Tộc địa Sở gia đã muốn loạn, sơ sẩy một cái sẽ chết đi một hai tên tộc lão Hư cảnh.
Vạn Thường dù bận nhưng vẫn ung dung, chờ đợi Sở Thiên Minh tức giận tới mua tình báo, ý đồ chém chết Trương Khôi.
Hắn đã chuẩn bị tốt cắn một cái giá thật đắt.
Một ngày sau.
Quả nhiên Sở Thiên Minh tức giận bước vào.
Vạn Thường pha một bình trà, khóe miệng nở một nụ cười nhạt, chuẩn bị hung hăng làm thịt.
Sau khi làm thịt Sở gia xong, chắc chắn thành tích của mình sẽ được cao tầng khen ngợi, thăng chức chỉ là đồ trong túi mà thôi.
“Vạn lâu chủ, có phải ngươi cảm thấy Sở mỗ rất dễ bắt nạt hay không? Hay là, muốn ném uy tín của Hắc Nguyệt lâu vào trong hố phân?”
Ngoài dự liệu, đúng là Sở Thiên Minh đang tức giận, nhưng cũng không phải là bởi vì chuyện Trương Khôi đột nhập vào tộc địa.
Trên mặt Vạn Thường khẽ giật một cái, trầm mặt hỏi: “Sở gia chủ, ngươi đây là có ý gì?”
“Ý gì sao? Ngươi thu của ta một trăm vạn linh tinh, cung cấp hai lần tình báo đều trật lất !”
Sở Thiên Minh tức giận mắng to.
Tối hôm qua hắn liên tục tuần tra lãnh địa Sở gia để phòng Trương Khôi.
Đến rạng sáng ngày nay mà vẫn chưa thấy tung tích của Trương Khôi.
Căn bản là Trương Khôi chưa từng xuất hiện.
“Không thể nào !”
Vạn Thường trầm giọng nói: “Tình báo của Hắc Nguyệt lâu chúng ta, xưa nay luôn chính xác, sao lại xuất hiện sai sót nhiều lần!”
“Không xuất hiện sai lầm?”
Sở Thiên Minh cười lạnh một tiếng, “Trương Khôi đâu? Chỗ ngươi cho ta cũng không thấy người, mà hắn cũng không có đột nhập vào tộc địa của Sở gia, vậy thì người chạy nơi nào ?”
“Không đột nhập vào tộc địa Sở gia ngươi?”
Cả người Vạn Thường liền ngây ngốc.
Làm sao có thể? Trương Khôi dẫn Đổng Khiêm đột nhập tộc địa Sở gia là tình báo chính xác.
“Ngươi chắc chắn?”
“Đích thân ta tuần tra tìm kiếm một đêm, ngươi nói xem?”
Sở Thiên Minh tức giận muốn bốc khói, “Vạn lâu chủ, tình báo xuất hiện sai lầm, có phải nên bồi thường linh tinh hay không ?”
“Sở gia chủ, ngươi chờ một lát!”
Vạn Thường liền nhức đầu, Trương Khôi đã làm gì, không phải muốn đột nhập vào lãnh địa của Sở gia sao?
Chẳng lẽ hắn sợ nên bỏ chạy?
Không có lý chút nào.
Hắn đã đột phá tới Hư cảnh tầng chín, trên người lại mang theo Độn Không châu, dù cho gặp được Sở Thiên Minh thì cũng có thể bỏ chạy.
Lấy tính cách hổ báo của hắn làm sao lại sợ cho được?
Vạn Thường bèn liên hệ với người phụ trách tình báo của Hắc Nguyệt lâu.
“Trương Khôi ở nơi nào?”
“Không biết.”
“Ngươi nói không biết là thế quái nào? Liên tục xuất hiện sai lầm, ngươi cũng phải gánh một phần trách nhiệm.”
Vạn Thường gào thét điên cuồng.
“Ta thật sự không biết.”
Người phụ trách tình báo ủy khuất nói ra: “Tối hôm qua rõ ràng là Trương Khôi đi về phía tộc địa của Sở gia, đến bây giờ còn chưa thấy tung tích của hắn, giống như đột nhiên biến mất.”
Vì muốn kiếm một khoản lớn, chém Sở Thiên Minh một đao, người phụ trách tình báo luôn tập trung chú ý hành tung của Trương Khôi.
Một khi Sở Thiên Minh mua tình báo là có thể cung cấp ngay.
Hơn nữa, Trương Khôi đột nhập vào tộc địa Sở gia, sau khi giết tộc lão Sở gia sẽ chạy trốn, cũng không dừng lại ở một chỗ.
Tình báo liên quan tới hành tung của hắn, có thể chia ra làm mấy phần mà bán ra.
Phục vụ cung cấp tình báo theo thời gian, giá bán tương đối cao, nghĩ tới Sở gia chủ là có thể hiểu.
Đang trong trạng thái tức giận, vì rửa sạch sỉ nhục cho Sở gia thì chắc chắn sẽ không tiếc bỏ ra cái giá lớn.
Kết quả, tung tích Trương Khôi, lại không ai biết.
Cho dù sử dụng Bảo khí dò xét tung tích của Hắc Nguyệt lâu cũng không thể tra ra gì.
Thực lực Trương Khôi khá mạnh, Hư cảnh tầng chín, có khả năng né tránh dò xét thì cũng thôi đi, làm sao ngay cả Đổng Khiêm cũng không tìm được?
Dường như hai người này biến mất một cách đột ngột.
“Vận dụng nhân thủ, tra cho ta, nhanh chóng tìm ra hành tung của hắn!”
Vạn Thường hạ lệnh, xoa nhẹ trán, vuốt cằm.
Đến tột cùng là đang xảy ra chuyện gì?
Cái tên khốn kiếp Trương Khôi, tại sao lại không đột nhập vào tộc địa của Sở gia?
Trước đây hắn có công lao rất lớn, còn có cơ hội thăng chức, hiện tại tình báo xuất hiện sai lầm, nếu như chuyện này truyền đi thì hắn còn thăng chức thế nào nữa?
Nhất định phải trấn an Sở Thiên Minh mới được, cũng không thể làm loạn.
Trở về phòng khách quý, trên mặt mang theo nụ cười lấy lòng: “Sở huynh, làm gì mà tức giận vậy, như thế này, ta đã ra lệnh, đang tra xét hành tung của Trương Khôi.”
“Vạn lâu chủ, Trương Khôi xảo trá, tình báo của Hắc Nguyệt lâu lại xuất hiện sai lầm nhiều lần, khiến cho Sở gia không thể nào giết hắn, ngươi xem việc này?”
Sở Thiên Minh híp mắt nói ra.
Vạn Thường thầm mắng trong lòng, tuy nhiên vì tiên đồ của mình, vì chữ tín của Hắc Nguyệt lâu, không thể không đánh đổi một số thứ.
Loại chuyện này, cũng không phải là chưa từng xảy ra.
Vì sao chữ tín của Hắc Nguyệt lâu luôn đáng giá, chính là bởi vì sau khi xuất hiện sai lầm sẽ kịp thời đền bù, cuối cùng làm cho khách hàng hài lòng.
Về phần đối với những khách hàng đòi hỏi nhiều hơn, đều sẽ biến thành tro bụi.
Khách hàng biến thành tro bụi, ai biết được chữ tín của Hắc Nguyệt lâu có vấn đề?