Thẩm Hoài không trực tiếp về Đông Hoa, mà ở lại khách san tại Đông Hoa hai ngày, thoát khỏi tầm mắt của mọi người, liền kéo theo Tống Hồng Quân đi máy bay đến Giang Ninh rồi mới đi tìm cô út và những cấp cao Đông điện khác, cùng tập đoàn Hoài Năng và những hạng mục của nhà máy điện Mai Khê, gặp gỡ bí mật ở Giang Ninh, sau đó mới đến Từ Thành, đến hạm đội Hoàng Hải thăm hỏi Thôi Hướng Đông, mãi cho đến trung tuần tháng 12 mới về lại Đông Hoa.
Vội vàng lặn lội ngược xuôi cuối cùng cũng về đến Đông Hoa, không khí thì vừa lạnh vừa nóng đang bị đình trệ trên bầu trời Đông Hoa, khiến nhiệt độ trong thời gian này không xuống thấp được, mưa cứ tí tách rơi không ngừng
Trước khi Thẩm Hoài về lại Đông Hoa, chuyên gia an toàn sản xuất tỉnh đã đưa ra những kết luận đầu tiên về vụ nổ 12/9, là do bên trong lò đúc thép còn tồn lại nhiều hơi nước, khi mà gang được đưa vào lò xong, hơi nước hấp thụ nhiệt khiến nhiệt độ tăng cao, trong thời gian ngắn giãn nở ra tạo thành một khoang phun.
Nước còn sót lại sao mà vào trong được, nguyên nhân sự cố càng nghiêm trọng hơn, cần phải điều tra làm rõ hơn nữa.
Sau khi Thẩm Hoài về lại Đông Hoa, mới nhìn thấy những bức hình liên quan đến hiện trường, mái nhà ở dây truyền đúc thép cao hơn 30 mét bị vụ nổ tàn phá, khoang tạo hình nổ tung, và tạo thành một hố sâu cao nửa người, một lượng lớn gang thép tràn ra xung quanh, tạo thành một khối lộn xộn.
Phó chủ tịch tỉnh La Thành Huy cùng Trường ban thư ký ủy ban nhân dân tỉnh Trần Bảo Tề về Từ Thành trước, nhưng tổ chuyên gia tỉnh vẫn ở lại. Bởi vì tập đoàn Thị Cương còn dấu diếm một sự cố gây thương vong cách đây hai tháng, La Thành Huy chỉ đạo Thị Cương phải ngừng hoạt động những phân xưởng chủ đạo đồng thời tiến hành điều chỉnh lại, phối hợp với tổ chuyên gia điều tra an toàn trong sản xuất và đánh giá.
Tuy sự cố sau cũng vẫn chưa có kết luận điều tra, nhưng sự cố gây thương vong hai tháng trước đã dấu diếm, không báo cáo lên trên, nên Cố Đồng phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm ---Thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố đã ra quyết định cắt chức chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc tập đoàn Thị Cương của Cố Đồng, tạm thời bổ nhiệm phó chủ tịch thường trực thành phố Lương Tiểu Lâm đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thị Cương, phó chủ nhiệm phòng kế hoạch thành phố Hàn Thọ Xuân tạm thời đảm nhiệm chức tổng giám đốc tập đoàn Thị Cương, chủ trì toàn bộ cục diện tập đoàn Thị Cương, toàn lực phối hợp với tổ chuyện gia tỉnh điều tra sự cố nổ lò nung.
Phó tổng giám đốc tập đoàn Thị Cương kiêm trưởng phòng an toàn sản xuất Chu Kiện cần phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm cho sự cố nổ lò nung lần này, cũng chính là cậu cả của Cát Vĩnh Thu, đồng thời bị cảnh sát khống chế.
Chịu ảnh hưởng từ sự cố nổ 12/9 thành phố tiến hành điều tra toàn bộ vấn đề an toàn sản xuất trong toàn tỉnh, kế hoạch ban đầu là trung tuần tháng 12 nhà máy số hai Mai Cương tiến hành thử lò cũng bị đẩy lùi về sau, đến khu mua sắm Văn Sơn cũng nhận được thông báo chỉnh đốn lại cách phòng cháy chữa cháy, tất cả các cán bộ phải dành thời gian tham gia khóa huấn luyện phòng cháy chữa cháy khẩn cấp. Trong lúc nhất thời thần hồn nát thần tính, sau khi được đào tạo, công tác an toàn sản xuất ở Đông Hoa như lửa thêm dầu đều rộn ràng hẳn lên, nhưng cũng không ai biết nhiệt huyết này sẽ kéo dài trong bao lâu.
Đến đêm, Hùng Đại Ny tham gia khóa huấn luyện học tập phòng cháy chữa cháy do đơn vị tổ chức trở về, trời đang mưa phùn cô liền che dù đi bộ từ từ về nhà.
Mới vừa đến cửa chính cư xá, Hùng Đại Ny nhìn thấy có chiếc xe màu xám bạc rất quen đỗ ở cửa chính bên cạnh vườn, vòng qua một vòng xem thì thấy cửa sổ bên phải đang mở, Thẩm Hoài đang ngồi hút thuốc trong xe, cánh tay đưa ra ngoài bắn tàn thuốc, hắn đang chăm chú nhìn bên ngoài mặt cỏ, cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì
Nhìn trên mặt đất thấy mấy đầu thuốc, xem ra Thẩm Hoài đã đợi ở đây từ rất lâu rồi, trong lòng Hùng Đại Ny tự nhiên có một chút hy vọng, nhưng nghĩ lại Thẩm Hoài không thể ở đây đợi cô được, đồng thời cũng giấu cảm xúc nhất thời đó đi, vừa cười vừa bước tới, giáp mặt hỏi:
- Sao mà anh hút thuốc nhiều thế, đang đợi ai vậy?
Thẩm Hoài bị Hùng Đại Ny làm giật mình, sờ sờ cái mũi, nhìn Hùng Đại Ny đang cầm dù đứng dưới mưa, khuôn mặt đẹp như ngọc, mày ngài như hoa, hắn xấu hổ mỉm cười hỏi:
- Có phải ba cô vẫn chưa về phải không?
Hùng Đại Ny hỏi:
- Anh tìm ba tôi ak, tôi mới tan tầm, cũng không biết ông đã về nhà chưa, sao anh không vào nhà ngồi đợi, mẹ tôi không ở nhà sao?
Thẩm Hoài nói:
- Vừa mới đến đã nhìn thấy mẹ cô bế Duyệt Đình đi lên nhà rồi, nhưng tôi sợ mẹ cô cầm dao chém tôi. Tôi thấy hay là cứ ở trong xe đợi ba cô là an toàn nhất.
Hùng Đại Ny nghĩ lại chuyện xập giường lần trước gây ồn ào, mặt lại đỏ ra, cũng ngại không dám mời Thẩm Hoài vào nhà, lại nghĩ để hắn ở đây cũng không được, dứng cầm dù lại nhìn Thẩm Hoài một lúc, mới nhớ ra liền hỏi hắn:
- Anh tìm ba tôi có chuyện gì, sao anh không gọi điện cho ba tôi?
Thẩm Hoài cũng không nói thêm gì chỉ nói:
- Tôi gọi điện cho ba cô rồi, hình như ba cô không đem theo điện thoại, người cũng không ở phòng làm việc, nên tôi đã trực tiếp đến đây tìm ông.
- Sắp đến cuối năm rồi, nếu ba tôi không ở phòng làm việc thì rất có khả năng đang ở khách sạn tại tư xá Nam Viên tổ chức mọi người viết tài liệu.
Hùng Đại Ny cũng không biết rốt cuộc thì có chuyện gì quan trọng khiến Thẩm Hoài phải gặp ba cô vào tối hôm nay, thậm trí đến tìm ba cô cũng lén lén lút lút, không để người khác biết.
Nếu không, Thẩm Hoài chỉ cần gọi điện đến phòng nghiên cứu thành ủy hỏi là biết, bên phòng nghiên cứu tự khắc sẽ nói hành tung cùng cách thức liên lạc của ba cô.
Hùng Đại Ny đưa tay ra nói:
- Có chuyện gì mà lén lén lút lút thế, điện thoại anh đâu đưa đây tôi hỏi cho, xem ba tôi đã về nhà chưa?
Thẩm Hoài lấy điện thoại đưa cho cô, lúc chui đầu ra nước mưa rơi xuống cổ hắn, khiến hắn lạnh liền rụt cổ lại. Bộp, một tiếng động phát ra cái, gáy sau đập vào thành cửa, đến lúc này mới nghĩ đến Hùng Đại Ny đứng dưới mưa gọi điện thoại giúp hắn cũng không thích hợp liền mở cửa ra bảo cô ngồi vào bên trong.
Thẩm Hoài cầm dù của Hùng Đại Ny gập lại, cho cửa kính xe lên, lúc này không thể để người qua đường thấy tình hình trong xe được.
Hùng Đại Ny gọi điện về nhà trước, nghiêng người qua bảo Thẩm Hoài lấy giấy bút ghi lại số điện thoại, và nói với Thẩm Hoài:
- Ba tôi đang ở tư xá Nam Viên tổ chức viết tài liệu đấy, điện thoại hết pin rồi, còn nói tôi đem sạc pin đến cho ông nữa, đây là số điện thoại phòng ở tư xá Nam Viên của ông.
Ngửi thấy mùi thơm toát ra từ người Hùng Đại Ny, Thẩm Hoài cười nói:
- Đã giúp giúp cho chót, cô giúp tôi gọi điện đến tư xá Nam Viên hỏi xem còn có ai ở đấy nữa không, nếu như có thì đừng nói tôi tìm ông.
Hùng Đại Ny nghi ngờ không hiểu liếc nhìn Thẩm Hoài một cái, cũng không biết chuyện gì quan trọng mà phải bí mật như vậy.
Hùng Đại Ny gọi liền lúc hai cuộc điện thoại mới xác định được hành tung của ba cô, rồi nói:
- Ba tôi đến nhà ăn rồi không có ở phòng, anh lại muốn giữ bí mật nên không liên lạc được. Hay là anh đợi tôi một tí, tôi lên lấy sạc điện thoại rồi tôi đi với anh đến tư xá Nam Viên tìm ông.
- Ừ
Thẩm Hoài gật gật đầu.
Đợi Hùng Đại Ny lên nhà lấy sạc điện thoại xong, Thẩm Hoài liền lái xe đi thẳng đến tư xá Nam Viên.
Thẩm Hoài dừng xe ở bên ngoài tư xá và nói với Hùng Đại Ny:
- Bây giờ Triệu Đông đang ở nhà bố vợ Tiêu Kiến, tôi đến nhà Tiêu Kiến đợi ba cô đến, cô có biết đường đến nhà Minh Hà không?
Hùng Đại Ny đã từng đến nhà Tiêu Kiến, xuống xe và bật dù lên đưa tay lên bái bai Thẩm Hoài rồi đi vào Nam Viên.
Tìm đến phòng nghiên cứu tổ tài liệu ở Nam Viên, Hùng Đại Ny mới biết bí thư thành ủy Đàm Khải Bình gọi ba cô qua nói chuyện, đột nhiên mới nghĩ đến Thẩm Hoài đang muốn né tránh Đàm Khải Bình liên lạc với ba cô, hơn nữa cũng rất gấp.
Hùng Đại Ny bảo người dẫn cô đến lầu số một mà mọi khi Đàm Khải Bình vẫn hay tiếp khách bên Nam Viên, nói nhỏ bảo ba cô ra lấy sạc điện thoại.
Hùng Văn Bân đi ra ngoài nhìn con gái lớn đang cầm dù đứng trước hành lang nói:
- Con đưa sạc điện thoại cho Tiểu Dương là được rồi, sao lại bắt ba ra ngoài nữa.
Lấy sạc điện thoại xong, vừa đi vừa nói:
- Con vẫn chưa ăn cơm tối à? Ba đưa con đến nhà ăn ăn cơm nha.
Hai ba con cùng đi dưới một cái dù, đi đến con đường nhỏ cạnh bãi đỗ xe bên ngoài, Hùng Văn Bân mới hỏi:
- Còn chuyện gì nữa không con?
- Con vừa về đến nhà thấy Thẩm Hoài đang đợi ba dưới lầu, hắn liên lạc với ba không được, nên con đã đưa anh ta đến đây tìm ba, lúc này hắn đang ở nhà vợ Triệu Đông.
Hùng Đại Ny cũng không hiểu tại sao Thẩm Hoài lại né tránh Đàm Khải Bình để tìm ba cô vào lúc này, nhìn thấy vẻ mặt nặng nề của ba cô mới hỏi:
- Lúc này Thẩm Hoài tìm ba có chuyện gì à?
Hùng Văn Bân dừng lại đứng ở đó, qua hai ba giây đúng lúc phó trưởng ban thư kí thành ủy Lưu Vĩ Lập đang cầm dù đi đến, nhìn thấy ông cùng Hùng Đại Ny đứng bên ven đường, vừa cười vừa bước đến chào hỏi:
- Đại Ny đến tìm chủ nhiệm Hùng à?
_ Ừ
Hùng Văn Bân tỉnh lại nói với Lưu Vĩ Lập:
- Điện thoại tôi hết pin rồi nên bảo Hùng Đại Ny đem sạc điện thoại đến cho tôi. Chủ Nhiệm Lưu, anh xin phép bí thư Đàm giúp tôi, tôi cùng Đại Ny ra ngoài ăn cơm, đến tối lại đến viết tài liệu tiếp.
- Quan hệ ba con anh quả là rất tốt, không giống con gái tôi, bình thường muốn hỏi nó kết quả học tập thế nào, nó liền trợn mắt lên nhìn tôi giống như có thù hận gì với nó vậy.
Lưu Vĩ Lập cười ha ha nhìn Hùng Văn Bân cùng Hùng Đại Ny đi ra khỏi tư xá.
Rời khỏi tư xá, Hùng Đại Ny cùng ba cô đi thẳng đến nhà Tiêu Kiến ở khu phố bên kia đường, gõ cửa và bước vào đã nhìn thấy phó cục trưởng cục xúc tiến quận Đường Áp Tiêu Kiến đang đợi ở đó, nhiệt tình đón tiếp bọn họ:
- Đã lâu không gặp chủ nhiệm Hùng, Thẩm tổng và Triệu Đông đang đợi chủ nhiệm Hùng bên trong đó.
Hùng Đại Ny mới gấp dù lại đã nghe tiếng mở cửa thấy Thẩm Hoài cùng Triệu Đông đi ra. Tiêu Minh Hà cũng bế con trai mới sinh được mấy tháng ra chào hỏi.
Nhà Tiêu Kiến xây theo lối cũ hai phòng ngủ một phòng khách, rất nhỏ, đông người xoay qua xoay lại cũng khó khăn, tuy nhiên ngoài vườn cũng có xây thêm một phòng nhỏ.
Hùng Đại Ny cũng đi theo đến phòng phía trước mới nhìn thấy trong phòng mọi đồ ăn và bia rượu đã được dọn lên bàn, có lẽ chỉ chờ ba cô đến mời ông ăn cơm.
Thẩm Hoài mời Hùng Văn Bân ngồi vào chỗ cười nói:
- Lâu lắm không ngồi cùng bàn uống rượu với anh rồi, anh không cảm thấy đơn sơ chứ?
Thấy điệu bộ này, Hùng Văn Bân cũng đoán được ngụ ý của Thẩm Hoài, liền kéo ghế ra rồi ngồi xuống thở dài nói:
- Sự cố phun trào 12/9 điều tra kết luận đã có rồi, lúc chiều tôi cũng mới xem qua báo cáo kết quả điều tra, lịch sử của Thị Cương phải ngược dòng đến trước giải phóng nhà họ Tôn rầm rộ xây dựng nhà máy thép, anh có thể nhẫn tâm không giúp Thị Cương một lần, cũng không để người khác giúp Thị Cương sao?
Thẩm Hoài cũng kéo ghế ra rồi ngồi xuống, bình tĩnh nhìn Hùng Văn Bân nói:
- Không phải tôi không muốn giúp Thị Cương, cũng không phải muốn ngăn cản anh giúp Thị Cương.
- Lão Hùng anh cảm thấy có đủ năng lực để cứu vớt Thị Cương sao?
Hùng Đại Ny nghe thế cảm thấy khiếp sợ, cô cũng biết tình cảm của ba cô với Thị Cương, càng không nghĩ đến Thẩm Hoài tìm ba cô để ngăn cản ba cô giúp đỡ Thị Cương.