Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 64: Không chấp nhận được người dưới quá ngang ngược 2

Chương 64: Không chấp nhận được người dưới quá ngang ngược 2



Thẩm Loan đóng cửa lại, vẻ mặt bi thương đã bị sự lạnh lùng thay thế. Rốt cuộc là cô đã tự tin quá mức, cũng quá khinh địch, nếu như Thẩm Khiêm là người dễ dàng bị tác động như vậy, thì sao đời trước cô lại thua thất bại thảm hại được, cuối cùng, ngay cả mạng sống cũng không còn?

Nói cho cùng, vẫn thấy hơi thất vọng. Thẩm Khiêm này, rất khó để lấy lòng, cũng quá khó để khống chế. Sở dĩ cô đưa ra yêu cầu khiến anh ta khó chịu là vì muốn kiểm chứng sự cố gắng của bản thân trong thời gian qua, mặc dù không hi vọng quá nhiều, nhưng cũng phải thử rồi mới biết được.

Thứ hai, cô chỉ muốn thử tìm hiểu xem ranh giới của Thẩm Khiêm là ở đâu.

Sự thật chứng minh, cô tự đánh giá mình quá cao, cũng đánh giá Thẩm Khiêm quá thấp, xem ra không làm theo cách này được, vậy cần phải điều chỉnh lại một số thứ trong kế hoạch…

Ngày thử hai, bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Dương, khách mời đông đủ, vô cùng long trọng.

“A Khiêm?”

“Cha.”

“Có chuyện gì à? Vừa nãy Tổng giám đốc Ngụy chủ động mời con uống rượu, nhưng con lại không tập trung?”

“Con xin lỗi, con chợt nhớ tới vài chuyện.”

Thẩm Xuân Giang rất yên tâm với đứa con trai này, dặn dò một hai câu rồi thôi.

Cùng lúc đó, Thẩm Loan đang làm tổ ở nhà Chu Trì, ăn thức ăn bên ngoài.

“Hôm nay có vẻ cậu rất rảnh?”

“Đúng là rất rảnh.”

Chu Trì nhíu mày: “Lát nữa làm hai trận?”

“Được.”

Hai người ngồi trước máy vi tính, thoáng một cái đã tới buổi chiều, khi màn đêm buông xuống, Thẩm Loan mới đẩy bàn phím và chuột ra, đứng lên vươn vai: “Tôi đói.”

Chu Trì thoát khỏi trò chơi, sờ lên cái bụng, ừm, anh ấy cũng rất đói.

“Đi thôi, mời cậu ăn đêm.”

Vẻ mặt Chu Trì như gặp phải quỷ nhìn cô chằm chằm: “Thế… Cậu không về nhà à?”

Thẩm Loan chưa từng ở lại nhà anh ấy lâu như vậy, bình thường sẽ là buổi sáng đến, buổi chiều tầm ba bốn giờ là đi, muộn nhất cũng không quá năm giờ, hỏi cô vì sao, cô cười đùa đáp vì người nhà quản nghiêm quá, có gác cổng.

Nhưng bây giờ đã là bảy giờ mười lăm phút: “Cậu không về nhà sao?”

“Sao thế?” Thiếu nữ hơi nhướng lông mày thanh tú: “Muốn đuổi tôi đi à?”

Chu Trì bĩu môi: “Tôi đuổi, cậu sẽ đi à?”

“Đương nhiên là không.”

“…”

“Đi thôi, mời cậu ăn tiệc.”

Bóng đêm bao trùm xuống đường Thanh Đồng, khiến nó trở nên chậm rãi hơn ban ngày, từ Dạ Paris truyền ra âm thanh, chung quanh lấp lóe đèn nháy lộng lẫy, trong không khí tràn ngập mùi đồ ăn và rượu, khiến cả con đường này bị bao trùm bởi làn khói mờ ảo và sự xa hoa trụy lạc.

Hai người bàn đến bàn đi, Thẩm Loan có ý là thực sự đi ăn một bữa lớn, kết quả là Chu Trì chỉ chọn một quán bán hàng ven đường.

“A! Cậu chỉ có suy nghĩ tới đây thôi sao?” Gương mặt xinh đẹp tao nhã của thiếu nữ kết hợp với nụ cười nhạo không thèm che giấu kia, cao quý lạnh lùng.

Chu Trì cười, đưa tay khoác lấy vai cô: “Không phải tôi muốn tiết kiệm tiền cho cậu sao? Ngồi xuống đi…”

Cuối cùng, hai người giải quyết hết mười cân tôm, cùng với một số đồ ăn vặt linh tinh khác, cộng thêm ít bia lạnh.

Thẩm Loan uống đến cuối cùng đã ngà ngà say, Chu Trì không hơn cô là bao, nhưng đầu óc hai người vẫn khá tỉnh táo, biết đường về nhà đi như thế nào.

“Ài, đó là đường trở lại phố Thanh Đồng!” Chu Trì lôi cô lại,

Thẩm Loan giương mắt, cười với anh ấy một tiếng: “Đúng rồi, tôi muốn về phố Thanh Đồng mà.”

“Hả?”

“Đi thôi, chàng trai.”

C68 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch