"Chính Nghĩa" luôn khiến bản thân thoải mái, đúng là làm cho người ta hâm mộ. Hy vọng mình cũng có thể như vậy... Nghe thấy tiếng chào hỏi nhẹ nhàng kia, Klein ngồi trên ghế chủ nhân của chiếc bàn dài không nhịn được lặng lẽ cảm khái một câu.
Nhưng hắn chợt nhớ tới chuyện đối phương thoải mái lấy ra một nghìn bảng tiền mặt, chợt cảm thấy bản thân mà muốn giữ vững tâm tình thoải mái như tiểu thư "Chính Nghĩa" là một chuyện vô cùng khó...
"Mặt Trời" Dereck là một chàng thiếu niên rất quan tâm tới danh dự bản thân, bèn lập tức đáp lại: "Tôi đã lấy được phương thuốc Người Đọc Tâm rồi."
Trong khoảng thời gian này, cậu ta sửa sang lại di sản do cha mẹ để lại, ngoài nhà cửa, đồ dùng và một số món đồ để làm kỷ niệm ra, những thứ có giá trị cậu ta đều mang hết tới "chợ đen" của thành Bạch Ngân để đổi lấy phương thuốc Người Đọc Tâm và vật liệu cho ma dược Người Ca Tụng, hiện tại cậu ta chỉ dựa vào đồ ăn có định mức để sống.
Nhưng cậu ta tin rằng tình trạng này sẽ không kéo dài quá lâu. Chờ khi thông qua sát hạch chiến đấu, cậu sẽ tham gia vào các đội xử lý "vật hắc ám" xung quanh, từ đó nhận được khoản thù lao không hề rẻ mạt.
Chờ khi nào thực sự mạnh lên, cậu ta sẽ xin trở thành thành viên của tiểu đội tinh nhuệ, thăm dò nơi sâu trong bóng tối, từ đó tìm được cách hóa giải lời nguyền này... Dereck vừa nghĩ đầy hy vọng vừa quay đầu nhìn Kẻ Khờ trong lớp sương xám dày đặc.
Lần trước cậu ta đã nhận ra sau khi tiểu thư "Chính Nghĩa" xin chỉ thị của ngài "Kẻ Khờ" xong thì có thể khiến cho nhật ký Russel mà cậu ta không biết xuất hiện trực tiếp ở nơi này!
Tuy Dereck không rõ đây là thế nào, nhưng cậu ta vẫn cảm thấy cứ quay sang nhìn ngài Kẻ Khờ sẽ tốt hơn.
"Cậu nhớ lại phương thuốc ở trong đầu trước, sau đó cầm chiếc bút trong tay và biểu đạt mong muốn viết ra một cách mãnh liệt nhất." Klein thản nhiên ngả người ra phần tựa của ghế.
Bởi vì đang hoài nghi "Mặt Trời" tới từ thành Bạch Ngân của Vùng đất bị Thần bỏ rơi, nên hắn không khiến bút máy hiện ra trước mặt cậu ta, thay vào đó là một chiếc bút lông chim.
Đương nhiên vẫn không có mực như trước...
Dereck không dám nghi ngờ những gì Kẻ Khờ nói, lập tức cầm lấy chiếc bút lông chim vừa hiện ra.
Chỉ mấy giây sau, sau khi làm theo lời dặn, cậu ta không lấy làm bất ngờ khi thấy tấm da dê trước mặt hiện ra phương thuốc ma dược Người Đọc Tâm.
Dereck đọc lại hai lần thật kỹ, rồi im lặng giao nó cho "Chính Nghĩa".
Audrey vừa kích động, vừa hưng phấn lại vừa mong chờ nhưng lại khá rụt rè nhận lấy, đảo mắt qua, ghi nhớ những con chữ mà Klein đã phiên dịch sẵn:
"Vật liệu chính: Tuyến yên hoàn chỉnh của á long ảo ảnh, 10 ml dịch tủy sống của thỏ nửa u linh. Vật liệu phụ..."
Đây là vật liệu chính mà cô chưa nghe nói tới bao giờ... Ừm, bản thân hiểu biết chưa nhiều... Audrey ảo não nghĩ, dù dạo này cô vẫn bổ sung thêm thông tin về chủng loại và tên của các vật liệu phi phàm thông thường từ chỗ Filth và Hugh.
Tới những lúc như này cô thường quên mất "Khán Giả" là như thế nào.
Đột nhiên Audrey nghe thấy một tiếng gõ rất nhỏ, vô thức ngước lên nhìn ghế chủ nhân của chiếc bàn dài một cách vội vàng.
Và cô vui mừng thấy ngài Kẻ Khờ vừa dùng ngón trỏ tay phải gõ lên mép bàn, cũng vừa khẽ gật đầu ra hiệu cho cô.
Cô đang định lên tiếng hỏi, bỗng liếc thấy phương thuốc Người Đọc Tâm trước mặt biến hóa, có thêm một số chú thích:
"Vật liệu chính: Tuyến yên hoàn chỉnh của á long ảo ảnh (hay còn gọi là thằn lằn bảy màu), 10 ml dịch tủy sống của thỏ nửa u linh (còn gọi là thỏ Farsman). Vật liệu phụ..."
A, mấy thứ này mình đều biết nè! Audrey ngẩn ra, sau đó một thứ cảm xúc sung sướng mãnh liệt bỗng trào ra từ tận đáy lòng.
"Cảm ơn ngài Kẻ Khờ, ngài đúng là rất bác học." Cô lại nhìn lên ghế chủ nhân, cảm ơn và ca ngợi chân thành từ tận đáy lòng.
"Người Treo Ngược" Arges không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh tỏ ra khá khinh thường với những gì "Chính Nghĩa" vừa nói: Một nhân vật ở cấp độ ngang với thần linh, sao có thể dùng từ "bác học" để miêu tả? Từ cấp độ của những nhân vật như thế này mà nói thì bản thân bọn họ chẳng khác gì tri thức!
Klein thì thản nhiên nhận lấy lời khen của "Chính Nghĩa", bởi vì đây không phải chuyện nhờ trùng hợp lấy được phương thuốc Người Đọc Tâm từ hội Tâm Lý Luyện Kim là có thể làm được.
Sau khi kéo "Mặt Trời" vào hội Tarot, dựa theo sự đặc thù của thành Bạch Ngân nơi cậu ta ở, hắn không ngừng tìm kiếm tài liệu tương ứng về học tập để dự phòng sẵn các vấn đề tương tự. Cho dù Daxter Guderian không lấy được phương thuốc đúng lúc, hắn vẫn có thể thoải mái thông tin thêm chú thích như vừa rồi. Vả lại qua việc xem bói lúc trước và sự so sánh đối lập vừa nãy, hắn tin rằng hai phương thuốc này đều chính xác cả.
Đây là lo trước khỏi họa... Klein nghĩ với vẻ khá đắc chí.
Audrey xem đi xem lại phương thuốc Người Đọc Tâm kia mấy lần rồi mới lưu luyến dời mắt đi, sau đó quen thuộc "biểu đạt" ra nhật ký của Russel đại đế.
"Đây là thứ ngài nên được." Cô đặt bút xuống, nhìn Kẻ Khờ trong màn sương xám: "Ngoài ra tôi sẽ đưa cho quyến giả của ngài 300, 300 bảng nữa có được không?"
Cô có chút chột dạ, bởi vì cô mất có 20 bảng cho ba trang nhật ký, mà phương thuốc danh sách 8 "Quan Trị An" thì lại cần hẳn 450 bảng.
Nói cách khác, từ một phép tính đơn giản thì đáng lẽ ngoài ba trang nhật ký kia ra, cô còn phải trả thêm 430 bảng.
Nhưng Audrey cảm thấy điều này có liên quan tới yếu tố may mắn của bản thân cô, do người bán không nắm rõ giá trị của nhật ký Russel nên mới khiến cô dùng cái giá vô cùng rẻ mua được.
Mỗi một trang nhật ký Russel ít nhất, ít nhất cũng phải 50 bảng! Audrey lặng lẽ nắm chặt tay lại, lặng lẽ cổ vũ bản thân.
300 bảng? Cho tới nay hắn chỉ thấy nhiều tiền như vậy ở chỗ tước sĩ Deville... Klein thổn thức, rồi lạnh nhạt gật đầu vờ như mình không hứng thú gì với tiền bạc: "Một giao dịch rất hợp lý. Đây là thông tin quyến giả của ta."
Hắn cố gắng tránh việc để Kẻ Khờ tự nói ra những danh từ làm giảm địa vị như "ngân hàng Backlund", hay "tài khoản ẩn danh", thay vào đó hắn khiến những thông tin đó hiện lên trên tấm da cừu luôn.
Lúc đi điều tra các ngôi nhà có ống khói đỏ vào thứ Tư tuần trước, Klein đã tranh thủ thời giờ đi ngân hàng Backlund chi nhánh Tingen, cải trang rồi mở một tài khoản ẩn danh. Với loại tài khoản này, người sử dụng chỉ cần nhớ được tài khoản và mật khẩu tương ứng là có thể lấy số dư từ tất cả các chi nhánh của ngân hàng Backlund.
Nếu người mở tài khoản cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ bảo mật thì còn có thể thêm việc đối chiếu chữ ký và vân tay, làm như vậy có vẻ phiền toái hơn đôi chút.
Vì bảo mật và cũng vì che giấu tung tích, lúc ấy Klein gần như không sử dụng chữ ký với vân tay, chỉ để lại một cụm mật khẩu.
Cụm mật khẩu ấy là "Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này, chúa tể thần bí trên màn sương xám, vị vua Hắc Hoàng chấp chưởng vận may" bằng tiếng Hermes cổ.
Bởi vì bản thân tiếng Hermes cổ có thể dùng cho thờ cúng và cầu nguyện, bất cứ ai dám sao chép lại cụm mật khẩu này chẳng khác nào đọc tên hắn, như vậy hắn có thể lập tức nhận lấy lời nhắc nhở tương ứng, rồi lên trên sương mù xám để xem đó là tình huống bình thường hay có ai đó đang định ăn cắp tiền bạc! Klein cảm thấy rất hài lòng với biện pháp này.
Khuyết điểm duy nhất là sẽ tiết lộ ra chút xíu về sự tồn tại của "Kẻ Khờ", nhưng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Audrey vừa giao nhật ký Russel cho ngài "Kẻ Khờ", vừa lấy tấm da dê có viết thông tin về quyến giả của ngài, bên trên tấm da dê đó có ghi những thông tin về ngân hàng Backlund, và tài khoản ẩn danh được tạo ra từ một dãy những con số.
Không biết quyến giả của ngài ấy là nam hay nữ, đang ở danh sách mấy... Ừm, chắc hẳn là rất mạnh, chí ít sẽ không thua kém Trung tướng Gió Lốc Zilingus... Audrey không thể kiểm soát suy nghĩ lan man.
Nhưng cô nhanh chóng tập trung sức chú ý lại, bắt đầu ghi nhớ tài khoản kia.
"Không phải phiền phức như vậy." Đúng lúc này cô nghe thấy giọng nói bình thản và trầm thấp của ngài Kẻ Khờ vang lên: "Sau khi về tới nhà, cô hãy đọc thầm tên của ta, như vậy có thể trực tiếp viết ra thông tin tương ứng."
Chuyện này giống với việc hắn vẽ ra ống khói đỏ mà hắn xem bói được... Tài khoản rất quan trọng, không được phép nhớ nhầm... Klein lặng lẽ bổ sung hai câu trong lòng.
Làm vậy cũng được ạ? Từ lời nói của ngài Kẻ Khờ thì có vẻ ngài ấy rất tin tưởng vào điều này... Không hổ là nhân vật tương đương với thần linh, chuyện như thế này mà ngài ấy cũng làm được... Audrey sửng sốt một chút, rồi chợt thấy thoải mái, cô cảm thấy làm thế này mới phù hợp với logic, mới có lý.
Nhưng, vì sao ban nãy mình phải vất vả ghi nhớ phương thuốc làm gì... Audrey bỗng cảm thấy mơ hồ.
Lúc này, Klein đè trang nhật ký Russel xuống, không vội vã đọc mà quay sang nhìn "Mặt Trời", bình tĩnh hỏi:
"Cậu muốn được bồi thường cái gì?"
Dereck suy nghĩ rất nghiêm túc rồi đáp lại:
"Dạo này gần đây tôi không bức thiết muốn có cái gì cả... Hẳn là tôi sắp tiêu hóa được hết ma dược Người Ca Tụng rồi. Cứ tích lũy lại đi, ừm, coi như chuẩn bị cho phương thuốc hoặc là vật liệu cần có của danh sách 8."
Danh sách 8 là Người Cầu Nguyện Ánh Sáng, ta có... vật liệu. Mà dù ta lấy được thì cũng không biết nên đưa cho cậu như nào... Tiêu hóa... Quả nhiên thành Bạch Ngân có nắm giữ phương pháp đóng vai... Ừm... Lực chiến cao nhất ở nơi đó chỉ là danh sách 4, là vì bị giới hạn về vật liệu sao? Klein gật đầu ra hiệu là mình đồng ý.
Audrey cũng sâu sắc phát hiện từ "tiêu hóa" này, suy nghĩ rồi hỏi: "Mặt Trời", cậu biết phương pháp đóng vai à?"
"Đây không phải chuyện đáng phải kỳ lạ... Trong môn Kiến thức chung của thành Bạch Ngân đã dạy phương pháp đóng vai này rồi."
Môn Kiến thức chung đã dạy phương pháp đóng vai... Audrey liếc "Người Treo Ngược" một cái, phát hiện anh ta cũng đang nhìn mình, thế là cả hai đều im lặng.
Quả nhiên lai lịch của "Mặt Trời" rất thần bí, không biết ngài "Kẻ Khờ" kéo cậu ta vào hội từ chỗ nào... Càng nghĩ bọn họ càng cảm thấy kính sợ... Audrey hoãn lại một hơi, ngắm nhìn ngài Kẻ Khờ ngồi trong màn sương xám dày đặc, không hề để lộ chút cảm xúc kinh ngạc nào.
Lúc này, "Người Treo Ngược" Arges dò hỏi: "Mặt Trời", chỗ các cậu có nói rõ nhưng điều cần chú ý về phương pháp đóng vai không?"
"Có." Dereck gật đầu không chút do dự: "Trong môn Kiến thức chung của chúng tôi có nói rất rõ, điều cần chú ý của phương pháp đóng vai này chỉ có một, "Hãy nhớ kỹ, bạn đang đóng vai"."
Giống với những gì ta đoán... Chúng ta dùng cách thức khéo léo vòng qua cách trở, làm tan rã hoàn toàn ảnh hưởng tinh thần còn sót lại trong ma dược, chứ không phải đầu hàng nó... "Mặt Trời" ạ, cậu đúng là một chàng thiếu niên ngây thơ, cứ thế bị người ta moi ra tin tức quan trọng như vậy... Klein mỉm cười, dời mắt về phía trang nhật ký Russel trước mặt.