Sau khi Thành Di trở về Yến Kinh, sự việc sập giường không vì thời gian mà khiến người ta quên đi.
Được La Tất, Viên Hoành Quân giúp đỡ, ở trấn Mai Khê mọi việc đối với Tô Khải Văn càng dễ dàng như trở bàn tay, thượng tuần tháng 11 tiếp tục điều chỉnh nhân sự, từ trong quận điều đến một Phó chủ tịch trấn chuyên về quản lý xây dựng đô thị, chia quyền của Hoàng Tân Lương ra, lại huỷ bỏ chức vụ phó chủ tịch trấn của Chu Minh.
Hiện nay Chu Minh đang đặt hết tâm trí vào trong việc xây dựng nhà máy thép, chức Phó chủ tịch ở thị trấn Mai Khê cũng chỉ hữu danh vô thực, thậm chí cả hội nghị chính Đảng cũng không tham gia.
Thẩm Hoài lúc trước cho dù có yêu cầu quận cắt chức phó Chủ tịch thị trấn của Chu Minh thì cơ bản cũng không có ảnh hưởng gì đến.
Chỉ có điều Thẩm Hoài không làm như vậy, vẫn để Chu Minh tiếp tục làm chức phó bí thư hữu danh vô thực đó, ngoài trừ không để y nhúng tay vào các công việc Đảng bộ của thị trấn Mai Khê thì tiền lương, phúc lợi của Phó chủ tịch thị trấn đều có phần y.
Đến lượt của Tô Khải Văn thì chức danh hữu danh vô thực đó của Chu Minh đột nhiên bị bãi bỏ, việc này rất nhạy cảm, ít nhiều gì thì cũng khiến cho Chu Minh thấy một số điềm báo xấu.
Đương nhiên, người ngoài cũng không biết rõ tin tức lắm, thậm chí có người còn tưởng rằng sau vụ sập giường đó, Thẩm Hoài gây áp lực với Quận uỷ khu Đường Áp, khiến cho Chu Minh mất đi chức vụ này.
Thẩm Hoài cũng không biết Chu Minh nghĩ như thế nào, nhưng nghĩ nếu Chu Minh đều đem những oán giận này đổ lên đầu hắn, vậy thì y thật sự rất ngu xuẩn. Bây giờ hắn né tránh cả Hùng Văn Bân, cũng không cần quan tâm xem Chu Minh có vui vẻ hay không.
Đối với Viên Hoành Quân, thu hoạch lớn nhất của y là trong danh sách của nhóm trù bị công việc quận mới Mai Khê có tên y.
Nhóm trù bị công việc là một tổ chức tạm thời đan xen giữa nhóm lãnh đạo quận mới Mai Khê và ba xã của quận mới, với Thành uỷ là chủ yếu. Thành viên vào nhóm đều là Công uỷ đảng tương lai của quận mới, thành viên được chọn của Ban quản lý, phụ trách lãnh đạo nhóm, đồng thời lại mở đường lên quận, cùng nhau phối hợp thống nhất công việc chính đảng của ba xã, thị trấn của Mai Khê.
Nhóm này do Tô Khải Văn làm nhóm trưởng, Hoàng Tân Lương và Hoàng Kiều Trấn, Bí thư Đảng ủy thôn Trúc Xã làm nhóm phó, sau đó từ trong ba xã lại chọn ra bốn người thành một nhóm, gần như là lấy ê-kip trong quận mới Mai Khê mà dựng thành trước.
Như vậy, Tô Khải Văn có chuyện gì muốn làm theo ý mình thì sẽ triệu tập hội nghị trù bị công việc quận mới, sự vụ của trấn Mai Khê chuyển từ việc trù bị sang thảo luận.
Hoàng Tân Lương tuy rằng cũng sẽ tham dự, nhưng là uỷ viên Đảng uỷ khác ở trấn Mai Khê bị gạt bỏ ra ngoài thì có rất nhiều chuyện của trấn Mai Khê sẽ không ngăn được Tô Khải Văn độc đoán chuyên quyền.
Nhưng mà tình hình bây giờ đối với Tô Khải Văn mà nói thì cũng không phải là không có trở ngại.
Chuyện đoàn xe của phó chủ tịch tỉnh La Thành Huy bị ngăn cản, tuy là có sự giúp đỡ của Viên Hoành Quân, sáu người cấu kết bị tạm giam, nhưng người thực sự đứng sau bức màn lại không bắt được, mà sáu thương hộ bị bắt sau một tháng giam giữ được thả ra thì đều đồng loạt mất tích ngay trong đêm đó.
Trong số những người khiếu nại của Uỷ ban nhân dân quận cũng có một số thương hộ nhà nằm trong đường cao tốc Hạ Mai, quy mô ngày càng lớn.
Hạ tuần tháng 11, hai công trình sửa chữa đường Học Đường và vườn Tân Thành cùng lúc hoàn thành.
Vườn Tân Thành là một trong những hạng mục cải tạo chính của trung tâm thị trấn.
Trung tâm thị trấn là một trong những hai khu dân cư đầu tiên của trấn Mai Khê, cũng là một trong những khu cổ kính nhất ở đây, nằm ở phía nam đường quốc lộ Hạ Mai.
Phố Học Đường ở phía đông, chủ yếu là trường tiểu học, nhà trẻ của trung tâm trấn, do việc học không thể ngừng được, chỉ có thể cải tạo lần lượt mà thôi.
Phố cũ Mai Khê ở phía Nam đã xây xong, khu trấn phía Nam cải tạo chủ yếu vẫn là khu đất giữa phố Học Đường và đường ở khu thương mại ven theo sông của dự án vườn Tân Thành, dự án độc lập mở rộng khu đất thương mại đường ven theo sông của xây dựng Chử Giang của.
Do phải giữ nguyên phong cách cổ xưa của nó nên khu Tân Thành phải cải tạo cho đồng nhất với Chử Nguyên. Nhưng mà so với Độc Đống Thành Viện của Chử Nguyên thì đẳng cấp của khu Tân Thành có thấp hơi một chút, nhưng so với chung cư cao cấp bình thường thì kết cấu gần như bằng năm ba căn gộp lại hoặc nhiều căn nhà cao tầng liên tục nhau.
Cũng là do phải nâng cao hiệu quả sử dụng đất đai, tám mươi mẫu đất quận Tân Thành gần như xây đến ba trăm căn hộ trung cao cấp, do tập đoàn đầu tư trấn Mai Khê Tân Thành khai thác, sử dụng; công ty xây dựng là công ty Chử Giang.
Ngoài trừ chất lượng của chính công trình xây dựng Tân Thành Viên được xếp ở mức trung cao cấp ra, việc phát triển ở khu phía Nam cũng đã hoàn thành, cải tạo phố Học Đường, phố cổ Mai Khê, cầu Chử Khê và Chử Giang đều là những dự án có quy mô lớn, sau khu xây dựng xong sẽ hình thành thành tích đáng kể, bao gồm cả khu đất thương mại đường ven sông, cũng do trong lúc mở rộng độc lập Xây dựng Chử Giang đã quyết định chất lượng của khu nhà ở Tân Thành Viên, phải vượt qua những ngôi nhà bình thường.
Đợi đường quốc lộ Hạ Mai cải tạo xong, tạo thành thế khép kín, Tân Thành Viên có thể nói là trung tâm rất thích hợp để ở và sống. Thậm chí là trong khu Đông Hoa lúc này đã không thấy dự án xây dựng nơi ở có thể bằng với Tân Thành Viên.
Cùng lúc đầu tư nhiều vậy, hơn nữa do môi trường ở trong thành phố Đông Hoa vốn không hề lý tưởng, khiến cho rất nhiều nhân viên của các công ty có nhu cầu mua nhà trung và cao cấp đều tập trung ở trấn Mai Khê.
Mai Cương, bao gồm nhà máy một, nhà máy hai, viện nghiên cứu, năm nay mới có được hơn hai mươi nhân viên quản lí kĩ thuật cao cấp. Lúc thoả thuận thu nhận những nhân tài là đồng ý sẽ cung cấp cho nhà ở; đồng thời nghiên cứu sinh, trung tâm chuyên sinh nhận vào năm nay có hơn ba trăm người thì nhận lời cung cấp phúc lợi nhà ở khác nhau.
Điều này khiến tiền thu nhập của công nhân Mai Cương phải tiêu tốn vào việc nhà ở trong năm nay đã cao đến ba mươi triệu, chẳng qua đa số dự án đồng bộ thuộc nhà máy mới Mai Cương, không chiếm lợi nhuận nhà máy một.
Tập đoàn Hoài Năng là công ty Nhà nước, có thể tiền thưởng của nhân viên quản lý trung cấp sẽ không quá cao, nhưng về nhà ở có rất nhiều phúc lợi và hậu đãi.
Mà giống nhà máy điện Hồng Cơ, cơ điện Trường Thanh, đối với các công nhân tuy là hơi hà khắc nhưng đối đãi với các nhân viên trung cao cấp thì có rất nhiều đãi ngộ.
Sau khi Chử Viên chia ra, Tân Thành Viên tuy có thể cung cấp ba trăm căn hộ trung cao cấp, nhưng trước khi xây dựng cũng bị chia ít nhiều.
Sau khi hoàn tất bốn mươi căn cuối cùng còn lại, thu nhập đều bỏ vào trong tập đoàn đầu tư công nghiệp Mai Khê.
Ba trăm triệu đô la Mỹ đầu tư công trái vào sổ sách, vốn xây dựng của nhà máy mới Mai Cương đã nhận được bảo đảm, cả nhà máy Mai Cương có được lợi nhuận khoảng mười triệu mỗi tháng, chủ yếu dùng để trả lợi tức cho vay, giảm tỷ lệ nợ vay.
Tập đoàn đầu tư công nghiệp Mai Khê có 45% cổ phần, mỗi tháng đều có một số tiền hoa hồng. Theo nghị quyết hình thành đầu tiên của hội nghị đảng của trấn, đầu tư công nghiệp mỗi năm chỉ dựa theo tỷ lệ cố định là 20%, lợi nhuận mỗi quý chia cho Nhà nước một lần, lợi nhuận còn lại thì giữ trong nội bộ đầu tư công để tích luỹ, dùng vào đầu tư các dự án của các ngành công nghiệp nhẹ, khoa học kỹ thuật.
Cũng là để ngăn cản Tô Khải Văn lấy tiền từ đầu tư công, đầu tư công dựa thoả thuận của đầu tư Tân Thành, dư thừa, tạm thời không có vốn nào không cần dùng, tất cả đều chuyển cho đầu tư Tân Thành, dùng trong khoản tiền thanh toán công trình xây dựng công ty.
Đầu tư Tân Thành thì đem một số tài sản dư thừa chuyển qua cho đầu tư công, giảm đi tiền nợ, đảm bảo Tô Khải Văn rờ không được vào số tiền trong đầu tư công và đầu tư Tân Thành.
Tuy nhiên Hoàng Tân Lương và Quách Toàn ít nhiều cũng sẽ nhượng bộ, để Tô Khải Văn không có cớ từ từ ép sát vào.
Đầu tư công ở Tân Thành Viên lấy được bốn mươi căn nhà thì chia cho Tô Khả Văn phân nửa.
Tô Khải Văn lấy hai mươi căn, tự mình cách ra thành một đại viện, dùng làm kí túc xá cho người nhà Công uỷ đảng của quận mới Mai Khê.
Những nhà này nói trắng ra là dùng để chia quyền lợi, La Tất, Viên Hoành Quân đều được phân cho một căn.
Phải đoàn kết lòng người, điều đó chẳng qua dựa vào thưởng phạt đều phải làm.
Chỉ dựa vào đe doạ người ta thì không được, không có lợi ích thì ai theo?
Cái gọi là lợi ích, một là quyền, hai là lợi.
Cán bộ chính quyền Đảng thích quyền, nhưng vị trí có hạn không phải ai cũng được đề bạt.
Cho lợi, cán bộ chính quyền trực tiếp nhận quá nhiều, sẽ có ảnh hưởng xấu.
Mà trong ăn, mặc, ở, đi lại thì người Trung Quốc chú trọng nhất là ở.
Hơn nữa phụ nữ đối với việc “ở” rất nhạy cảm, cứ nhà càng lớn, càng khó nhận được sự cải thiện, cũng là có thể thể hiện được địa vị cao thấp rõ nhất. Ở nơi tốt, sống trong một căn hộ cao cấp, tài trí hơn người, dễ dàng làm người khác hài lòng, giúp chồng dạy con, chính là xem vào người đàn ông của mình đi theo lãnh đạo làm tốt việc mình, không do dự chần chừ.
Bản thân Tô Khải Văn được gia đình dạy như vậy, đối với những đạo lý trong đó vô cùng tin theo.
Tô Khải Văn lấy được hai mươi căn hộ thuộc tài sản của trấn Mai Khê, phân chia cho thành viên Công uỷ đảng quận mới, nghĩa là đưa cho người trấn Hoàng Kiều, xã Trúc Xã chiếm phần hời của trấn Mai Khê, cán bộ trấn Mai Khê đương nhiên bất mãn.
Hoàng Tân Lương liền thuận thế đề xuất ở hội nghị chính đảng, lấy một số chỗ ở kí túc xá cấp cho cán bộ của thị trấn Mai Khê mình.
Như lời Thẩm Hoài nói, đoàn kết có thể đoàn kết, đoàn kết không được thì cũng không cần quan tâm nó.
Tô Khải Văn ngăn cản không được, chỉ có thể để Hoàng Tân Lương được như ý.
Công việc bình chọn mười trấn mạnh nhất trong Thẩm Hải đến lúc này gần như cũng đến giai đoạn cuối, trước giờ việc này đều do Hà Thanh Xã, Hoàng Tân Lương phụ trách, trước đây Thẩm Hoài cũng không hỏi đến, sau khi Tô Khải Văn đến trấn Mai Khê thì cũng không thể nhúng tay vào được, cho dù là nhúng tay vào được, y cũng không mặt dày đến mức chiếm công lao này.
Trấn Mai Khê có chín mươi bốn ngàn người, diện tích của toàn thị trấn là bốn mươi tám ki-lô-mét vuông, sau khi điều chỉnh thành mười bảy thôn ấp trực thuộc, ba uỷ ban nhân dân, ba khu sản xuất, từ năm 95 đến cuối tháng 11 đã thu hút đầu tư bên ngoài lên đến một trăm tám mươi triệu đô la Mỹ.
Bởi vì dự án quy mô lớn liên tục được khởi công xây dựng, trấn Mai Khê đến trước tháng 11 đã có thể thực hiện mục tiêu tổng giá trị sản xuất vượt qua một tỷ. Trên cơ sở tăng gấp đôi của năm ngoái lại tăng thêm 1.5 lần, đã giúp trở thành xã, thị trấn có tổng giá trị sản xuất quốc dân vượt qua trăm triệu đứng đầu thành phố Đông Hoa, hai năm trước tăng gấp bốn lần.
Năm 95 dự tính tổng số đầu tư hoàn thành của thị trấn Mai Khê đạt tới 2 tỉ rưỡi, thậm chí còn cao hơn, thuế thu vào gần trăm triệu, tổng tiền thu về chuyển nhượng nhà đất vượt qua 250 triệu.
Những mục tiêu cố định đó giúp cho thị trấn Mai Khê trước năm 95 đã hoàn toàn xứng đáng trở thành thành phố đứng đầu ở Đông Hoa, mười trấn mạnh nhất Hoài Hải.
Đến bước này, giá đỡ của trấn Mai Khê gần như đã hình thành. Quận mới Mai Khê nếu không thể đột phá, Tô Khải Văn chỉ có thể dựa trên những cái cơ bản mà Thẩm Hoài đã xây dựng mà lặp lại như cũ, muốn kinh tế trấn Mai Khê lại có sự tăng trưởng lớn mạnh như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa nữa điều đó là rất khó.
Thượng tuần tháng mười hai, trước khi Thành uỷ mở hội nghị nhóm công tác lãnh đạo trù bị quận mới Mai Khê, Đàm Khải Bình lấy được quyết toán hàng năm của thị trấn Mai Khê năm 95 cùng với năm tiếp theo, âm thầm cảm thán.
Sau khi nhập số liệu của trấn Mai Khê vào, thu nhập tài chính của Đông Hoa năm nay lần đầu tiên trong lịch sử đạt được một tỷ, so với năm trước, biên độ tăng thêm gần 40%, nhưng sau khi khấu trừ số liệu mới gia tăng của trấn Mai Khê, con số hạ xuống đến mức đáng thương 16%.
Tổng giá trị sản xuất quốc dân của khu Đông Hoa năm nay gần như chỉ vượt qua mức gia tăng là 20%, nhưng sau khi khấu trừ số liệu mới gia tăng của trấn Mai Khê, con số hạ xuống chỉ còn 14%.
Nhìn vào bề mặt thì cho dù là không có trấn Mai Khê, thu nhập tài chính của Đông Hoa năm nay cũng có thể tăng thêm 16%, GDP cũng có thể tăng trưởng lên 14%. Thành tích này trong bảng xếp hạng toàn tỉnh năm nay cũng sẽ xếp đầu, nhưng ở đây còn có nhân tố là sự xúc tiến bên trong của sự vùng dậy ở trấn Mai Khê đối với phát triển kinh tế xung quanh khu đó.
Nếu trừ những yếu tố này ra, tốc độ tăng trưởng của kinh tế Đông Hoa đã hạ xuống đến mức độ của hai năm trước.
Mà về đầu tư tăng trưởng và thu hút đầu tư của các khu thì tỉ lệ của thị trấn Mai Khê chiếm lại có phần khoa trương.
Đàm Khải Bình có thể lấy được số liệu, Thẩm Hoài tất nhiên cũng có thể lấy được.
Thiệu Chinh giúp hắn lái xe, hắn ngồi ở ghế sau, xem quyết toán hàng năm của trấn Mai Khê mà Hoàng Tân Lương giao cho mình.
Tuy rằng thành tích tăng trưởng kinh tế năm nay của thị trấn Mai Khê có khả quan, tốc độ như vậy xếp trong toàn tỉnh không được thứ nhất cũng nằm ở vị trí thứ hai, nhưng cũng không kiêu ngạo được.
Cơ bản của Đông Hoa rất tệ, cơ sở thì lại quá yếu, trong khoảng bảy tám năm qua, các địa phương khác phát triển nhanh chóng, riêng phát triển Đông Hoa lại chậm lại, kéo theo các thành phố cấp 3 khác.
Cho dù thu nhập ở Đông Hoa tăng 40%, tổng số không qua một tỷ; Thẩm Hoài nghi ngờ thu nhập bình quân của người dân ờ thành phố Đông Hoa năm nay không biết có thể vượt qua con số hai ngàn hay không —— con số như vậy, hoàn cảnh, thực lực của tổng thể kinh tế thành phố Đông Hoa vẫn như trước đây nằm ở hạng thứ năm từ dưới đếm lên trong tất cả mười ba thành phố cấp 3 toàn tỉnh.