Chương: Sói biết nói chuyện Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Nhưng mà, ở trong cái nháy mắt này, có một thanh âm bén nhọn bỗng nhiên vang lên: "Bọn gia hoả các ngươi thật là khinh người quá đáng!" ? ? ?
Đám người không hiểu ra sao, bọn hắn nhìn kỹ lại, vẻ mặt liền lộ ra vẻ quái dị, bởi vì cái thanh âm này, rõ ràng là do con sói biến dị trước mắt phát ra! Nó thế mà có thể mở miệng nói chuyện!
"Ngươi biết nói chuyện?" Ngô Năng kinh sợ.
"Nói nhảm! Lão tử cũng không bị câm, vì cái gì không thể nói!"
Sói biến dị gầm thét: "Các ngươi mấy cái tên tạp chủng này, lại dám đi vào chỗ này, có tin hay không trong vòng vài phút ta sẽ gọi huynh đệ đến đây cắn chết các ngươi? ? Các ngươi biết nơi này có bao nhiêu sói thảo nguyên hay không? Đã biết thân phận của lão tử chưa? Mau cút nhanh lên!"
Đám người: "..."
Sói thảo nguyên biến dị thế mà có thể mở miệng nói chuyện, quả nhiên là chưa từng nghe thấy!
"Sói biến dị biết nói tiếng người..." Trong mắt của Ngô Năng lóe lên tinh quang: "Nếu như bắt ngươi đem về nghiên cứu..."
Sắc mặt của Sói biến dị đại biến, nó tru lên một tiếng.
Tiếng gào thét có tính xuyên thấu vang tận tới mây xanh, thế nhưng mà, khiến cho người ta kinh sợ chính là, cho dù là như thế, chung quanh vẫn không có một con sói thảo nguyên nào xuất hiện.
"Chuyện gì đã xảy ra?" Con sói biến dị lộ ra vẻ mặt phát mộng.
"Ha ha, ngươi thật sự cho rằng ta không có chuẩn bị sẵn sàng sao?" Ngô Năng lộ ra vẻ mặt trầm thấp: "Nếu như muốn tới nơi này, ta tự nhiên đã sớm chuẩn bị hết thảy mọi thứ, tạo ra một lớp che chắn, đề phòng ngươi tru lên gọi đồng bạn đến đây!"
Bên cạnh hắn, quanh người của một gen chiến sĩ lóe lên sóng ánh sáng nhàn nhạt, tiếng tru của con sói biến dị, bị sóng ánh sáng triệt tiêu hoàn mỹ! Không cách nào có thể truyền ra! Căn cứ theo tính toán, tiếng tru bình thường và cứu viện của sói thảo nguyên, đều nằm ở bên trong một dải tần số nhất định, hoàn toàn có khả năng ở bên trong tiếng tru bình thường phân tích ra các dải tần số cứu viện! Chỉ cần khóa chặt cái dải tần số cứu viện này, khiến cho thanh âm cứu viện không có cách nào truyền ra, là có thể hoàn mỹ ngăn chặn! Bọn hắn đã sớm chuẩn bị thủ đoạn này để đối phó với bầy sói, nhẹ nhõm phá đi tiếng tru cứu viện của con sói biến dị này!
"Bắt sống!" Ngô Năng đắc ý hạ lệnh.
Nhưng mà chỉ trong thoáng chốc, hắn đã trông thấy con sói biến dị tiếp tục ngửa mặt lên trời.
Nó muốn làm gì? Tru lên? Tiếng tru cứu viện của nó đã bị khóa chặt, căn bản là vô hiệu! Vậy thì nó muốn làm gì?
Chỉ có điều vượt quá ngoài ý liệu của hắn chính là, con sói biến dị chỉ dùng một loại ánh mắt kỳ dị nhìn hắn, giống như là đang nhìn một thằng đần...
Ảo giác sao? Sau đó, ánh mắt của Ngô Năng đột nhiên trợn to, bởi vì con sói biến dị sau khi bày xong tư thế ngửa đầu tru, bỗng nhiên vừa tru vừa la hét: "Các huynh đệ, lão tử bị mấy tên tạp chủng đánh hội đồng!"
"Nhanh tới cứu ta! ! !"
"Hú hú hú! "
"Cứu mạng a!"
"Hú hú hú! "
"Mấy cái tên hèn mạt này, lão tử từng thế nhưng chính là động vật quý hiếm cần được bảo hộ a!"
Từng tiếng sói tru quỷ dị cùng với thanh âm tiếng người xen lẫn với nhau. ? ? ? ?
Đám người Ngô năng lộ ra vẻ mặt phát mộng, quanh người gen chiến sĩ bên cạnh Ngô Năng lóe lên sóng ánh sáng, đem một bộ phận lớn thanh âm triệt tiêu đi, nói: "Lão đại, cứ yên tâm, hết thảy tiếng sói tru đều đã bị triệt tiêu."
Đúng thế, chỉ cần là tiếng sói tru, vô luận là dùng loại phương thức nào cũng không thể truyền ra được!
Thế nhưng mà...con sói này còn hét lên một bộ phận là tiếng người a!
Mặt đất rung động, từng con sói thảo nguyên có vẻ mặt dữ tợn chậm rãi xuất hiện.
Bầy sói đang đến! Chúng nó có lẽ là không nghe được tiếng sói tru, thế nhưng lại có tiếng người kêu thảm liệt, đã đủ để hấp dẫn lực chú ý của chúng nó.
Một đầu, hai đầu, ba đầu...
Rất nhanh, sói thảo nguyên lít nha lít nhít xuất hiện!
Cấp B! Cấp B! Toàn bộ đều là cấp B!
Đám người gần như tuyệt vọng, vài con sói cấp B đối với bọn hắn là không có vấn đề, thế nhưng đây là mấy chục con thậm chí là trên một trăm con sói thảo nguyên B, bọn hắn căn bản là không có biện pháp! Chỉ có một con đường chết!
Này, này, chuyện này...tại sao có thể như vậy? Đám người Ngô năng cũng trong nháy mắt cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới, kế hoạch mà bọn hắn đã chuẩn bị tốt, thế mà lại chịu thua với một con sói biến dị quỷ dị!
Đây rốt là một con sói biến dị như thế nào! Một con sói biến dị có thể nói chuyện, còn có cả trí tuệ như nhân loại?
"Đáng hận!" Ngô Năng cắn răng.
"Làm sao bây giờ?" Những người còn lại cũng lộ ra vẻ mặt khó coi.
Đàn sói thảo nguyên đang từng bước ép sát, không ngừng đi tới gần, đem bọn hắn vây quanh.
Trần Phong... Ngô Năng nhớ tới tên gia hỏa này, cho dù Trần Phong chỉ là một tên chế tác sư, thế nhưng trong ấn tượng của hắn, hắn nhớ kỹ người này ở trên mạng được gọi là người sáng tạo kỳ tích, mỗi một lần đều có thể sáng tạo ra kỳ tích. Nghĩ tới đây, hắn theo bản năng nhìn về phía Trần Phong.
Sau đó...hắn thấy Trần Phong ôm Ngô Huy trốn ở bên trong đám người run lẩy bẩy.
Ngô Năng: "..."
Ngô Năng hít vào một hơi thật sâu, xem ra chỉ có thể dùng biện pháp kia.
"Kế hoạch C!"
"Hiểu rõ." Một gen chiến sĩ đi ra.
Mây mù kinh khủng trong nháy mắt tràn ngập.
Đây là một loại gen năng lực đặc thù cấp B của hắn – Đế Chi Vụ Mai! Cấm chế tất cả các năng lực nhận biết! Hạn chế hết thảy các năng lực chiến đấu! Ở chỗ này, chỉ có thể nhìn bằng mắt thường! Tầm nhìn, chỉ có hai mét! Không phân địch ta!
Đây là biện pháp mạnh nhất để giải quyết nguy cơ mà bọn hắn có, cho dù địch nhân có cường đại hơn, trong nháy mắt này cũng sẽ biến thành mù lòa, tranh thủ thời gian cho bọn hắn chạy trốn, đặc biệt là đối với mấy con sói thảo nguyên này! Cho dù con sói thủ lĩnh kia vô cùng quỷ dị, thế nhưng mấy con sói thảo nguyên còn lại, bất quá chỉ là biến dị thú cấp B bình thường!
"Đi theo ta!" Người kia thấp giọng nói, Ngô Năng dẫn đám người đi theo sau lưng người này, đám người lặng yên không tiếng động rời đi.
Trong mơ hồ, bọn hắn dường như có thể cảm giác được đàn sói ở chung quanh đang bồi hồi, nhưng cũng không có cách nào tìm tới được dấu vết của bọn hắn, đám người cứ như vậy lặng yên không tiếng động rời đi.
"Con sói biến dị chết tiệt kia..." Ngô Năng cười lạnh một tiếng.
Một con Sói thảo nguyên biến dị có thể mở miệng nói chuyện, không biết đã trải qua loại biến dị như thế nào, nếu như có thể bắt được nó, cắt miếng ra để nghiên cứu...nói không chừng sẽ có giá trị liên thành! Chờ giải quyết xong sự tình Ngô Huy, hắn nhất định sẽ tới đây thu thập nó!
Chỉ có điều là, hắn không có chú ý tới, ở bên trong bóng tối, cho dù bầy sói đang mờ mịt nhìn chung quanh, thế nhưng con sói biến dị kia, mắt vẫn sáng như đuốc, không nhìn ra được nửa điểm mê mang nào! Tinh quang trong mắt của nó loé lên, ánh mắt vượt qua Ngô Năng rơi lên trên người của Trần Phong.
Ở trên người của tên nhân loại này! Nó cảm thấy một chút khí tức quen thuộc.