WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Phòng Thuật

Chương 39: Trở về môn điếm (1)

Chương 39: Trở về môn điếm (1)



- Anh Hoàng, chị Lý, hai vị xin hãy chờ một chút, tôi gọi điện cho chủ nhà, để ông ta đến Công ty Trung Thông của chúng tôi nói chuyện ký hợp đồng.

Trương Vĩ gật đầu với hai người, đi vào phòng ngủ.

- A lô, xin chào ngài? Có phải là Trịnh tiên sinh không ạ?

Trương Vĩ lấy ra điện thoại di động, bấm số điện thoại của chủ nhà.

- Phải, tôi đây!

Trịnh tiên sinh đáp lại.

- Tôi là tiểu Trương của Công ty Trung Thông, trước đó từng liên lạc qua với ngài trên điện thoại. Tôi đã dẫn khách hàng đi xem xong căn hộ của ngài rồi, khách hàng rất có ý muốn mua căn hộ của ngài, muốn mời ngài đến công ty chúng tôi nói một chút về chuyện ký hợp đồng.

Trương Vĩ nói.

- Công ty Trung Thông? Là công ty môi giới phía dưới tòa nhà số 4 phải không?

Trịnh tiên sinh hỏi ở đầu bên kia điện thọai.

- Đúng vậy, chính là công ty chúng tôi. Bây giờ ngài có thể tới đó được không?

Trương Vĩ hỏi.

- Được thôi, bây giờ tôi đang ở gần đó, đại khái nửa tiếng được chứ?

Trịnh tiên sinh suy nghĩ một chút, hỏi.

- Vậy thì tốt quá!

Sắc mặt của Trương Vĩ vui mừng đáp.

- Đúng rồi, tôi còn có một việc muốn nói một chút với ngài.

- Trước đó ngài không phải nói muốn khách hàng đặt cọc tiền mua nhà sao? Khách hàng này của tôi vốn là muốn vay tiền mua nhà trả góp đấy, sau đó tôi tìm một cái cớ, nói vợ của ngài phát sinh ít chuyện bất ngờ nên đang phải nằm viện, cho nên bây giờ cần tiền rất gấp.

Trương Vĩ có chút ngượng ngùng hỏi:

- Ngài sẽ không để tâm chứ?

- Không sao, tôi bây giờ quả thật cần tiền gấp, nếu không cũng sẽ không bán căn hộ tốt như vậy. Vậy người khách hàng đó có đồng ý trả tiền mua nhà một lần không?

Trịnh tiên sinh tùy tiện hỏi. Ông ta cũng là người làm ăn, vì lợi ích của mình nói đôi câu lừa dối không ảnh hưởng gì đến toàn cục.

- Bây giờ đã đồng ý, nhưng mà một hồi vào lúc ký hợp đồng ngài cũng đừng nói phá ra, bằng không chuyện này sẽ không tiện rồi.

Trương Vĩ nói.

- Yên tâm đi tiểu Trương, người đó hỏi đến, tôi sẽ nói vợ tôi phát sinh chút chuyện ngoài ý muốn, hiện tại đang nằm viện, để làm tròn lời nói dối của cậu.

Trịnh tiên sinh nói.

-cảm ơn ngài đã hiểu, lát nữa chúng ta gặp lại.

Trương Vĩ thở phào nhẹ nhõm, nói.

- Được, lát gặp!

Trịnh tiên sinh nói xong cúp điện thoại. Còn Trương Vĩ cũng cất điện thoại di động, đi ra từ trong phòng ngủ.

- Tiểu Trương, chủ nhà ngày hôm nay có đến đây không?

Hoàng Phân hỏi.

- Chị yên tâm đi! Chị Hoàng, chủ nhà nửa tiếng có thế đến. Chúng ta hiện giờ đi tới môn điếm của chúng tôi chờ ông ấy đi.

Trương Vĩ cười nói, sau đó dẫn hai người đi ra khỏi nhà, đi về phía Trung Thông môn điếm.

10 phút sau, Trương Vĩ dẫn Hoàng Phân cùng Lý Quảng trở về Trung Thông môn điếm. Người ngồi ở phía trước tiếp đãi đã không phải là Vương Mẫn nữa, mà đổi thành Lý Lâm.

Tiếp đãi khách hàng ở tiền đài cũng không phải là mỗi người luân phiên một ngày, mà là mỗi người tiếp đãi một khách hàng, nhận được khách hàng thì sẽ đổi thành nhân viên môi giới khác. Vương Mẫn hiện tại không ngồi ở vị trí cũ, cho thấy cô ta cũng đã nhận được một khách hàng.

- Ôi!!!, chị Hoàng, chị xem nhà đã về rồi, tôi đi mang cho chị ly nước nhé.

Vương Mẫn thấy Trương Vĩ dẫn hai vị khách hàng vào, ánh mắt sáng lên, nhiệt tình nói.

Vương Mẫn vừa rồi quả thật nhận được một người khách hàng. Khách hàng muốn thuê một nhà có một phòng ngủ. Mà ý đồ thuê phòng của vị khách hàng đó rất mạnh, thậm chí đã sớm có ý đồ thanh toán tiền đặt cọc, có thế nói có ít nhất bảy tám thành hi vọng ký kết hợp đồng. Thế nên Vương Mẫn mới lập tức cao hứng hẳn lên.

Tuy nói đây là hợp đồng thuê một căn nhà có một phòng ngủ, tiền thuê cũng chỉ khoảng mấy ngàn NDT, hoàn toàn không thế so sánh với việc bán nhà, nhưng cơm ăn vào miệng mới là cơm của mình. Vương Mẫn xem ra nếu muốn chờ Hoàng Phân cùng Lý Quảng mua nhà, còn không biết phải chờ tới bao giờ.

- Chị Hoàng, chị vừa rồi xem nhà cảm thấy thế nào?

Vương Mẫn hỏi, tuy rằng họ đã không phải là khách hàng của mình nữa, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn còn có chút tiếc rẻ và không thoải mái.

- Ha ha, tiểu Trương tìm được nhà tốt vô cùng, tôi rất hài lòng.

Hoàng Phân cười đáp.

Nghe được lời nói của Hoàng Phân, Vương Mẫn cũng không hề cảm nhận được bất ngờ. Ý đồ mua nhà của người này rất lớn. Sự nhìn nhận đối với nhà cửa đã nằm trong dự liệu của Vương Mẫn. Mấu chốt là xem thái độ của Lý Quảng như thế nào. Lý Quảng nếu không muốn mua nhà thì cái hợp đồng này vẫn không thế ký kết.

- Lý tiên sinh, ngài cảm thấy căn nhà vừa xem thế nào?

Vương Mẫn quay đầu nhìn sang Lý Quảng, đối với người nam nhân phong độ ung dung này, cái nhìn đầu tiên của cô ta lúc gặp đối phương là rất có hảo cảm.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.