Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 58: Suýt bị lộ

Chương 58: Suýt bị lộ



Muốn cùng lúc thỏa mãn hai điều kiện này, cũng không dễ.

Đầu tiên, dự đoán thiên tai đã rất khó tin rồi.

Tiếp theo, Thẩm Khiêm cũng không cho rằng có người có thể quen thuộc với anh ta đến như vậy, cảm giác này, như... nhìn thấy một "bản thân" khác,

Dịch Hoằng nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, chợt cười: "Lời này của tổng giám đốc Thẩm... Tôi nghe sao lại không hiểu lắm? Cao nhân? Từ đâu nhảy ra?"

"Tổng giám đốc Dịch giữ kín như bưng, tôi hiểu, dù sao cắn người miệng mềm, của cho là của nợ. Đối phương tận lực bày mưu tính kế cho ngài như vậy, ngài cũng không thể bán người ta được." Thẩm Khiêm bình tĩnh nói.

Ánh mắt Dịch Hoằng khẽ rung, lại không hề mở miệng.

Dù anh ta có thừa nhận hay không, Thẩm Khiêm đều sẽ mượn đề tài, một khi đã như vậy, còn không bằng trực tiếp ngậm miệng lại.

Thẩm Khiêm cười khẽ, cũng không lì lợm la liếm: “Hôm nay mời tổng giám đốc Dịch đến đây, một là vì nói ra nghi ngờ trong lòng, hai là nói chúc mừng ngài."

"Chúc mừng gì?"

"Một, thành công bán mảnh đất số 7 tổn thất cho tôi, hai, lấy được quyền khai phá biệt thự, ba, lại mất đi một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ ở Bắc Hải."

Lại?

Đúng rồi, Hồng Vận thất bại nên phá sản, Thiên Thủy bị tổn thất nặng nề, lần này ít đi hai cây đinh trong mắt.

Dịch Hoằng đúng là có thầm vui vẻ, trên mặt lại cẩn thận: "Tổng giám đốc Thẩm lòng dạ phóng khoáng, khiến người ta kính nể."

"À, đúng rồi, ở đây tôi còn có một câu, nhờ tổng dám đốc Dịch chuyển lời-- người làm hỏng chuyện, sẽ phải trả giá đắt." Người đàn ông cười, đáy mắt lại hiện lên sự ác độc.

Dịch Hoằng không nói được, cũng không nói không được, đứng dậy rời đi.

Thẩm Khiêm nhìn bóng lưng đi xa của anh ta, ánh mắt lúc sáng lúc tối, lúc lâu sau, một tiếng cười nhạt từ từ quanh quẩn ở trong phòng họp trống trải ---

"Muốn xem thử, đến cùng là thần thánh phương nào."

Dịch Hoằng rời cửa, dặn tài xế: "Về công ty trước."

Trên mặt tụ lại một tầng sương lạnh, đã không còn nhẹ nhàng như khi tới nữa.

Nửa giờ sau, văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Hằng Dịch.

Dịch Hoằng khóa kỹ cửa, trước tiên lấy điện thoại ra, bấm gọi một dãy số.

Lần thứ nhất, không người nghe.

Lần thứ hai, tiếng "tút tút" kéo dài rất phiền.

"Nhận điện thoại đi..." Dịch Hoằng nắm chặt tay, ở trước bàn làm việc đi qua đi lại: "Nhận đi mà..."

Cuối cùng, ở lần gọi thứ năm ---

"Alo." Giọng nói loli đáng yêu.

"Cảm ơn trời đất! Vạn tiên sinh, rốt cuộc ngài cũng nhận điện thoại rồi! Tôi vừa đi gặp Thẩm Khiêm, anh ta bảo tôi chuyển lời cho ngài..."

"Từ từ, ngài nói... "Rốt cuộc" cũng nhận điện thoại là có ý gì?"

Dịch Hoằng dừng lại: "Trước đó tôi gọi bốn lần, đều không người nào nghe máy, bây giờ mới nhận."

"Không, di động của tôi không đổ chuông."

"Sao, sao có thể?!" Hai mắt Dịch Hoằng dại ra.

Hỏng rồi!

Thẩm Loan cắn răng, hít sâu, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất dặn dò: "Từ giờ trở đi, xóa số của tôi, đừng liên lạc với tôi nữa, nếu cần, tôi sẽ gọi cho ngài!"

Nói xong, trực tiếp cúp máy.

Dịch Hoằng nghe ra sự khẩn cấp trong giọng đối phương, không dám chậm trễ nữa, làm theo từng việc.

...

"Thế nào? Có tra được không?"

"Xin lỗi tổng giám đốc Thẩm, đối phương cúp máy quá nhanh, chỉ có thể xác định quyền sở hữu của dãy số này là ở Ninh Thành, không thể tra được vị trí cụ thể." Người đàn ông cúi đầu, giọng điệu nặng nề.

Anh ta cũng không đoán được, đối phương lại cảnh giác như vậy, còn chưa đến 40 giây đã trực tiếp cúp máy.

Chỉ cần cho anh ta thêm hai mươi giây, kết quả sẽ không như mây giờ!

Đáng ghét!

C60 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch