WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 638: Thần Y Vào Kinh (2).

Chương 638: Thần Y Vào Kinh (2).




Dịch: lanhdiendiemla.

Vì viết cuốn Bản Thảo Cương Mục, Lý Thời Trân một năm đi khắp cùng trời cuối đất. Ban ngày ông ta lên núi xanh, trèo đèo lội suối, hái thảo dược, làm tiêu bản. Buổi tuối ông ta tiến hành phân loại tiêu bản, chính lý bút ký. Hỏi thăm không biết bao nhiêu y sư địa phương, cả nông dân, ngư dân và thợ săn. Còn đích thân nếm thử rất nhiều loại thảo dược, phán đoán tính chất và tác dụng...

Những gian nan vất vả trong đó, không phải là người nghe như Thẩm Mặc có thể cảm nhận được.

Bọn họ nghe câu chuyện hiểm nguy như đối đầu với hổ đông bắc, giao thiệp với ngươi Nữ Chân, lên núi Trường Bạch... Nghe ông ta kể tới phong cảnh tươi đẹp, thảo mộc um tùm, cổ thụ ngút trời, hoa dại như biển, kể về những rừng rậm như kho báu thảo dược. Kể về Ngũ vị từ công hiệu thần kỳ, còn có nhân sâm, ô lạp thạp..

Cả nhà bốn người Thẩm Mặc nghe say sưa, bất tri bất giắc quá cả giờ ăn cơm, tới khi nhớ ra thì trời đã tối đen rồi.

Thẩm Mặc cười xấu hổ:

- Muộn thế này rồi không tiện ra ngoài tim lữ quán nữa, tiên sinh ở lại đây đi.

Lý Thời Trân hừ một tiếng:

- Lại trúng phải kế của ngươi rồi.

Thẩm Mặc nghe thế mừng rỡ:

- Mẹ đám nhỏ, mau mau mang cơm lên, tối nay ta phải cùng Lý tiên sinh say sưa một bữa.

Lý Thời Trân hết cách, chỉ đành chấp nhận an bài của y, trước tiên ăn no một bữa rồi tính sau.

Sau khi bụng đã lưng lửng, rượu cũng ngà ngà, Lý Thời Trân cuối cùng không nhịn được nói:

- Ngươi nói tìm được phối phương của Ma Phi Tán, rốt cuộc là có thật không?

- À... Đương nhiên rồi.

Thẩm Mặc cười tủm tỉm gật đầu:

- Lại còn giả được nữa hay sao?

Y sở dĩ dụ được Lý Thời Trân tới kinh thành là vì viết cho ông ta một bức thư, nói rằng mình tìm thấy được phối phương của Ma Phi Tán trong truyền thuyết.

Hoa Đà truyện của sách thời hận Hán có ghi:"nhược tật phát kết vu nội, châm dược sở bất năng cập giả, nãi lệnh tiên dĩ tửu phục ma phí tán, ký túy vô sở giác, nhân khô phá phúc bối, trừu cát tích tụ."

Ý của nó nghĩa là "Ma Phi Tán" là tuyệt chiêu của Hán đại thần y Hoa Đà, trong truyền thuyết có thể làm người ta toàn thân mất cảm giác, từ đó tiến hành phẫu thuật ngoại khoa, địa vị của nó trong y học đẩy lên cao thế nào cũng không quá.

Thế nhưng vì đắc tội với Tào Tháo, Hoa Đà bị đầy vào ngục, Thanh Nang Kinh của ông ta thất truyền, Ma Phi Tán ghi chép trên đó không còn ai biết nữa.

Người làm y đời sau không ai không cầu thấy được phối phương trong truyền thuyết này, thế nhưng nghìn năm qua không một ai toại nguyện. Thẩm Mặc không chỉ một lần nghe Lý Thời Trân nói, nếu có được phương phá bào chế Ma Phi Tán, ông ta sẵn lòng dùng mọi thứ trao đổi.

Thẩm Mặc không phải là y sinh, hiểu biết về y đạo có chùi dép cho Lý thần y cũng không xứng. Nhưng y có một điều hơn hẳn Lý Thời Trân, đó là đọc nhiều sách mà lại tạp, hơn nữa vì thân phận địa vị, y có thể đọc được rất nhiều cuốn sách quý mà rất nhiều người thường vô duyên vô phận.

Khi nghe Lý Thời Trân nói thế, y liền nhớ tới trong một cuốn bút ký của ai đó thời Tấn, có kể một câu truyện như sau: Phi Nhi nhi tử trong truyền thuyết của Hoa Đà vì ăn nhầm trái quả Mạ Đà La nên không may mất mạng, Hoa Đà đau đớn vạn phần, trên cơ sở Mạn Đà La thêm vào mấy vị thảo dược khác, chế ra được thuốc gây tên sớm nhất trên thế giới.

Vì kỷ niệm đứa con đã mất, cho nên mới đặt tên là Ma Phi Tán.

Thẩm Mặc đương nhiên biết những chuyện đồn thổi này, tán gẫu khi vui thì được, nhưng không thể tùy tiện tin vào. Nhưng y vẫn lấy được thông tin từ trong những tin đồn, cũng là xem được từ trong sách, cũng là sách mà Lý Thời Trân chưa đọc qua. Đó là sách ( Độc vật ngoại khóa cho học sinh tiểu học), Thẩm Mặc còn nhớ trong đó có kể một câu truyện mà tới giờ y vẫn còn ấn tượng sâu sắc.

Đó là câu truyện liên quan tới Lý Thời Trân và Bản Thảo Cương Mục, kể có một lần Lý Thời Trân đi qua một sơn thôn, nhìn thấy quần chúng đang vây quanh xem cái gì đó không rõ. Đi tới gần thì thấy ở giữa đám đông có một người say lướt khướt, còn khuông ngừng múa may. Ông ta đi tới tìm hiểu, thì ra người đó uống rượu thuốc ngâm bằng trái cà núi.

Nhìn người say rượu cười ngả nghiêng nói làm nhảm, Lý Thời Trân nảy ra ý nghĩ, ông ta xin người dân dẫn ông ta đi tìm thứ "cà núi" kia, đồng thời dựa theo hướng dẫn của người dân, dùng nói ngâm rượu.

Qua vài ngày sau, Lý Thời Trân quyết định đích thân nếm thử, để tự mình cảm thụ công hiệu của nó. Kết quả là rất hiệu nghiệm, sau đó trải qua một phen nghiên cứu điều phối, ông ta lấy cà núi làm dược liệu chính, phát mình ra Ma Phi Tán của nhà họ Lý.

À, phải rồi, cuốn sách đó còn kể, về sau Lý Thời Trân phát hiện ra, loại "cà núi" đó có tên là Mạn Đà La.

Đem hai câu chuyện không đáng tin lắm liên hệ lại với nhau cho ra một kết luận đáng mừng, dược liệu chính của Ma Phi Tán chính là Mạn Đà La, mà tên địa phương của Mạn Đà La là "cà núi".

Nhưng khi đó Thẩm Mặc không nói ra, bởi vì y biết, sớm muộn gì Lý Thời Trân cũng sẽ phát hiện ra thứ "cà núi" này, y không muốn tước đoạt niềm vui hiếm có của vị thần y khổ hạnh. Nhưng nhiều chuyện chứng minh, dưới áp lực và sự dụ hoặc của hiện thực, phòng tuyến của con người sẽ dần dần bị đẩy lui, cho tới khi không còn chút nào.

Khi Dụ vương hết sức tha thiết muốn Lý Thời Trân tặng con, khi y cũng hết sức cần đề cao địa vị trong lòng Dụ vương, Thẩm Mặc vô sỉ đem phát hiện trong tương lai của Lý Thời Trân ra, lừa Lý Thời Trân thề cả đời không quay lại kinh phải tới Bắc Kinh.

- Nói đi, có điều kiện gì?

Lý Thời Trân cực kỳ hiểu phẩm hạnh của Thẩm Mặc, là hạng không thấy lợi là không làm, tuyệt đối không dễ dàng đem cách điều chế giao cho ông ta.

Thẩm Mặc bị sự thẳng thắn của ông ta làm cho mặt thớt phải nóng rát, cười xấu hổ:

- Coi tiên sinh nói gì kìa.

Khi đối diện với đa số quan viên của Đại Minh, Thẩm Mặc thấy bọn họ bỉ ổi hơn minh, nhưng khi đối diện với vị lão huynh này, y cảm thấy mình vô cùng bỉ ổi.

Nhưng xấu hổ thì xấu hổ, lời cần nói vẫn phải nói, y đưa ra điều kiện:

- Ta cũng chẳng có yêu cầu gì, có điều nếu tiên sinh đã tới, có thể đi khám lại cho một người bệnh không?

- Ai?

Lý Thời Trân trầm giọng hỏi.

- Dụ vương gia.

- Ngươi cũng chạy tới phủ của hắn ta rồi à?

- Đúng thế.

Thẩm Mặc cười khổ:

- Người trong triều đường, không thể tự quyết. Triều đình bảo ta tới Dụ vương phủ dạy học, ta chỉ đành ngoan ngoãn tới đó.

- Đổi yêu cầu đi.

Lý Thời Trân nói:

- Ta không xem bệnh cho hắn được?

- Cái gì?

Thẩm Mặc tức thì chết lặng:

- Chẳng lẽ không chữa nổi nữa sao?

- Không chữa nổi nữa.

Lý Thời Trân gật đầu:

- Loại bệnh này của hắn, ba phần dựa vào chữa trị, bảy phần dựa vào điều dưỡng. Dù ta đã dốc toàn lực ra, cũng chỉ có tác dụng ba phần thôi, bản thân hắn lại buông thả dâm dục, không biết tiết chế, hủy cả bảy phần kia đi, cho dù ta tận tâm hơn nữa cũng có tác dụng gì.

Thẩm Mặc nghe ra ông ta chưa nói tới mức tuyệt vọng, liền thở dài:

- Người ngay không nói lời gian, Lý tiên sinh. Đại Minh chúng ta truyền thừa hoàng vị xưa nay đều là lập trưởng không lập thứ, hiện giờ Dụ vương là con trưởng, là người kế vị ngôi báu trên pháp luật, đó là vấn đề nguyên tắc, liên quan tới vững bền của giang sơn xã tắc, thậm chí là an nguy sinh tử của lê dân bách tính, kinh mong tiên sinh bất kể thế nào cũng tới thăm Dụ vương điện hạ, xin tiên sinh hãy tin ta, hiện giờ hắn không như xưa nữa, mà đã nguy trong sớm tối, nhất định sẽ nghe lời tiên sinh.

Nghe Thẩm Mặc nói, Lý Thời Trân chìm vào trầm tư, hồi lâu sau mới hỏi:

- Vì sao?

- Cảnh vương đã sinh nhi tử, nếu như Dụ vương không có chút khởi sắc nào, rất có khả năng bị đệ đệ thay thế.

- Ồ...

Lý Thời Trân gật đầu không rõ có ý gì, hỏi:

- Ngươi thấy con người Dụ vương ra sao?

- Nhân hậu, nhân nghĩa, nhân từ.

Thẩm Mặc dùng ba từ hình dung Dụ vương:

- Chính là đấng thiên mệnh để quốc gia nghỉ ngơi lấy lại sức, tiếp tục hướng tới.

- Không cần phải nâng tầm lên như thế?

Lý Thời Trần xua tay:

- Ngươi chỉ cần nói hắn sẽ đối xử với người dân ra sao?

- Không nhiễu dân. Ta tin vào phán đoán của mình.

Im lặng hồi lâu, Lý Thời Trân đưa tay ra:

- Đưa đây.

- Đưa cái gì?

Thẩm Mặc ngẩn người.

- Ma Phi Tán.

Thẩm Mặc mừng rỡ:

- Nói như thế là ngài đồng ý rồi?

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.