- Huy Dạ này, sao bạn tốt của cậu lại từ chối các cô ấy thế, có thể nói lí do được không? - Triệu Phi Yến vẫn duy trì nụ cười như trước.
- Không nói nguyên nhân, trực tiếp từ chối luôn. Mình cũng không hiểu nổi. - Lâm Lạc Nhi cũng rất mờ mịt, không rõ Sở U nghĩ gì trong đầu.
- Ồ? Các cậu ở ngoài đời có phải là tổ chức công hội không? - Trong suy nghĩ của Triệu Phi Yến, đối phương nếu không phải là một công hội thật ở ngoài đời, thì cũng là một văn phòng lắm tiền nhiều của.
- À, không phải...
- Ế? Thế cậu coi xem hiện giờ công hội các cậu có bao nhiêu người?
- Ừ, mình xem thử xem. - Lâm Lạc Nhi mở giao diện công hội lên. Trong đó có một con số thể hiện số thành viên. Theo như Lâm lạc Nhi thấy, con số trước mắt là 3/1500. Điều này chứng mình, hiện giờ, công hội hàng đầu thế giới này chỉ có ba thành viên, bao gồm cả bản thân Sở U...
- Chỉ có ba người... - Lâm Lạc Nhi cũng ngây ra, lẩm bẩm nói.
Đôi mắt đẹp của Triệu Phi Yến lóe lên, trực giác khiến cô cảm thấy bên trong còn có vấn đề lớn.
- Huy Dạ, mình hỏi câu này có hơi riêng tư, cậu và U Dạ là tình nhân à?
Lần này, Triệu Phi Yến gửi tin nhắn riêng cho Lâm Lạc Nhi. Vấn đề riêng tư thế này tất nhiên là phải nhắn riêng rồi.
- Không phải..
- Vậy thì quan hệ giữa hai người là gì. Mình chẳng qua cũng chỉ tò mò, tại sao hắn ta chỉ chịu thêm mỗi cậu và một người nữa?
Thực ra trong lòng Lâm Lạc Nhi cũng đã có cảnh giác. Khi cô trông thấy Sở U chỉ nhận mình và Sát Thống Lĩnh kia, cô cũng cảm thấy chuyện này có vân đề.
- Chỉ là quan hệ bạn bè. Còn vì sao cậu ấy làm thế, mình cũng không rõ.
- Chỉ là bạn? Mình cho cậu biết, trong mắt rất nhiều người khác, anh ta giờ đã giống như một vị "thần" rồi. Tiềm lực phía sau lớn tới khủng khiếp. Còn cậu, nói thật lòng, mình không cảm thấy cậu có ưu điểm gì đáng để anh ta phải nhận cậu cả. Chỉ dựa vào việc là bạn sao? Mình tin vào một nhận định khác hơn.
- Nhận định gì? - Lâm Lạc Nhi hơi giật mình.
- Mình cảm thấy, có thể anh ta thích cậu. - Triệu Phi Yến nói, gương mặt đầy chắc chắn.
Lâm Lạc Nhi nghe thấy những lời này mà thầm giật mình , vị đại thiếu gia kia sẽ thích mình sao?
Trông thấy ánh mắt sửng sốt của Lâm Lạc Nhi, Triệu Phi Yến tiếp tục nhắn riêng:
-Thế nào, mình nói không sai chứ? Ít nhất thì trong lòng cậu cũng cảm nhận được phần nào đúng không.
- Không phải, cậu đoán sai rồi. - Lâm Lạc Nhi biết rất rõ hoàn cảnh của mình, nhưng mà... một suy nghĩ kỳ quái cứ một mực quanh quẩn nơi đáy lòng.
Tại sao Sở U cứ nhất định phải chọn mình chơi game cùng cậu ấy tới mười năm. Lại còn ký một bản hợp đồng không thể tưởng tượng nối... Điều này... có phải là thật không đây?
Trong thoáng chóc, Lâm Lạc Nhi hơi đỏ mặt, tim đập cũng nhanh hơn.
- Thêm máu khẩn trương lên! - Chiến Sĩ xinh đẹp trước mặt kêu lớn.
- À, ừ. - Lâm Lạc Nhi lập tức từ tưởng tượng quay về thực tế, tiếp tục thêm máu.
Nhìn thần thái của Lâm Lạc Nhi, Triệu Phi Yến cảm thấy mình đoán đúng tới tám chín phần mười rồi. Nhưng đây cũng chỉ là một phía. Chiến lược phát triển công hội của tên kia vẫn nằm trong sương mù, khiến cho người ta không sao giải thích nổi.
Giết xong con quái, một người đẹp nói lớn:
- Đừng đánh nữa. Đổi món đi. Mật ong chắc cũng đủ nhiều rồi đúng không. Chúng ta đi tìm NPC kia đi.
- Ừ, tìm thấy NPC đó rồi, đổi mật ong xong chúng ta offline đi ăn điểm tâm đi.
- Không cần tìm đâu. Mình biết ở đâu. Là cậu ấy... nói với mình. - NPC nhiệm vụ kiểu gì cũng sẽ bị tìm thấy, lúc này Lâm lạc Nhi làm ơn một chút, là một cách làm thông minh.
- A? Vậy thì tốt quá, đi thôi.
Cả đám người thỏa mãn trực tiếp chạy về phía tọa độ mà Lâm Lạc Nhi cho, rời khỏi tổ ong.
Chỉ có Triệu Phi Yến không giống với mọi người, vẻ mặt ngưng trọng.
Bởi vì cô ý thức được một vấn đề. Nếu như tên U Dạ đó biết địa điểm có NPC nhiệm vụ, như vậy cho thấy hắn cũng từng luyện cấp ở đây. Nghĩ kỹ mới thấy kinh khủng, đây là nơi nào chứ? Là tổ ong!
Cả nhóm của mình vào đó đã mất mạng nhiều lần, diệt đoàn nhiều lần, mới rút ra được một chút bí quyết, đánh được vững vàng.
Tên U Dạ đó thì sao? Hắn chỉ có mỗi một mình!
....
- Dỡ bỏ đi. Không dỡ bỏ làm sao ta xây nhà được. Không phá bỏ, các người làm sao thu được tiền? - Sở U hướng về phía NPC viên quan nước Sở nói, mười phần khí thế. Mục đích của hắn là xây một vài nhà chức năng ở khu vực có địa lí cực tốt này. Đây chính là hạng mục "nhật tiến đấu kim" (1). Người trùng sinh là phải có tầm nhìn chiến lược của người trùng sinh.
(1)Nhật tiến đấu kim : một ngày thu vào một đấu vàng. Ý nói là khả năng kiếm chác cao...
- Phải phải, ngươi nói đúng. Ta đi làm ngay.
Trước mắt, thành Vọng Sơn chỉ có một người chơi là Sở U, căn bản còn chưa có khái niệm gọi là khu vực vàng.
Vị trí mà Sở U lựa chọn, chính là những khu nhà dân ở ngã tư đường dựa theo vị trí các điểm hồi thành. Vì theo cách nhìn của Sở U, những vị trí đó là tốt nhất.
Hiện tại ấy mà, những vị trí đó đều hết sức vắng vẻ. Nhưng Sở U tin rằng, trong tương lai không xa, nơi đó sẽ là đường đi sầm uất đông người qua lại. Không xây mấy nhà chức năng ở chỗ này, đúng là chẳng còn gì để nói.
Hệ thống: Vị trí mà bạn muốn mua cần tiêu tốn 50.000 tiền vàng.
Sở U lập tức nộp vàng. Sở U nhận thức rất rõ, nếu bị những người chơi ngửi được cơ hội làm ăn giành mất, rồi mua lại từ tay những người chơi này, thì giá cả không leo lên mười mấy lần là điều không thể.
Chẳng bao lâu sau, Sở U liền bắt đầu kiến tạo khu kiến trúc của công hội mình ở vị trí trống: Phòng thợ mộc, trực tiếp đạt hình thái cấp năm.
Người chơi Sở U luyện tập kỹ năng sinh hoạt trong phòng thợ mộc. Không chỉ có độ thuần thục tăng cao, mà tỉ lệ chế tạo thành công cũng tăng không ít.
Sau đó, Sở U cài đặt hình thức thu phí. Một giờ hai mươi vàng. Phòng thợ mộc cấp năm có thể chứa được một trăm người chơi.
Ở một bãi đất trống khác, Sở U kiến tạo khu giao dịch của công hội. Sau đó hắn đem toàn bộ những món Thanh Tước, Hồng Tước cấp 10 mua được từ Tàng Bảo Các niêm yết giá ở bên trong. Tất nhiên, giá cả khẳng định là thấp hơn so với mua ở Tàng Bảo Các nhiều. Sở U làm như thế, là vì muốn hấp dẫn sự quan tâm của mọi người, trông như thể muốn tranh giành thị trường với khu giao dịch công của nước Đại Yến.
Nếu người chơi muốn bày bán đồ của mình ở khu giao dịch, thì phải đóng tiền phí tổn. Phía triều đình của nước Yến quy định mức phí tổn là 1%. Đương nhiên là Sở U sẽ cài đặt mức phí tổn thành 0.9%. Điều này có nghĩa là, bất kể người chơi muốn bán món đồ gì, chỉ cần treo bán trong khu giao dịch của Sở U, khu giao dịch thuộc công hội của Sở U lập tức sẽ thu 0.9% giá trị làm tiền phí.
Nếu người chơi rao bán cây vũ khí của mình với giá 5000 vàng, chỉ cần người đó treo món đồ lên, lập tức sẽ bị thu 0.9% tiền phí.
Còn có một điều cần làm rõ, chuyện này tuyệt đối là công bằng. Nơi giao dịch của công hội là do hệ thống quản lí, người lập ra cũng không thể có bất kỳ hành động quấy nhiễu nào đối với hàng hóa được bán. Nếu công hội đột ngột sụp đổ, hoặc người sáng lập đột ngột hủy bỏ khu giao dịch. Vậy thì hàng hóa đang được treo ở khu giao dịch sẽ lập tức trở về túi của người chơi.
Sau cùng, Sở U đem vũ khí Thần Thánh của mình, "Lục Đạo Chuyển Luân Thần Kính" treo với một cái giá trên trời ở khu giao dịch công hội. Tiền phí tổn lập tức tự chui vào túi.
Sau khi làm xong tất cả những việc này, Sở U liền truyền tống tới tòa thành lớn tiếp theo. Làm y hệt vửa rồi, tiếp tục giành trước tiên cơ.