Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 731: Nữ Nhân Mất Tích(2)

Chương 731: Nữ Nhân Mất Tích(2)




Dịch: lanhdiendiemla.

Thẩm Mặc còn chưa nói gì thì Lục Cương nói xen vào:

- Việc này có gì mà khó hiểu, nếu muốn chạy trốn thì đương nhiên phải thu dọn nữ trang tiền bạc rồi.

- Nhưng vì sao y phục không hề động đến?

Chu Cửu thản nhiên cười, mở ra tủ quần áo:

- Mặc dù cố làm ra lộn xộn, nhưng toàn bộ nội ngoại y phục đều đặt chỉnh tề, căn bản không có vết tích bị lấy đi.

- Nói không chừng là sợ mang đi nhiều sẽ bị lộ.

Lục Cương nói:

- Có tiền thì cái gì mua không được? Đi ra ngoài hiệu may nhà trọ tùy ý mua là có ngay.

- Ha ha, nói đến tiền, ngài giải thích cái này thế nào?

Chu Cửu xốc lên đệm giường, tìm tòi một hồi trên ván giường rồi kéo mạnh nó lên, thấy một cái hộp nhỏ cố định phía dưới ván giường... Đây là cơ quan hắn phát hiện lúc nãy chui vào dưới giường.

- Đây là cái gì? - Lục Cương hiếu kỳ nói.

- Mở thì biết!

Chu Cửu khẽ quát một tiếng rồi rút ra Yêu đao:

- Tránh hết ra, cẩn thận cơ quan!

Mọi người vội vã trốn xa, liền thấy hắn giơ tay chém xuống, một đạo bạch quang lóe lên chém cái hộp làm hai nửa!

Mà cơ quan gì cũng chả thấy, chỉ thấy một sấp ngân phiếu dày, còn có mấy bộ trang sức quý giá lóng lánh màu sắc!

Vừa nhìn thấy số trang sức đó, Lục toàn gia kinh hô:

- "Tích thủy quan âm" và "Tây tử hạm đạm" thì ra ở chỗ này!

- Là sao? - Thẩm Mặc hỏi hắn.

- Là hai bộ trang sức vô giá.

Sắc mặt Lục Cương nghiêm trọng thấp giọng nói:

- Khi phụ thân còn sống, mấy di nương được sủng ái đều muốn có nó, không ngờ đều ở chỗ dì ta.

- Hai bộ trang sức trị bao nhiêu tiền? - Thẩm Mặc nhẹ giọng hỏi.

- Đều nói là vật báu vô giá. - Lục Cương khó hiểu nhìn y: - Nếu như muốn đổi ra, 10 vạn lượng một món người ta sẽ đổ xô đến mua...à đúng, ta nói là hoàng kim.

Lúc này Chu Cửu cũng đếm xong ngân phiếu, nói với Thẩm Mặc:

- Đại nhân, mệnh giá tổng cộng trên 30 vạn lượng. Tất cả đều là hối liên phiếu thông đoái toàn quốc.

Nói đến nghiệp vụ của Hối liên hào, nó đã mở khắp toàn bộ thủ phủ của hai kinh mười ba tỉnh, thậm chí nhiều phủ lớn của Giang Nam Sơn Đông Tứ Xuyên cũng có cửa hiệu nhà họ, cho nên bọn họ tự hào tuyên bố đã thực hiện thông tồn thông đoái trong phạm vi toàn quốc rồi!

Thấy số ngân phiếu này, Lục Cương tức giận đến tái mặt, oán hận nói:

- Uổng cha ta tín nhiệm nữ nhân này, còn để dì ta quản việc chi tiêu trong nhà, kết quả lại là một nữ tặc tự tư tự lợi!

~~

- Quả thật rất kỳ lạ.

Nhìn số trang sức giá trên trời cùng ngân phiếu giá trị không nhỏ, Thẩm Mặc trầm ngâm nói:

- Nếu như nói là chủ động đào tẩu, không mang theo cái hộp này nhưng lại lấy đi số trang sức hằng ngày không đáng giá và chút ngân lượng. Ai có thể giải thích xem đây là loại tư duy gì không?

- Kẻ ngu si mới làm vậy.

Chu Cửu cười ha ha nói:

- Trừ phi không biết thứ này tồn tại, bằng không vĩnh viễn sẽ không đưa ra sự lựa chọn như vậy.

Thẩm Mặc gật đầu, nói với Lục Cương:

- Đại công tử thấy thế nào?

Sở trường của Thẩm Mặc thủy chung là xử lý quan hệ giữa mọi người, cho dù đang trong quá trình phá án khẩn trương nhưng vẫn có thể phát hiện ra biến hóa vi diệu trên thái độ của Lục Cương -- đó là thời cơ mà y vẫn đang tìm kiếm.

Lục Cương suy nghĩ một hồi, hậm hực nói:

- Trừ phi Thập Tam di nương cũng không biết có cái hộp này.

- Không có khả năng này.

Chu Cửu kiên quyết lắc đầu nói:

- Tấm ngân phiếu mới nhất là mở vào tháng trước.

Rồi đặt sấp ngân phiếu đó lên bàn:

- Mệnh giá mỗi tấm tuy có nhiều có ít, nhưng thời gian bỏ vào thì gần như chỉ cách một tháng. Rất có khả năng đây là tiền riêng mỗi tháng Thập Tam di thái để dành, cho dù không phải nhưng khẳng định cô ta vẫn biết rõ.

Lục Cương biết hắn nói rất đúng, liền nhỏ nhẹ nói:

- Vậy cũng chỉ có một loại khả năng, người làm căn phòng rối tung lên căn bản không phải là Thập Tam di nương.

- Suy đoán này rất có thể là chính xác. - Thẩm Mặc gật đầu, lại tung ra một vấn đề: - Nhưng không phải là cô ấy thì là ai?

- Rất có thể là người khiến cho cô ta mất tích. - Chu Cửu trầm giọng nói: - Các loại dấu hiệu cho thấy, Thập Tam di thái mất tích hẳn là không phải tự nguyện.

- Vậy thì người ở đâu? - Lục Cương đã tin hoàn toàn.

- Đây là chỗ mà ty chức không hiểu.

Chu Cửu chậm rãi lắc đầu nói:

- Xung quanh viện này ba nơi có người của Cẩm Y Vệ chúng ta ẩn núp, hơn nữa chuyên môn giám thị ở đây, bốn người tám con mắt nhưng lại không thấy ai từng đi vào, hơn nữa từ hôm qua đến giờ cũng không có ai đi ra ngoài, ngoại trừ thiếp thân nha hoàn của Thập Tam di thái, Kim Xảo Nhi.

- Kim Xảo Nhi? - Lục Cương hỏi: - Cô ta cũng không thấy sao?

- Đúng vậy, có người nói cô ấy cầm một giỏ thức ăn đi ra ngoài. - Chu Cửu nói: - Giờ vẫn chưa thấy về.

- Đồng thời Thập Tam di thái cũng biến mất à? - Thẩm Mặc vuốt ve cằm, trầm giọng hỏi.

- Đúng vậy. - Chu Cửu gật đầu, như nhớ tới điều gì nói.

- Không đúng mà.

Lúc này Lục Toàn Gia đột nhiên nói chen vào:

- Kim Xảo Nhi có người nói bị bệnh, về nhà tĩnh dưỡng mà, sao lại đột nhiên trở về rồi?

Rồi hỏi người phía sau:

- Mấy ngày nay mọi người có gặp qua Kim Xảo Nhi không?

- Không có, sau lần đó không thấy cô ấy trở về nữa. - Hai bà phía sau nói.

- Chưa thấy trở về à.

Tuy khôn khéo như Chu Cửu cũng hơi chút mơ hồ:

- Nhưng người cầm giỏ rõ ràng là Kim Xảo Nhi mà, người làm được thám tử có ánh mắt rất tinh, tuyệt đối không nhận sai người được.

- Ha ha.

Thẩm Mặc nghe vậy cười nói:

- Cửu gia đừng sốt ruột, nếu nói Kim Xảo Nhi đã về nhà thì đến nhà cô ta hỏi thử không phải là biết rồi sao?

- Đại nhân nói rất đúng.

Chu Cửu cười, đoạn phân phó cho Lục Toàn Gia:

- Bà, dẫn ta đến nhà Kim Xảo Nhi.

Bà ta nhìn qua Lục Cương, thấy đại công tử gật đầu rồi mới dẫn Chu Cửu đi đến nhà Kim Xảo Nhi ngoài phủ.

~~

Thừa dịp còn một lúc nữa Chu Cửu mới trở về, Thẩm Mặc nhìn Lục Cương, rồi nói với tả hữu:

- Các ngươi lui ra trước đi.

Tả hữu sợ Lục Cương thương tổn đại nhân nên do dự không muốn đi, lại bị Thẩm Mặc mắng đuổi ra ngoài:

- Thúc cháu chúng ta nói chuyện thì có nguy hiểm gì hả?

Trong phòng chỉ còn lại Thẩm Mặc và Lục Cương hai người. Lục Cương vẫn còn xụ mặt với y. Thẩm Mặc cũng quen rồi, y ngồi xuống ghế ở bên cạnh bàn, nhẹ giọng hỏi:

- Hôm nay có cảm tưởng gì?

- Cảm tưởng gì? - Lục Cương hỏi ngược lại.

- Cảm tưởng bị ta ức hiếp. - Thẩm Mặc thản nhiên nói.

Lục Cương lập tức nhớ lại nỗi khuất nhục trải qua khi lúc nãy bị người của Thẩm Mặc kéo vào cửa, miệng còn xém bị nhét vào vớ thối. Hắn không khỏi tái mặt nói:

- Nếu cha ta mà còn, ngươi có dám như vậy không?

- Không dám.

Thẩm Mặc cũng thẳng thắn nói:

- Đại đô đốc anh hùng cái thế, ai dám lỗ mãng trước mặt ông ấy.

- Hừ, vậy mới nói ngươi chỉ biết ức hiếp cô nhi quả phụ nhà ta, có bản lĩnh đi tìm người nhà Nghiêm Tung gây phiền phức đi. - Lục Cương tức giận nói.

- Ngươi đừng nóng giận, tức giận cũng không ích gì.

Thẩm Mặc cười lạnh:

- Ai chả muốn nắn trái hồng mềm mại, không mấy người nguyện ý chạm vào gốc rạ cứng đâu.

- Chờ ta tương lai... phục hưng Lục gia rồi. - Lục Cương nghiến răng nghiến lợi nói: - Muốn từng người các ngươi phải trả giá gấp bội."

- Ta chờ mong ngày đó, ngươi đừng làm trò cười.

Thẩm Mặc thản nhiên nói:

- Lão tử ngươi đã chết, chỗ dựa của nhà các ngươi cũng ngã, chỉ bằng kẻ không biết tốt xấu như người mà cũng mở miệng nói phục hưng Lục gia cho được.

- Sao ta lại không biết tốt xấu? - Lục Cương nhìn Thẩm Mặc chằm chằm.

- Nếu ngươi biết tốt xấu.

Thẩm Mặc lạnh lùng nhìn hắn:

- Thì phải thấy -- ta, thập tam thái bảo, những tiểu huynh đệ, lão hạ cấp của phụ thân ngươi, họ đều đang hợp lực truy tìm hung phạm sát hại phụ thân ngươi, phí tâm tận lực bảo toàn gia nghiệp của phụ thân ngươi, chúng ta là vì ai hả? Còn không phải là vì Lục gia các ngươi sao, vì tên tiểu tử ngươi sao?

- Ngươi động cái não heo của mình mà nghĩ đi.

Thẩm Mặc mắng to:

- Nếu như Cẩm Y Vệ bải bởi Đông Xưởng, khôi phục lại loại quan hệ thượng hạ cấp như tiền triều, những thái giám bị phụ thân ngươi áp chế thảm có thể trả thù nhà ngươi hay không? Đến lúc đó ngày ngày họ đến nhà gây chuyện, nhà ngươi lại không có ai gánh vác, không đến nửa năm sẽ thành bại gia thôi.

- Ta có thể gánh vác. - Lục Cương có chút chột dạ nói.

Thẩm Mặc cười ra tiếng:

- Ngươi dựa vào cái gì để gánh vác? nghĩ tới vấn đề này chưa?

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch