“Thật xin lỗi, đều là do tôi hại các anh, là do tôi xúc động nhất thời nhưng giọng nói kia thật sự giống của Đào Tử.” Lưu Đông bởi vì bị gãy xương tay cho nên sắc mặt trắng bệch, trên mặt còn tràn đầy biểu cảm hối hận.
Thật ra tiếng kêu cứu ba người bọn họ nghe thấy được phát ra từ một chiếc radio cũ kĩ, trước đó hai anh em kia đã mở radio và nghe thấy âm thanh này, phát hiện đó là tin truyền về tung tích của con người, tiếng bé gái kêu cứu nhất định sẽ khiến mọi người thương hại. Cho nên hai tên kia đã dùng chiêu này và lừa được không ít người.
“ Có thể hôm nay chúng ta sẽ bỏ mạng ở đây, tôi chẳng sợ gì chỉ sợ vợ và con trai sẽ biết được…” Hai bên đùi của Hàn Vĩ đều bị gãy, anh ta có chút bực bội đập lồng sắt một cái:“ Cũng do tôi, nghe được giọng nói của bé gái liền buông lỏng cảnh giác.”
Ba người đều nhận lỗi sai về mình, trong lòng Lưu Đông càng cảm thấy buồn bã.
Hai anh em kia đã lục lọi xong đồ vật của ba người bọn họ, đồ có thể sử dụng đều giữ lại, lúc này mới có thời gian xử lí ba người Trần Húc.
“ Này anh, mấy tên này sẽ giết hết một lượt rồi hong gió hay là ăn đến đâu giết đến đó.” Trên mặt thằng em lộ ra một tia điên cuồng, ăn thịt người một thời gian dài đã khiến bọn họ trở nên điên cuồng.
“ Cứ giết đi, vừa vặn để buổi tối hầm một nồi lâu lắm rồi mới được ăn thịt tươi.” Thằng anh liếm liếm môi, nhoẻn miệng cười, lộ ra hàm răng vàng khè.
Hai tên kia cầm trong tay cái mã tấu, đi từng bước tới gần, ba người Trần Húc tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong lòng thầm hiện lên gương mặt của những người thân thương.
Ngay tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên có tiếng vang lớn vọng từ bên ngoài vào.
Hai anh em dừng bước chân lại, liếc nhìn nhau, nắm chặt mã tấu đi về phía tiếng vang kia.
“AAAAAA” Một lúc sau, một tiếng hét lập tức vang lên.
“ Là một cô gái.” Trần Húc nhíu mày nói, nếu có cô gái nào vào nhầm đây, gặp được hai anh em biến thái này sợ rằng lành ít dữ nhiều…
“ Anh trai, là con gái. ”Con gái, mùi thịt của con gái.” Giọng thằng em có chút run lên vì hưng phấn.
“ Haha, đừng sợ chỉ cần cô phục vụ hai anh em tôi vui đùa, chắc chắn chúng tôi sẽ không để cô chết trong thống khổ đâu.”
Mấy lời lẽ thô tục của hai anh em khiến cho ba người Trần Húc rất bất bình, đáng tiếc rằng chính tình cảnh của bọn họ cũng rất nguy hiểm, không thể làm gì được.