Giang Thần lắc đầu: "Lão đầu tử không cho ta nói chuyện liên quan đến hắn."
Chính hắn hiểu rõ, Trương lão đầu chỉ là công nhân khiêng xác ở nhà tang lễ, chứ không phải cao nhân gì.
Dù vậy, Giang Thần cũng không nói lung tung. Mỗi lần đi "ngắm góa phụ", Trương lão đầu luôn dặn dò hắn, nếu bị bắt quả tang thì tuyệt đối không được nói tới hắn.
Nghe thế, ánh mắt Trần Tuyết trở nên sắc bén, trong lòng hiểu rõ, chắn chắn gia gia Giang Thần là có tên tuổi nhất định, để tránh ân oán trong kỳ nhân giới liên lụy đến trên người cháu mình, nên mới căn dặn đi căn dặn lại như thế.
Nàng là người thông minh, sau khi hiểu ra điều đó, không thắc mắc thêm.
"Ta nghe ngươi nói, hai thế lực lớn nhất Cửu Châu là Âm Phủ và Đạo Minh, tại sao kỳ nhân giới lại có hai thế lực chấp pháp?" Giang Thần cũng đặt ra nghi vấn của mình.
Lẽ thường, một vùng nào đó hoặc là không có lĩnh tụ, các phe phái đấu đá lẫn nhau, không ai phục ai, hoặc chỉ có một thế lực địa vị lãnh tụ.
Một núi không thể có hai hổ!
"Đúng vậy, trước đây quả thật chỉ có Đạo Minh quản lý tất cả kỳ nhân, chịu trách nhiệm xử lý các sự kiện linh dị rải rác khắp các nơi." Trần Tuyết gật đầu nói.
"Cách đây 100 năm, Âm Phủ bỗng nổi lên, nó đã đổi qua nhiều tên khác nhau trong dòng sử.
"Trấn Yêu Ti, Trừ Ma Vệ... cho đến thời đai này mới đổi tên thành Âm Phủ, tiếp nhận chức trách thay thế vai trò của Đạo Minh.
"Đạo Minh cuối cùng cũng được thả lỏng."
Giang Thần chợt sửng sốt, bị giành mất vị trí đầu lĩnh mà còn có thể nhẹ nhõm như vậy?
"Ha ha, có vẻ như ngươi thực sự không biết gì về kỳ nhân giới." Trần Tuyết lắc đầu.
"Kỳ nhân, thế gia, vượt trên người thường, nhưng cũng gánh chịu nhiều áp lực mà người thường khó có thể tưởng tượng được."
"Mỗi lần âm khí bùng nổ, ấm khu loạn lạc đều phải dùng sinh mạng của kỳ nhân để lấp!"
"Cấm khu?" Giang Thần liếc nhìn điện thoại, tin nhắn ghim trên đầu ứng dụng Địa Phủ là: Âm khí bùng nổ, cấm khu hỗn loạn, có thể sớm xuất hiện, mời các kỳ nhân cấp C+ trở lên tới trấn giữ.
Những người thực lực kém hơn thì có thể ra ngoài săn lùng yêu ma để giảm bớt áp lực thiếu hụt nhân lực cho Âm Phủ.
Điều này phù hợp với dự đoán trước đây của Giang Thần, lý do vì sao trên mạng lại có nhiều vụ án mạng như vậy, là do cơ quan phụ trách xử lý sự kiện linh dị thiếu người.
Tuy nhiên, cấm khu là cái gì thì Giang Thần vẫn chưa hiểu rõ.
"Ứng dụng Địa Phủ có giới thiệu chi tiết, sau này ngươi có thể xem qua. Nói đơn giản, cấm khu là nơi kết nối với một không gian kinh dị, trên toàn cầu chỉ có 6 địa điểm, mã số là SSS!" Trần Tuyết nghiêm túc nói.
Giang Thần giật mình.
Hắn biết, từ cấp độ E đến S được gọi là cấp độ đe dọa, dùng để xác định thực lực của kỳ nhân và yêu tà.
Hiện nay, sinh vật đáng sợ nhất thế giới, tồn tại cấp quỷ vương, cấp độ đe dọa là S.
Đánh giá SSS của cấm khu có nghĩa là trong mắt tất cả kỳ nhân, mối đe dọa của nó còn cao hơn quỷ vương hai cấp độ!
Quỷ vương đã là thảm họa có thể tiêu diệt cả quốc gia, SSS, liệu có nghĩa là diệt thế?
"Đúng rồi, 4 ngày nữa ta có một nhiệm vụ theo đội ở đây, Giang Thần, ngươi có hứng thú tham gia không?" Trần Tuyết đột nhiên hỏi, ánh mắt ranh mãnh.
“Nhiệm vụ theo đội?” Giang Thần nhìn về phía nàng.
“Đúng vậy, một số sự kiện linh dị quy mô lớn cần nhiều người mới xử lý được, lần này do người của Tần gia dẫn đầu tiếp nhận, tập hợp mọi người thực hiện. hắn là một trong những cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ ở thành phố Giang Bắc.”
“Hơn nữa, nhiệm vụ này là cấp độ đe dọa D+, có nghĩa là sẽ có nhiều Ac Quỷ, Oán Niệm, thậm chí có khả năng va chạm với Lệ Quỷ, mức độ nguy hiểm khá cao, ngươi cân nhắc một chút.”
Giang Thần chỉ suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Được, đến lúc đó gọi ta."
Bất kể là ứng dụng Địa Phủ hay tin tức về sự kiện linh dị mà hắn tìm thấy, khó có thể xác định chính xác cấp bậc của quỷ, vẫn tiềm ẩn rủi ro.
Bởi nếu ai đó có thể xác định được thực lực của ác quỷ mà vẫn có thể sống sót ra ngoài thì rất có khả năng người đó cũng đủ sức tiêu diệt con quỷ.
Hành động cùng một nhóm kỳ nhân chắn chắn có thể giảm thiểu rủi ro, nên Giang Thần tất nhiên đồng ý.
“Quá tốt rồi, đến lúc đó ta sẽ đến đón ngươi!” Ánh mắt Trần Tuyết lóe lên tia sáng tinh quái, rất vui mừng.
Giang Thần không có thế lực, cùng đi với nàng nghĩa là cho mọi người biết hắn quan hệ không nhỏ với Trần gia.
Đây là một ý nghĩ nhỏ của Trần Tuyết, nàng muốn lôi kéo Giang Thần về phía mình.
Phông lâu sau, chiếc xe dừng trước cổng khu chung cư Ngọc Uyển.
Giang Thần về nhà tắm rửa xong, nằm lên giường, mở ra app Địa Phủ.
Hắn bắt đầu tìm kiếm sự kiện linh dị thích hợp, dự định nhanh chóng góp đủ một ngàn điểm quỷ khí, xem có thể mở khóa thẻ hóa yêu mạnh hơn hay không.
“Sự kiện: bệnh nhân đã sớm tử vong”
“Miêu tả: Kể từ khi bệnh nhân kia đến, bệnh viện trở nên càng ngày càng không bình thường, mấy bệnh nhân trọng chứng tử vong trong vòng một đêm, y tá trực ban tự sát trong thang lầu. Đáng sợ nhất là sau khi bọn hắn chết, thi thể cũng biến mất trong nhà xác, các bác sĩ kiểm tra giám sát, so sánh nhân viên ra vào bệnh viện phát hiện một sự thật kinh khủng, thi thể vẫn còn ẩn giấu đâu đó ở trong bệnh viện!”
“Uy hiếp cấp: D+.”
"Loại nhiệm vụ: Cá nhân"
"Phần thưởng cơ bản: 100 điểm"
Cuối cùng, Giang Thần chọn sự kiện này. Cấp độ đe dọa D+ có nghĩa là rất có khả năng va chạm với Ác Quỷ đỉnh tiêm, nhưng sự kiện này không được xếp vào nhiệm vụ theo nhóm, điều đó có nghĩa là dựa trên các thông tin sẵn có, chỉ có một con Ác Quỷ đỉnh tiêm.
Tuy nhiên, kỳ nhân bình thường sau khi đọc mô tả có thể sẽ chọn nhiệm vụ khác.
Số lượng lớn thi thể mất tích cho thấy bây giờ trong bệnh viện có nhiều hơn một con quỷ, hoặc là cao thủ cấp C đi, hoặc phải đi theo nhóm mới đảm bảo an toàn.
Tuy nhiên, sự kiện này vô tình phù hợp với yêu cầu của Giang Thần.
Thẻ hóa yêu trong tay hắn có thể nói là một tấm át chủ bài, nếu xử lý các sự kiện quá đơn giản thì thật lãng phí.
"Trước tiên ngủ một giấc, ngày mai học xong lên đường."
Giang Thần nằm trên giường, mí mắt càng lúc càng nặng, chìm vào giấc ngủ.