Giang Thần nghe ra, đối phương chính là Triệu Tiểu Đông, một người đồng học trong trường cũng không tệ lắm. hắn thường xuyên chủ động giúp đỡ đồng học, chuyển sách, tiếp đón tân sinh, rất được mọi người yêu mến.
Hắn đi về phía trước vài bước, nhìn thấy trong hành lang, có một người đang dán lưng vào tường, trong tay điên cuồng ấn điện thoại di động, trên mặt toàn là mồ hôi, thỉnh thoảng kích động liếc nhìn xung quanh một cái, dường như đang cảnh giác cái gì đó.
Công tắc điện của nhà ăn hình như đã bị cháy, nơi này không có đèn, trong bóng tối chỉ có ánh sáng của điện thoại di động.
Hành lang yên tĩnh đến mức khiến người ta sợ hãi. Sắc mặt Triệu Tiểu Đông càng ngày càng sợ hãi, bởi vì hắn hiểu rằng, nơi này không chỉ có một mình hắn, hoặc là nói, hai người kia căn bản không phải là người!
Lúc Giang Thần nhìn sang phát hiện, ánh đèn điện thoại của Triệu Tiểu Đông thi thoảng chiếu sang bóng tối bên cạnh hắn, có một khuôn mặt người trắng hếu đang không có hảo ý nhìn chằm chằm hắn, nhưng Triệu Tiểu Đông lại không phát hiện chút nào.
“Triệu Tiểu Đông!”
Giang Thần hô to một tiếng.
Triệu Tiểu Đông cả kinh, ngẩng đầu nhìn sang: “Ai! Ai?”
“Ta! Giang Thần!” Giang Thần mở đèn điện thoại di động lên, sải bước đi tới, còn cố ý lớn tiếng đáp lời.
Trong quá trình này hắn nhìn thấy, gương mặt trắng hếu trong bóng tối kia quay đầu nhìn chằm chằm chính mình một lần, sau đó lùi vào trong bóng tối.
Quả nhiên, quỷ giết người thường thích bí mật hành động, một khi bị phát hiện, nó sẽ tạm thời từ bỏ ý định hại người.
Giang Thần tổng kết trong lòng.
Hắn phát hiện, quỷ giết người đều có quy luật tương ứng, sau khi thăm dò rõ quy luật này có thể đối phó quỷ tốt hơn.
Triệu Tiểu Đông sửng sốt, trong mắt hiện lên một tia rối rắm, cuối cùng trầm giọng nói: "Dừng tới đây, đi tìm giáo sư báo cảnh sát, nơi này có... có... quỷ!"
Mặc dù biết nói như vậy rất có thể sẽ dọa người sống duy nhất này đi, nhưng Triệu Tiểu Đông vẫn nói ra.
Một mặt, tính cách của bản thân hắn cũng không tệ, sẽ không ở trong loại thời khắc này kéo thêm cái đồng học để đệm lưng.
Mặt khác, chỉ có Giang Thần chạy ra ngoài gọi tới càng nhiều người hoặc là cảnh sát, hắn mới có khả năng sống sót.
‘’Ừ, ta biết.’’
Phản ứng của Giang Thần nằm ngoài dự liệu của Triệu Tiểu Đông.
Hắn đi qua, nhìn Triệu Tiểu Đông có chút sững sờ hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng với ta."
Triệu Tiểu Đông còn muốn nói gì đó, nhưng sau khi tiếp xúc với ánh mắt lạnh lùng của Giang Thần, hắn bất giác rùng mình một cái, đột nhiên hiểu ra cái gì.
Hắn vội vàng nói: "Lúc trước ta đang đi WC, đột nhiên nghe được cách vách truyền đến tiếng nói bí mật của hai người, bọn họ dường như đang kế hoạch muốn giết chết ai, giống như nói là muốn làm cháy công tắc điện đầu tiên, thừa dịp bóng tối, dùng đao giết chết người này từ sau lưng..."
"Ta càng nghe càng kinh hãi, vì kế hoạch của họ rất chu đáo, bao gồm các chi tiết như xử lý thi thể và làm giả chứng cứ ngoại phạm."
Giang Thần gật gật đầu, những lời này cùng Lý Kiệt nói lúc trước không sai nhiều lắm, xem ra bọn họ gặp phải chính là cùng một con quỷ.
"Nhưng ngươi biết, người bọn họ muốn giết là ai không?"
Triệu Tiểu Đông hoảng sợ trợn tròn mắt: "Triệu Tiểu Đông, bọn họ nói mình muốn giết, là Triệu Tiểu Đông!"
"Ta còn tưởng Dương Chí đang diễn kịch, mở miệng gọi hắn, nhưng ta vừa mở miệng, âm thanh bên cạnh liền không còn, ta gọi điện thoại cho Dương Chí, sau khi hắn kết nối lại nói mình đã sớm đi lên lầu hai, không chờ ta ở WC."
"Ta vội vàng kéo quần đi ra kiểm tra, nhưng ngươi biết ta phát hiện cái gì không?"
Giang Thần tiếp lời nói: "Trong WC, một người cũng không có, gian phòng bên cạnh viết đầy chữ chết."
Nghe nói như thế, Triệu Tiểu Đông trừng to mắt, hoảng sợ nhìn về phía Giang Thần: "Đậu má, ngươi cũng là quỷ!?"
Giang Thần: "......"
"Được rồi, nếu ta là quỷ, sớm đơn độc giết ngươi, kế tiếp hai người kia nói làm như thế nào?"
Triệu Tiểu Đông ngẫm lại cũng đúng, tiếp tục nói: "Ta có chút sợ hãi, vội vàng lao ra WC, nhưng ta vừa đi ra, liền nghe được két một tiếng, giống như là tiếng cầu dao cháy, ngay sau đó tất cả đèn nơi này đều tắt."
‘’Hai con quỷ kia thật sự hành động, chúng làm cháy công tắc điện, trong lòng ta càng sợ hãi, nhưng còn chưa chạy ra ngoài hai bước, trên lưng đã bị đâm một đao.’’
‘’Trong lúc bối rối ta nghĩ chúng nói muốn giết ta từ sau lưng, vì thế ta dán sát vào tường, mới chống đỡ được đến bây giờ."
Giang Thần không khỏi gật đầu, nhìn Triệu Tiểu Đông với vẻ ngạc nhiên.
Một người bình thường, lại có thể dựa vào quy luật giết người của quỷ mà sống sót trong tay quỷ, đầu óc của tên này rất tỉnh táo, lá gan cũng thuộc hàng lớn trong số người bình thường.
Nói tóm lại, Triệu Tiểu Đông là một nhân vật, tương lai khả năng sẽ thành đại sự.
"Ngươi làm rất tốt, bây giờ đi về phía trước hai bước." Giang Thần mở lời.
Triệu Tiểu Đông hít một hơi sâu, nhìn Giang Thần hồi lâu, cuối cùng cắn răng gật đầu: "Được!"