Chương: Thịt rất ngon? Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Mộc Báo, biến dị thú Cấp D, có độ nhanh nhẹn cao, có được năng lực ngưng hiện năng lượng, lực công kích cùng với lực phòng ngự đều không tầm thường, thích sống thành bầy, khó bắt, bởi vì chất thịt ngon mà được mọi người yêu thích???
Trần Phong nhìn về câu giới thiệu cuối cùng, hắn không nhìn nhầm, chất thịt ngon!
Bởi vì năng lực ngưng hiện năng lượng đặc thù cho nên trừ phi gặp phải tai nạn, thân thể của Mộc Báo đều được bảo hộ ở phía dưới lớp năng lượng ngưng thực, cho nên thân thể được bảo vệ phi thường tốt.
Ừm... Chất thịt ngon, sau khi chế biến thành thức ăn, ăn vào thậm chí còn có hiệu quả khôi phục tinh thần mỏng manh.
Trần Phong: "..."
Đại quân ăn hàng đã vươn nanh vuốt vào trên người của biến dị thú cấp D rồi hay sao?
??? Thật là đáng sợ!
Không có ai cảm thấy tự ái sao? Đây đường đường là thú biến dị cấp D a! Đối với vô số gen chiến sĩ mới nhập môn, đây là cấp bậc tồn tại đáng ngưỡng vọng! Thế mà bây giờ lại trở thành món ăn trong mâm của mọi người!
Ừm... Trần Phong có phần yên lặng, hắn cảm thấy nếu muốn săn giết Mộc Báo, trước đó cần phải có sự hiểu biết về nó.
Rất nhanh nhân viên giao hàng nhanh đã giao hàng đến, Trần Phong nhìn một chút, thịt Mộc Báo ở bên trong hộp chỉ có vài miếng, chả trách lại bán rẻ như thế, hắn nếm thử một miếng thịt, cảm giác sau khi ăn miếng thịt kia... Trần Phong nhíu mày.
Sau khi ăn xong, hắn cảm giác mình vẫn chưa hiểu rõ về Mộc Báo, lại ăn thêm một phần.
"Quả nhiên có tác dụng đối với việc khôi phục tinh thần."
Sau khi xác định rõ, Trần Phong ăn liền ba phần thịt. mặc dù tinh thần không khôi phục được bao nhiêu, thế nhưng cảm giác rất rõ ràng tinh thần sảng khoái hơn trước, loại thịt này sau khi chế biến quả thực là rất mỹ vị.
"Mộc Báo..." Trần Phong trầm ngâm.
Hắn nếm thử mùi vị của thịt Mộc Báo không phải là bởi vì tham ăn, mà là bởi vì nếu như Mộc Báo thật sự được hoan nghênh như lời đồn, quá trình hắn săn giết Mộc Báo có thể sẽ không được thuận lợi.
"Muốn hoàn thiện cách điều chế gen Mộc Báo, dùng tinh huyết của Mộc Báo bình thường chỉ sợ là không được..." Trần Phong tự lẩm bẩm một mình.
Muốn hoàn thiện cách điều chế thì phải tìm ra gen tiềm ẩn đang bị ẩn giấu! Cũng chính là cải thiện những lỗ thủng xuất hiện ở bên trong cách điều chế trước kia, phải tối ưu hóa cách điều chế, cho nên Trần Phong muốn chọn loại tinh huyết tốt nhất!
Tinh huyết của Mộc Báo thủ lĩnh, gen của nó càng mạnh mẽ hơn so với gen của Mộc Báo bình thường, thế nhưng...
"Hi vọng sẽ không gặp phải vấn đề rắc rối gì." Trần Phong hít sâu một hơi.
Ngày hôm sau, hắn đến thảo nguyên Khô Mộc, đây là nơi sinh trưởng của một loại cây gỗ khô kỳ lạ, cả thảo nguyên trông giống như biển vàng, vì vậy mà được xưng là thảo nguyên Khô Mộc, nơi này là địa phương Mộc Báo phát triển nhất.
"Mộc Báo..." Trần Phong đi tới địa bàn doanh địa của Công hội Gen.
Mặc dù hắn còn chưa kịp đi vào bên trong, chỉ đứng ở cổng nhìn thoáng qua, vẻ mặt liền tối sầm lại.
Người, lít nha lít nhít đầy người, những nơi có thể nhìn thấy được tất cả đều là người!
"Tiểu đội săn giết Mộc Báo ba thiếu một, gen chiến sĩ có năng lực điều tra hãy nhanh tay gia nhập, săn bắt chuyên nghiệp, một ngày bắt ba con không phải là vấn đề! Tiểu đội chuyên nghiệp, tuyệt không lừa đảo! Tất cả mọi lợi ích đều được chia đều, đảm bảo uy tín, không hề gạt người..."
"Tiểu đội săn bắt Mộc Báo cấp 2, cần gen chiến sĩ chuyên nghiệp, kiểu người trông thấy mười con chỉ có thể bắt được một con chúng ta không cần a."
Thanh âm mời chào liên tiếp lọt vào tai Trần Phong.
Trần Phong đã đi qua rất nhiều doanh địa của Công hội Gen nhưng mà cho tới nay chưa bao giờ gặp được nơi nào có nhiều người như thế này! Hắn cho rằng là chỉ có những địa điểm du lịch mới đông người như thế!
"Ở đây..." Trần Phong rung động.
Từng tiểu đội tiến vào thảo nguyên Khô Mộc để săn giết Mộc Báo.
Sống theo bầy? Lực phòng ngự mạnh? Đứng trước số lượng người trước mặt đều vô hiệu!
"Ta chọn sai địa điểm rồi sao?" Trần Phong tự lẩm bẩm.
Tra xét cẩn thận địa đồ thêm một lần, địa phương Mộc Báo phát triển, cũng chỉ có vài nơi.
Trần Phong đi tra xét suốt một ngày, những địa phương Mộc Báo sinh trưởng đều đến xem qua một lần, sau đó chỉ có thể luyến tiếc trở về, chỉ vì nơi nào cũng tấp nập người! Mà mục tiêu của tất cả mọi người đều là săn giết Mộc Báo!
"Những người này điên rồi sao?" Trần Phong cười khổ.
Sau khi tra xét, hắn mới biết được nguyên nhân khiến những người này điên cuồng như vậy. Mộc Báo có giá niêm yết là mười vạn nguyên, sau khi bọn hắn săn giết đem bán cho tiệm cơm, tiệm cơm cắt thành từng miếng thịt, làm thành đồ ăn đem bán ra có thể dùng giá tiền cao hơn bán ra thu về lợi nhuận không nhỏ.
Thợ săn Mộc Báo, thậm chí còn trở thành một loại nghề nghiệp!
Săn giết rồi bán buôn sau đó lại bán lẻ... điều này đã tạo thành một dây chuyền buôn bán hoàn chỉnh .
"Sao lại có thể như vậy." Trần Phong có chút đau đầu.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình lại gặp phải loại tình huống này! Trước kia khi săn giết thú biến dị, chỉ cần cân nhắc tới việc nguy hiểm hay không nguy hiểm, mà bây giờ đừng nói tới Mộc Báo thủ lĩnh, Trần Phong chỉ sợ đến Mộc Báo thường cũng khó có thể bắt gặp! Chẳng lẽ chỉ vì loại nguyên nhân này mà chế tác thất bại? Trần Phong nghĩ đến mức nhức cả trứng.
"Cần phải nghĩ biện pháp mới được." Trần Phong nhíu mày.
Mở ra Quầng sáng may mắn? Nói thật, ở đây có quá nhiều người, nếu như mở ra Quầng sáng may mắn có trời mới biết sẽ tiêu hao bao nhiêu giá trị may mắn, hắn chỉ cần những người săn giết Mộc Báo thủ lĩnh đều tránh đi! Trần Phong cảm giác mấy điểm giá trị may mắn đáng thương kia của mình đều không đủ tiêu hao.
Phải làm sao đây? Trần Phong lâm vào trầm tư.
Có lẽ... Hắn nhìn 20 điểm giá trị may mắn của mình, từ hôm qua đến bây giờ, cũng không khôi phục được bao nhiêu.
Nếu như… chỉ là nếu như...
Hắn cần Quầng sáng may mắn trợ giúp trong quá trình săn giết Mộc Báo thủ lĩnh, 20 điểm giá trị may mắn, có thể trợ giúp cho hắn bao nhiêu?
"Thử một chút vậy." Trần Phong hít sâu một hơi.
Ông —— Quầng sáng ay mắn mở ra!
Xoạt! Giá trị may mắn điên cuồng tiêu hao. 5 điểm...10 điểm…15 điểm...
Xoạt! Giá trị may mắn tiêu hao sạch sẽ.
Trần Phong khép hờ hai mắt, hắn có thể cảm giác được Quầng sáng may mắn phát huy được một chút tác dụng, thế nhưng cụ thể phát sinh cái gì thì không có ai biết.
Không có? Trần Phong có chút tiếc nuối. Quả nhiên 20 điểm giá trị may mắn vẫn là quá miễn cưỡng... Trần Phong lắc đầu.
Bỗng nhiên vòng đeo ở cổ tay chấn động.
"Ông —— "
"Kiểm tra thấy thông tin về bằng hữu của ngài đang tiếp nhận nhiệm vụ có liên quan."
Hai mắt của Trần Phong tỏa sáng. Nhiệm vụ! Bằng hữu? Trần Phong mở màn sáng ra xem xét, không ngờ là Từ Phi!
Từ Phi tiếp nhận một cái nhiệm vụ tương quan liên quan đến Mộc Báo, thế nhưng cụ thể là gì thì Từ Phi không nói rõ, cho nên Trần Phong cũng không biết là cái gì.
"Từ Phi?" Trần Phong thử liên hệ với hắn.
"Ha ha, Trần Phong, đã lâu không gặp a." Từ Phi xuất hiện bên trong màn sáng với cái đầu trọc lóc.