WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Sắc Nước Hương Trời

Chương 175: 97 (2)

Chương 175: 97 (2)
Vương phủ còn chưa bày cơm, Triệu Hằng vẫn đang ở thư phòng, thấy Phúc công công dẫn Lưu Hỉ vào, trong tay Lưu Hỉ còn mang theo một hộp cơm, ánh mắt của hắn khẽ động, chậm rãi để quyển sách trên tay xuống, đợi Lưu Hỉ mở miệng.

Lưu Hỉ cung kính nói: "Vương gia, Tứ cô nương nhận được quà tặng của ngài đưa nhân dịp ngày lễ, vô cùng vui mừng, tự mình xuống bếp làm bốn cái bánh chưng, sai tiểu nhân đưa tới cho ngài nếm thử."

Triệu Hằng gật đầu.

Phúc công công liền nhận lấy hộp cơm, để lên trên mặt bàn, mở nắp ra, hơi nóng hòa quyện với hương thơm của bánh chưng xông thẳng vào mặt, khiến người chảy nước miếng. Chỉ là, sau khi thấy rõ bên trong có hai cái bánh nhân ngọt, Phúc công công trong lòng trầm xuống, bởi vì miệng tật, Vương gia không thích ăn đồ ngọt, vào tiết đoan ngọ hàng năm, hắn đều dặn dò phòng bếp chỉ làm bánh mặn....

Nhưng bánh chưng đều đã đưa tới, không có thời gian cho hắn đổi bánh chưng, Phúc công công chỉ có thể kiên trì bưng ra hai đĩa bánh chưng.

Triệu Hằng mắt nhìn bánh chưng, không biểu lộ gì, nói: "Mặt."

Lưu Hỉ hoang mang, mặt gì?

Phúc công công vừa nghe xong liền hiểu, bận rộn thay chủ tử nói: "Vết thương trên mặt Tứ cô nương đã tốt lên chưa?"

Lưu Hỉ đột nhiên hiểu ra, cúi đầu nói: "Tốt rồi ạ, không nhìn ra đã từng bị bệnh sởi." Non mềm như đậu hủ.

Phúc công công trầm tĩnh lại, bảo Lưu Hỉ về trước, hắn một mình một người hầu hạ Vương gia dùng cơm: "Vương gia, để nô tài bảo phòng bếp làm thêm vài món rau?"

Triệu Hằng không nói, cầm đũa lên, đảo mắt một vòng bên trên bốn cái bánh chứng, gắp bánh nhân đậu gần hắn nhất.

Phúc công công mở to hai mắt.

Triệu Hằng từ tốn ăn hết bốn cái bánh chưng mà không hề do dự.

Quốc công phủ ở bên cạnh cũng khai tiệc, tiết đoan ngọ, tất cả mọi người ở ba phòng tụ hợp ở Sướng Tâm viện của Thái phu nhân.

Đình Phương, Lan Phương đều đã xuất giá, Thái phu nhân ngó ngó Vân Phương, Tống Gia Ninh, cảm khái nói: "Đoan ngọ sang năm, bên cạnh ta một cô cháu gái đều không còn, cháu gái như hoa như ngọc, thương yêu nuôi tại bên người hơn mười năm, nếu có thể, một người đều không nỡ gả ra ngoài."

Tống Gia Ninh đỏ mặt cúi đầu xuống, Vân Phương nhìn nàng sau khi hết bệnh sởi khuôn mặt ngược lại càng trông quyến rũ động lòng người thì mân môi, cũng cúi đầu xuống, nhưng trên mặt không có nửa phần ngượng ngùng của cô nương đã đính hôn, mày nhíu lại miệng vểnh lên, giống như đang tức giận. Nhị phu nhân coi như không nhìn thấy, cười dỗ Thái phu nhân: "Nương đã quên, An An là gần ngài đó, nếu ngài có nhớ, cách bờ tường hô một tiếng là An An nghe thấy rồi."

Thái phu nhân ngó ngó cháu gái nhỏ, gật đầu nở nụ cười.

Quách Kiêu ngồi ở bàn nam bên này, nhìn sườn mặt đỏ bừng của Tống Gia Ninh, nghĩ đến nàng đưa bánh chưng đi Thọ vương phủ, lửa giận bị đè nén ở trong ngực mấy ngày này, chợt bùng lên hừng hực. Hắn không cam lòng, không cam lòng kế muội hắn tận mắt nhìn lớn lên lại gả cho nam nhân khác, không cam lòng mình làm ra nhiều chuyện như vậy, cuối cùng vẫn bị Thọ vương đạt được.

Thế nhưng, còn có nửa năm, ai thắng ai thua còn chưa biết được.

--------

Cùng là cô nương đợi gả, nhưng Vân Phương chỉ cần ở Tam phòng thêu chút ít đồ cưới là được, còn Tống Gia Ninh lại rất bận rộn, vì người nàng gả chính là Vương gia, từ trong nội cung phái tới một vị ma ma, dạy bảo nàng quy củ hoàng gia. Trong cái nóng oi bức, Tống Gia Ninh mỗi ngày đều mệt mỏi đổ một thân mồ hôi, sau ba tháng, rõ ràng gầy mất một vòng, nhưng chỉ là tay chân eo gầy đi, còn khuôn mặt nhìn vẫn mũm mĩm nhiều thịt, ngực cũng không gầy đi chút nào.

Sau ba tháng dạy bảo, ma ma hồi cung, phục mệnh Lý Hoàng Hậu.

Buổi tối, Tuyên Đức Đế tới, Đế Hậu hai người liền bàn về hôn sự của Thọ vương, Lý Hoàng Hậu vừa xoa xoa trán cho Tuyên Đức Đế vừa nói: "Hoàng thượng, Huệ phi tỷ tỷ đã sớm chọn ra hai cung nữa đưa Kính vương bên kia, bên người Thọ vương, giống như vẫn chưa từng an bài cung nữ thị tẩm?" Thọ vương không phải con ruột của bà, nếu được, Lý Hoàng hậu không hề muốn hao tâm tổn trí, nhưng bà ngồi trên chiếc ghế Hoàng hậu này, việc cần quản vẫn phải quản, miễn cho người bắt lấy nhược điểm, huống chi, sau chuyện tuyển phi đầu năm, Lý Hoàng hậu nhìn ra được, trong lòng Hoàng Thượng kỳ thật có người nhi tử cà lăm này.

Tuyên Đức Đế mỗi ngày chính sự bề bộn không hết việc, thời gian có thể phân cho các nhi tử đều có hạn, bên người nhi tử có hay không có nữ nhân, hắn chưa từng để ý. Lúc này nghe vậy, Tuyên Đức Đế cuối cùng cũng nghĩ tới Lão Tam cũng sắp thành thân rồi, không có cung nữ thị tẩm thì làm sao được? Không ai dạy bảo, vạn nhất đêm động phòng không làm được, hoặc tính sai vị trí, vậy thì thật xấu hổ chết luôn cho rồi.

"Ngày mai bà chọn ra hai người, đẫy đà một chút, đưa qua cho nó." Tự nhận mình hiểu rõ yêu thích của nhi tử, Tuyên Đức Đế thuận miệng nói.

Lý Hoàng hậu đã từng gặp qua Tống Gia Ninh, hiểu ý mà nở nụ cười. Buổi sáng hôm sau, thật sự chọn ra hai nữ tử dung mạo xinh đẹp đẫy đà, để người đưa tới Thọ vương phủ.

Xe ngựa dừng ở trước của Thọ vương phủ, đều sẽ có người đi bẩm báo trước mặt chủ tủ.

Triệu Hằng đang vẽ tranh, nghe thấy động tác thì cũng không ngừng lại, chỉ nói hai chữ: "Nha hoàn."

Phúc công công ngầm hiểu, người từ trong cung đưa đến quý phủ không tiện từ chối, nhưng xử trí như thế nào hoàn toàn dựa vào quyết định của chủ tử. Ra khỏi thư phòng, Phúc công công ngồi một lát với công công được Lý Hoàng hậu phái tới, sau khi người đi, hắn cũng không nhìn kỹ hai cung nữa kia, trực tiếp bảo người đưa đến một sân viện vắng vẻ làm nha hoàn quét rác.

Thật là nực cười, chủ tử của hắn xém chút nữa đã đắc đạo thành tiên, nữ tử bình thường cũng xứng hầu hạ sao?

Sau khi làm xong, Phúc công công nghĩ ngợi một chút, liền đi thư phòng xin chỉ thị từ chủ tử: "Vương gia, việc này, có muốn báo cho Tứ cô nương một tiếng? Trong nội cung tặng người, bên cạnh khả năng đã biết được."

Triệu Hằng vừa muốn nói không cần, trên giấy họa chợt hiển lên dáng vẻ lo lắng của nàng ngày ấy khi sợ thanh danh không tốt của mình liên lụy đến hắn, liền không trả lời.

Không nói lời nào, chính là đồng ý.

Phúc công công nhanh nhẹn đi ra an bài.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.