“Tiểu Hạo, con cứ tự quyết định, cha ủng hộ con.” Chu Gia Đống nói.
Vương Lan cũng gật đầu, nói: “Gia nhập Nguyên Khí Xã cũng tốt, có thể có được thực lực càng mạnh mẽ hơn. Như thế, cho dù gặp phải cự thú, cho dù không đánh lại được thì cũng có thể chạy trốn.”
Trước đó thực ra trong lòng Vương Lan vẫn còn hơi phản đối, bà chỉ muốn gia đình mình có thể an ổn mà sống. Nhưng vừa rồi gặp phải cự thú, nhìn thấy lực hủy hoại khủng khiếp của nó, trong lòng bà cũng sợ hãi vô cùng. Bà không lo lắng cho bản thân mình, mà chỉ lo cho Chu Hạo, nếu Chu Hạo có thực lực mạnh mẽ thì có thể bảo vệ được tính mạng.
Cha mẹ đều đã đồng ý, Chu Hạo cũng đã hạ quyết tâm, nhưng bây giờ trời đã tối, hắn định trưa mai sẽ tới báo danh.
...
Ngày hôm sau, Chu Hạo tỉnh dậy rất sớm, hắn vừa thức dậy đã bắt đầu thực hiện tư thế ở trong hình vẽ thứ ba.
Nguyên khí trời đất nồng đậm không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn. Sau khi hình vẽ thứ hai hiện ra, tốc độ hấp thụ Nguyên khí trời đất của hắn càng nhanh hơn.
Sau khi tu luyện xong xuôi, Chu Hạo mở điện thoại lên.
“Trên mạng không hề đăng tin về con cá sấu khổng lồ hôm qua?” Chu Hạo lượt một chút, đúng như những gì Lý Thương nói, những tin tức như thế này đều đã bị che giấu.
Nếu suy đoán theo hướng này thì rất có thể những thành phố khác cũng đã bị cự thú tấn công, chỉ là mọi người che giấu chuyện này mà thôi.
“Có lẽ phía trên không muốn dân chúng khủng hoảng.” Chu Hạo nghĩ thầm.
Nếu như tin tức gì cũng có thể truyền bá lên mạng thì sẽ khiến cho mọi người sợ hãi. Nếu như có kẻ xấu lợi dụng tình hình đó để gây hỗn loạn thì mọi chuyện sẽ rất tồi tệ.
Thế nên các cơ quan chức năng mới vào cuộc, yêu cầu giao nộp thú nuôi, phong tỏa núi đồi, dọn dẹp sông ngòi, thành lập Nguyên Khí Xã, truyền bá Thú hình quyền... Từng bước từng bước vô cùng cẩn thận.
Phía trên đã suy nghĩ và tính toán rất nhiều, chỉ cần sai một bước là sẽ xuất hiện những thay đổi lớn.
“Không biết ở những thành phố khác thế nào? Còn cả ở nước ngoài nữa?” Chu Hạo nghĩ thầm trong lòng.
Thức tỉnh linh lực, thế giới thay đổi, thế nhưng Chu Hạo biết đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm mà thôi.
Một lát sau, Chu Hạo thu liễm lại tâm tình.
Trên đường tới trường, Chu Hạo đứng chờ trước khu nhà của Đồng Dao một lúc nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc.
“Đến trường rồi cảm ơn cô ấy sau vậy.” Chu Hạo lắc đầu, tiếp tục đi đến trường.
Bên trong lớp 8, nhiều học sinh đã tới từ sớm, lúc này đang bàn tán với nhau chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Chuyện hôm qua gây ra động tĩnh quá lớn, cá sấu khổng lồ đột nhiên xuất hiện, hàng loạt công trình kiến trúc bị nó tàn phá, còn có không ít người tử vong. Bây giờ mặc dù trên mạng không có bất cứ thông tin nào, nhưng những người trong thành phố Vu đều biết.
Chu hạo lôi sách giáo khoa ra đọc, nhưng ánh mắt cứ thỉnh thoảng lại nhìn ra bên ngoài.
Bỗng nhiên có một nữ sinh đi ngang qua cửa, Chu Hạo lập tức đứng dậy, chạy ra ngoài.
“Đồng Dao.” Chu Hạo gọi tên nữ sinh.
“Chu Hạo.” Sắc mặt Đồng Dao hơi tái nhợt, nhưng vẫn mỉm cười với hắn như mọi ngày.
“Cảm ơn cậu vì quả màu đỏ hôm qua.” Chu Hạo nói.
Loại quả trân quý như thế là Đồng Dao đưa cho hắn, giúp hắn có thể nhìn rõ được hình vẽ thứ ba trong đầu. Chu Hạo vô cùng cảm kích cô, đồng thời cũng có một loại cảm xúc không thể diễn tả được bằng lời.
“Chu Hạo, bây giờ cậu đã trở thành Nguyên Khí giả rồi hả?” Đồng Dao hỏi.
“Ừm, trưa nay tôi dự định tới Nguyên Khí Xã kiểm tra, nếu thông qua thì sẽ gia nhập Nguyên Khí Xã.” Chu Hạo nói.
“Cậu nhất định phải cố gắng lên đấy, tôi chờ ngày cậu trở nên mạnh mẽ!” Đồng Dao nắm chặt nắm tay khích lệ hắn.
“Nhất định!” Chu Hạo gật đầu, nghiêm túc nhìn Đồng Dao: “Sinh nhật năm sau của cậu tôi sẽ tặng cho cậu một thứ càng quý giá hơn.”
Cho dù loại quả màu đỏ đó có là gì đi nữa thì Chu Hạo cũng đều không cảm thấy thoải mái khi nhận nó mà không có báo đáp gì.
“Được, chúng ta hứa như vậy nhé.” Đồng Dao mỉm cười: “Được rồi, tôi vào lớp đây.”
Chu Hạo gật đầu, nhìn theo bóng lưng Đồng Dao, trong lòng khó mà bình tĩnh lại được.
Những lời nói của Đồng Dao chứng tỏ cô biết rõ tác dụng của loại quả màu đỏ này, thế mà lại tặng cho hắn.
Chu Hạo đứng yên tại chỗ một lát, sau đó thu lại tâm tình gợn sóng, đi vào lớp.
Bây giờ chỉ còn 56 ngày nữa là đến kỳ thi đại học. Trong khoảng thời gian này, mặc dù thế giới đang phát sinh những thay đổi cực lớn, nhưng các trường học vẫn tiếp tục giảng dạy. Đối với học sinh cấp ba, cuộc thi đại học là quan trọng nhất, trường cấp ba Nhất Trung cũng đều đặn tiến hành những cuộc thi thử.
Thành tích thi thử của Chu Hạo lần trước đã lọt vào top 3 trong lớp, tốc độ tiến bộ vô cùng kinh người.
Cho dù thế giới có biến hóa thế nào thì học sinh vẫn phải tiếp tục học tập, cho dù hấp thu Nguyên khí trời đất tốt cỡ nào thì vẫn cần có tri thức.
Giờ học buổi sáng trôi qua rất nhanh, đến trưa, Chu Hạo chuẩn bị tới Nguyên Khí Xã.
“Chu Hạo, cậu định đi đâu thế?” Triệu Nham hỏi.
Các học sinh có hai giờ nghỉ ngơi buổi trưa trước khi vào tiết học buổi chiều.
“Tôi cũng đi.” Triệu Nham nhanh nhảu nói: “Thời gian này luyện tập Thú hình quyền, thực lực của tôi cũng đã tăng lên rất nhiều, đi kiểm tra một chút xem thế nào.”
“Được, vậy chúng ta cùng đi.” Chu Hạo cười.
Hai người nhanh chóng đi tới trung tâm thành phố.
Sau một thời gian, Nguyên Khí Xã đã không còn đông đúc náo nhiệt như lúc mới xuất hiện nữa, lúc trước ngày nào cũng có hàng nghìn người tụ tập ở đây.
Khi Nguyên khí giả mới xuất hiện thì mọi người vô cùng cuồng nhiệt, nhưng bởi vì số lượng người có thể trở thành Nguyên khí giả lại rất ít, thế nên sự cuồng nhiệt của mọi người cũng dần dần tiêu tán.
Nhưng mà vẫn có rất nhiều người lựa chọn đến đây khảo nghiệm, chỉ cần thực lực đạt tới trình độ Nguyên khí giả sơ cấp là có thể gia nhập Nguyên Khí Xã rồi.
Sau hơn mười ngày, không tính những người đã gia nhập từ trước thì thành phố Vu cũng đã xuất hiện gần một trăm Nguyên khí giả.
Ngay trong trường cấp ba Nhất Trung đã xuất hiện mấy Nguyên khí giả rồi. Thành phố Vu còn nhiều trường học khác, cũng có nhiều công ty, tất nhiên có nhiều người thức tỉnh dị năng.
Ở phía xa lại có hai người đang tới, một là Trương Di, một là Ngô Văn Tuấn.
“Gia đình Ngô Văn Tuấn có tiền, nghe nói cha mẹ cậu ta đã mua cho cậu ta không ít dược liệu quý hiếm, hỗ trợ cho việc tu luyện Thú hình quyền và hấp thu Nguyên khí trời đất. Bây giờ sức mạnh của cậu ta phải gần tới 400 cân.” Triệu Nham thì thầm.
“Cậu còn biết cả chuyện này cơ à?” Chu Hạo nghi ngờ hỏi.
“Tôi có một người bạn ở gần nhà Ngô Văn Tuấn, ngày nào cũng thấy cậu ta luyện quyền. Mẹ của Ngô Văn Tuấn cũng thường xuyên khoe khoang mấy chuyện này, còn kể luôn chuyện dược liệu.” Triệu Nham nói.
Triệu Nham nhìn Chu Hạo, ngạc nhiên hỏi: “Cậu không có phản ứng gì à?”
“Hả? Tôi phải có phản ứng gì?” Chu Hạo sững sờ.
“Không phải cậu thích Trương Di sao?” Triệu Nham ngẩn người.
“Tôi không còn thích Trương Di từ lâu rồi.” Chu Hạo lắc đầu.
Bây giờ nghĩ lại, hắn đối với Trương Di chỉ là một sự khao khát những điều tốt đẹp, chứ không phải thực sự yêu thích.