Chương 248: Thiên Sương Quyền … Chích thủ già thiên
Hưu hưu hưu hưu!
Thanh cự kiếm lưỡi cưa chắn trước người Huyết Tinh kỵ sĩ giống như bị một lực lượng vô hình nào đó kéo đi, đột nhiên điên cuồng xoay tròn, răng cưa xé rách không khí, âm thanh sắc nhọn khiến mấy vạn người đồng loạt bưng kín lỗ tai, phảng phất như có một con cự thú khủng bố trong vực sâu đang phẫn nộ gào thét.
Biến hóa kỳ dị xuất hiện.
Giống như cá voi hút nước, sương mù màu máu trên thí kiếm đài bị hút vào cự kiếm lưỡi cưa một cách cực nhanh, biến thành ngọn lửa màu máu đỏ tanh tưởi, phảng phất có thể đốt cháy tất cả thành hư không.
- Như ngươi muốn, một chiêu này, bổn tọa sẽ đem ngươi đánh tan thành tro bụi, cũng sẽ đem những kẻ còn vọng tưởng chung quanh thí kiếm đài này hiểu được, muốn khiêu chiến uy nghi kỵ sĩ điện phải trả giá đắt … Cao cấp đấu kỹ - Địa... Ngục... Chi... Huyết... Sắc... Tán... Thi!! (Hơi thở máu địa ngục)
Trên tay nắm chặt cự kiếm răng cưa nóng rực huyết hỏa, giống như lửa cháy gặp dầu, huyết sắc quang diễm trong chớp mắt bao trùm toàn thân Huyết Tinh kỵ sĩ, hồng quang chợt lóe, mặc dù mặt đất dưới chân gia trì ma pháp bảo hộ cũng phát ra một tiếng nổ ầm ầm, nứt vỡ ra như mạng nhện.
Thân ảnh của Huyết Tinh kỵ sĩ đã vượt qua cả giới hạn thời không, trong nháy mắt xuất hiện ở đỉnh đầu Tôn Phi, bổ ra một kiếm, huyết sắc đấu khí ngưng kết thành cự kiếm xuất hiện, trên thân kiếm che kín hoa văn mơ hồ không rõ.
Thấy một màn này, thần sắc Tôn Phi chớp mắt ngưng trọng hẳn lên.
Đạo huyết sắc cự kiếm này hoàn toàn là do đấu khí ngưng kết tạo thành, chứa đựng uy áp thực chất của kiếm, kiếm nhìn thật lớn tuy mơ hồ không rõ, nhưng lưu chuyển từng đạo đồ văn ma pháp trận, ẩn chứa một tia khí tức trật tự pháp tắc mỏng manh … Cao cấp đấu kỹ này quả nhiên phi phàm vượt xa Cụ Lang Trảm của đệ thập Hoàng Kim kỵ sĩ.
- Ha ha, được lắm, khá hơn rồi đấy!
Trong tiếng cười sảng khoái, mái tóc dài màu đen của Tôn Phi tung bay, dậm dưới chân một cái, thực lực người man rợ cấp 40 bùng nổ, thân thể như đạn pháo, hai đấm liên hoàn phát ra như chớp, lăng không nghênh đón huyết sắc cự kiếm, trong thời gian chớp mắt tung ra 50 quyền, tốc độ ra quyền cực nhanh, đã vượt qua khả năng mắt thường có thể nhìn thấy, giống như phát ra cùng một lúc 50 quyền.
Năm mươi quyền ấn trong suốt, cơ hồ trong chớp mắt chồng chất lên thành một lưu ly quyền ấn cực lớn, thực đến nỗi vân tay, lỗ chân lông, mạch máu một cách rõ ràng. (wtf, sao bảo quyền trong suốt cơ mà)
Quyền ấn lưu ly trong suốt này lưu chuyển một loại mị lực khó thể hình dung.
Quyền ấn lớn chừng mười thước vuông, đứng yên bất động trên không, chính là chỉ bày ra một động tác nắm tay vô cùng đơn giản, nhưng khiến tất cả mọi người cùng có cảm giác như là ngàn vạn hình ảnh, ngàn vạn lần biến hóa, trong thiên hạ, toàn bộ quyền thế có thể diễn ra chiêu thức đều đọng lại trong một quyền này.
- Thiên sương quyền... Chích —— thủ —— già —— thiên*!
(*Một tay che trời)
Tôn Phi hét lớn, quyền ấn như sao băng phá trường không, tựa như bàn tay khổng lồ của thần linh xuất thế.
Giờ khắc này trên bầu trời thí kiếm đài xuất hiện một hình ảnh khiến mọi người cả đời khó quên.
Lưu ly quyền ấn ngang trời, mang theo khí tức khủng bố vô cùng như thế giới thủơ hồng hoang.
Huyết sắc cự kiếm thẳng băng mang theo khí thế chém trời rạch đất.
Giờ khắc này, rốt cuộc đã đến.
Dưới chân núi Moro, doanh khu hai mươi dặm bên ngoài đế đô, thí kiếm đài số một, mọi người nín thở ngưng thần, bốn phương tám hướng tràn ngập lực lượng, khí tức quyền ấn ngọc lưu ly xen lẫn cự kiếm hơn trăm mét chứa huyết sắc ma pháp trận văn, rốt cuộc, va mạnh vào nhau
Ầm ầm ầm …
Từng tiếng nổ tung liên tiếp như sấm động vang lên liên tục không ngớt.
Bạch quang chói mắt hiện ra, tiếp theo một đợt vô hình kình khí tựa như đạn hạt nhân bùng nổ khiến sóng xung kích khuếch tán ra, không ngừng đập lên phòng hộ tráo cả thí đài bắt đầu rung rẩy kịch liệt, bên trong cát bay đá chạy, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sập xuống.
Đây là va chạm mạnh mẽ nhất của hai đối thủ từ đầu trận chiến tới giờ
Cũng là một lần va chạm quyết phân thắng bại.
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú
Khẩn trương!
Hồi hộp thấp thỏm!
Trời đất trong khắc này chỉ còn lại một thanh âm.
Trái tim mọi người tựa như ngừng đập. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Răng rắc!
Âm thanh giống như một mảnh thủy tinh giòn yếu gãy vỡ truyền đến.
Im lặng, rồi lại tựa như một tiếng chuông đồng cực lớn, gõ lên trái tim mỗi người, mọi người tim đập mạnh, không nhịn được mà đồng loạt đứng lên, nhìn không chớp mắt vào thân hình trên thí kiếm đài, hơi thở như ngừng lại, tư duy đình trệ… Hết thảy tựa như ngừng lại!
Rất nhanh, tất cả mọi người đều rõ ràng nơi phát ra âm thanh này.
Bởi vì hết thảy kết quả đều hiển hiện rõ trước mắt toàn bộ mọi người ở đây.
Giữa không trung, chỗ cự kiếm đấu khí dài hơn trăm mét va chạm với lưu ly quyền ấn, xuất hiện một khe hở màu trắng cơ hồ không thể nhìn thấy sau đó như một đoạn phim quay chậm khe hở này bắt đầu mở rộng ra rồi khuếch tán giống như mạng nhện… Cuối cùng trên thân kiếm đã chi chit vết nứt.
Phanh!
Tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên, huyết sắc cự kiếm vỡ tan thành từng mảnh.
Cự kiếm, vỡ nát!
Lúc cự kiếm vỡ nát, ánh mắt mấy vạn người chung quanh hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Thế mà… Bại rồi!
Huyết Tinh kỵ sĩ vốn được cho là hoàn toàn trên cơ lại cứ như thế bị đánh bại?
Sau khi đánh nát huyết sắc cự kiếm, lưu ly quyền ấn bạo phát ra lực lượng không thể tưởng tượng, lực lượng không suy yếu mà phá không lao đến lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà đụng trúng vào người Huyết Tinh kỵ sĩ đang ở trên không trung hoàn toàn không cách nào né tránh.
Lưu ly quyền ấn chớp mắt đã đem đệ thất tài quyết kỵ sĩ bao vây ở giữa.
Từng đợt từng đợt huyết vụ nổ tung giữa không trung, nhuộm bầu trời một mảng đỏ rực.
Ầm!
Một bóng người toàn thân máu tươi bị đánh bay, hung hăng va mạnh vào vách chắn kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa màu lam, tiếp đó lại nhận từng đợt dư âm của Thiên Sương quyền đập vào, từng dòng máu tươi theo vết thương trên người hắn phun ra, mắt thường có thể thấy được tứ chi của hắn bị bẻ gãy, lộ ra cả xương bên trong, thương thế khiến kẻ khác khiếp người!
Thật sự … Đánh bại!
Đệ thất tài quyết kỵ sĩ uy chấn hai trăm năm mươi nước phụ thuộc, thanh danh hiển hách hơn hai mươi năm, tuyệt đối có thể tính vào hàng ngũ cao thủ đứng đầu, Huyết Tinh kỵ sĩ Claude, dưới trước mắt tất cả mọi người, bị triệt để đánh bại!
Bại không còn chút lực giãy dụa.
Lạch cạch!
Thân thể Claude tựa hồ đã mất hết sinh cơ, sau khi kình khí của Thiên Sương Quyền rốt cuộc đã tán đi, toàn thân hắn mềm nhũn nằm úp sấp vách chắn kết giới ma pháp, rồi rơi lại trên mặt thí kiếm đài, máu tươi đỏ thẫm nhuộm đỏ mặt đất, theo các khe đá chảy ra lênh láng.
- Thắng bại đã phân … Người thắng là Hương Ba Vương Alexander!
Thanh âm của ngâm thi du nhân materazzi vang lên trên tai mọi người, âm thanh phán quyết này như ảo mộng, làm cho người ta có cảm giác không chân thật, khiến người khác không thể tin.
Cùng lúc đó, kết giới Thủy Mạc Thiên Mạc lóe lên gợn sóng lam sắc rồi biến mất.
Đất trời trong khoảnh khắc hoàn toàn yên tĩnh.
Yên tĩnh thật lâu.
- Tên khốn kiếp, không ngờ lại dám nặng tay như thế!
Trên khu khách quý một tiếng gầm vang lên, ba đạo lưu quang xẹt qua, chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, khi mọi người khôi phục tinh thần, trên thí kiếm đài đã xuất hiện ba đạo khí tức cường đại mênh mông đem Hương Ba Vương vây ở chính giữa, cầm đầu là đệ nhị tài quyết Sát Lục kỵ sĩ cả người bao phủ lân giáp kỳ dị, đôi mắt bên dưới áo giáp tóe ra lửa giận:
- Thật to gan, chỉ là quyết đấu mà thôi, phân thắng bại có thể dừng tay, ngươi lại dám hạ sát thủ, Hương Ba Vương, ngươi thật cho rằng kỵ sĩ điện đế quốc không dám làm gì ngươi sao?
- Bắt giữ hắn, giải vào hắc ngục thẩm vấn!
Đệ tứ Cự Nhận kỵ sĩ cùng đệ ngũ Bạo Lực kỵ sĩ trên người đấu khí đã tỏa ra mãnh liệt, nóng lòng muốn lên, nhìn thấy vào ánh mắt Tôn Phi giống như chứng kiến tù nhân.
Một màn này, khiến cho quanh thí kiếm đài một mảnh ồn ào
Tiếng nghị luận thật lớn như sóng biển tràn ra mãnh liệt, rất nhiều người không nghĩ tới, sau khi quyết đấu chấm dứt lại xuất hiện tình huống như vậy, đường đường tài quyết kỵ sĩ điện lại không phân đúng sai ra tay, rõ ràng là phát tiết tư thù, nhất thời ồn ào một mảnh.
Hừ! Đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ thấy thế hừ lạnh một tiếng, cả không khí cũng như lạnh đi như núi băng buông xuống, tiếng động ồn ào lập tức biến mất.
Cho dù nội tâm mọi người bất mãn, nhưng vẫn không ai dám ra khiêu chiến uy nghiêm tài quyết kỵ sĩ, chung quanh đại đa số mọi người đều đến từ nước phụ thuộc, thân phận địa vị ở dưới, đã quen thuận theo đế quốc tài quyết kỵ sĩ, cho dù là một ít khách quý đến từ một số thế lực lớn nguyên bản đang định chìa cành ô-liu cho Tôn Phi, thấy một màn như vậy cũng lựa chọn tạm thời bàng quan đứng xem!
Đệ tứ Cự nhận kỵ sĩ đưa tay chỉ mặt Tôn Phi:
- Giơ tay chịu trói đi!
- Muốn chết!
Tôn Phi cười lạnh một tiếng, không hề sợ hãi, một quyền đánh ra, "bang" một tiếng trầm đục, hai người trong nháy mắt không biết đã tung ra bao nhiêu quyền, chỉ trong chớp mắt, đệ tứ tài quyết kỵ sĩ sắc mặt tái nhợt không thể tưởng tượng nổi mà liên tiếp lui về sau, hô hấp dồn dập, lồng ngực kịch liệt phập phồng thế nhưng rõ ràng đã không thể địch lại.
Dưới thí kiếm đài tiếng động ồn ào lại dần lớn lên.
Một ít người máu nóng đã không nhịn được lên tiếng ủng hộ, hành vi bá đạo của tài quyết kỵ sĩ khiến cho rất nhiều người bất mãn.
- Dừng tay!
Trong tiếng hét vang, lại thêm ba đạo lưu quang lóe ra, khu khách quý ba vị tài quyết kỵ sĩ đệ tam Trừng Giới kỵ sĩ, đệ lục Quang Huy kỵ sĩ, cùng đệ bát Bạch Vân kỵ sĩ xuất hiện trên thí kiếm đài, chắn trước ba vị tài quyết kỵ sĩ kia.
Đệ tam Trừng phạt kỵ sĩ thản nhiên nói, không ngờ lại là đứng về phía Tôn Phi:
- Quyết đấu khó tránh được lỡ tay, đệ nhị kỵ sĩ như ngươi cần gì tính toán như vậy đánh mất thân phận.
Đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ không hề nhượng bộ chút nào:
- Hừ, bổn toạ ra quyết định sẽ không sửa đổi, đám cuồng đồ thấp hèn này dám đánh trọng thương tài quyết kỵ sĩ của đế quốc, phải bị nghiêm trị!