Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quyền Bính

Chương 8: Tần Lôi tìm kế rời khỏi phủ (2)

Chương 8: Tần Lôi tìm kế rời khỏi phủ (2)
Toàn bộ khu vực rộng lớn này bao bọc bởi một bức tường thành rất cao. Người bình thường khó có thể vượt qua.

Tuy giữa ba nước liên tục xảy ra chiến sự nhưng cũng có rất nhiều thứ thiếu thốn cần phải trao đổi hàng hóa với nhau. Buồn bán qua lại nhiều lần khiến mậu dịch thông thương trở nên phồn vinh. Nhưng vì mâu thuẫn của các nước rất lớn khiến thương nhân rất khó làm ăn. Vì vậy họ đã tập hợp lại, tạo thành một xã thương nho nhỏ để có thể tồn tại.

Phía Tây kinh thành có một con đường rộng lớn. Hai bên đường mọc lên san sát những cửa hàng của mỗi nước.. Trong số đó có một cái cửa hàng lớn nhất rộng hơn mười mẫu được bao bọc bởi một bức tường. Bên trong nơi này có rất nhiều thương nhân tập trung. Trước cửa viện có một tấm biển mang phong cách cổ xưa ghi “ Trung Đô hội quán”. Tên của nó cũng thể hiện đúng ý nghĩa của nơi đây, là nơi tập trung thương nhân từ rất nhiều nơi.

Thiết lão gia ngày xưa là người chín chắn, hào phóng rất được lòng người. lão xây dựng sự nghiệp ở kinh thành mười sáu năm nên mới có cuộc sống anh nhàn và địa vị như ngày hôm nay. Nhưng đột nhiên buông tất cả mọi việc trên kinh để thực hiện vô số những nhiệm vụ khiến Thiết Trung Hào khó chấp nhận được.

Y thong dong đi từng bước trên con đường. Một lúc lâu sau, lão trầm giọng nói với một lão nhân mặc trang phục quản gia:

-Tài thúc. Hiện giờ có ba việc cần thúc làm. Thứ nhất, Thiết gia ta sẽ thôi không nhập hàng nữa, toàn bộ sổ sách đều đưa về. Thứ hai, đồng ý giao dịch với tên mập nhưng phải giao tiền ngay. Thứ ba, tất cả chúng ta đều rút về nước.

Lão giả được gọi là Tài thúc cất giọng khàn khàn:

-Lão gia! Chẳng lẽ nỗ lực mười sáu năm của chúng ta đều đổ ra biển hết.

Thiết Trung Hào trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng kiên quyết nói:

-Gia tộc cao hơn tất cả.

Thanh âm của y hết sức kiên quyết. Vài ngày trước khi y phái vệ sĩ ngăn cản thích khách ám sát Tần Lôi thì đã biết chắc sớm muộn gì cũng sẽ có ngày hôm nay.

Điều khiến Thiết Trung Hào đau đầu nhất là điều mà Thiếu Khanh Hồng Tư Lự Lý Quang Viễn nói với mình trước khi chia tay.

Sáng sớm ngày hôm sau Lý Quang Viễn khởi hành về nước nên tất nhiên sẽ có nghi thức. Tần Lôi bị nhốt trong phủ không thể đưa tiễn được cho nên đã từ biệt Lý Quang Viễn trước.

Trước cửa phủ thái tử, Tần Lôi có chút thương cảm. Tuy hắn và Lý Quang Viễnquen biết không lâu nhưng hai người có thể nói vừa là thầy vừa là bạn, ở chung với nhau rất vui. Đối với hắncó thể coi y như một người bạn vong niên.

Tần Lôi buồn rầu cầm tay Lý Quang nói:

-Hôm nay tống biệt tiên sinh, không biết bao giờ có thể gặp lại.

Thiết Ưng đứng một bên thấy điện hạ thể hiện tình cảm với Lý đại nhân thì trong lòng thầm cười nhưng cũng không biểu hiện trên mặt.

Lý Quang Viễn cũng có chút không nỡ. Tuy rằng Ngũ hoàng tử học tập muộn thế nhưng lại là một kỳ tài ngút trời, thông tuệ hơn người, lại có cử chỉ khiêm tốn mà người khác rất khó làm được. Nếu hắn có thể về nước thì chắc chắn sẽ trở thành rường cột nước nhà. Y đã quên mất việc ẩu đả trước phủ thái tử khiến cho đám binh lính đến giờ vẫn phải dưỡng thương.

Y nắm tay Tần Lôi xúc động nói:

-Điện hạ hãy bảo trọng. Nếu có thời gian thì hãy lấy rương sách của vi thần đọc. Nhưng con người muốn tốt mà không có học vấn là chưa đủ.

Tần Lôi tất nhiên không biết chi, hồ, giả, dã. Phải nói là không học vấn không nghề nghiệp.

Thấy chủ nhân hơi xấu hổ thì Thiết Ưng bưng một khay đi tới. Trong khay đang đựng ba chén rượu.

Tần Lôi giơ ly trước mặt Lý Quang Viễn cao giọng nói:

-Ly thứ nhất, xin kính chúc tiên sinh lên đường bình an.

Gương mặt thanh tú của Tần Lôi không còn chút thương cảm nào.

Lý Quang Viễn trịnh trọng tiếp nhận và nếm thử.

Tần Lôi giơ chém thứ hai lên nói:

-Chén thứ hai, xin chúc cho Đại Tần ta có thể chiến thắng trận này, rửa sạch nhục nhã.

Thanh âm nho nhã vang lên không hề có một chút châm biếm .

Lý Quang Viễn áy náy nhìn Tần Lôi rồi uống rượu.

Tần Lôi nâng chén cuối cùng cất cao giọng nói:

-Chén thứ ba, uống mừng cho cuộc gặp gỡ sau này.

Lý Quang Viễn thấy Tần Lôi khôi phục phong thái lúc trước không khỏi cười ha ha. Y tiếp nhận chén rượu uống một hơi cạn sạch, cao giọng nói:

-Đúng là rượu cũng có tri kỷ.

Y nói xong liền xoay người lên kiệu.

Sau khi lên kiệu Lý Quang Viện chắp tay nói với Tần Lôi:

- Khi về nước vi thần sẽ cố gắng thuyết phục thánh thượng. Điện hạ cố gắng bảo trọng, sau này sẽ gặp lại.

Y nói xong liền khởi kiệu đi...

Tần Lôi trầm tư đứng bên cửa. Đám Kim Ngô vệ gác cửa thầm sợ hãi. Gã có nghe nói tên điên này đã làm cho năm đồng bạn của mình nằm liệt trên giường không dậy nổi.

Khi Tần Lôi khôi phục tinh thần lại thấy tên lính trước mặt có vẻ kinh hãithì hơingạc nhiên. Nhưng chỉ trong chốc lát hắn liền hiểu được, đưa tay vỗ vỗ vào má của tên lính rồi từ từ đi vào phủ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch