WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 889: Đế Khốc (1)

Chương 889: Đế Khốc (1)




Dịch: lanhdiendiemla.

Gia Tĩnh dù sao cũng đã già, không có phần quyết đoán cùng nhuệ khí đó nữa. Vừa nghĩ đến vì đổi lại Nghiêm Tung mà thực hiện quá độ bình ổn chính quyền, mưu đồ dài lâu của mình, nỗi dày vò và lằng nhằng phải chịu đựng, ông ta liền không có dũng khí trở lại một lần nữa. Ài, bỏ đi, bỏ đi, chúng ta cứ việc ai nấy làm, các ngươi trị quốc, trẫm an hưởng tuổi già, chuyên tâm tu đạo, không làm phiền nhau, giờ thì được rồi chứ?

Đây là điểm mấu chốt của Gia Tĩnh hoàng đế, nếu như cái này cũng giữ không được, chẳng qua là trở lại một lần Đại lễ nghị nữa thôi mà... "Trẫm thông suốt rồi." Gia Tĩnh nghĩ đến như thế.

Dưới sự thỏa hiệp tiêu cực của hoàng đế, Từ Giai rốt cuộc có thể đại triển thân thủ, chứng minh mình khác với người tiền nhiệm. Ông ta ngày đêm vất vả, nỗ lực công tác, từng điều pháp lệnh, từng phương sách được ban bố xuống, uốn nắn lại sai lầm 20 năm qua, khiến quốc gia rộng lớn này một lần nữa bước trên quỹ đạo chính xác.

Đầu tiên là các Ngôn quan một lần nữa bắt đầu hặc tội bách quan. Từ nội các Đại học sĩ, đốc phủ các tỉnh, cho tới các bộ chủ sự, huyện lệnh các tỉnh, tất cả đều bị họ tấn công sít sao, nhỏ từ khạc đàm lung tung, dung mạo không chỉnh tề, lớn tới bỏ rơi công việc, tham ô nhận hối lộ, đều bị trở thành đạn pháo của các Ngự sử, ầm ầm trút xuống đầu họ.

Nửa năm cuối của năm Gia Tĩnh thứ 41, hầu như mỗi tháng đều có hơn mười trung cao cấp quan viên, hơn mười trung đê cấp(cấp thấp) quan viên lọt vào xét xử, bãi quan thôi chức, về phần người nhận được xử phạt thì càng vô số kể, người có thể ở trong cơn lốc này lông tóc không bị tổn thương tuyệt đối là phượng mao lân giác, thậm chí ngay cả bản thân Từ Giai cũng không thể may mắn tránh khỏi. Nhưng một mặt tích cực không thể bỏ qua, ích lợi dưới sự chăm chỉ công tác của các Ngự sử, vô số kẻ tham ô hủ hóa bị vạch trần, người ăn trên ngồi trốc không xứng với chức vụ bị thanh lý khỏi đội ngũ quan văn, rất nhiều tệ nạn chính trị đều được uốn nắn, cơ cấu quan liêu yên lặng đã lâu của Đại Minh lại một lần nữa toả sáng sinh cơ và sức sống!

Sự thực chứng minh, các quan viên Đại Minh đọc nhiều sách thánh hiền, chịu thánh nhân giáo huấn cũng không phải một đám bè lũ xu nịnh, phế vật ăn rồi chờ chết, khi chính trị trở nên sáng sủa, mộng tưởng "trị quốc bình thiên hạ" trong lòng các quan viên cũng được đánh bóng lần nữa...

Có người đơn độc thượng thư ngôn sự, tỷ như Hình khoa Cấp sự trung Hậu Đình Trụ. Vì suy nghĩ cho sự khó khăn về tài chính của triều đình, hắn thượng thư tấu các nha môn công dịch nên dựa theo sổ sách mà định số lượng, xoá bỏ dư thừa. Từ Giai bảo hay. Sau khi trải qua kiểm tra, định cung nhân nội phủ 17770 người, Cẩm Y Vệ 16400 người, Quang Lộc tự 3600 người, Thái Thường tự 1100 người. Tổng cộng loại ra hơn 8000 người, cũng định ra lệ từ nay về sau có thiếu thì có thể bổ sung thêm ngoài danh sách, không được lạm thu.

Cũng có người hợp mưu hợp sức, dưới sự chủ trì của Hộ bộ thượng thư Phương Độn, quần thần thương nghị kế sách quản lý tài vụ, tổng cộng có 14 biện pháp. Trong đó quan trọng nhất là tiết kiệm binh hưởng(lương quân nhân). Từ Giai dựa vào các loại biên hưởng những năm gần đây, đặc lệnh các phủ, án theo mức thuộc về quan chính, nghiêm khắc khai trừ các tệ nạn, kẻ làm trái sẽ bị bộ, khoa cùng xử lý.

Những kiến ngôn tích cực giống như vậy còn có rất nhiều, cũng phần lớn đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ của nội các, có thể hóa thành chính lệnh được ban bố xuốn dưới chấp hành, những động thái có ích đối với quốc gia này rất nhanh thu được hiệu quả, đến cuối năm, thu nhập quốc khố tăng trưởng bốn thành, tình thế phía nam ngày càng ổn định, công thương nghiệp vùng Giang Chiết hưng thịnh phát triển, dân loạn xung đột các nơi cũng dẹp loạn hơn phân nửa, Đại Minh triều hỗn loạn đã lâu lại xuất hiện vài hơi thở của sự phục hưng.

~~

Từ các lão có thể thở phào rồi, phần bài thi đầu tiên sau khi ông ta lên làm thủ phụ coi như hợp cách, có thể dặn dò với hoàng đế, bách quan và người trong thiên hạ rồi.

Sở dĩ nói hợp cách, mà không phải là ưu tú, bởi vì còn có biên hoạn phương bắc càng lúc càng ngang ngược, Yêm Đáp cùng các con trai của hắn cứ liên tiếp xâm lấn quốc cảnh phương bắc kéo dài của Đại Minh, cướp bóc đốt phá, xa nhất đã từng đột nhập đến vùng Hà Nam, nghiêm trọng nhất đã từng đột phá đến phía nam Tuyên Phủ, lệnh cấp báo đến kinh sư, hoàng đế nghe mà tức giận, cũng nhân cơ hội mắng Từ các lão một trận như tát nước vào mặt.

Từ Giai biết hoàng đế là mượn cơ hội phát tác, nhưng càng biên hoạn phương bắc đã đến tình trạng không giải quyết không được. Kỳ thật ông ta đã sớm đề cập nó trong nghị sự mỗi ngày, trước tiên trưng cầu ý kiến trong phạm vi nhỏ của các đại thần có nhiều học thức cùng kinh nghiệm quân sự, nhất là đám lão tướng Dương Bác, Hứa Luân. Hy vọng có thể tìm được con đường giải quyết. Nhưng thái độ của những đại thần này đều hết sức bi quan. Dương Bác nói:

- Thời thế thành đồi bại rồi, binh không luyện, tướng chưa biết dùng người, lương binh thiếu thốn, sắp khó mà cầm cự...

Hứa Luân đã trí sĩ tại nhà, trong thư hồi âm cho Từ Giai có viết: "Hiện nay hoạn giặc Lỗ ngày càng gay go. Võ bị lỏng lẻo, binh tịch hơn 40 vạn mà thao luyện chưa tới năm sáu vạn, lương thì có, điều phái thì không. So với sự thâm nhập của kỵ binh địch, chiến thủ có thể nói như không có quân! Nhưng kế sách phòng thủ hợp lực của các quan tướng biên cương cũng khiến địch không thể thâm nhập, đó cũng cọi là mưu lược thỏa đáng. Nếu như muốn xua đuổi hoàn toàn thì sợ không dễ như ngày trước." Hầu như cùng quan điểm với Dương Bác, chính là toàn lực phòng thủ, có thể ngăn trở người Mông Cổ đã là thành tựu rất lớn rồi.

Đương nhiên, hai vị đại quan cộng thời gian nhậm chức tại Binh bộ được một giáp đó cũng đưa ra kiến nghị đúng trọng tâm -- không nên mơ ước quá xa xôi, kiên định luyện binh chỉnh đốn trang bị, chỉ cần có thể giải quyết tốt vấn đề của bản thân, ngăn trở người Mông Cổ tiến công thì không thành vấn đề.

Mặc dù nói rất khéo léo, Từ Giai vẫn nghe ra ngôn ngoại chi ý của họ, hiển nhiên trên đến Binh bộ, dưới cho tới địa phương biên trấn, tướng soái đều tồn tại vấn đề nghiêm trọng. Ông ta là người có bản tính cẩn thận, tin tưởng đạo lý thiên lý chi hành thủy vu túc hạ, tuyệt sẽ không theo đuổi những cái viển vông như Tăng Tiển Hạ Ngôn năm đó, vấn đề bản thân còn chưa giải quyết thì đã nghĩ đến triển khai chiến tranh "phục bộ" với quy mô vĩ đại, một lần mà tiêu trừ uy hiếp của người Mông Cổ. Điều đó trong mắt Từ Giai thì quá không thực tế, mà chỉ có thể rước họa cho mình.

Có vết xe đổ của lão sư, Từ Giai cũng không vội làm ra công tích ngay. Ông ta chuẩn bị dùng thời gian 10 năm, từ trong ra ngoài giải quyết vấn đề biên cảnh phương bắc. Việc đầu tiên ông ta muốn làm là trước tiên giải quyết vấn đề của bản thân Binh bộ, vì thế, Từ Giai thay hết toàn bộ bốn người từ Binh khoa đô Cấp sự trung trở xuống, do đồng hương hậu bối của mình là Hồ Ứng Gia lĩnh hàm, triệt để tiến hành đại kiểm tra đối với Binh bộ.

Kết quả kiểm tra nhìn thấy mà giật mình, Hồ Ứng Gia tâu rằng: "Ngoại trừ ti Chức phương, Võ tuyển, Võ khố, Xa giá tam ti đều hư hại nghiêm trọng. Mấy việc có võ quan tập chức(kế tục chức quan), tấn chức, điều động, nhất định trước tiên đưa hối lộ cho Võ tuyển, nếu như hối lộ đủ thì nghĩ thầm chuyện thành, nếu như không đủ thì mơ tưởng thành sự. Vì thế biên tướng chỉ biết luồn cúi hối lộ, không nghĩ đến giết địch lập công, sao có thể rửa mối nhục cho quốc gia được?"

Ngoại trừ ti Võ tuyển, Võ khố và Xa giá, vấn đề của hai ti Thanh lại này phụ trách trang bị quân đội cũng hết sức nghiêm trọng, quan viên chủ trì chế tạo quân giới ngầm cắt xén vật liệu, đến nỗi trang bị làm ra không chịu nổi sử dụng -- dùng lời của đám người Hồ Ứng Gia nói chính là khôi giáp "giữa không che tâm, dưới không che rốn, hợp lại không kiên cố, tay áo đè cánh tay, hoàn toàn không hợp thức", "Cung lực không tới một hai đấu, tiễn dài không tới bảy tám cây, trước kia còn không thể bắn xa, sau khi mặc giáp, tay không thể giơ, bắn chỉ quá mười bước là rơi xuống. Đao vừa ngắn vừa nhỏ, không có lưỡi."

Khi toàn bộ toàn bộ xảy ra trước mặt, Từ Giai ngoài nhức đầu, lại có chút lý giải Nghiêm Tung, võ bị như vậy, cộng thêm đám tướng lĩnh chỉ biết luồn cúi bóc lột, đó mà có thể đánh được người Mông Cổ mới quái lạ. Đương nhiên, không có Nghiêm Tung làm hại nước 20 năm, quân bị của Đại Minh cũng không đến mức rơi xuống đến tình cảnh như vậy... Chí ít năm đó khi Mao Bá Ôn và lão sư hắn Nhiếp Báo còn, quân đội của Đại Minh vẫn có sức chiến đấu.

Từ Giai biết, muốn chỉnh đốn Binh bộ, then chốt vẫn là phải lựa chọn người tốt, giống như đưa con người cương trực như Lưu Đảo tới tới Đô Sát viện, hắn liền có thể cải cách đặt nền móng cho mình, nếu muốn giải quyết tốt vấn đề quân bị, cũng cần phải tìm một nhân tuyển thích hợp mới được.

Điều này đối với Từ Giai cũng không phải việc gì khó, bởi vì trong cuộc đời làm thứ phụ nhiều năm, ông ta cũng không phải chỉ biết nịnh hót hoàng đế, nịnh bợ Nghiêm Tung, đồng thời cũng lặng yên quan sát các quan viên của Đại Minh triều, đối với ai có bãn lĩnh gì, có thể có tác dụng gì, từ lâu trong lòng đều biết rõ, cũng khéo léo an bài sẵn rồi.

Khi rốt cuộc có thể đại triển quyền cước, Từ Giai liền đem từng người này ra đặt lên bàn. Hiện tại yêu cầu một thượng thư có thể chỉnh đốn Binh bộ, nhân tuyển của ông ta là -- Nam Kinh Hộ bộ thượng thư Quách Kiền.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.