“Thật đúng là hắn... Chẳng lẽ mình có thể nhìn thấu ý nghĩ trong lòng của Kiến Phát, đây chẳng phải là "Độc Tâm Thuật" trong truyền thuyết hay sao?
Trương Vĩ trong lúc bất chợt bị sự suy đoán của bản thân mình làm cho kinh ngạc sững sờ, lập tức lại cảm giác mình nhất định là mình đang suy nghĩ viễn vong kỳ lạ, có lẽ chẳng qua là trong lòng mình nghĩ rồi xuất hiện ảo giác mà thôi.
Công ty môi giới Thiên Thiên là công ty nhỏ do mấy người chung vốn mở, ít người, tài nguyên thiếu, cũng không có cái điều lệ chế độ nghiêm khắc gì, thích nhất đúng là tranh giành khách hàng của người khác, công ty bất động sản chánh quy cho thuê phòng đều là thu tiền hoa hồng một tháng, nhưng mà Công ty Thiên Thiên chỉ lấy nửa tháng tiền hoa hồng, rất nhiều khách hàng đều bị bọn họ dùng loại thủ đoạn không đúng đắn này cướp đi.
Trương Vĩ cùng bọn họ đã xảy ra mâu thuẫn cũng là nguyên nhân này. Trương Vĩ dẫn khách hàng đi xem là được rồi muốn mướn một căn nhà, các phương diện đều đã đàm phán ổn thỏa, lần sau gặp mặt là có thế trực tiếp ký hợp đồng rồi, nhưng không ngờ là khách hàng sau khi đi ra khỏi công ty của Trương Vĩ đã bị người của Công ty Thiên Thiên theo dõi, sau đó cố ý tán gẫu bắt chuyện cùng khách hàng, nắm rõ ràng lai lịch khách hàng cùng tin tức về căn nhà đó, rồi sau đó dùng hoa hồng chỉ nửa giá tiền dụ hoặc khiến cho khách hàng ký hợp đồng cùng hắn . Nhưng mà căn nhà ký hợp đồng kia là do Trương Vĩ dẫn khách hàng đi xem, chỉ có điều bị người của Công ty Thiên Thiên moi ra địa chỉ nhà, rồi thông qua tư liệu của chủ sở hữu nhà mà tra hỏi đến mà thôi.
Trương Vĩ ngay từ đầu còn chẳng hay biết gì, cho đến khi khách hàng cùng chủ sở hữu nhà ký hợp đồng xong, Trương Vĩ gọi điện thoại hỏi thăm, chủ sở hữu nhà cũng cảm thấy có chút áy náy, mới đem tình huống thật nói cho Trương Vĩ biết. Sau khi nghe được chuyện xảy ra, tự nhiên Trương Vĩ tức giận gần chết, bản thân mình cực cực khổ khổ dẫn khách hàng xem nhà, mắt thấy sắp sửa ký được hợp đồng rồi, lại bị đối phương dùng loại này thủ đoạn không đúng đắn cướp đi, Trương Vĩ trong cơn giận dữ tìm đối phương lý luận, bởi vậy dẫn tới xung đột phát sinh sáng sớm hôm nay.
- Trương Vĩ, cậu không sao chứ? Có muốn mìn đi gọi bác sĩ hay không?
Nhìn thấy Trương Vĩ lại ngây dại, Vương Kiến Phát sờ trán Trương Vĩ một cái, ân cần hỏi han.
- Tôi không sao, chỉ có điều đang bận suy nghĩ công chuyện mà thôi.
Trương Vĩ vừa nghĩ tới sự tình hôm nay, vẫn cảm thấy có chút tức giận, hận không thế hiện tại tìm đối phương báo thù ngay lập tức, chỉ có điều lý trí vẫn còn đè lại lửa giận trong lòng.
Vương Chấn của Cty Bất động sản Thiên Thiên là người ở kinh thành, hơn nữa của cậu của hắn là người công tác tại Cục Công an, nghe nói ở trong công ty còn có được cổ phần nhất định. Trương Vĩ mặc dù đi báo cảnh sát cũng không giải quyết được chuyện gì, đơn giản xử phạt đối phương mấy trăm nguyên tiền mà thôi, thậm chí cũng sẽ không dẫn tới việc tạm giữ, đối với Vương Chấn mà nói căn bản không tính là trừng phạt.
Làm như vậy nhìn có vẻ như khiến cho Trương Vĩ thõa cơn tức giận một lần, nhưng trên thực tế đối Trương Vĩ hại lớn hơn lợi, tuy rằng Trương Vĩ là bên bị đánh, nhưng là hắn trước tiên đi tìm tới Công ty Thiên Thiên để lý luận, do đó mới khiến cho song phương phát sinh mâu thuẫn, đánh nhau, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì hắn cũng phải chịu một phần trách nhiệm nhất định.
Hơn nữa Công ty Thiên Thiên là một công ty nhỏ, bản thân Vương Chấn cũng là cổ đông của công ty, mặc dù đánh nhau cũng sẽ không khai trừ hắn, còn Công ty Trung Thông mà Trương Vĩ làm lại là một công ty chính quy, quản lý vô cùng nghiêm khắc đối với nhân viên, một khi sự kiện Trương Vĩ đánh nhau bị tổng công ty biết được, rất có thế sẽ bị công ty phê bình, xử phạt.
- Vương Chấn, một đòn đánh lén này ngày hôm nay ta đã nhớ kỹ rồi, sớm muộn gì sẽ ngày anh cậu thanh toán món nợ này!
Trương Vĩ cắn chặc hàm răng, âm thầm phát ra lời thề.
Trương Vĩ vỗ vỗ cái trán, dường như muốn đuổi đi ưu sầu trong đầu, nhìn sang Vương Kiến Phát ở bên cạnh, nói:
- Kiến Phát, đừng ở chỗ này trông chừng tôi nữa, anh nhanh về đi, không hoàn thành định lượng do công ty quy định, còn bị phạt tiền nữa đó?
- Được, vậy mình đi trước nha, có chuyện cậu gọi điện thoại cho mình.
Vương Kiến Phát dặn dò một câu đối với Trương Vĩ, đứng dậy, đi ra ngoài.
- Khốn kiếp, hợp đồng tới tay lại bị người bị cướp, tháng này không ký được hợp đồng, ta chắc là sẽ bị khai trừ khỏi công ty rồi.
Trương Vĩ sau khi thấy được Vương Kiến Phát rời khỏi, thẹn quá thành giận nói.
Công ty môi giới bất động sản thường thường đều có kỳ thực tập ba tháng, trong ba tháng này nếu như anh có thế hoàn thành công trạng mà công ty quy định, như vậy anh có thế chuyển thành nhân viên chính thức. Nếu như trong ba tháng không có cách nào hoàn thành công trạng quy định, vào tháng thứ ba công ty sẽ khai trừ anh đi.
Trương Vĩ tới Công ty Trung Thông làm đã hơn hai tháng, nhưng hơn hai tháng này một hợp đồng cũng không ký được, nếu như đến cuối tháng không còn cách nào ký hợp đồng, như vậy chỉ có thế bị công ty xa thải thôi. Nhưng mà hắn một mực không có tiền để dành, nếu như mất đi chỗ làm việc này, rất có thế ngay cả tiền mướn phòng cũng không kiếm đâu ra, đến lúc đó chỉ có kết quả lưu lạc nơi đầu đường xó chợ mà thôi.