Kỳ thi mùa xuân ba năm khảo thí một lần, từ khi qua hết năm, kỳ thi mùa xuân liền biến thành đề tài câu chuyện lớn nhất trong miệng quan dân kinh thành, trong nhà có thí sinh cử nhân thì khỏi cần nói, không có cũng nhiệt tình xem náo nhiệt, tân khoa trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa giục ngựa dạo phố ngày hôm đó, kinh thành muôn người đều đổ xô ra đường, khỏi phải nói có bao nhiêu náo nhiệt. Trong không khí như vậy, ai cũng không ngờ tới, Tuyên Đức Đế lại đột nhiên hạ chỉ tuyển tú.
Tuyển tú, vì Hoàng Đế, vì dòng họ mà chọn lựa nữ nhân.
Có người xem tuyển tú thành nấc thang thăng quan tấn chức, quan viên nhỏ hi vọng sau khi kết làm quan hệ thông gia với Thiên gia, quý nhân có thể dẫn dắt mình, quan lớn thì nghĩ xa hơn, vạn nhất nữ nhi đi theo Vương Gia tương lai ngồi lên ghế rồng, nhà mình khẳng định cũng sẽ thăng chức rất nhanh, một bộ phận quan viên khác, không nỡ để nữ nhi vào cung, đối với tuyển tú thì tồn đọng tâm tư mâu thuẫn.
Nếu là chọn lựa tú nữ trong quan viên khắp Đại Chu, quan viên xa kinh thành nếu không muốn nữ nhi tiến cung, có thể thừa dịp trước khi chiếu thư của Hoàng Đế đến địa phương vội vàng định ra hôn sự cho nữ nhi. Nhưng lần tuyển tú này, căn bản không có chuyện của quan viên địa phương, Tuyên Đức Đế dùng lý do năm trước biên cương có chiến sự, không muốn huy động nhân lực, giới hạn tú nữ ở bên trong kinh thành. Kinh thành quan viên ít ỏi, vì để cho Thọ vương, Cung Vương có thật nhiều lựa chọn, thì đương nhiên toàn bộ quan viên có phẩm cấp đều phải đưa ra nữ nhi vừa độ tuổi chưa gả.
Dưới chân thiên tử, tảo triều tuyên ý chỉ, sau khi tan triều, đám công công chịu trách nhiệm công việc tuyển tú liền nhanh chóng xuất cung, trước tới tất cả phủ lập danh sách ghi danh các tiểu thư chưa xuất giá, ba ngày sau thì các quan viên tự đưa nữ nhi nhà mình đến ngoài cửa Hoàng Thành, chờ sơ tuyển.
Vệ Quốc Công phủ không hề chuẩn bị, khi Cao công công đi tới tuyên chỉ, Tống Gia Ninh đang ở hậu viện nhảy dây với đệ đệ, hai tỷ muội chơi thật vui vẻ, Thu Nguyệt bỗng nhiên vội vàng hấp tấp chạy tới, gọi nàng đi Tiền viện nghe chỉ. Tống Gia Ninh mạc danh kỳ diệu [1], dắt đệ đệ còn chưa chơi bàn đu dây đủ đi chính viện Quốc Công Phủ.
[1] mạc danh kì diệu: không hiểu ra sao cả, không sao nói rõ được, quái lạ.
Lâm thị tới nhanh nhất, Thái phu nhân, Nhị phu nhân, Tam phu nhân chậm một lát mới đến.
Người đã đông đủ, Cao công công cao giọng tuyên cáo ý chỉ tuyển tú.
Lâm thị trong lòng khẽ động, cố nén mới không quay đầu lại, nhìn nữ nhi quỳ ở phía sau.
Thái phu nhân đôi mắt đang cụp xuống giật giật, nhưng ý chỉ tới quá nhanh, căn bản không cho mấy người các bà thời gian lo liệu cho tiểu tôn nữ.
"Xin hỏi lão thái quân, ba vị cô nương trong phủ có hôn phối chưa?" Cao công công chăm chú nhìn ba vị cô nương Quách gia, cười hỏi Thái phu nhân.
Thái phu nhân chỉ có thể ăn ngay nói thật, chỉ vào Lan Phương, Vân Phương nói: "Hai đứa này cũng đã đính hôn, một đứa thì tháng nữa sẽ xuất giá, một đứa thì hôn kỳ định ở tháng chín." Ánh mắt rơi xuống trên người Tống Gia Ninh, thấy tiểu tôn nữ còn đang kinh ngạc, trong lòng Thái phu nhân thở dài, bất đắc dĩ nói: "Còn lại một đứa thì không nỡ hứa gả ra ngoài."
Cao công công kỹ càng tường tận xem xét Tống Gia Ninh một phen, thành tâm nịnh nọt nói: "Tứ cô nương xinh đẹp, nhất định là có đại phúc khí."
Thái phu nhân cười cười, trơ mắt nhìn Cao công công ghi tạc tên cháu gái nhà mình lên trên danh sách.
Cao công công xong việc rời đi, một viện toàn nữ quyến hai mặt nhìn nhau.
Nhị phu nhân nhìn sắc mặt trở nên trắng bệch của Lâm thị, biết rõ Lâm thị không có tâm tư trèo cao, liền đi tới, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Chị dâu đừng nóng vội, buổi tối thương lượng một chút với đại ca, cố gắng có thể miễn đi tuyển tú của An An."
Tam phu nhân cũng đi theo khuyên: "Đúng đấy đúng đấy, hơn nữa, thanh danh ham ăn của An An sớm truyền ra ngoài, năm ấy Hoàng Thượng còn cho An An văn phòng tứ bảo, cho dù An An tiến cung tham tuyển, Hoàng Thượng hẳn cũng không sẽ chọn nàng."
Lời nói này, Thái phu nhân khẽ nhíu mày, không vui nhìn Tam nhi tức. Con dâu lớn không muốn tiểu tôn nữ trúng cử là một chuyện, nhưng Tam nhi tức ám chỉ quý nhân trong nội cung không nhìn trúng tiểu tôn nữ, người làm mẹ nào thích nghe?
Lâm thị quả thật là không thích nghe, nhưng tuyển tú mới là chuyện quan trọng nhất trong lòng bà, không lòng dạ nào múa mép khua môi với Tam phu nhân, Lâm thị trấn định bình tĩnh nói với hai chị em dâu: "Có thể vào cung tuyển tú là may mắn của An An, mặc dù không trúng tuyển, nhưng có thể đi va chạm việc đời cũng tốt. Chỉ là ta chưa có kinh nghiệm về việc này, các đệ muội đi về trước đi, ta xin mẫu thân ít kinh nghiệm đã."
Nhị phu nhân gật gật đầu, dắt Lan Phương đi trước.
Tam phu nhân nhìn nhìn Tống Gia Ninh hoang mang lo sợ, cũng dẫn nữ nhi Vân Phương đi về hướng tam phòng. Tam phu nhân căn bản không tin Tống Gia Ninh sẽ được chọn làm Vương Phi, chỉ xem chuyện này là trò cười, ánh mắt Vân Phương tất nhiên đảo qua Thọ vương phủ bên cạnh, trong lòng bỗng nhiên toát ra một ý niệm trong đầu, cả kinh nói: "Nương, Tam điện hạ và Tứ muội muội có chút sâu xa, hắn sẽ không. . ."
Tam phu nhân quay đầu nhìn nữ nhi, ngoài ý muốn hỏi: "Bọn họ có gì sâu xa?"
Vân Phương cẩn thận nhớ lại một phen, kể lại Tống Gia Ninh và Thọ vương lập đội đoán đố đèn, lúc Thọ vương vừa dời đến Vương Phủ trách cứ Đoan Tuệ công chúa bảo vệ Tống Gia Ninh, nói xong, Vân Phương càng nghĩ càng thấy Tứ muội muội có khả năng lên làm Thọ vương phi, nhíu mày nói: "Tứ muội muội mặc dù có chút mập, nhưng nàng. . ."
Gương mặt lớn lên thật tốt, nàng và hai tỷ tỷ con vợ cả, luận dung mạo, không có một người nào vượt qua được Tứ muội muội.
Không biết vì sao, nghĩ đến Tứ muội muội có khả năng sẽ trở thành Vương Phi, ngực Vân Phương có chút không thoải mái. Từ lúc Sở Vương, Duệ Vương chọn phi, Vân Phương liền nhận định Vương Phi nhất định đều là xuất thân tiểu môn tiểu hộ, bởi vậy cho tới bây giờ chưa bao giờ nghĩ tới sẽ trở thành Vương Phi cho bất luận một vị Vương Gia. Hôm nay Tuyên Đức đế tạm thời sửa lại quy củ, Tứ muội muội trở thành tú nữ, đã có cơ hội làm Vương Phi, nàng ta không khỏi không thích.
Đại tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ gả cũng tốt hơn nàng ta, một khi Tứ muội muội thành Vương Phi, đừng nhìn Thọ vương là cà lăm, cà lăm cũng là Vương Gia, vừa đứng ở đó, nam nhân của ba tỷ muội các nàng đều phải quỳ lạy hành lễ với hắn, kết quả cuối cùng sắp xếp xuống dưới, thì nàng gả là không được như ý nhất.
"Không có khả năng." Tam phu nhân trầm mặc cả một đoạn đường, bỗng nhiên chém đinh chặt sắt mà nói, ra hiệu bọn nha hoàn sau lưng cách xa một chút, bà ta thấp giọng phân tích cho nữ nhi: "Đầu tiên, chọn phi là Hoàng thượng hoàng hậu làm chủ, các vương gia không cần đề cập tới, Hiền phi nếu như còn sống, sẽ cố gắng giúp Tam điện hạ tính toán một chút. Còn nữa, thanh danh Tứ muội muội con sớm đã hư mất rồi, đầu tiên là tham ăn, lại bị Lỗ Trấn ghét bỏ.