Chương: Huy chương may mắn Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Xoạt! Ánh mắt của Lôi Hạo lạnh thấu xương: "Nếu là loại sinh vật kia xuất hiện..."
"Ha ha."
"Chúng ta vẫn có thể miễn cưỡng chạy trốn, còn ngươi?" Lôi Hạo nói thẳng.
Hắn là cấp A, mấy người đồng bạn đều là cấp B! Còn Trần Phong thì sao? Hắn chỉ có Cấp D!
Sở dĩ bây giờ bọn hắn bị đuổi giết, là do năng lượng bị hạn chế không dám bay quá nhanh, thế nhưng một khi Biển Băng xuất hiện biến dịthú, bọn hắn nhất định sẽ vắt chân lên cổ chạy trốn!
Lúc ấy... Trần Phong sẽ là người chạy chậm nhất, nhất định sẽ là kẻ chết đầu tiên, coi như Lôi Hạo bọn hắn có người xảy ra chuyện, thì Trần Phong cùngvới Tiểu Nhu nhất định cũng sẽ trở thành đệm lưng cho bọn hắn.
"Ngươi nên biết chừng mực đi." Lôi Hạo lạnh lùng nhìn Trần Phong. Nếu được, hắn không muốn nghĩ đến trường hợp cá chết lưới rách kia.
"Ha ha." Trần Phong từ chối cho ý kiến.
Ầm! Ầm! Lại là một chuỗi đạn nước nổ tung!
"Trần Phong!" Lôi Hạo gầm lên giận dữ: "Đây là ngươi đang tự tìm đường chết!"
Oanh! Năng lượng đáng sợ bỗng nhiên bùng nổ. Ngay lúc này lực lượng kinh khủng của cường giả cấp A bộc phát mạnh mẽ, có một cỗ lực lượng kinh người xuất hiện, hai mắt của Lôi Hạo tỏa ra sát ý nồng đậm. Giết Trần Phong? Đối với hắn thì chỉ cần cái nhấc tay mà thôi.
"Ta sẽ giết ngươi trước, sau đó sẽ dẫn bọn hắn đi." Lôi Hạo cười lạnh.
Nhưng ngay trong nháy mắt này.
"Gào —— " Một tiếng tiếng vang truyền đến từ chỗ sâu của Biển Băng.
"Không tốt!" Sắc mặt Lôi Hạo đại biến.
Phía dưới đáy của Biển Băng, quả nhiên tồn tại sinh vật có thực lực mạnh mẽ!
"Đi!"
HƯU...U...U...U...U! Lôi Hạo nắm lấy đệ đệ, mang theo hai tên gen chiến sĩ cấp B còn lại chạy trốn nhanh như gió.
Xoạt! Thân ảnh đám người biến mất nhanh như gió.
Màvào giờ khắc này, ngay ở phía trước chiến hạm, cách chỗ Trần Phong không xa, có một cái bóng mờ to lớn xuất hiện phía dưới đáy biển, dù cho nó còn chưa xuất hiện nhưng vẫn có thể khiến cho người ta run rẩy.
"Tiêu rồi." Hai mắtcủa Tiểu Nhu tối sầm lại.
Bọn hắn không có tốc độ của gen chiến sĩ cấp A, cấp B! Bản thân của chiến hạm đỗ ngay trên Biển Băng, dòng nước bắt đầu chuyển động, khiến cho chiến hạm gần là như không đi được, nhưng ngay lúc này, Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó.
"Há, đúng rồi."
"Quên nói cho ngươi một việc."
Trần Phong nói: "Do chiến hạm năng lượng của chúng ta và năng lượng bảo vệbờ biển giống nhau, cho nên chiến hạm của chúng ta mặc dùở trong mắt của nhân loại phát ra ánh sáng màu tím chói mắt nhưng trong mắt của sinh vật ở Biển Băng, chúng ta chỉ là một khối đá ngầm di động."
Tiểu Nhu: "..."Đá ngầm?? Nàng nhìn về phương hướng đám người Lôi Hạo rời đi.
Quả nhiên. Phía dưới Biển Băng, một cái bóng mờ to lớn đang đang nhanh chóng truy sát theo, đám người Lôi Hạo bay càng nhanh, sử dụng lực lượng càng mạnh, càng thu hút sự chú ý của sinh vật sống trong Biển Băng.
"Một đám người đáng thương." Tiểu Nhu mặc niệm trong lòng.
Hiện tại nàng có thể khẳng định Trần Phong là một tên đại biến thái có tâm lí vặn vẹo! Mặc dù cái tên này có được sự thông minh bẩm sinh nhưng thực chất bên trong chính là một kẻ tà ác.
Hừ hừ. Vẫn là Tần Hải nhà của ta nhu thuận.
Mà lúc này Trần Phong nhìn về phía mặt biển, ánh mắt bỗng nhiên ngưng trệ .
Ở nơi đó, chỗ tên cường giả cấp B kia chết, thân thể của hắn cùng với quần áo, tất cả mọi thứ đều bị tan rã không còn sót lại một chút cặn, chỉ có một cái huy chương duy nhất, trôi nổi trên mặt biển.
Trên mặt biển, tấm huy chương lẳng lặng trôi lơ lửng.
"Thứ này vậy mà không có bị phân giải?" Trần Phong kinh hoàng. Đây là đồ vật gì?
Xoạt! Hắn thận trọng tới gần, nhặt tấm huy chương kia lên.
Cầm nó trên tay,Trần Phong cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc.
"Đây là..." Sắc mặt của Trần Phong biến hóa.
Hắn cảm nhận được lực lượng của Linh Hải Mộc! Cho dù chỉ có một tia.
Linh Hải Mộc... Trần Phong nhíu mày.
Huy chương trong tay hắn vô cùng nhẹ, tràn ngập huyền bí. Hắn nhìn kỹ một chút, đây là huy chương dành cho hội viên trung tâm của tổ chức thần bí kia, chỉ có hội viên trung tâm mới có tư cách nắm giữ thứ này!
"Không ngờ bọn hắn lại dùng Linh Hải Mộc để chế tác huy chương?" Trần Phong rung động.
Mặc dù bên trong tấm huy chương chỉ có một tia lực lượng mỏng manh của Linh Hải Mộc, thế nhưng nếu như chế tác với số lượng lớn, số lượng Linh Hải Mộc cần tiêu hao chỉ sợ cũng không phải con số nhỏ!
Tổ chức thần bí sao lại có nhiều Linh Hải Mộc như thế? Còn nữa, sử dụng Linh Hải Mộc để chế tác huy chương có tác dụng gì?
Xoạt! Trần Phong thử thôi động nhưng không có phản ứng gì xảy ra. Chỉ chủ nhân của nó mới có thể sử dụng sao? Trần Phong không hiểu.
Nhưng ngay lúc này, Quầng sáng may mắn bỗng nhiên mở ra, một cỗ lực lượng vô danh hướng về huy chương thần bí trong tay Trần Phong, việc phát sinh sau đó khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc.
Ô...ô...n...g … Huy chương trong tay tan rã!
Tất cả lực lượng bên trong huy chương không ngờ lại bị Quầng sáng may mắn hút đi!
Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển. Huy chương thần bí trong tay Trần Phong cứ thế hóa thành bột phấn.
? ? Trần Phong lộ ra vẻ mặt si ngốc. Thời điểm hắn nhìn về phía trong cơ thể, hắn phát hiện ra một việc kinh người. Hắn vốn là chỉ có hơn hai mươi điểm giá trị may mắn ít ỏi, mà lúc này thăng đến hơn năm trăm điểm! Giá trị may mắn, tăng lên!
"Thứ này lại có thể biến thành giá trị may mắn?" Trần Phong kinh ngạc cảm thán.
Hắn biết bên trong huy chương ẩn chứa lực lượng của Linh Hải Mộc. Hắn biết Linh Hải Mộc mang đến may mắn cùng với Quầng sáng may mắn là như nước với lửa, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, Quầng sáng may mắn có thể trực tiếp hấp thu lực lượng của Linh Hải Mộc! Sự biến đổi như vậy thật bá đạo! Thật mạnh. Trần Phong rung động.
Lực lượng của Linh Hải Mộc không ngờ còn có thể hấp thu như thế? Đây là lần thứ hai Trần Phong tiếp xúc với lực lượng của Linh Hải Mộc,lại mang đến cho hắn kinh hỉ lần nữa.
"Cho nên..."
"Lần đầu tiên là Linh Hải Mộc đủ mạnh, khiến cho Quầng sáng may mắn thăng cấp!"
"Mà lần này chỉ là một chút lực lượng mỏng manh, không đủ để ảnh hưởng đến bản chất của Quầng sáng may mắn, cho nên lực lượng của nó trực tiếp bị hút đi?" Trần Phong suy đoán. Dựa vào sự bá đạo của Quầng sáng may mắn điều này rất có thể xảy ra.
"Có chuyện gì vậy?" Tiểu Nhu nhìn Trần Phong có chút kỳ quái.
"Không có việc gì." Trần Phong lắc đầu, nhìn về phương hướng đám người Lôi Hạo rời đi.
Hiện tại hắn ngược lại có chút chờ mong thấy những người này. Ừm... Một cái huy chương may mắn liền có thể có được 500 điểm giá trị may mắn, nếu như lấy hết huy chương may mắn bọn hắn... Chẳng nhẽ, huy chương của mỗi người ẩn chứa lực lượng của Linh Hải Mộc là như nhau sao? Có thể có sự khác biệt về cấp bậc hay không?
Nếu như vậy... Trần Phong có cảm giác mình đã mở ra cánh cửa của một thế giới mới.
Thật sự là giá trị may mắn khôi phục quá chậm! Một giờ chỉ được một điểm! Trước kia, mỗi lần Trần Phong muốn đi làm chuyện gì đều phải chuẩn bị trước mười ngày nửa tháng, thậm chí khi giá trị may mắn quá ít hắn còn không muốn đi ra ngoài.