Tôn Phi đứng bên ngoài Rogue Doanh Địa, nghe cái giọng nói thần bí lạnh như băng quen thuộc kia vang bên tai nhắc nhở chính mình nhân vật người man rợ cấp 40 đã bị lùi về cấp 39, ngẫm lại một màn gặp siêu cấp cao thủ tại doanh khu 20 dặm kia, trong lòng vẫn còn kinh hoàng.
Nếu không phải kịp triệu hoán một trong bốn tiểu boss Diablo, Duriel tới, lần này phỏng chừng thập tử vô sinh.
Đương nhiên, tuy rằng lợi dụng một trong tam đại thần kỹ triệu hoán NPC tại Rogue Doanh Địa từ thế giới Diablo không cần điều kiện gì ngoại trừ hạn chế thời gian, nhưng dùng thần kỹ này triệu hoán ác ma cùng quái vật lại có hạn chế rất lớn.
Cái gọi là hạn chế lớn này, bao hàm hai điều kiện nhất định.
Điều kiện thứ nhất, lựa chọn loại quái vật muốn triệu hoán, nhất định đó phải là quái vật thế giới Diablo đã chết dưới đao của Tôn Phi, nếu chưa từng giết qua thì không thể triệu hoán.
Thứ hai, triệu hoán bất kì một quái vật nào đều phải chi một lượng giá trị kinh nghiệm nhất định, thực lực quái vật càng cao thì lượng kinh nghiệm cần trả càng nhiều.
Cũng theo nguyên tắc này, triệu hoán một con Trầm Luân Ma thông thường hoặc Trần Lâm Ma Vu sư chỉ cần mấy trăm điểm kinh nghiệm, nhưng lần này vì để thoát khỏi ám sát của sát thủ thần bí, Tôn Phi phải triệu hoán một trong bốn con tiểu boss, thống khổ chi vương Duriel, như thế tiêu tốn lượng điểm kinh nghiệm không hề nhỏ.
Mặc dù đối với người man rợ cấp 40 thì chút điểm giá trị kinh nghiệm này cũng không đáng kể, dù sao người man rợ cấp 40 đã có tới mấy trăm vạn giá trị kinh nghiệm, nhưng là vấn đề ở chỗ Tôn Phi chỉ vừa mới từ cấp 39 lên đến 40, giá trị kinh nghiệm của hắn chỉ vượt qua cánh cửa cấp 40 một chút, cho nên sau khi khấu trừ lượng giá trị kinh nghiệm kia, một lần nữa hắn hạ xuống cấp 39.
Lại phải luyện cấp lần nữa.
Ngẫm lại sát thủ đáng sợ kia lúc này có thể còn ở thế giới bên ngoài tìm tòi đuổi giết mình, tùy tiện trở về khả năng lại rơi vào tay hắn, cho nên Tôn Phi ở trong thế giới Diablo thoáng thả lỏng, cũng không có sốt ruột trở lại đại lục Azeroth.
Hắn nghĩ nghĩ, tiến vào Rogue Doanh Địa tìm đượ dong binh mỹ nữ Elena, để nàng tiến vào đại doanh Hương Ba trong thế giới thật báo tin bình an, mà Tôn Phi thì một mình thông ua truyền tống trận trở lại cửa cuối cùng trong bản đồ thứ hai Lut Gholein giết quái kiếm kinh nghiệm, tranh thủ lần nữa thăng cấp.
Vì thế, đêm nay Thuật Sĩ Hạp Cốc (Canyon of the Magic) lại một lần nữa máu chảy thành sông.
- A ô...
- A a a a a...
- Ách... Phốc...
Cả hạp cốc ngập trong tiếng kêu la thảm thiết của đủ loại ác ma quái vật.
Tôn Phi võ trang đầy đủ, huy động song kiếm Boolean Kessel hài tử trong tay, toàn thân dính đầy máu, một cỗ lốc xoáy từ huyết vụ xoay quanh đỉnh đầu hắn, khiến người đứng từ đằng xa cũng có thể cảm giác được sát khí ngập trời.
- Thiên Sương Quyền chi... Ách, một chiêu này gọi là gì bây giờ nhỉ?
Tôn Phi huy động Thần Chi Cự Nhận cùng Bí Nghi Chi Kiếm trong tay, đột nhiên trong lúc đó một đạo kiếm khí tiêu xạ mà ra, chém một đường sâu hai thước bên ngoài lớp vỏ cứng của Thánh Cương Giáp Trùng, tuy không gây thương tổn quá lớn cho loài quái vật tựa như con bọ hung phóng lớn này, những đủ khiến nó lâm vào hôn mê.
Một chiêu này, chính là một chiêu đánh cho đệ ngũ Bạo Lệ kỵ sĩ mê man hôm nay, từ đó khống chế hắn nghênh đón tất sát đấu kỹ Hắc Diễm Cự Xà Chi Vẫn của đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ. Nói cho cùng, cao thủ cùng cấp bậc Tôn Phi muốn đánh chết hay đánh bại đối thủ có lẽ có thể, nhưng nếu muốn làm đối phương không hề có lực hoàn thủ để mình khống chế thì còn khó gấp 3, 4 lần.
Một trận quyết đấu hôm nay Tôn Phi có thể làm được điều này, chủ yếu là trong quyền ấn hắn gia tăng thêm kỹ năng Kích Ngất của người man rợ.
Kích Ngất, đem đối thủ của ngươi đánh ngất một khoảng thời gian ngắn, khiến kẻ đó lâm vào hôn mê, hoàn toàn không phản ứng với tình thế bên ngoài, hơn nữa có thể bị ngươi dễ dàng khống chế, đồng thời có thể gia tăng tính chuẩn xác cho công kích của ngươi.
Ở quyết đấu hôm nay, Tôn Phi còn chưa hoàn toàn dung hợp Kích Ngất cùng Thiên Sương Quyền, kỹ năng Kích Ngất của hắn mới cấp 2, có thể duy trì hiệu quả mê muội trong 1 giây, nhưng hôm nay lại khiến đệ ngũ Bạo Lệ kỵ sĩ mê man chưa tới 1 giây, vấn đề là ở chỗ này.
Mà lúc này Tôn Phi đã tại Thuật Sĩ Hạp Cốc đồ sát hơn 1 giờ, rốt cục hoàn toàn dung hợp Kích Ngất với Thiên Sương Quyền, thậm chí chó thể thông qua bảo kiếm phát ra kình khí, đạt tới hiệu quả tương tự lưu ly quyền ấn của Thiên Sương Quyền, điều này làm hắn rất là vừa lòng.
- Ừm, một chiêu này gọi là Thiên Sương Quyền đệ tam thức, Bảo Bối Ngủ Ngon đi! Ha ha, tên rất hay!
(Rất bựa thì có )
Lại qua hơn hai giờ.
Đinh!
Một thanh âm dễ nghe vang lên bên tai Tôn Phi.
Một đạo ánh sáng màu trắng ngà mang theo khí ức thần thánh cao quý từ trên trời giáng xuống, bao phủ lấy Tôn Phi, lập tức gột rửa vết thảy máu tươi cùng vết thương trên cơ thể hắn, HP của người man rợ cũng nháy mắt khôi phục tới trạng trái viên mãn, cả người tinh thần toả sáng, thần khí bừng bừng, giống như vừa mới sinh ra đời.
Trải qua một loạt giết chóc, rốt cục bù lại giá trị kinh nghiệm đã mất, một lần nữa đem người man rợ người lên tới cấp 40.
- Ừm, thời gian không sai biệt lắm, hẳn là có thể trở về xem động tĩnh bên ngoài rồi.
Tôn Phi đình chỉ giết quái trong Thuật Sĩ Hạp Cốc.
Hôm nay thí luyện như thế tạm đủ rồi.
Liên tiếp giết chóc cùng tận lực rèn luyện, Tôn Phi vận dụng các kỹ xảo của người man rợ cấp 40 đã đến độ liễu "Vận dụng chi diệu, tất cả trong tâm". Trình độ dung hợp đã tới lớn nhất, có thể phát huy toàn bộ chiến lực của người man rợ, thậm chí lúc này chiến lực của hắn còn vượt xa tiêu chuẩn cấp 40 trong trò chơi lúc trước trên máy tính.
Điều này cũng khiến Tôn Phi khó có thể hình dung.
Cũng mãi tới gần đây, Tôn Phi mới chậm rãi phát hiện, nguyên lai không biết bắt đầu từ khi nào, hắn trên con đường tu luyện lại có thiên phú không thể tưởng tượng, thậm chí vượt xa khỏi phạm trù nhân loại.
Chẳng hạn trong thời gian gần đây, hắn lợi dụng lộ tuyến vận hành chân khí của hình thức thích khách, kết hợp với một ít đấu khí bí tịch của đại lục Azeroth mà khai sáng ra Thiểm Điện Quang Tốc Quyền, Tích Thi Khí Chấn Đãng Ba... Hắn vốn đắc chí cho rằng bởi bản thần anh minh thần vũ, hơn nữa biết một ít tri thức từ kiếp trước lại thêm trợ giúp từ thế giới Diablo... Nhưng càng ngày Tôn Phi càng thấy chuyện không đơn giản như vậy.
Nguyên nhân chân chính ở chỗ, Tôn Phi trong lúc bất tri bất giác, đã trở thành một thiên tài.
Tuyệt thế thiên tài chân chính.
Chỗ thiên tài của hắn chính là có được lực lĩnh ngộ cùng sáng tạo của thần linh, tự khai sáng con đường võ đạo.
Đây là một loại thiên phú không gì sánh kịp.
Gần đây khi hắn không ngừng giao thủ với đủ loại thế lực mới phát hiện chuyện này.
Hơn nữa hắn dám khẳng định, thiên phú như thế, Alexander bản gốc không có, mà chính mình lại càng không thể... Nói cách khác, loại thiên phú đáng sợ này chỉ xuất hiện từ khi hắn xuyên việt mà thành.
Đây là một chuyện tình kỳ quái.
Giờ này Tôn Phi cảm giác được một chút bất an.
Thật giống như là trong thân thể của mình đột nhiên có thêm một số thứ không thuộc về mình, sau khi kinh hỉ sẽ khiến bất an, mà loại bất an này có khi lại là điềm báo không biết chừng.
Đây là thiên tính của nhân loại.
Cho nên từ chỗ bất an, Tôn Phi cố gắng nhớ lại hết thảy đã trải qua để tìm ra đáp án.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, loại thiên phú đáng sợ này xuất hiện ở trên người mình, có lẽ chỉ có một nguyên nhân. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Chính là quan hệ với tam đại thần kỹ lấy được sau khi hoàn thành bản đồ Rogue Doanh Địa, đặc biệt là hai kỹ năng Giao Phó cùng Học Tập.
Nhớ rõ lúc mới lấy được tam đại thần kỹ Tôn Phi còn không mấy hài lòng.
Cái gọi là thần kỹ kia tựa hồ cũng không thể nháy mắt đề cao thực lực của chính mình, cũng không có hiệu quả gì đặc biệt, ngoại trừ có chút thần bí, khiến Tôn Phi bất giác khinh thường, thậm chí còn có suy nghĩ không bằng đổi lấy mấy bộ sáo trang cấp 7 hay điểm kinh nghiệm còn giá trị hơn.
Nhưng hiện tại xem ra lúc đó hắn nghĩ sai rồi.
Thay đổi thiên phú, ban cho năng lực học tập cùng sáng tạo, đây mới là thần kỹ cao cấp nhất!
Tam đại thần kỹ, thậm chí cả loại mờ ảo vô tung kỳ diệu như thiên phú cũng có thể thay đổi.
Hiệu quả như vậy, quả thực chính là không thể tưởng tượng, thật là đáng sợ.
Thần kỹ!
Cũng chỉ có loại năng lực đáng sợ này, mới xứng với hai chữ thần kỹ.