Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Sắc Nước Hương Trời

Chương 42: 21 (2)

Chương 42: 21 (2)
. .

"Con sợ công chúa phạt con." Cúi đầu, Tống Gia Ninh nước mắt càng ngày càng nhiều, khóc cả phần ủy khuất bị phạt quỳ kiếp trước.

Lâm thị lòng chua xót quay đầu đi, cố gắng kìm nén nước mắt. Vì cho nữ nhi chỗ dựa, nàng dùng tính mạng uy hiếp Quách Bá Ngôn muốn danh phận chính thê, nhưng không ngờ tới, nữ nhi và huynh muội của Quốc Công Phủ lại ở chung hòa hợp, lần đầu tiên chịu ủy khuất vậy mà đến từ trong nội cung. Đây chính là công chúa, nàng có đau lòng, cũng thúc thủ vô sách.

Hai mẹ con đều như tiểu tức phụ bị ức hiếp, Thái phu nhân tức cười lại không biết làm sao, bình dân thấp kém đã quen nay một bước lên trời, từ từ thích ứng thôi.

Lâm thị làm cũng không tệ lắm, Thái phu nhân vừa thay Tống Gia Ninh lau nước mắt vừa ý vị sâu xa nói: "Những lời tiếp theo đây, tổ mẫu chỉ nói một lần, An An ghi nhớ ở trong lòng, đừng nói với bất kỳ người nào, tỷ tỷ cũng không được."

Tống Gia Ninh mờ mịt ngẩng đầu.

Trên lông mi của tiểu nha đầu vương nước mắt, quả thực khiến người thương yêu, Thái phu nhân hoàn toàn có thể lý giải việc trưởng tôn bảo vệ kế muội, một muội muội vừa xinh đẹp vừa nghe lời, ai lại không thích chứ? lau giọt nước mắt mới rơi trên mặt Tống Gia Ninh, Thái phu nhân thấp giọng nói: "An An hiện tại họ Quách, là Tứ cô nương Quốc Công Phủ, đừng nói con không có phạm sai lầm, cho dù con nói lời đụng chạm công chúa, chỉ cần không phải quá phận, con đều không cần quỳ xuống dập đầu với nàng. An An con nhớ kỹ, hiện tại mỗi tiếng nói cử động của con đều đại biểu cho thể diện cô nương Quách Gia chúng ta, không thể lại xem mình là cô nương Tống Gia, biết không? Con không thể, người khác cũng không có thể, trừ phi nàng ta muốn đắc tội Quách gia chúng ta."

Bà phải sửa chữa vẻ hèn yếu trong xương của cô cháu gái này, hôm nay đều là người trong nhà, quỳ thì quỳ, quỳ công chúa không tính quá mất mặt, nếu như hôm nào đó con gái của những quan viên khác khi dễ cháu gái, cháu gái sợ hãi liền quỳ xuống hoặc không sai cũng nhận sai, đây không phải điều bà muốn nhìn thấy.

Tống Gia Ninh ngây dại.

Quách Bá Ngôn cũng đã nói lời tương tự với nàng, Tống Gia Ninh không có để ở trong lòng, cảm thấy Quách Bá Ngôn chỉ thuận miệng nói một chút, cũng không phải là con ruột, nàng làm không được việc thật sự xem mình là cậu ấm cô nương Quách gia, nhưng bây giờ, Thái phu nhân cũng nói như vậy. Quách Bá Ngôn có lẽ dỗ dành mẫu thân vui vẻ, nhưng Thái phu nhân hoàn toàn không cần phải như thế.

Chẳng lẽ nói, nàng thật sự có thể. . .

Tiểu nha đầu mặt lộ vẻ mê mang, Thái phu nhân cổ vũ gật đầu, đỡ vai cháu gái nói: "Sau này phải ngẩng đầu ưỡn ngực, bày ra khí thế Quốc Công Phủ Tứ cô nương, cho dù gây họa, còn có phụ thân con gánh vác cơ mà." Nha đầu béo đáng yêu ngốc nghếch, có thể gây ra họa gì, đổi thành cháu gái tam phòng Vân Phương, Thái phu nhân chắc chắn sẽ không nói như vậy. Người nhát gan phải cổ vũ, kiêu căng phải áp chế.

Tống Gia Ninh ra sức gật đầu, thật sự đã hiểu rõ.

Thái phu nhân vui mừng cười, buông cháu gái ra, nói với Lâm thị: "Được rồi, hai mẹ con nhà ngươi trở về tâm sự đi."

Lâm thị tự đáy lòng cảm kích mẹ chồng, trịnh trọng làm một đại lễ, nắm tay nữ nhi rời đi.

Nên hỏi Thái phu nhân cũng đã hỏi, nữ nhi ủy khuất cũng đã được trấn an đầy đủ, đi vào nội thất, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn béo mũm mỉm của nữ nhi, Lâm thị rốt cuộc ý thức được một vấn đề nghiêm trọng. Nữ nhi không sai, sai ở người mẹ này đây, trước khi gặp phải Quách Bá Ngôn, nàng cả ngày tưởng nhớ vong phu lơ là nữ nhi, về sau tái giá với Quách Bá Ngôn, nàng luôn lo lắng nữ nhi bị các công tử cô nương Quốc Công Phủ khi dễ, đề phòng cái này quan sát cái kia, lại không nghĩ tới chuyện giáo dục nữ nhi.

Chuyện cho tới bây giờ, nàng có thể không ràng buộc lượng cơm ăn của nữ nhi, nhưng ngôn hành cử chỉ khí độ hàm dưỡng, đều phải nắm vững.

"Ý tứ của Thái phu nhân, An An hiểu chưa?" Lâm thị nhẹ giọng hỏi.

Tống Gia Ninh gật đầu, xấu hổ nói: "Nương, sau này cho dù Đoan Tuệ công chúa tức giận, con cũng không quỳ, người đừng lo lắng."

Lâm thị ừ một tiếng, chủ đề chuyển một cái, nghiêm mặt nói: "Từ ngày mai, con bắt đầu đi học quy củ với Sầm ma ma, không thể lại không phóng khoáng nữa."

Tống Gia Ninh chỉ tham ăn, cũng không phải rất lười, tiếp tục gật đầu.

Hai mẹ con đang trò chuyện, Quách Bá Ngôn đã trở về, trước khi xuất cung hắn đi Trường Xuân cung một chuyến, nghe cháu ngoại gái ủy khuất tố cáo tình huống nhi tử. Biết được kế nữ ở trong phòng Lâm thị, Quách Bá Ngôn không cho bọn nha hoàn thông truyền, trở lại thư phòng Tiền viện, sai người truyền Thế tử.

Quách Kiêu rất nhanh liền đến.

Quách Bá Ngôn trực tiếp dạy dỗ một trận: "Thân là huynh trưởng, ngươi bảo vệ Gia Ninh là việc nên làm, điểm ấy không sai, nhưng ngươi biết rõ Đoan Tuệ nóng nảy, vì sao còn kích động con bé? Cuối cùng còn không phải tính ở trên đầu Gia Ninh sao? Chút chuyện nhỏ này cũng giải quyết không tốt, tương lai làm sao yên tâm để ngươi đi lo liệu đại sự triều đình?"

Một kế muội một cô biểu muội, hai bên đều phải dỗ dành, rất khó sao? Không nên quậy lớn chuyện.

Quách Kiêu rũ mắt nói: "Nhi tử biết sai rồi."

Quách Bá Ngôn nhìn chằm chằm vào nhi tử, hừ lạnh một tiếng, biết sai, hắn sao không nhìn ra?

"Tìm đồ chơi mới mẻ nào đó đưa vào cung, dỗ dành cho được biểu muội ngươi." Cháu ngoại gái vui vẻ, mới có thể sớm quên chuyện không vui này, mới có thể không ghi hận Gia Ninh.

Quách Kiêu cáo từ: "Nhi tử ngay lập tức đi lo liệu."

Giáo huấn nhi tử xong, Quách Bá Ngôn tiện tay kiếm một quyển sách tiêu khiển, xem trong hai khắc, lần nữa đi hậu viện.

Tống Gia Ninh đã đi rồi, Lâm thị tâm sự nặng nề ngồi cạnh cửa sổ, nghe động tĩnh bên ngoài, vội vàng đi ra ngoài đón, chống lại khuôn mặt lạnh lùng của Quách Bá Ngôn, Lâm thị nhất thời chột dạ. Chuyện hôm nay, nữ nhi quả thật không sai, nhưng kết quả cuối cùng, nữ nhi vừa khiến Đoan Tuệ công chúa phát tức mà khóc, lại vừa ném đi thể diện Quách gia, Quách Bá Ngôn có thể hay không. . .

Tân hôn ba ngày, đây là lần đầu tiên Quách Bá Ngôn thấy cảm xúc ngượng ngùng, khách khí, e ngại trên mặt Lâm thị.

Trong lòng của hắn sảng khoái, nghiêm mặt nói: "Chuyện trong cung, ta nghe người ta nói rồi."

Lâm thị trong lòng lộp bộp rơi xuống, khẩn trương nói: "Quốc Công gia, đều tại thiếp, thiếp. . ."

Lời còn chưa dứt, đôi môi đỏ mọng đột nhiên bị tay hắn đè lại, lòng bàn tay thô ráp, có vết chai rõ ràng. Lâm thị im bặt, mắt hạnh thanh tịnh bối rối nhìn hắn, Quách Bá Ngôn nở nụ cười, như băng tuyết tan ra, ngón trỏ lưu luyến ở trên cánh môi mềm mại của nàng một lát, mới thả tay xuống nói: "Đoan Tuệ điêu ngoa, khiến hai mẹ con nhà nàng chịu ủy khuất."

Không có trách cứ, chỉ có trấn an, giữa muội muội ruột, cháu gái ngoại ruột và kế nữ tái giá, người nam nhân này, lựa chọn làm việc công bằng.

Lâm thị an lòng, đối mặt với Quách Bá Ngôn một lát, nàng cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói cảm ơn, thuận tiện thay Đoan Tuệ công chúa nói mấy câu.

"Thật hiền thục." Quách Bá Ngôn cười ngồi xuống, ánh mắt không rời kiều thê.

Lâm thị bị hắn nhìn cả người không được tự nhiên, vừa châm trà vừa thương lượng chính sự: "Quốc Công gia, thiếp muốn mời Sầm ma ma dạy dỗ Gia Ninh, người thấy có được không?"

Quách Bá Ngôn nhìn bàn tay nhỏ bé trắng mịn như ngọc của nàng, không tập trung nói: "Đúng rồi, nàng không đề cập tới, ta cũng muốn nói với nàng."

Hắn có thể nghĩ đến điểm này, nói rõ hắn thật sự để nữ nhi trong lòng, trong lòng Lâm thị ấm áp, giọng nói cũng nhu hoà thêm vài phần, bàn tay trắng như ngọc nâng chén trà, bước từng bước nhỏ vững vàng đưa đến trước mặt Quách Bá Ngôn.

Quách Bá Ngôn một tay tiếp trà, một tay nắm lấy bàn tay nàng muốn rút về, ánh mắt như lửa, nung đỏ khuôn mặt Lâm thị.

Quách Bá Ngôn cổ họng chuyển động, trà cũng không uống, một tay kéo mỹ nhân đến ôm trên đùi, nôn nóng ăn ngọt ngào trong miệng nàng.

Hai khắc sau, Thu Nguyệt, Thái Vi đang chờ ở gian ngoài, kinh sợ nghe thấy một tiếng khóc yêu kiều, kèm theo tiếng bàn ghế di chuyển chọc người tương tư. Hai người nhìn nhau, mặt đỏ rần, thả nhẹ bước chân rời khỏi nhà chính, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, giả bộ chính mình cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nghe được. Tại sao đỏ mặt? Do ban ngày phơi nắng đó!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch