Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 1255: Xạ Thiên Lang (5)

Chương 1255: Xạ Thiên Lang (5)




Dịch: lanhdiendiemla.

Ở đây đều là người cơ trí, biết Thẩm Mặc dẫn Trương Cư Chính tới, hoặc là nói Trương Cư Chính theo Thẩm Mặc tới, kỳ thật là đại biểu cho Từ các lão, nếu như không để cho hắn có đủ lòng tin, thì sẽ không đạt được sự ủng hộ đầy đủ từ hậu phương của Từ Giai, cho nên phải khiến hắn yên tâm mới được.

Thích Kế Quang cũng hiểu rõ, liền trầm giọng nói:

- Mạt tướng vâng mệnh thành lập Thần cơ doanh, quân xanh chủ yếu đương nhiên là kỵ binh của người Mông Cổ. Vậy thì nhất định phải khắc chế đặc điểm của bọn họ tinh về kỵ xạ, giỏi về xen kẽ vòng vèo, nhưng khi mạt tướng kháng Oa tại phía nam chủ yếu là lấy bộ binh vũ khí lạnh là chủ, không có khả năng đạt thành mục tiêu này...

Sợ Trương Cư Chính không rõ, còn tiến hành giải thích danh từ:

- Dùng hỏa dược chính là vũ khí nóng, không dùng hỏa dược chính là vũ khí lạnh.

Trương Cư Chính gật đầu biểu thị lý giải:

- Tầm bắn có thể xa hơn cung tiễn thì chỉ có súng kíp, đây chẳng phải là sở trường của Thần cơ doanh rồi.

- Đại nhân nói đúng, nhưng uy lực của súng kíp cũng không đủ để tạo thành áp chế đối với kỵ binh, một khi địch nhân tiếp cận thì vẫn phải dựa vào dao sắc giáp lá cà, cho nên vũ khí nóng lạnh của Thần cơ doanh nửa này nửa nọ, phân nửa là đội điểu súng cầm hỏa khí, phân nửa là đội sát thủ vẫn dùng lang tiễn, câu liêm thương, đại bổng các loại binh khí để bảo vệ đội điểu súng. - Thích Kế Quang phân tích cho hắn.

- Người Mông Cổ đi lại như gió, bộ binh có cường đại cũng khó tránh khỏi bị động chịu đòn đúng không. - Trương Cư Chính lại hỏi.

- Đúng vậy, ngoài bộ doanh mạt tướng còn thành lập mã doanh, lấy mã đội là lực lượng cơ động, hoàn thành nhiệm vụ phản kích đẩy lui địch nhân.

Thích Kế Quang gật đầu nói:

- Mạt tướng phân mã doanh làm ba bộ, tả hữu nhị bộ thật ra không thể kỵ binh, chỉ có thể nói là... Bộ binh cưỡi ngựa, bọn họ cưỡi ngựa tiến hành cơ động, nhưng đều là xuống ngựa tác chiến, phương thức tác chiến tương đồng với bộ doanh. Chỉ có khinh kỵ trung bộ mới là thuần kỵ binh chân chính, đều thuộc loại có mã thuật ưu tú, võ nghệ tinh túy, toàn bộ phối hợp với phi giáp dày và cung tiễn đao cụ hoàn mỹ, phối hợp với ngựa là có thể chống lại chiến mã thượng đẳng của ngựa Mông Cổ.

Nghe nói toàn bộ quân của Thần cơ doanh đều phối hợp với một nửa hỏa khí, chỉ bộ đội khinh kỵ tinh nhuệ nhất vẫn thuần vũ khí lạnh, Trương Cư Chính khó hiểu nói:

- Vì sao không để cho kỵ binh trang bị điểu súng?

Mọi người không khỏi mỉm cười, Thích Kế Quang thì vẫn có thể nhịn xuống, xụ mặt giải thích:

- Bởi vì sau khi nổ súng sẽ có một sức giật rất mạnh, sẽ làm xạ thủ ngã ngay xuống ngựa, cho nên kỵ binh chân chính chỉ có thể dùng đao thương cung tiễn cứng đối cứng với địch nhân, không thể sử dụng điểu súng.

- Nói cách khác, toàn bộ mã doanh cũng chỉ có ít bộ phận kỵ binh chân chính, còn lại chẳng qua là bộ binh cưỡi ngựa. - Trương Cư Chính đã hơi hiểu ra: - Như vậy có thể bù đắp chỗ thiếu khuyết trên cơ động, cũng có thể phát huy ưu thế trên hỏa khí và quân trận của chúng ta, cũng có vốn để mà đánh một trận với thát tử...

- Đại nhân nói hoàn toàn chính xác. - Thích Kế Quang gật đầu khẳng định: - Nhưng nếu như đối mặt với kỵ binh địch nhiều gấp mấy lần ta, chỉ dựa vào thân thể máu thịt thì rất khó ngăn cản địch đan xen nhiều lần, một khi bị địch nhân xông vào quân doanh thì vạn sự kết thúc, cho nên ở ngoài hai doanh còn bố trí xa doanh, lợi dụng chiến xa cấu thành phòng ngự, cùng sử dụng xe chở pháo tiến hành tiến công từ xa. Dù cho binh địch lấy số đông mấy vạn trùng kích quân ta, ta có xa doanh, không cần vượt hào mà hào ngay tại chỗ ta, không cần dựa vào thành mà thành đã ở tại doanh. Trên xe binh sĩ lại dùng binh khí dài cùng hỏa khí tấn công địch, kỵ binh địch tất phải lui.

- Chiến xa thì ta đã thấy qua...

Trương Cư Chính nghe được mà tim đập thình thịch, nhưng vẫn cảm thấy không thích hợp, trầm ngâm nói:

- Nhưng thứ cho ta nói thẳng, một là cồng kềnh, hai là không chắc chắn, hình như có chút trói buộc.

- Điều huynh nói chỉ là trước đây thôi.

Thẩm Mặc vẫn một mực yên lặng mặc lắng nghe lên tiếng cười nói:

- Loại hiện tại đã trải qua Thích tướng quân thiết kế lại, hoạt động linh hoạt, sức chiến đấu mạnh. Trên xe có thể chứa được binh sĩ, có thể chứa hỏa khí, muốn đi thì đi, muốn ngừng thì ngừng, còn có thể đầu đuôi chạm nhau, cấu thành xa thành, thuận tiện vô cùng.

Rồi y nói với Thích Kế Quang:

- Trăm nghe không bằng một thấy, tìm một chiếc qua đây cho mọi người đại khai nhãn giới đi.

- Vâng.

Thích Kế Quang gật đầu, rồi phân phó phía dưới vội vàng chuẩn bị.

Giây lát, Thích Kế Quang liền mời chúng đại nhân ra khỏi trướng quan sát, thấy trên bãi đất trống trước trướng đặt một chiếc chiến xa kiểu cũ, còn có một chiếc đã được qua cải tiến.

Thích Kế Quang đích thân tiến lên giảng giải:

- Mời chư vị đại nhân xem, ta bỏ đi cái thùng ở hai mặt xe cũ, đổi thành 8 tấm gấp, bình thường đặt ở trên xe, khi tác chiến sẽ mở ra hết và dựng đứng ở một mặt nghênh địch, dùng làm thùng xe cho nên nó được gọi là "Thiên xa sương".

Khi hắn nói thì hai binh sĩ lái xe đã thuần thục dựng lên tấm bình phong vững vàng ở một bên xe, tựa như một cái chắn dựng thẳng đứng.

- Thiên sương này dài một trượng năm xích, dùng để che tên đạn. - Thích Kế Quang nói tiếp: - Mỗi xe phân cho hai con ngựa, chứa được hai cỗ Phật Lãng Cơ, còn có 20 binh lính, phân kỳ chính hai đội. Chính binh một đội mười người, phụ trách vận chuyển thiên sương xa, trong đó hai người chuyên quản ngựa lái xe, sáu người chuyên quản bắn Phật Lãng Cơ. Do một xa chính chỉ huy xe tiến dừng, một đà công chưởng quản xe chuyển động xung quanh; kỳ binh đội cũng 10 người, cũng phân điểu súng, sát thủ mỗi bên năm, khi hành quân bảo hộ chiến xa, khi tác chiến thì trợ giúp chiến xa giết địch.

- Xe như vậy tổng cộng có bao nhiêu chiếc? - Trương Cư Chính hỏi.

- 128 chiếc. - Thích Kế Quang nói.

- 128 chiếc, thiên sương mỗi xe dài 1.5.

Trương Cư Chính tính toán:

- Vậy thì sắp hàng dài hơn 1 dặm, xếp phương trận, mỗi mặt cũng phải hơn 50 trượng, đủ để ngăn chặn cung tiễn xạ kích của binh dịch cho toàn doanh, kỵ binh xung đột, khiến sở trường của binh địch không thể thi triển.

Hắn không khỏi khen:

- Xa trận thế này một có thể bó buộc quân đội, hai có thể làm tường cho doanh, ba có thể làm giáp trụ, hơn nữa có nhiều đại pháo điểu súng, thật đúng là Thần cơ doanh hàng thật giá thật!

Lúc nãy vẫn còn là kẻ tay ngang, hiện tại có thể nói đến điểm này, lực lĩnh ngộ kinh người của hắn đã làm chấn kinh toàn trường lần nữa.

Nhưng nghi vấn của Trương Cư Chính vẫn còn chưa được loại bỏ, cũng không chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của người khác, mà là nhìn chằm chằm vào cái xe ngựa hỏi:

- Xe này cũng rắn chắc đấy, lại thêm hai khẩu Phật Lãng Cơ, hành động có thuận tiện không?

- Mặc dù có hai con ngựa kéo, nhưng vì tiết kiệm sưc kéo và nhanh hơn tốc độ, cho dù kéo trên đất bằng vẫn phải cần nhân lực để đẩy xe đi. Ngoại trừ nhân viên lái xe, chính kỳ hai đội cần phải phân ra một đội phụ trách kéo xe, một đội khác phụ trách yểm hộ bên cạnh xe, mỗi ngày trao đổi. Nếu như gặp phải sườn dốc hoặc là đường xấu thì hai đội phải cùng nhau đồng tâm hiệp lực kéo, mới có thể vượt qua bộ binh. - Thích Kế Quang nói: - Nhưng nói thật chứ, bình thường hành quân còn được, nhưng vẫn không theo kịp tốc độ để tấp kích. Hiện tại đã nghiên cứu chế tạo ra một loại khinh xa có thể giải quyết vấn đề này, nhưng vẫn còn chưa chính thức bắt tay làm, lần này không dùng được.

- Vậy đã rất tốt rồi. - Thẩm Mặc lên tiếng: - Mọi chuyện sao có thể hoàn mỹ được, có nguyên liệu gì làm món ăn đó thì mới thể hiện được trình độ của đầu bếp.

Trở lại đại sảnh ngồi vào chỗ của mình, Thẩm Mặc cười hỏi:

- Thế nào hả ông thần tài, có thể an tâm làm hậu thuẫn cho chúng tôi rồi chứ?

- Đương nhiên rồi. - Trương Cư Chính cười rộ lên nói: - Câu cửa miệng nói "Binh mã chưa động, lương thảo đi đầu." giờ ta sẽ trở lại giải quyết vấn đề lương thảo cho mọi người.

Rồi đột nhiên nhớ tới một việc:

- Ta nghe nói khi Thích tướng quân tại phía nam đã phát minh một loại "Quang Bính", dễ dàng để mang theo, không bằng dạy ta, trở về ta sẽ làm cho các tướng sĩ một số, tiện để ăn khi hành quân.

Các tướng lĩnh cũng không khỏi gật đầu, Trương thị lang thật chu đáo, hậu cần giao cho người như vậy thì yên tâm rồi.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch