Thế là đám người chụm lại một chỗ, khoái hoạt chờ đợi công pháp truyền thừa xuất hiện, về phần Lạc Tương Tư...ha ha, chỉ là một tiểu võ giả Đăng Phong Tạo Cực, còn có thể lật nên sóng lớn gì? Chỉ cần tùy tiện một vị võ giả Tiên Thiên ở đây xuất thủ, đều có thể đánh nàng thành bụi bặm, vĩnh viễn không có ngày vươn mình.
Cũng không biết thần công rốt cuộc là có hình dạng như thế nào?
Thần công Man tộc vô địch a, nghe vào cũng rất bá khí!
Rốt cục, ở dưới cái nhìn soi mói mong đợi của bọn hắn, quả cầu sắt này từ từ mở ra...
"Oanh! !! !! !" Phích Lịch Hỏa Lôi nổ tung, hỏa nguyên tố được áp súc đến mức tận cùng vào cái thời khắc này giống như hồng thủy vỡ đê trào ra, mang theo các mảnh sắt bay ra đâm vào trong cơ thể của mỗi một võ sĩ Man tộc, trong các mảnh sắt ẩn chứa hàng trăm quả bom bi, sau khi chui vào trong cơ thể của võ sĩ Man tộc lại liên tiếp dẫn phát các vụ nổ nhỏ.
"Xoạt!" Cũng chính vào cái thời khắc này, Lạc Tương Tư vẫn đang một mực nằm trên mặt đất, nhìn qua đã mất đi sức chiến đấu tung người nhảy vọt lên, nội lực của cảnh giới Hậu Thiên đỉnh phong tăng lên tới cực hạn, trong đầu hiện lên đạo thân ảnh khôi ngô cao lớn lúc trước.
Vào giờ khắc này, trong tay của Lạc Tương Tư không có đao, nhưng ở chung quanh nàng lại xuất hiện vô số đao quang lạnh thấu xương, lít nha lít nhít, giống như gió lốc vây quanh nàng, mang theo sát khí nồng đậm khủng bố đến mức tận cùng, theo việc Lạc Tương Tư bước ra một bước, những đạo đao quang này cũng cuốn về phía đám Man tộc vừa mới bị Phích Lịch Hỏa Lôi nổ trọng thương.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mật thất đều bị cỗ gió lốc đao quang vô biên này bao phủ!
Nhưng như vậy còn chưa kết thúc, Lạc Tương Tư lại bước ra thêm một bước, lần này thì ngưng tụ vô số kiếm khí, kiếm khí hóa thành mây, treo thật cao ở trên đỉnh đầu của đám người, sát cơ làm cho người ta phát lạnh, sau đó mây kiếm hóa thành mưa, kiếm khí ngập trời vào giờ khắc này giống như nước mưa trút xuống, bao phủ hoàn toàn đám người.
Cuồng phong bạo vũ, đao quang kiếm ảnh!
Ngay cả chính Lạc Tương Tư cũng bị cỗ uy thế kinh khủng này làm cho khiếp sợ, đồng thời thần sắc của nàng cũng lấy một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trở nên tái nhợt, nội lực toàn thân hoàn toàn bị rút sạch, thậm chí còn vì thế mà thiêu đốt một bộ phận tinh huyết, bỏ ra cái giá thê thảm như vậy, nàng mới miễn cưỡng đánh ra được một chiêu.
Tuyệt Thế Thần Công!
Cái gọi là Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa này, nhất định là Tuyệt Thế Thần Công!
Phải biết rằng, Tuyệt Thế Thần Công cũng không phải là đùa giỡn, xưa nay cho dù là thánh địa võ đạo, cũng không nhất định sẽ có loại công pháp này, mỗi lần loại công pháp dạng này xuất thế, đều sẽ nhấc lên một trận giang hồ giết chóc, gió tanh mưa máu, mà bây giờ, bản thân nàng thế mà chiếm được một môn Tuyệt Thế Thần Công? !
Lạc Tương Tư ngã co quắp trên mặt đất, trên mặt mang mấy phần hưng phấn, còn có mấy phần tâm thần bất định.
Hô Phong Hoán Vũ có uy lực rất mạnh, hơn nữa còn là võ học quần công, nhưng đám Man tộc đối diện cơ hồ tất cả đều là võ giả Luyện Khí Hóa Thần, thậm chí là còn có một vị võ giả Luyện Thần Phản Hư, mặc dù nàng đã đánh lén bất ngờ, hơn nữa còn sớm dùng Phích Lịch Hỏa Lôi nổ cho đối phương bị thương nặng, nhưng cũng không thể cam đoan là có thể toàn diệt tất cả bọn hắn...
"Đáng chết!" Trong khói mù dày đặc, thân ảnh của vị đội trưởng Man tộc kia rốt cục cũng hiện ra, lúc này ở trên người của hắn tràn đầy vết thương do đao quang kiếm khí xé ra, một cánh tay càng là trực tiếp bị Phích Lịch Hỏa Lôi nổ nát bấy, nửa người hoàn toàn cháy đen, ngay cả máu tươi cũng không thể chảy ra ngoài, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Nhưng không thể nghi ngờ, hắn vẫn còn chưa chết.
"Phốc!" Đội trưởng Man tộc lại là phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt đỏ bừng, hắn lúc này đã thanh tỉnh lại từ trạng thái tham lam mất trí trước đó, căm tức nhìn Lạc Tương Tư, hận không thể phanh thây xé xác nàng.
Mà Lạc Tương Tư thì chỉ bất đắc dĩ thở dài nói: "Cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc a."
"Ngươi là đồ hèn hạ vô sỉ!"
"Nói bậy, Lạc Tương Tư ta làm việc quang minh chính đại, cho tới bây giờ cũng chưa gạt ai, ngươi cũng đừng có tùy tiện vu oan cho người khác a."
"Ngươi!" Đội trưởng Man tộc nổi giận đùng đùng, làm như thế nào cũng không ngờ được nữ nhân nhìn qua yểu điệu thục nữ này, thế mà lại không biết xấu hổ như vậy!
Ngược lại thì Lạc Tương Tư cảm thấy mặt mũi không quan trọng, là người đã từng trải qua bi kịch bi thảm ở kiếp trước, nàng đã sớm ném đi cái gọi là mặt mũi cùng với lòng xấu hổ, nếu không làm như vậy thì cũng sẽ không có biện pháp sống tiếp, chỉ là đùa nghịch một chút, vô lại một chút thì tính là gì, nàng thậm chí còn hối hận là lúc trước chỉ mua Phích Lịch Hỏa Lôi, mà không phải là Thần Uy Hỏa Lôi có uy lực lớn hơn.
Vào lúc này, mặc dù ở bên ngoài Lạc Tương Tư đang giảo biện, nhưng trên thực tế nàng vẫn đang toàn lực vận chuyển công pháp như trước, tích cóp nội lực, một khi đội trưởng Man tộc muốn giết nàng, nàng liền thiêu đốt tinh huyết của bản thân thi triển thêm một lần Hô Phong Hoán Vũ đánh cược lần cuối cùng với đối phương! Dù hi vọng là rất xa vời, nàng cũng sẽ tuyệt đối không từ bỏ.
Ở trong từ điển của Lạc Tương Tư không có hai chữ từ bỏ, cho dù chết, nàng cũng phải kéo xuống một miếng thịt của kẻ địch!
Chỉ là, đội trưởng Man tộc cũng không nghĩ đến chuyện muốn giết chết Lạc Tương Tư, ngược lại còn bình tĩnh trở lại, ở trong đôi mắt tràn đầy ý chí quyết tử.
Chuyện cho tới bây giờ, hắn đã không còn sống nổi, phần thương thế này quá nghiêm trọng, coi như có thể giết chết nữ nhân thu hoạch được truyền thừa trước mắt này, cũng sẽ dùng hết một điểm lực lượng cuối cùng, không có cách nào mang truyền thừa ra khỏi nơi này, trọng yếu hơn chính là, hắn thế nhưng đã tự mình trải qua một chiêu võ kỹ kia.
Đó tuyệt đối là một môn Tuyệt Thế Thần Công! Nếu không thì sẽ không có khả năng khiến cho võ giả Hậu Thiên bộc phát ra lực lượng kinh khủng đến như vậy!
Truyền thừa thất lạc, không ngờ được lại là một môn Tuyệt Thế Thần Công!
Vị đội trưởng Man tộc giãy dụa đứng lên, giá trị của phần tin tức này hết sức trọng đại, đối với Man tộc càng là không có gì sánh bằng, cho nên bây giờ chuyện trọng yếu chân chính đã không phải là giết nữ nhân vô sỉ trước mắt này, mà là đem tin tức truyền thừa ở đây truyền ra bên ngoài! Để cho "Tướng quân" ở bên ngoài biết rõ!
"Nhân tộc..." Đội trưởng Man tộc nhe răng cười: "Ngươi sẽ hối hận a, hối hận vì đã chiếm đoạt truyền thừa, cả đời này của ngươi, đều sẽ sống ở trong sự sợ hãi..."
"Hừ." Lạc Tương Tư tự nhiên là khinh thường cười một tiếng, đồng thời cảnh giác tới cực điểm, chỉ sợ đối phương muốn xuất thủ đồng quy vu tận cùng với mình.
Nhưng mà đội trưởng Man tộc cũng không làm như vậy.