WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 709: Chiếu Ngục Đông Xưởng.(1)

Chương 709: Chiếu Ngục Đông Xưởng.(1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Trong cửa đông thành Bắc Kinh, có một nha môn bình thường tường xanh ngói xám, vẻ ngoài bình thường.

Bố trí ở bên trong có chút khác biệt với nha môn bình thường, ở tòa miếu bên cạnh đại sảnh, không thờ thành hoàng, mà thờ tượng của Võ Mục Nhạc Phi. Ở phía tây từ đường còn có một tấm bia "lưu danh muôn đời", thêm cả vào bức tượng Nhạc Phi, ai mà không biết còn tưởng rằng đây là một cơ quan mẫu mực lắm.

Nhưng khi ngươi đi vào bên trong từ đường phía tây, nhìn thật kỹ những cái tên trên mười mấy tầm bài vị bằng gỗ được thờ cúng, sẽ phát hiện ra rằng, những vị tiền nhân này đều có một danh hiệu giống y hết như nhau: "khâm soa tổng đốc đông hán quan giáo bạn sự thái giam.. Gì gì đó", gọi tắt là đề đốc Đông Xưởng thái giám.

Đúng thế đó là bài vị các vị xưởng đốc Đông Xưởng từ trước tới nay, đều được hưởng thụ thờ cúng bên trong từ đường này, thân phận thực sự của cái nha môn này thế là đã rõ rồi, đó chính là đông tập sự xưởng gọi tắt là Đông Xưởng, làm người ta nghe mà sợ vỡ mật.

Chốn này là nơi chuyên dùng để dọa trẻ con hư ở Bắc Kinh, chỉ cần nói với chúng:" Còn khóc nữa cho phiên tử bắt mày đi", thế là đứa trẻ sẽ sợ tới nín bặt. Rất nhiều người dân Bắc Kinh lớn lên cùng với câu chuyện khủng bố về nha môn này.

Kỳ thực trong ký ức của rất nhiều người trẻ tuổi, sự đáng sợ của Đông Xưởng chỉ là truyền thuyết trong miệng của những người già mà thôi. Bọn họ thì cho rằng, Đông Xưởng chẳng qua chỉ là phân đà của Cẩm Y Vệ, đem so với đội quân hùng tráng dưới tay Lục thái bảo, thì đám phiên tử Đông Hán chỉ là con mẹ ghẻ, chẳng đáng nói tới.

Nhưng hiện giờ Trần Hồng đốc công hiện nhiệm của Đông Xưởng quyết ý chấn hưng uy phong của Đông tập sự xưởng, dưới hiệu lệnh của hắn, đam phiên tử rệu rã lâu ngày lấy lại tinh thần, nghênh tiếp trận đánh đầu tiên từ ngày trở lại.

Đúng giữa trưa, Trần Hồng từ trong cung đi ra, tới tiểu vương quốc của minh. Đệ đệ của hắn Trần Hồng dẫn Chưởng hình thiên hộ, Lý hình bách hộ, cùng với mười hai chưởng ban tí sửu dần mão., lĩnh ban, ti phòng. Tổng cộng hơn bốn mươi người quỳ trong vườn nghênh đón Xưởng công đại giá quang lâm.

Trần Hồng nhìn cảnh này, ưỡn ngực vênh mặt đi xuyên qua đám người đang quỳ, mới lãnh đạm nói:

- Đi làm việc cả đi...

Rồi bảo đệ đệ:

- Ngươi theo ta là được.

Trần Hồ nghe vậy tới gần cười toe toét gọi:

- Ca,...

- Hừ?

Trần Hồng liếc xéo hắn một cái, âm thanh từ mũi phát ra.

- Ồ, không, thuộc hạ đáng chết.

Trần Hổ tát mình một cái, cười giả lả:

- Xưởng công, hôm nay ngài tới đây có chuyện gì thế ạ?

Trần Hồng tuy đứng đầu Đông Xưởng, nhưng căn cơ của hắn là ở ti lễ giám, ở bên cạnh hoàng đế. Cho nên đại đa số thời gian hắn ở trong cung hầu hạ hoàng đế, nơi này do đệ đệ hắn trông nom.

- Tới thăm một kẻ.

Trần Hồng hạ mí mắt xuống:

- Bệ hạ lại hỏi tới, Nghiêm Đông lâu cũng thúc giục, các ngươi đã hỏi ra điều gì chưa?

Trong lúc nói chuyện, hai huynh đệ đã tới hậu viện, trong này có một đại lao canh phòng nghiêm ngặt, đó chính là chiếu ngục của Đông Xưởng.

Lệnh thiên tử gọi là chiếu, nơi giam giữ gọi là ngục, cho nên chiếu ngục là nơi giam giữ những phạm nhân mà hoàng thượng ra lệnh bắt.

Ban đầu chỉ có chiếu ngục Cẩm Y Vệ, nhưng về sau Đông Xưởng thế lớn, thấy mỗi lần có phạm nhân lại phải giải sang Cẩm Y Vệ thật là phiền phức, nên tự làm một cái dùng cho tiện.

Chiếu ngục của Cẩm Y Vệ nhìn từ bên ngoài thì giống bình thường, ngoài canh phòng chặt chẽ hơn, tường bao cao hơn, thì không khác gì nhà giam bình thường.

Nhưng chiếu ngục Đông Xưởng không thẹn là địa bàn của thái giám, từ trong ra ngoài đều lộ ra vẻ âm tà.

Tòa đại lao này không có thông đạo, chỉ có duy nhất một lối vào, tường bao xung quanh cao gần ba trượng, dùng đá xanh vương vức xếp thành, ở phía dưới móng sâu một trượng lắp đầy cơ quan, chạm vào là chết.

Từ đại môn đi vào phải liên tục qua ba canh cửa sập, mỗi cánh cửa đều nặng vài nghìn cân, thậm chí là vạn cân, một khi có chuyện là lập tức sập xuống, kẻ muốn xông vào chỉ có cách đập tường.

Thế nào gọi là tường đồng vách sắt? Chính là nơi như thế này! Cho dù hiện giờ trình độ phiên tử Đông Xưởng sụt giảm thảm hại, Trần Hồng cũng không lo lắng có kẻ nào mưu đồ với chỗ này.

Xuyên qua ba cánh cửa sập, tới hành lang sâu hút hút, âm u, bốc mùi hôi thối nồng nặc, tới phòng giam thoảng mùi máu tanh, Trần Hồng vội dùng khăn lụa che mũi, cái chốn quỷ quái này mỗi lần tới rồi trở về mấy ngày liền không ăn nổi cơm.

Cho nên không phải là lúc vạn bất đắc dĩ thì hắn sẽ không tới đây. Giờ chỉ biết chấp nhận, bảo Trần Hồ cầm đèn đi trước dẫn đường.

Tòa chiếu ngục này phân chia ra hai tầng trên dưới, tầng trên là để cho phạm nhân có tiền, ít ra thì cũng được thông gió, hơn nữa buổi sáng còn có chút ánh nắng chiếu vào. Ở phía dưới là những phạm nhân không có tiền, không khí quanh năm không lưu thông được, ánh sáng chẳng chiếu tới được, hoàn cảnh trong đó cực kỳ tồi tệ.

Phạm nhân nhốt ở bên trong đôi khi chỉ là phạm tội nhỏ, nhưng vì không hối lộ ngục tốt, bị giam ở tầng dưới, chết bệnh trong đó. Ngược lại những hạng cùng hung cực ác, diêm vương chẳng nhận, lại tồn tại được trong hoàn cảnh này, lâu dần, nơi này biến thành địa ngục nhân gian thực sự.

Trần Hồng nhỏ giọng nhắc nhở:

- Phạm nhân nơi này tính tình cổ quái, đốc xưởng cần thận dưới chân.

Rồi sai bốn tên ngục tốt vai u thịt bắp bảo hộ Trần Hồng ở giữa, đưa hắn xuống địa lao.

Trần Hổ treo đèn lồng trên tường, đưa tay ra mò mẫm một chút, sờ được cái vòng sắt, xoay nó theo một trình tự nào đó, liền nghe thấy tiếng "cạnh, cạnh, cạnh, cạnh..." Rồi bức tường gạch phía trước chầm chậm mở sang hai bên, lộ ra con đường ngầm tối đen.

Đây là nhà ngục bí mật, dùng để giam giữ thẩm vấn khâm phạm, trọng phạm tử hình, được gọi đùa là "tầng địa ngục thứ mười chín."

Trần Hổ xách đèn lòng chiếu vào trong đường hầm, chỉ thấy một cánh cửa song sắt chắn trước mặt, đằng sau có hai tên ngục tốt cầm đao đứng canh, giọng khàn khàn hỏi:

- Kiểm tra yêu bài.

Trần Hổ cố ý để Trần Hồng thấy hiệu lệnh của mình nghiêm ngặt, cho nên rất rất phối hợp lấy yêu bài ra đưa vào. Người bên trong kiểm tra xong, hô lên:

- Nhị đương đầu.

Vội vàng mở song sắt, cung kính trả lại yên bài.

Đi theo hành lang đá của mật lao, tới trong cùng, liền đến nhà lao giam giữ Lam Đạo Hành, mục đích của chuyến đi này.

Trần Hổ sai người châm một hàng đuốc, trong phòng giam sáng như ban ngày, Trần Hồng nhìn thấy Lam Đạo Hành thì khoái trá, gật gù tán thưởng Trần Hổ:

- Làm được lắm.

Trong chiếu ngục, bất kể tra tấn bức cung thế nào cũng hợp pháp, trải qua ngàn năm tích lũy, sớm đã biến thành một môn khoa học kỹ thuật, có thể vận dụng tùy tâm. Muốn phạm nhân chịu tội tới mức nào đều chỉ cần một câu ở bên trên truyền xuống là xong.

Nếu như bên trên hạ lệnh "hỏi xem" thì không cần dùng hình, nếu như "tra hỏi" thì dùng hình nhưng không làm bị thương phạm nhân. Tiếp đó "đánh mạnh rồi hỏi", thì nhất định sẽ bị đánh đứt gân cốt thành tàn tật. Còn nặng nhất gọi là " tra hỏi cho tới nơi tới chốn” gặp phải câu này thì cho tới nay chưa có ai sống sót mà rời khỏi chiếu ngục được.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.