhất, cô ôm lấy cánh tay của ông lắc lắc, cho dù có là một tảng đá cũng phải mềm lòng với cô.

Mấy ngày trước cô vừa mất đi cha mẹ, còn đang sợ tâm trạng cô không vui, giờ lại thấy cô không sao, cảm xúc ổn định, lão gia cũng không muốn từ chối yêu cầu của cô.

“Vậy thì con phải hứa với ông nội, mau mau quay về, có chuyện gì thì phải nói liền. Vừa hay mấy nay đang nắng nóng, hai ngày nữa con hãy đi.”

Cô gái nhỏ gật đầu đồng ý.

Thanh Đoàn nhảy dựng lên trong đầu cô: “Cô có nhầm không vậy, đã xuyên sách mấy ngày trời rồi, cô còn không đi, cô muốn đợi đến khi Triệu Dữ yêu cô ta luôn hay sao?”

Đại Ninh nói: “Đừng gấp, vừa hay tôi cũng muốn chuẩn bị một số thứ.”

Thanh Đoàn đưa cô trở về sáu năm trước, khi cha mẹ vừa mất, sau khi Đại Ninh đang trong tuổi nổi loạn vừa cãi nhau với em trai mình. Theo lý mà nói thì bây giờ cô làm hòa với đứa em trai bướng bỉnh của mình mới là chuyện quan trọng nhất, nhưng thứ nhất là do Đại Ninh thất vọng với Kỷ Mặc Giác, tạm thời chưa muốn gặp anh ta, thứ hai người đầu tiên nữ phụ tiếp xúc là Triệu Dữ, chắc giờ đang bắt đầu tấn công Triệu Dữ rồi.

Đại Ninh khẽ tính toán, Triệu Dữ là một người đàn ông tự cao, năm nay anh ta vừa tròn mười tám tuổi, sáu năm sau trái tim anh ta sẽ cứng như sắt đá, ác độc bạo tàn, chỉ có điều là mềm lòng với con gái, dĩ nhiên tấn công anh ta vào lúc này đúng là có hiệu quả nhất.

Đại Ninh nói không gấp là không gấp.

Cô đưa mắt quan sát người con gái không chính thống trong gương, đột nhiên cô liền hiểu ra vài điều, tại sao mọi người lại không yêu thích cô gái này, thẩm mỹ ngày xưa của cô đúng là không được tốt lắm.

Cô gái có mái tóc màu vàng, mang một đôi hoa tai hình tròn lớn. Trang điểm thì lại quá đà và thô tục, quần cô mặc còn là quần jeans rách rưới nữa.

Dưới sự thúc giục của Thanh Đoàn, cô từ từ trang điểm lại, vốn dĩ da của cô rất đẹp, trắng như là sữa bò vậy.

Đại Ninh suy nghĩ một hồi, quyết định nhuộm mái tóc màu vàng thành màu nâu tối, rồi lại bảo người ta làm mái tóc thẳng trở lại trạng thái ban đầu.

Tóc cô vốn xoăn tự nhiên, tự nó rũ xuống, hệt như những cọng rong xinh đẹp vậy, Đại Ninh trang điểm cho mái tóc của mình bằng một cái kẹp nơ màu xanh.

Cô vứt hết quần jeans rách rưới đi, đổi sang mặc váy màu xanh da trời xinh đẹp.

Đại Ninh từ tử mở đôi mắt mèo diễm lệ của mình ra, vẫy tay về phía đám người ở nói: “Chú Tiền, chú đi mua đồ với con đi.”

Khi đám người ở nhìn thấy Đại Ninh, họ đều thấy thảng thốt.

Cô gái trước mặt má đỏ môi đào, dịu dàng đến mức khiến người ta gục ngã, cộng thêm việc cô trang điểm vô cùng trẻ trung năng động, thật sự đáng yêu đến mức mê người, không cần biết là tính tình cô thế nào, ắt hẳn gương mặt của cô từng được thiên sứ đặt nụ hôn vào đó.

Đây chính lại là cô cả không chính thống kia hay sao?

Quá, quá dễ thương rồi chứ nhỉ?

Sau khi dằn vặt một phen, Thanh Đoàn cũng chỉ có thể thở dài một hơi.

Thế giới này chính là nam tần văn, đám con gái đều là chiến tích mà đám đàn ông đạt được sau khi thành công, nên không có cô gái xấu ở đây. Nhưng mà Đại Ninh lại trở nên xinh đẹp thế này… Thì đúng là phạm quy rồi!

Bây giờ Thanh Đoàn cũng không còn gấp gáp gì nữa, nó đưa mắt nhìn Đại Ninh sai người tích trữ đồ ăn ngon và quần áo đẹp.

“Đúng vậy, bây giờ nhà của Triệu Dữ vẫn còn khá nghèo, mua thêm tí nữa, để anh ta ăn ngon mặc đẹp.”

Đại Ninh chỉ cười chứ không nói gì.

Cô không hề nói cho Thanh Đoàn biết, cô không định tấn công Triệu Dữ.

Cô rất ghét tên đàn ông có vẻ ngoài bình tĩnh ác độc kia.

Ai nói muốn tiêu hao vận khí của nữ chính thì phải làm cho nam chính yêu thương bản thân mình chứ?

Không phải làm cho nam chính ghét nữ chính là xong rồi sao?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch