WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Nữ Phụ Trùng Sinh Chí Tôn Y Tiên

Chương 116: Manh mối có quan hệ với linh thạch

Chương 116: Manh mối có quan hệ với linh thạch




Tần Mục Diễm cười nhẹ: “Tự nhiên là tồn tại , hơn nữa còn được các tu sĩ ở lại bảo vệ cực kỳ tốt.”

“Chỉ tiếc, các tu sĩ lúc trước rời đi, đã mang đi tất cả tài nguyên có thể tìm tới trên Địa Cầu, hơn nữa chờ sau khi một nhóm người cuối cùng rời đi, năng lượng linh thạch trong Truyền Tống Trận đã hao hết, hóa thành cát bụi, về sau công pháp tu luyện lại thiếu thốn, người có thể đi vào Luyện Khí kỳ từ Truyền Tống Trận rời đi lại là không có .”

Dương Lam Nhi hắc tuyến, như thế nào nghe như là một đám cường đạo? Đem tất cả tài nguyên có thể tìm tới mang đi, này còn muốn cho người khác đường sống hay không?

Có lẽ, bọn họ thật sự không quan tâm đến gốc rễ của cái thế giới này? Kia thành tựu tương lai khẳng định rất có hạn...

“Cho nên, nhà họ Tần các ngươi tìm linh thạch là vì mở ra Truyền Tống Trận?” Dương Lam Nhi bừng tỉnh, khó trách cố gắng làm nhiệm vụ như thế, là có mục đích a!

Nhưng thế giới này hôm nay, linh thạch không dễ tìm.

“Đúng vậy, từ thời gia gia của gia gia của ta đã bắt đầu... Nhà họ Tần liền đã thu thập linh thạch .” Tần Mục Diễm cảm thán vô cùng.

“...” Dương Lam Nhi quẫn, lời nói này nghe thực thương cảm, thực truyền kỳ có được hay không? Cần đuổi theo một đường từ gia gia này tới gia gia kia đi?

Mặc dù có chút thẹn thùng, Dương Lam Nhi đặc biệt tò mò hỏi: “Vậy các ngươi thu thập được bao nhiêu rồi?”

Có truyền thừa của tổ tiên lưu lại, nàng không thiếu linh thạch, cho nên nàng đối với cái Truyền Tống Trận kia càng thêm hiếu kỳ, đối với tu sĩ mà nói, Tu Chân giới xác thực tràn đầy kỳ ngộ cùng mê hoặc, không thể phủ nhận, vì tương lai, thời điểm nàng nghe được Truyền Tống Trận cũng là tim đập gia tốc .

“Hai mươi ba khối hạ phẩm, một khối trung phẩm.” Trong lời nói của Tần Mục Diễm rõ ràng không có cảm giác vui sướng.

“... Kia mở Truyền Tống Trận ra cần bao nhiêu a?” Dương Lam Nhi dự cảm, con số kia tuyệt đối sẽ không cổ vũ lòng người.

“Một trăm lẻ tám khối hạ phẩm, bảy khối trung phẩm.” Tần Mục Diễm nhìn Dương Lam Nhi một cái, thực sự không đành lòng đả kích nàng, dù sao, cả đời này hắn đã không ôm cái hy vọng gì.

Dương Lam Nhi nháy mắt mấy cái, cảm thấy còn nghĩ tới, cũng không coi là nhiều a! Bởi vậy thấy rõ, tài nguyên tu luyện ở Địa Cầu là khan hiếm cỡ nào.

Hồi tưởng một chút nội dung vở kịch trong sách, Dương Lam Nhi đột nhiên nhớ tới, trong đoạn cuối cùng của sách, nhân vật chính Mộc Phong có một lần vụng trộm đi Giáo Đình cứu Thánh Nữ của Quốc Hội Hắc Ám, tựa hồ phát hiện không ít ngọc thạch đặc thù, trực tiếp khiến cho tích lũy của Mộc Phong bay lên thật nhiều, không chỉ khiến thực lực của gã cùng người bên cạnh gã có một lần vượt cấp cực lớn, còn có thể từ nay về sau lại không thiếu tích lũy để dùng.

Có thể nghĩ, một đống vật gì đó kia đều là cái gì, mà có thể để cho hệ thống hào phóng như thế?

Sờ sờ cái cằm, Dương Lam Nhi bây giờ suy nghĩ một chút, kia hơn phân nửa chính là linh thạch đi! Trong nội dung vở kịch hệ thống chỉ giải thích, đó là ngọc đặc thù, nghĩ đến nó cũng là cố ý giấu giếm đi.

Nếu Mộc Phong biết rõ cái thế giới này có tu chân, có Truyền Tống Trận đến Tu Chân giới, gã sao lại không muốn theo đuổi trường sinh? Dường như dã tâm của Mộc Phong chưa từng có dừng lại, cho dù cuối cùng gã đã đứng ở trên đỉnh thế giới.

Mặc dù nghĩ đến vụ này, nhưng Dương Lam Nhi lại không có nói cho Tần Mục Diễm, tất cả mọi thứ bất quá là suy đoán của nàng, vạn nhất không phải, chẳng phải là làm cho người ta cực kỳ thất vọng sao?

Huống chi, thực lực của Giáo Hoàng cũng xếp thứ ba trên Thế Giới Ngầm toàn cầu, cũng không phải là dễ đối phó như vậy .

Cũng chỉ có Mộc Phong có loại thế thân người bù nhìn, mới không biết sợ mà xông tới nơi cả Thế Giới Ngầm biết cũng không rõ có bao nhiêu nhân tài.

Nếu như nhớ không lầm, lần xông vào Giáo Đình đó, Mộc Phong mặc dù cứu được Thánh Nữ Hắc Ám, cũng dùng hết tích lũy rất lâu để bảo vệ tính mạng của mình, kể cả những thủ đoạn liên tục bảo lưu, là một người bù nhìn thế thân cuối cùng.

Bất quá, sau lần đó, Giáo Đình cũng tổn thất thảm trọng, hơn nữa Mộc Phong thực lực tăng nhiều, cùng với một đám nữ cao thủ bên cạnh, Giáo Hoàng cho dù muốn thể hiện, cũng không dám giết đến Hoa Hạ.

Hiện tại Dương Lam Nhi biết rõ, cố kỵ của Giáo Hoàng, thật ra chính là Tần lão gia tử, mấy thứ này, căn bản đều không có đề cập bên trong tiểu thuyết.

Tần Mục Diễm tháo thịt lợn rừng đã nướng xong thả tới trước mặt Dương Lam Nhi, thấy nàng còn không có phản ứng, nhịn không được an ủi: “Nghĩ cái gì thế? Cho dù cuộc đời này của chúng ta không đến được Tu Chân giới, cũng có thể để cho hậu bối thử xem, một ngày nào đó, sẽ có người đi.”

“Tu chân đường lớn quý trong lòng, ngươi cũng đừng quá để ý, Hoa Hạ hiện tại, cơ hồ rất khó gặp được tu sĩ.” Tần Mục Diễm đột nhiên có chút hối hận bản thân không giữ được miệng, đem sự tình thẳng thắn nói cho Dương Lam Nhi.

Đương nhiên, ngay từ đầu hắn đã nói như thế, là do có ý tưởng muốn nhờ Dương Lam Nhi hỗ trợ tìm linh thạch, nhưng nếu làm tâm tình của Dương Lam Nhi trễ nãi tu luyện, vậy thì không ổn .

Mấy năm qua hắn chưa thấy qua vài tu sĩ, hơn nữa có thể nói chuyện rất hợp ý giống như Dương Lam Nhi, thế cho nên hắn đã quên, Dương Lam Nhi năm nay bất quá mới mười tám tuổi, trải đời chưa đủ, lực khống chế của bản thân chưa chắc đã cường đại như hắn.

Tần Mục Diễm tự nhiên không biết rõ, Dương Lam Nhi đã trải qua một đời nhân sinh ở đây, động lực khống chế không thể so với người thường.

“Ân ân.” Dương Lam Nhi vẫn quyết định tạm thời không nói cho Tần Mục Diễm, nhiều nhất là tìm cái cơ hội bảo hắn cùng đi, hoặc là chính mình đi một chuyến tới Giáo Đình, xem một chút có thể phát hiện đống “Ngọc thạch đặc thù” kia hay không?

Dù gì, trong không gian của nàng cũng không thiếu linh thạch, chờ thời cơ chín muồi, tự nhiên có thể lấy ra để mở Truyền Tống Trận.

Quyết định chủ ý, Dương Lam Nhi liền lạnh nhạt bắt đầu hưởng thụ thịt lợn rừng, thật sự là vô cùng mỹ vị, nhịn không được lần nữa cảm thán tay nghề phi phàm của Tần đại thiếu gia.

Thấy Dương Lam Nhi xác thực không có chuyện gì, Tần Mục Diễm mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cười tủm tỉm bồi nàng ăn, tựa hồ vốn chỉ là có thể có hương vị, lúc nhìn đến vẻ hưởng thụ của Dương Lam Nhi, càng thấy thêm ba phần mĩ vị.

Ăn xong một bữa tiệc lớn, Dương Lam Nhi ở trong ánh mắt sáng rực của Tần Mục Diễm, dùng Định Hồn Đan, liền ngồi ở trên nệm êm mà Tần Mục Diễm móc ra bắt đầu tu luyện.

Thấy Dương Lam Nhi nhập định, vẻ mặt Tần Mục Diễm ấm áp, móc ra bản công pháp nhà họ Tần mới được đến kia, dựa vào ánh lửa xem xét.

Ngày thứ hai trời tờ mờ sáng, Dương Lam Nhi từ trong nhập định tỉnh lại, thần sắc hơi đẹp lênmột chút, thần hồn bị tổn thương, không phải chỉ trong khoảng thời gian ngắn là có thể dưỡng tốt, cần phải có thời gian.

Lúc đầu khi bị thương, nàng cũng đã ở trong không gian ngủ say rất nhiều năm, hiện tại qua một buổi tối, thật lòng không coi là cái gì.

Đem địa phương tạm đóng da ngoại thu dọn, hai người làm bạn rời khỏi rừng rậm Dược Hoàng.

Tần Mục Diễm vội vã đem công pháp về lại nhà họ Tần, Dương Lam Nhi chính là không nhanh không chậm, giao nhiệm vụ cũng không vội.

Vì vậy, hai người ở khu du lịch chia tay.

Dương Lam Nhi nghỉ ngơi nửa ngày, cảm thấy không có gì để vui chơi, liền ngồi xe lửa trở lại thành Thục Đô, vừa vặn bắt kịp buổi báo danh khai giảng.

Tiến vào mùa thu, nhiệt độ hừng hực cuối cùng giảm xuống không ít, Dương Lam Nhi đưa một nhóm hàng cho Trương Tiêu, nhận một khoản lợi nhuận nhỏ xong, liền thản nhiên đi trường học báo danh.

Lần này, thời gian Dương Lam Nhi đến trường học hơi trễ, lớp trưởng Thu Nhị đã không kịp đợi, trực tiếp gọi điện thoại qua hỏi thăm, tự nhiên là dựa theo quy củ cũ.

Đối với hành vi Dương Lam Nhi mỗi lần đều đặc biệt ôm đồm các loại thưởng, tất cả mọi người đã nhanh chóng quen thuộc, bạn học này trốn học là trốn lợi hại nhất, nhưng hết lần này tới lần khác lại là cái khảo bá (*vua thi cử), những người có chút ý kiến đối với học bổng, ào ào bày tỏ rất bất đắc dĩ a!

Bất quá, Dương Lam Nhi cũng rất hào phóng, nhìn học bổng nhiều như vậy, nhưng trên thực tế mời bạn cùng lớp đi ăn mấy lần, liền hoàn toàn tiêu hết, mọi người trong lòng cũng có tính.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.