Phượng Hi tiên tử vuốt cằm, nàng ở trên cao nhìn xuống, quan sát Huyết Liên yêu nữ đã bị trọng thương gục ngã, ánh mắt bình tĩnh, không có một chút gợn sóng, “Huyết Liên yêu nữ, xuất phát từ Yêu Ma Đạo trong Thập Tam Ma Đạo, Vạn Ma Quật thất tình lục dục.”
“Ha ha.”
Huyết Liên yêu nữ ngẩng đầu, không có chút sợ sệt nào, ngược lại vui cười nói: “Không lường được vậy mà kinh động tới Phượng Hi tiên tử ngươi tự mình ra tay.”
Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Ngay sau đó.
Lại có ba dáng người xuất hiện.
Hơn nữa.
Ba bóng dáng này đều giống nhau bao phủ một lớp sương mù, cơ bản không thể nhìn rõ ràng, nhưng trên người bọn hắn toát ra một loại khí thế, hoàn toàn là tồn tại cùng cấp độ với vị Phượng Hi tiên tử này.
“Phượng Hi tiên tử, không lường được, ngươi ra tay.”
“Huyết Liên yêu nữ này, thật sự là tội đáng chết vạn lần.”
“Bây giờ không nên giết nàng, có thể giữ lại từ từ thẩm vấn.”
Ba bóng dáng này nói.
“Các ngươi tới chậm một bước, nàng chắc chắn phải chết, không nghi ngờ gì.”
Phượng Hi tiên tử lại nói tiếp: “Thuần Bạch Phượng Viêm đã nhập thể, cho dù nàng luyện thành Nguyên Anh, cũng không thể nào thoát khỏi, huống chi, nàng còn chưa tới Nguyên Anh kỳ.”
Phượng Hi tiên tử nói.
“A!!!”
Quả nhiên.
Huyết Liên yêu nữ đột nhiên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, trong thân thể của nàng, có một ngọn lửa trắng tinh tự mình bốc cháy, chỉ trong một khoảnh khắc, bao phủ toàn bộ thân mình Huyết Liên yêu nữ.
Sau đó.
Ở trước mắt biết bao nhiêu người.
Huyết Liên yêu nữ cứ thế mà bị đốt cháy thành tro tàn.
Dường như là hôi phi yên diệt.
“Đây…”
“Không hổ là Phượng Hi tiên tử.”
“Thuần Bạch Phượng Viêm đã luyện đến trình độ này rồi sao.”
Ba người khác liếc nhau một cái, kinh hãi không dứt.
Vì thế.
Sự việc cứ như vậy được giải quyết.
Đám người Tề Minh nhìn một trận chiến đấu giữa những kẻ mạnh với nhau, cũng mở mang kiến thức về thực lực mạnh mẽ của cấp cao Thanh Vân Phong, thực sự là đáng sợ, đủ để đảo lộn sơn hải.
Quá kinh khủng.
“Ngày mai sẽ có Đại trưởng lão tạp dịch mới đến nhậm chức, tất cả các ngươi trở về đi.”
Trong đó có một vị trưởng lão ngoại môn nói một câu với đám người Tề Minh thì rời khỏi, về phần đám người Phượng Hi tiên tử, sớm đã không thấy bóng dáng đâu.
Còn chuyện này sau này sẽ như thế nào.
Tề Minh cũng không biết được.
Nhưng mà.
Trong lòng Tề Minh đã hơi bất an.
Nói thật.
Cái chết của Huyết Liên yêu nữ đến quá nhanh, có cảm giác không đúng lắm, nhưng mà, Huyết Liên yêu nữ là chết trong tay vị Phượng Hi tiên tử kia, nếu chuyện này có gì đó không đúng, chẳng lẽ Phượng Hi tiên tử kia có vấn đề?
Chắc là không có khả năng đó đâu.
“Suy nghĩ chuyện này để làm gì.”
Tề Minh lắc lắc đầu, “Bây giờ lão già Mục Thanh không còn nữa, ta trái lại còn vui vẻ thoải mái, tiếp theo chỉ cần an an ổn ổn treo máy tu luyện là được rồi.”
Kế tiếp.
Tề Minh cầm lấy chứng nhận giao dịch, từ trong tay Bàng Tam lấy được 1500 viên linh thạch hạ phẩm, lại bán cho Bàng Tam Phù bảo Luyện Khí kỳ hạ phẩm và pháp thuật Luyện Khí kỳ hạ cấp mà lần này được khen thưởng, chỉ bán được 150 viên linh thạch hạ phẩm.
Như vậy.
Số lượng linh thạch hạ phẩm trong tay Tề Minh đạt tới 1750 viên.
“Tề sư đệ.”
Bàng Tam lại cười nói: “Sư huynh ta đây có nghe nói, mấy ngày hôm trước, vị Mục Thanh Đại trưởng lão tạp dịch kia từng triệu kiến một mình ngươi, tiếp theo, có lẽ ngươi cũng sẽ bị vặn hỏi một phen.”
“Có liên quan gì với ta?”
Tề Minh tức giận nói: “Ta chỉ là một đệ tử tạp dịch bình thường đến không thể bình thường hơn nữa, cái gì cũng không biết, cũng không qua lại với ai, không nên nói lung tung như vậy đâu.”
“Có lẽ vậy.”
Bàng Tam nhún vai, thu bàn cược vào, xoay người rời đi, “Đúng rồi, Tề sư đệ, thân là sư huynh, ta phải nhắc nhở ngươi một câu. Nếu không muốn tùy tiện bị gây khó dễ, ngươi phải bày ra giá trị của mình, không thì, bất cứ ai cũng có thể đổ thừa cho ngươi.”
“Có ý gì?”
Tề Minh hỏi.
“Có ý gì? Đương nhiên là nghĩ cách tìm một chỗ dựa vững chắc, cái này còn phải hỏi? Sư huynh ta đây là thấy ngươi có thiên phú không tồi, muốn kết bạn mới nhắc nhở ngươi vài câu.”
Bàng Tam khoát tay áo, “Đi đây.”
“Tìm chỗ dựa vững chắc.”
Tề Minh im lặng nhìn Bàng Tam rời đi.
Lời nói của Bàng Tam quả thật là lời nhắc nhở thiện ý, nhưng tình huống của Tề Minh khác với tất cả mọi người, huống chi, loại chuyện tìm chỗ dựa vững chắc này, cũng không phải đơn giản như vậy.
Trên thực tế.
Ý tứ trong lời nói của Bàng Tam, là hy vọng Tề Minh có thể bày ra thực lực và thiên phú xuất sắc trong khảo hạch ngoại môn kế tiếp, vì vậy làm cho trưởng lão tông môn nhìn trúng hơn nữa nhận làm đệ tử, như vậy có thể có chỗ dựa vững chắc ở trong tông môn.
Nhưng mà.
Mục Thanh đã chết rồi, Tề Minh cũng không muốn tham dự khảo hạch ngoại môn kế tiếp, hắn chỉ muốn làm một đệ tử ngoại môn bình bình thường ở tông môn, yên lặng treo máy tu luyện.
Chuyện khác.
Có thể ít dính tới thì ít dính, có thể tránh né thì tránh né.
Có thể có chuyện gì thoải mái hơn so với treo máy tu luyện chứ?
Không có!!
Giữa trưa.
Tề Minh trở lại chỗ ở.
“Nạp một nghìn bảy trăm viên linh thạch hạ phẩm, treo máy tu luyện Thanh Vân Luyện khí quyết.”
Tề Minh nói: “Treo máy trò chơi phó bản Đầm Lầy U Ám.”
Tới gần hoàng hôn.
Về chuyện Mục Thanh và Huyết Liên yêu nữ, Thanh Vân Phong đã hoàn toàn điều tra rõ ràng, cũng truyền đi tình huống cụ thể của chuyện này ở viện tạp dịch.
Đầu tiên.
Huyết Liên yêu nữ là yêu nữ Ma Tông của Yêu Ma Đạo, một trong mười ba ma Đạo Vạn Ma Quật, tu vi cao thâm, đã đạt tới Kết Đan cảnh hậu kỳ.
Hơn nữa.
Mục Thanh đã chết vào mười năm trước rồi, chết ở trong tay Huyết Liên yêu nữ, sau khi hủy thi diệt tích, cả tấm da người bị lột xuống, luyện chết thành dịch dung nhân bì y.
Huyết Liên yêu nữ ngụy trang thành thân phận của Mục Thanh, lâu đến khoảng chừng mười năm.
Có thể nói.
Nếu không phải bởi vì Tề Minh, Huyết Liên yêu nữ có thể tiếp tục che giấu nữa.
“Tề Minh.”
Viện tạp dịch chữ Đinh.
Có một đồng tử khuôn mặt trắng nõn đến đây, trên mặt không có biểu cảm gì, đứng ở bên ngoài phòng Tề Minh, và nói: “Chủ nhân bảo ngươi theo ta đi một chuyến.”