WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Sắc Nước Hương Trời

Chương 32: 016 (2)

Chương 32: 016 (2)
Đôi tay này của hắn, chỉ quen nắm dây cương quen cầm đao kiếm, lòng ngón tay lòng bàn tay đều có vết chai dày đặc, lúc này ở trên da thịt mềm mại của nàng nhẹ nhàng di động, có một chút đau, lại có thật nhiều thật nhiều cơn ngứa.

Hơi thở Lâm thị dần dần bất ổn, đó là phản ứng nàng khống chế không được.

Quách Bá Ngôn cũng không phải kẻ điếc, nhìn lỗ taiđỏ hồng của nàng, yết hầu hắn chuyển động, thừa dịp giúp nàng bôi thuốc mỡ bên hông, bàn tay bỗng nhiên chuyển một cái, ngón tay thon dài không hề báo trước chế trụ cửa thành, trơn như mưa xuân đi qua. Lâm thị kinh hô một tiếng, nhắm mắt lại bắt lấy tay hắn, Quách Bá Ngôn chợt đè ở trên, giơ hai tay nàng lên, khuôn mặt tuấn tú gần như kề sát nàng.

Lâm thị hô hấp bất ổn, má thơm phiếm hồng.

Quách Bá Ngôn hôn nhẹ nàng đang nhắm mắt khàn khàn trêu chọc nàng: "Tối hôm qua chưa ăn đủ sao?"

Lâm thị mặt càng đỏ hơn, trong lòng có xấu hổ có khổ, nếu như nàng thật có thể khống chế thân thể, hắn sao có cơ hội nhục nhã nàng?

Quách Bá Ngôn không rảnh suy đoán tâm tư của nàng, vừa hôn cái cổ thon dài của nàng, vừa vội vàng tháo dây lưng. Cũng bộ dáng này, Lâm thị không muốn hoang đường cũng tự biết tránh không khỏi, chỉ có thuận theo chờ đợi, nhưng vào lúc này, ngoài cửa chợt truyền đến giọng của Hạnh Vũ: "Quốc Công gia, phu nhân, Thế tử và hai vị cô nương đã trở về."

Lâm thị trong lòng vui vẻ.

Quách Bá Ngôn mày kiếm dựng lên, nếu là ngày khác, tùy tiện là một ngày nào đó, hắn cũng sẽ không ngừng lại đâu, nhưng hôm nay, Lâm thị vẫn chưa chính thức nói chuyện với bọn nhỏ.

"Không cần vui vẻ vậy đâu, sau khi ăn xong không tha cho nàng." Ở bên tai nàng lưu lại một câu uy hiếp, Quách Bá Ngôn trầm mặt đi thay quần áo trước.

Lâm thị vén chăn lên, bình phục một lát, không thể không ở trong cái nhìn chăm chú nóng rực của Quách Bá nhặt lên từng kiện từng kiện quần áo bị hắn vứt đi, kiên trì mặc xong. Ngồi đến trước gương trang điểm chải đầu, Lâm thị hậu tri hậu giác* nghĩ tới thân thể của mình, tuy rằng vừa mới bị Quách Bá Ngôn chiếm được rất nhiều tiện nghi, nhưng thuốc mỡ của hắn quả thật là có tác dụng, giống như không có đau xót như vậy.

Cuối cùng, hai vợ chồng vẫn là để ba đứa con đợi hết một khắc đồng hồ. Quách Bá Ngôn lạnh nhạt tự nhiên, Lâm thị không thể mặt dày giốnghắn, đối với ba đứa bé kia chớp mắt một cái, khuôn mặt nàng khẽ ửng đỏ. Quách Kiêu giữ lễ, từ đầu đến cuối không có nhìn kế mẫu, Đình Phương đơn thuần không biết chuyện, hiểu lầm kế mẫu đỏ mặt là vì xấu hổ, chỉ có Tống Gia Ninh, mắt hạnh quét qua trên mặt mẫu thân và kế phụ, liền đoán được chuyện gì xảy ra.

Kiếp trước, Tống Gia Ninh luôn sống trong lồng, nàng không trốn thoát được, không biết chạy đi đâu, cũng không nghĩ tới trốn, sống cuộc sống như chim hoàng yến ăn ngủ ngủ ăn đần độn qua mấy năm, tâm nhãn không có bao nhiêu, nhưng chuyện nam nữ trong phòng, nhờ Lương Thiệu, Quách Kiêu ban tặng, Tống Gia Ninh cơ hồ không gì không biết, các nam nhân thích nàng thế nào, nàng bị người khi dễ xong là dạng gì. . .

Hạ thấp tầm mắt, Tống Gia Ninh lúng túng nhéo nhéo ngón tay, không biết nên thay mẫu thân cao hứng vì nhận được sủng ái của kế phụ, hay là thay mẫu thân đau lòng. Có sủng là chuyện tốt, nhưng phụ tử Quách Bá Ngôn, Quách Kiêu vũ phu như vậy, nhiều lần sủng ái quả thực cùng ngày đêm cày ruộng làm việc tay chân không có gì khác nhau, chỉ khiến đau lưng muốn chết.

Nàng giả ngu, Quách Kiêu là không để bụng, Quách Bá Ngôn ở trước mặt con trai con gái cũng ít nói , Lâm thị liền cùng Đình Phương hàn huyên, một người dịu dàng muốn làm từ mẫu giành được tín nhiệm của kế nữ, một người nhu thuận muốn ở chung hòa thuận với kế mẫu, hai người vậy mà càng nói càng hợp ý, trên bàn cơm tất cả đều là tiếng của các nàng, ba người khác cũng không sao chen vàonổi.

Sau khi ăn xong, huynh muội Quách Kiêu rời đi, giữ Tống Gia Ninh lại, Lâm thị vừa vào cửa, nàng cũng từ chỗ Thái phu nhân đến Lâm Vân Đường, liền ở phía sau viện của Lâm thị.

"Quốc Công gia nghỉ ngơi trước, thiếp đưa An An trở về phòng." Lâm thị dắt nữ nhi, cung kính nói với Quách Bá Ngôn, không phải muốn tránh hắn, mà là muốn hỏi nữ nhi một chút về tình huống hai ngày này ở Quốc Công Phủ.

Quách Bá Ngôn hiểu, gật gật đầu.

"Nương, Quốc Công gia đối với người tốt không?" Đã đến viện của Tống Gia Ninh, vừa vào nhà, Tống Gia Ninh liền nhịn không được quan tâm mẫu thân.

Lâm thị và nữ nhi cùng nhau ngồi xuống giường, xoay người điểm chóp mũi nữ nhi: "Sao còn gọi Quốc Công gia?" Bị người Quách gia nghe được, không tốt đâu.

Tống Gia Ninh kịp phản ứng, ảo não nói: "Con lại quên mất."

Lâm thị cười, ôm lấy nữ nhi không để nữ nhi nhìn thấy khổ sở trong mắt mình: "Không có việc gì, An An gọi nhiều hơn mấy lần sẽ quen thôi."

Nàng cũng tự nói với mình như vậy, ngủ với Quách Bá Ngôn thêm mấy lần, liền chân chínhlà vợ chồng.

Chú thích:

*[1]Hậu tri hậu giác [后知后觉] :

Giải thích căn bản

“Tiên tri tiên giác” cùng “hậu tri hậu giác”, rất đơn giản, chính là độ nhạy cảm đối với sự việc, đầu tiên là tiên tri tiên giác đến cuối cùng là hậu tri hậu giác.

Giải nghĩa từ trong sách cổ

Trước tiên phải hiểu rõ, “tri” khác với “giác”. “Tri”, chính là “tri đạo” (biết / hiểu / rõ), thuộc về lý tính. “Giác”, chính là “cảm giác”, thuộc về cảm tính. “Tri” là khách quan, “giác” là chủ quan.

Nhận biết với cảm giác không hề giống nhau. Bạn trông thấy một bông hoa có màu hồng, là nhận biết. Bạn cảm thấy không đẹp, đó là cảm giác. Bởi vì, bạn trông thấy màu hồng, người khác cũng trông thấy màu hồng. Có điều, bạn cảm thấy không đẹp, nhưng có thể người khác cảm thấy đẹp.

Như vậy, “tiên tri hậu giác” cùng với “hậu tri tiên giác” cũng đã rõ ràng rồi.

Ví dụ

Thần sắc của Tiểu Vương trong phòng làm việc không ổn, do nhà có chuyện.

Nếu như bạn không hề cảm thấy thần sắc của anh ta không ổn. Mà phải nhờ, người khác nói là nhà anh ta có chuyện rồi, bạn mới nhìn lại, quả nhiên lông mày anh ta cứ nhíu chặt, mới thấy nhà anh ta đúng là có chuyện thật. Đó là, “tiên tri hậu giác”.

Trái lại, nếu bạn sớm cảm thấy thần sắc anh ta không ổn, sau đó mới nghe nói nhà anh ta có chuyện. Đó là, “hậu tri tiên giác”.

Bổ sung : Đây chỉ là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ. “Tiên tri tiên giác” nghĩa là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra rất nhanh. “Hậu tri hậu giác” là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm. Quá trình từ “tri” (nhận thức) tới “giác” (hiểu rõ) chính là quá trình tự dung nhập những thứ thuộc thế giới bên ngoài vào bên trong mình.

TYV : “Giác” ở đây vốn là trong từ “cảm giác” và “giác ngộ”.

(Theo Baidu.com)*







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.