Sở Hoan khẽ nhấc chân, chuôi đao ở mũi chân của hắn hơi nhẹ đi một chút, cây đại đao liền từ dưới mặt đất vọt lên. Sở Hoan giơ tay bắt lấy, nắm cây đại đao ở trong tay. Chiêu thức đó của hắn cũng chỉ là cái kỹ xảo nhỏ nhưng hết sức tiêu sái, tăng thêm khí thế.
Đây cũng không phải là Sở Hoan cố ý khoe khoang. Có điều nếu như xoay người lấy đao thì như xoay người lại với Tiêu Thần mà như vậy thì Sở Hoan không thích.
Sở Hoan còn nhớ rõ Tiêu Thần.
Lúc trước, Lục Thế Huân tới phủ Vân Sơn, Tiêu Thần chính là tên vệ sĩ bên cạnh y, công phu đúng là không hề yếu. Nhưng Sở Hoan thật sự không ngờ còn có thể gặp lại y chỉ sau một năm.
Trên sông Kính giang, Sở Hoan thật sự không nghĩ tới Tiêu Thần nhưng bây giờ ở đây, tiếp xúc với tên thích khách che mặt lại nghe giọng nói của y nên cho dù là có khăn che mặt thì hắn vẫn nhận ra thân phận thật sự của đối phương.
Tiêu Thần nấp ở sau bình phong chọn thời cơ để ám sát Viên Sùng Thượng. Tiêu Thần được giao nhiệm vụ như vậy cho thấy y cũng có chút thân phận ở Thiên Môn đạo.
Chợt nghe có tiếng gió, Sở Hoan quay lại nhìn đã thấy Mộc tướng quân vọt tới, bàn tay khô héo chuyển thành trảo mà chộp Huyền Vũ.
Không để cho Sở Hoan kịp nhìn, Tiêu Thần cũng giống như một bóng ma, cây đao trong tay y kéo theo tiếng gió rít vọt về phía Sở hoan.
Cánh tay của Sở Hoan đột nhiên căng lên. Đao pháp của Tiêu Thần rất quái dị không phải là đao pháp ở Trung Nguyên. Hơn nữa đường đao của y cực nhanh, chỉ trong nháy mắt có thể chém được hơn mười đao.
Sở Hoan biết không thể khinh thường đao pháp của Tiêu Thần nhưng hắn thật sự không ngờ được đối phương lại sử dụng một chiêu mãnh liệt tới vậy.
Sở Hoan biết đao pháp của Tiêu Thần không phải ở Trung thổ cho nên chắc chắn có chiêu thức mà mình không biết. Trên thực tế, Sở Hoan cảm thấy rất hứng thú đối với bộ đao pháp này cho nên cũng không vội ra tay mà muốn xem Tiêu Thần có thể thi triển thứ đao pháp tà môn tới mức nào.
Sở Hoan không vội tiến công mà chỉ đỡ trái gạt phải. Người ngoài chỉ thấy dường như hắn chống đỡ không nổi nhưng Tiêu Thần lại hiểu rõ Sở Hoan không ra tay cũng chỉ là đang quan sát chiêu thức của mình.
Nếu y biết suy nghĩ của Sở Hoan thì cũng lập tức vung đao nhanh hơn mà tấn công. Lại tiếp tục hơn mười đao phóng tới. Khi đao cuối cùng chặt xuống, rốt cuộc thì Sở Hoan cũng hất ngược đại đao để đón.
Choang.
Những tia lửa bắn ra tứ tung. Cũng may Tiêu Thần không cầm Hàn Nguyệt Nhận còn Sở Hoan cũng không mang Huyết Ẩm đao. Thân đao rung mạnh, cả hai người đều cảm thấy cổ tay run lên.
Nếu như hai thanh Hàn Nguyệt Nhận và Huyết Ẩm đao chạm nhau thì không biết sẽ có kết quả như thế nào.
Đao của hai người cực nhanh. Nhưng thật ra Huyền Vũ và Mộc tướng quân giao đấu với nhau chẳng khác nào hai bóng ma. Thân pháp của Huyền Vũ nhẹ nhàng giống như một sợi tơ còn thân pháp của Mộc tướng quân thì quái dị nhẹ nhàng. Có điều so với bên Sở Hoan đang vừa công vừa thủ, bên phía Huyền Vũ và Mộc tướng quân, Huyền Vũ vẫn chưa ra tay.
Da thịt toàn thân của Mộc tướng quân khô héo, ra tay cũng hết sức tàn nhẫn. Mười ngón tay của y chẳng khác nào những cái dùi vô cùng sắc. Mọi người đứng xung quanh chỉ thấy thân thể của Mộc tướng quân giống như cái thây khô thì đều sợ hãi. Mặc dù nhìn y giống như một cái xác khô nhưng cử động lại hết sức tự nhiên và linh hoạt.
Còn Huyền Vũ không phải không tấn công mà đang tìm kiếm cơ hội.
Mặc dù y nghe nói tới thuật Khô Mộc nhưng đây là lần đầu tiên được gặp.
Thân pháp của Mộc tướng quân mặc dù quái dị khiến cho người ta thấy rất cao minh nhưng trong mắt của Huyền Vũ thì cũng hết sức bình thường, không có gì là lạ. Với tu vi võ công như của Mộc tướng quân mặc dù đã là không tầm thường nhưng trong mắt của Huyền Vũ thì cũng chưa phải là cao thủ số một. Huyền Vũ tự tin, nếu Mộc tướng quân không tu luyện thuật Khô Mộc khiến cho toàn thân giống như một cái cây khô thì bản thân y đối đầu với Mộc tướng quân thật sự cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Nhưng Mộc tướng quân có thêm thuật Khô Mộc khiến cho y càng thêm khủng bố.
Huyền Vũ tấn công lên người y cũng không làm cho y bị thương nặng. Nhưng nếu bị bàn tay của Mộc tướng quân chộp được thì chắc chắn gã sẽ bị thương. Lúc này, Huyền Vũ có thể bảo vệ được bản thân nhưng muốn tới gần đối phương cũng là chuyện rất khó.
Huyền Vũ di chuyển tránh né sự tấn công của Mộc tướng quân thực ra là đang tìm kiếm cơ hội để ra tay. Y muốn tìm xem trên người Mộc tướng quân có nhược điểm hay không. Một khi phát hiện ra nhược điểm, Huyền Vũ chắc chắn không hề do dự.
Thân là một trong bốn Thiên Hộ của Thần y Vệ, khả năng quan sát của Huyền Vũ là rất cao. Hơn nữa bản thân gã cũng là một cao thủ dịch dung nên quan sát người khác cũng có phần hơn mọi người rất nhiều.
Y chủ động chọn Mộc tướng quân cũng là để tìm ra sơ hở của đối phương. Đối mặt với thân thể đao thương khó tạo ra thương tích như của Mộc tướng quân, Huyền Vũ suy nghĩ cho dù Sở Hoan có võ công cao tới mây nhưng cũng không phải là đối thủ. Cơ hội duy nhất để bắt Mộc tướng quân cũng chỉ dựa vào khả năng quan sát nhạy bén của mình.
Mộc tướng quân không ra tay thì thôi, một khi ra tay là sử dụng độc thủ. Điểm tấn công của gã thường tập trung vào cổ họng và ngực của Huyền Vũ. Thân thể của y không sợ đao thương cho nên cũng chẳng e ngại Huyền Vũ lắm. Nếu như thân pháp của Huyền Vũ không quái dị thì có lẽ đã bị Mộc tướng quân làm cho bị thương.
Thân pháp của hai người nhanh như điện lần lượt thay đổi vị trí khiến cho những người xung quanh không nhìn được gì. Bọn họ chỉ thấy Mộc tướng quân ra tay tàn nhẫn còn Huyền Vũ thì tránh đông né tây không có lực phản kích.
Thi thể của hai vị chủ sự Lễ bộ tư và Hộ bộ tư vẫn còn nằm trên mặt đất. Mùi máu tanh vẫn còn vương trong không khí. Lúc này cả đám quan viên đều ngồi xổm trên đất có người còn chui cả vào gầm bàn hoặc ngồi sát lại với nhau. Đám người áo đen vẫn bao vây xung quanh, đao cầm trong tay như hổ rình mồi. Có người nhìn Lỗ Thiên Hữu chăm chú nhưng không dám ra tay.
Lỗ Thiên Hữu nhìn Lâm Đại Nhi nằm hôn mê gần tường với ánh mắt phức tạp. Y như muốn bước tới nhưng lại không thể bước nổi lấy một bước.
Lục Lãnh Nguyệt trốn phía sau một tên áo đen nhìn bốn vị cao thủ đang quyết đấu trong đại sảnh.
Ánh mắt kinh hãi của lão tử từ bình tĩnh lại nhìn Sở Hoan đang chiến đấu với Tiêu Thần với ánh mắt oán độc. Rồi ánh mắt của y từ từ nhìn về phía cái xác một người áo đen ở gần mình. Người áo đen đó bị Lỗ Thiên Hữu giết chết đầu tiên. Mặc dù đã chết nhưng dưới người y vẫn còn cây tiễn đang lên sẵn tên.
Lão nhích chân định nhân lúc mọi người không chú ý mà đi tới chỗ đó. Đúng lúc này lão chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân rầm rập xen lẫn tiếng giáp va chạm liền giật mình nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy bên ngoài có nhiều bóng người xuất hiện. Rồi một tiếng nói từ ngoài vọng vào:
- Nhanh chóng bao vây không cho một ai chạy thoát. Cho dù là con ruồi con bọ cũng không cho nó ra khỏi phòng.
Một loạt tiếng động vang lên rồi bên ngoài nhanh chóng trở nên yên tĩnh. Ngay sau đó âm thanh vừa rồi lại vang lên:
- Bổn tướng là Hiên Viên Thắng Tài - Võ úy quân Cận Vệ. Những người bên trong nghe đây. Các ngươi đã bị bao vây. Nếu như muốn còn mạng thì nhanh chóng buông vũ khí, bó tay chịu trói.
Gương mặt của Lục Lãnh Nguyệt xám như tro.
Xem ra quan binh đã theo sự bố trí mà hành động. Hiên Viên Thắng Tài dẫn người bao vây nơi này chứng tỏ toàn bộ Lục viên đã nằm dưới sự khống chế của quan binh.
Sở Hoan nghe thấy âm thanh của Hiên Viên Thắng Tài thì biết tình hình đã được quyết định. Hiên Viên Thắng Tài tới đây chẳng những không làm cho Tiêu Thần kinh hoàng mà còn khiến cho đao pháp của y càng lúc càng nhanh.
Nếu như lúc trước còn có người nhìn được động tác của cả hai thì bây giờ vô cùng khó. Bọn họ chỉ thấy ánh đao nhanh như điện.
Sở Hoan có cảm giác đao pháp của Tiêu Thần trở nên quỷ dị. Tiêu Thần đã dùng tới công phu thật sự. Sở Hoan luyện tập đao pháp chủ yếu là chém, bổ, gọt, đâm nhưng đao pháp của Tiêu Thần lại theo một chữ "chuyển".
Sở Hoan đã hiểu được tại sao Tiêu Thần lại sử dụng loan đao hình bán nguyệt.
Thanh loan đao trong tay Tiêu Thần chẳng khác nào ma thuật có thể xoay tròn. Đao đang hướng sang bên trái nhưng chỉ cần thân đao xoay tròn lập tức nó lại chuyển hướng sang bên phải.
Căn nguyên sự quái dị trong bộ đao pháp của y chỉ là một chữ "chuyển".
Đao pháp Trung Nguyên khi thay đổi quan trọng nhất là cổ tay linh hoạt. Còn đao pháp của Tiêu Thần thì không cần cổ tay linh hoạt nhưng bản thân loan đao lại có thể thay đổi rất nhiều hướng mà cổ tay không thể làm được. Có đôi khi thanh đao trong tay Tiêu Thần đang bổ xuống đầu Sở Hoan nhưng khi tới gần nó chợt xoay tròn rồi tấn công vào bụng hắn. Sự thay đổi từ cao xuống thấp mặc dù cần cả cổ tay nhưng phần lớn là dựa vào loan đao xoay tròn.
Thanh loan đao trong tay Tiêu Thần chẳng khác nào ảo thuật. Nói nó quỷ dị không bằng nói nó khiến cho người ta hoa mắt. Tuy nhiên sự biến đổi đẹp đó lại làm cho đao pháp thiên biến vạn hóa tràn ngập sát khí.
Nếu như Sở Hoan không biết được đao pháp của Tiêu Thần không phải từ Trung Thổ, có sự biến hóa quỷ dị mà thay thành người khác giao thủ với Tiêu Thần thì cho dù tu vi đao pháp cao hơn y cũng bị Tiêu Thần hạ và giết chết.
Mấy lần Sở Hoan gặp phải chiêu hiểm nhưng cũng may là đề phòng, phản ứng nhanh chóng cho nên đều tránh được. Tuy nhiên Sở Hoan cũng hết sức kinh ngạc. Trước đây hắn thật sự không ngờ thanh đao còn có thể thi triển như vậy.
Tiêu Thần sử dụng đao vô cùng thuần thục chứng to y tu luyện đao pháp đã tới mức lô hỏa thuần thanh. Đao pháp của Tiêu Thần khiến cho người ta hoa mắt lại tàn nhẫn sắc bén. Đao pháp của Sở Hoan giản dị tự nhiên không có quá nhiều hoa mỹ nhưng cho dù là công hay thủ cũng đều hết sức thực dụng. Khi công thì như con rồng ra khơi, khi phòng thủ thì hết sức kín.
Mấy lần suýt chút nữa Tiêu Thần có thể chém trúng Sở Hoan nhưng rồi lại để cho Sở Hoan hóa giải. Y sử dụng đao pháp mạnh nhất của bản thân nhưng không làm gì được Sở hoan nên trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của y thì đao pháp của Sơ Hoan cũng không có gì là lạ. Nhưng chẳng biết tại sao mỗi lần đại đao của Sở Hoan lại luôn xuất hiện đúng lúc. Mà y chỉ cần hơi Sở hở là Sở Hoan nhanh chóng nắm lấy cơ hội để tấn công. Còn khi y công tới, mặc dù nhìn thấy có thể đánh trúng đối phương nhưng thanh đao của Sở Hoan luôn đúng vào lúc quan trọng nhất mà che chắn.
Tiêu Thần là cao thủ dùng đao. Y biết rõ kiến thức dùng đao cơ bản của Sở Hoan rất chắc. Quan trọng nhất là Sở Hoan có một năng lực dự đoán hơn người. Nói cách khác, cảm giác dùng đao của Sở Hoan rất tốt. Đao pháp có thể luyện nhưng cảm giác dùng đao thì phải là thiên phú.