Sức mạnh của người đưa tin làm Klein rung động tới năm giây mới hồi phục tinh thần, cúi người nhặt bức thư lên.
"Cho dù thầy Azcot bởi mất trí nhớ nên không thể dùng phần lớn năng lực phi phàm, nhưng chỉ cần phái ra người đưa tin này cũng có thể đối phó với người phi phàm danh sách 7, thậm chí danh sách 6 nhỉ?" Trong lòng hắn chiếu rọi ra vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa hâm mộ của mình, cũng không vội mở bức thư mà cất nó vào túi áo, cùng chỗ với bùa chú ngủ say và các loại vật phẩm khác.
Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, tới phố Hoa Thủy Tiên, lúc Klein đi ra khỏi buồng xe, vô thức nhìn người đánh xe Cesare, chỉ thấy trên mặt anh ta cười nhẹ, ánh mắt bình tĩnh và thả lỏng, hoàn toàn không phát hiện chuyện vừa xảy ra.
Lại chuyển sang dùng linh thị kiểm tra một lần nữa, Klein khẽ gật đầu, đi tới trước cửa nhà mình.
Hắn nhìn ban công lầu hai và đường ống nước máy, trầm ngâm mấy giây, quyết định vẫn nên giữ phong độ, không thử leo lên. Về phần quần áo bị dính máu và vết bẩn, ngày mai hắn sẽ mang đến công ty bảo an Gai Đen, nhờ sở cảnh sát ra mặt, giao cho nữ lao công chuyên giặt quần áo xử lý, làm thế để đề phòng dọa sợ hầu gái Bella và em gái Melissa.
Trước khi nhảy từ cửa sổ lầu hai xuống, Klein đã sớm trộm mở khóa trái cửa chính, lúc này thừa dịp ban đêm vắng người, lấy chìa khóa ra, nhẹ nhàng không chút tiếng động mở cửa nhà, nhanh nhẹn lách mình vào.
Sau khi khóa trái cửa chính, hắn nhẹ nhàng thở phào, nhón chân trở về lầu hai.
Dừng lại trước cửa phòng ngủ bị khóa, Klein không chút hoang mang móc ra một lá bài Tarot, lách vào khe cửa, nhẹ nhàng linh hoạt gẩy ra, vô cùng đơn giản mở khóa trái mà hắn dùng cách đặc biệt để tạo ra.
Ngay sau đó, hắn đẩy cửa đi vào, khóa trái, thay quần áo, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng.
"Cứ như kẻ trộm ấy..." Klein cười lắc đầu, thong thả lấy khẩu súng lục ổ quay ra, nhét xuống dưới gối đầu.
Làm xong mọi việc, hắn thắp đèn khí gas lên, lấy bức thư ra, ngồi vào trước bàn sách, chăm chú mở ra đọc:
"Rất xin lỗi, đến giờ mới hồi âm cho em được, thầy vẫn một mực bận rộn đuổi theo những dấu chân trong quá khứ, lại họp lớp với thầy giáo và bạn học trước kia cho tới khuya.
Đọc thư của em, rốt cuộc thầy đã hiểu rõ những chuyện mình bắt gặp trong hai ngày gần đây là do đâu. Khi thầy ở quán trọ, đầu tiên là có cảnh sát đến điều tra lần lượt từng gian phòng, sau đó trong đêm lại có người lặng lẽ dạo qua một vòng, đúng, ý thầy là người có năng lực phi phàm.
... Hóa ra Trung tướng Gió Lốc Zilingus, kẻ thường xuyên xuất hiện trên báo chí đã lẻn vào Backlund, đồng thời gây ra những vụ giết chóc không nhỏ. Thầy nhớ là gã không chỉ bị vương quốc Ruen chúng ta truy nã, mà còn có tên trên danh sách treo thưởng của Đế Quốc Fusark, nước Cộng Hòa Entis, vương quốc Finebot..."
Cho nên tiền thưởng nhiều hay ít đây? Klein vô thức nảy ra một suy nghĩ như thế.
Hắn không có được câu trả lời, vì Azcot lại nhắc tới một chuyện khác:
"Em miêu tả năng lực của Người Chăn Cừu làm thầy có cảm giác rất quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu rồi, nhưng không sao nhớ ra nổi. Đây cũng là trải nghiệm của thầy trong một đời nào đó. Ký ức không hoàn chỉnh khiến thầy có cảm giác vô cùng tồi tệ, vô cùng buồn phiền."
A, thầy Azcot có hứng thú nhất định với Người Chăn Cừu, như thế ông ấy có thể giúp một tay. Chà, chỉ là có chút trùng hợp... Không, đây không phải là trùng hợp, mà là tất nhiên!
Theo suy đoán, thầy Azcot sống hơn một ngàn năm, lại rất có thể là kẻ mạnh danh sách cao, như vậy, trong những cuộc đời trước kia của ông ấy chắc chắn đã chứng kiến rất nhiều năng lực phi phàm ở các danh sách khác nhau, cũng có ấn tượng sâu với một vài năng lực đặc biệt nào đó... Nói cách khác, không chỉ có Người Chăn Cừu khiến thầy có cảm giác quen thuộc, mà những nghề như Vô Ám Giả, Kẻ Săn Ma, Người Bảo Vệ hẳn là cũng như vậy...
Chỉ cần vật phẩm thần kỳ tương ứng với năng lực của một danh sách nào đó, thầy Azcot sẽ cảm thấy quen thuộc, sinh ra hứng thú, cũng là chuyện có thể tưởng tượng được...
Klein đầu tiên là nghi hoặc, rồi chợt giật mình, trong lòng bình tĩnh hơn nhiều.
Hắn dời mắt xuống đọc tiếp:
"Về nghi thức hiến tế mà em hỏi, thầy đã sớm nhớ lại một chút, hình như do ấn tượng khắc sâu vô cùng, có lẽ một lần nào đó trong đời, hoặc là trong cuộc đời đầu tiên của mình, thầy là một thầy tế.
Thầy nhất định phải nhắc nhở em trước, khuyên bảo em, khi sử dụng nghi thức hiến tế cần phải vô cùng cẩn thận, không thể phó mặc an toàn của mình vào lương tâm của Thần linh tà ác hoặc những tồn tại bí ẩn. Các Thần cũng chẳng có thứ này đâu.
Mặt khác, em phải có năng lực phân biệt mạnh mẽ, bởi vì những Tà Thần ác ma sẽ tạo ra cho mình những thân phận thoạt nhìn vô hại. Ý của thầy là, em không nên hiến tế cho những tồn tại mà em không rõ ràng và không chắc chắn, nếu không, linh hồn của em cũng sẽ trở thành vật tế."
Nói đơn giản là, những Tà Thần ác ma sẽ khoác lên mình lớp áo ngụy trang thành một thân phận dễ dàng tin tưởng... Giống như trong thế giới Internet, đằng sau một tài khoản em gái dễ thương, có lẽ chính là một ông đực rựa ngồi xổm móc chân... Dù có gặp mặt offline, xác nhận dáng vẻ, cũng phải cẩn thận, nói không chừng chính là một chị đại... Klein cũng không phải vì hiến tế cho chính mình mà coi nhẹ nhắc nhở của thầy Azcot, vô cùng đồng ý gật đầu.
Azcot nhấn mạnh xong những việc cần chú ý, rồi nhanh chóng giảng giải cho hắn về nghi thức hiến tế:
"Đầu tiên, sắp xếp tế đàn, cậu hi vọng hiến tế cho vị Thần hoặc tồn tại bí ẩn khác thường nào thì vẽ lên tế đàn ký hiệu tượng trưng tương ứng, dùng thảo dược và khoáng thạch thuộc về lĩnh vực của Thần, đương nhiên, cũng có thể làm thành các loại vật phẩm như tinh dầu thánh, cao thơm, hương thơm..."
Ký hiệu tượng trưng? Klein sửng sốt một chút, phát hiện mình, cũng chính là Kẻ Khờ không thuộc thời đại này, thậm chí còn không biết ký hiệu tượng trưng cho mình là gì...
Hắn vừa suy nghĩ, rất nhanh đã liên tưởng tới ký hiệu phức tạp trên lưng chiếc ghế ở vị trí cao nhất của chiếc bàn dài bằng đồng, ký hiệu phức tạp tạo thành từ một phần của Con mắt không tròng tượng trưng cho bí ẩn, và một phần của Sợi dây vặn vẹo tượng trưng cho biến hóa.
"Đây chính là ký hiệu tượng trưng của ta, nói đúng hơn là, ký hiệu tượng trưng của ta trên màn sương mù xám... Lĩnh vực rất đơn giản: bí ẩn, biến hóa, vận may... Nhưng không có cách nào để khẳng định, chỉ có thể thử làm một lần... Chà, cho dù ký hiệu tượng trưng sai, chỉ cần điều kiện quyết định là tên hiệu không sai, thì mục tiêu hiến tế cũng không hướng tới những tồn tại khác được, cùng lắm là nghi thức thất bại, ta có thể chắc chắn điều này..." Klein băn khoăn vuốt nhẹ bức thư, trong lòng đã có kế hoạch.
Hắn tiếp tục đưa mắt tiếp tục đọc đoạn sau:
"Tiếp theo, em nên tìm hiểu rõ ràng Thần có cần thời gian hiến tế đặc biệt không, sau đó, thực hiện nghi thức theo trình tự bình thường, cho đến khi đọc xong tên hiệu và lời cầu nguyện.
Em phải nhớ kỹ, nhất định phải dùng tiếng Người Khổng Lồ, tiếng Rồng Khổng Lồ, tiếng Tinh Linh, hoặc là tiếng Hermes cổ, nhờ vào chúng và sức mạnh tự nhiên để trực tiếp liên hệ và hoàn thành việc giao tiếp với Thần. Em có thể tự thiết kế câu nói cụ thể, nhưng nhất định phải có mấy từ mấu chốt: "khẩn cầu", "chú ý", "kính dâng", "quốc gia", "cổng", "mở ra".
Cuối cùng, em sử dụng vật liệu có linh tính và chú văn tạo ra sức mạnh tự nhiên để kết nối, bước đầu tạo thành một con đường dẫn tới "cánh cổng quốc gia" của Thần, nếu Thần cảm thấy hứng thú, hiến tế của em có thể hoàn thành.
Bước này cũng không bắt buộc, nếu em có thể khiến Thần cảm thấy hứng thú vô cùng, vậy em vừa đọc xong câu chú, Thần sẽ tự mở cánh cổng quốc gia ra, tự làm thành một con đường ổn định, nhưng điều này thường có nghĩa nguy hiểm, bởi vì những vị Thần chính thống và những vị tồn tại bí ẩn coi như thiện chí rất ít làm như thế, chỉ có những Tà Thần và ác ma có mục đích nào đó mới trực tiếp đáp lại."
Vật liệu có linh tính không phải là rẻ... Không biết chỉ đọc câu chú có thể mở ra con đường hiến tế giống với "Cánh cổng triệu hồi" không, có thể điều động một chút sức mạnh của không gian thần bí trên màn sương xám không nhỉ... Ừm, cứ thử một lần trước đã, nếu không được lại tới chợ giao dịch ngầm mua sắm vật liệu có linh tính... A, chẳng cần dùng tới vật liệu phi phàm đâu? Có chút linh tính là được nhỉ? Klein nghĩ tới 300 bảng trong tài khoản ẩn danh của mình, nghĩ đến mười mấy bảng quỹ đen mình vừa tích cóp.
Vật liệu phi phàm và vật liệu có chút linh tính không hề cùng một đẳng cấp, ví dụ như, trái tim Hood Eugene để lại là vật liệu phi phàm, còn những cái vảy đen kia là vật liệu có chút linh tính.
Đọc hết bức thư của thầy Azcot, Klein cọ xát ngón tay, thắp ngọn lửa linh tính đốt bức thư thành tro, rồi gom hết vào thùng rác.
Lúc này, đêm đã khuya, hắn cũng không vội thử nghiệm, dự tính lên kế hoạch cho tốt đã, sau khi xác định xong những vấn đề cần chú ý mới bắt tay vào làm thực tế.
Thật ra hắn đã sớm phát hiện vấn đề của mình, đó là, khi đã có kế hoạch thì làm việc cẩn thận và lý trí. Còn khi gặp phải những chuyện không nằm trong kế hoạch, hoặc khi có những ý tưởng bất chợt, thì rất dễ chỉ nghĩ tới mặt tốt mà xem nhẹ khả năng xấu.
Nói đơn giản là, một phút bốc đồng, ba năm bốc mộ... Klein lấy tay che mặt.
Ngày hôm sau, sau khi trao đổi với Kẻ Trừng Phạt và Trái Tim Máy Móc, Dunn Smith bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ, Klein cũng nhận một công việc là tra xét một số người có liên quan tới Lanlus, nhưng căn cứ vào đề xuất của hắn và chế độ của nội bộ Kẻ Gác Đêm, hắn không phải chịu trách nhiệm tra xét những người có quen biết từ trước.
Đương nhiên, lớp học cận chiến buổi chiều của hắn vẫn tiếp tục, Dunn cũng không coi hắn là một nhân viên điều tra chính.
...
Backlund, khu Hillston, trong một tòa nhà có chuồng ngựa và vườn hoa.
Zilingus có cái cằm bạnh rất lớn và đôi mắt màu xanh sẫm nhìn người đàn ông đang bất tỉnh trên mặt đất, lột hết quần áo của ông ta xuống, mặc lên người mình.
Ngay sau đó, gã khoan thai đi đến trước gương to, nhìn găng tay màu đen bên tay trái nhúc nhích tiêu hóa, nhìn mặt lưng của nó hiện lên rất nhiều đường cong vặn vẹo.
Sau vài giây đồng hồ, Zilingus nhìn vào gương, thấy trong ánh sáng nhạt mông lung, cơ bắp, làn da và xương cốt gã sinh ra những biến hóa quái dị.
Không lâu sau, gã đã biến thành người đàn ông trên mặt đất kia, từ chiều cao, khuôn mặt tới khí chất, đều giống như đúc!