Chương: Phe thứ ba Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Tại sao lại có thể như vậy...hắn còn tưởng là coi như Ngô Năng không nguyện ý giúp mình, chỉ mang thi thể của phụ thân trở về mà đòi 5 vạn điểm tích luỹ cũng đã rất quá đáng, thế nhưng không nghĩ tới, hắn lại dám...
"Nhóc con, đây mới là hiện thực a!" Ngô Năng cười to: "Cha của ngươi vì thân thể của ngươi thế nhưng thật là nhọc lòng, khiến cho ngươi vào cái tuổi này liền vượt xa người khác, sắp đột phá đến cấp C! Thế nhưng như vậy thì có ích lợi gì?"
"Ngươi đầu tiên là không có bất kỳ một loại gen năng lực nào, thứ hai cũng không có sức chiến đấu! Nói thật, nếu như bản thân ngươi có thiên phú kinh người, ta không những không ra tay với ngươi, ngược lại còn phụ tá ngươi, biến ngươi trở thành người mạnh nhất của Ngô gia, thế nhưng rất là tiếc nuối, ngươi ngay cả tư cách để cho ta giúp đỡ đều không có, quá yếu! Cho nên...xin lỗi ngươi, nhóc con."
Ngô Năng tàn nhẫn nói: "Nói thật, vào thời điểm hắn quyết định bồi dưỡng ngươi, ta liền đoán được Ngô gia sớm muộn cũng sẽ có một ngày sẽ xong đời, ta đã sớm chuẩn bị đường lui cho mình!"
"Mà bồi dưỡng một tên phế vật, chính là phương thức khiến cho gia tộc xuống dốc nhanh nhất." Từng chữ của Ngô Năng như kim đâm, đâm vào đáy lòng của Ngô Huy.
Trái tim của hắn đang nhỏ máu! Tay của hắn cũng đang chảy máu!
"Nhớ kỹ." Ngô Năng phát ra âm thanh lạnh lùng: "Hại chết phụ thân ngươi, không phải người khác, mà chính là ngươi! Hiện tại, hãy đi vào địa ngục sám hối với phụ thân của ngươi đi!"
Quầng sáng kinh khủng tỏa ra, nhưng mà, đúng lúc này.
Có một tiếng nổ vang thật lớn, có một bộ cơ giáp năng lượng lóng lánh hào quang bỗng nhiên phóng tới, chặn một kích của Ngô Năng.
"Trần Phong! !" Ngô Năng liếc mắt liền biết đó là ai, nói: "Ngươi đang tìm cái chết!"
Ánh sáng lưu chuyển, bí kỹ dung hợp kinh khủng cấp B chém giết tới.
"Hừ." Trần Phong hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới, bộ cơ giáp năng lượng bị đánh bay lên trời kia, trong nháy mắt giải thể hóa thành một đầu đạn hạt nhân đánh về phía Ngô Năng!
Hào quang kinh khủng trong nháy mắt nổ tung! Năng lượng kinh người vào thời khắc này bùng nổ, đánh bay tất cả những người ở gần đó ra bên ngoài! Cho dù là cấp B!
Trần Phong đột nhiên bùng nổ công kích quá kinh người, ai cũng sẽ không ngờ được, chỉ là một chiến sĩ Cấp D, hơn nữa còn là một gen chế tác sư lại có thực lực kinh khủng như thế!
Rất nhanh, đám người dính đầy bụi đất đứng lên, nguyên bản là một đội hình hoàn chỉnh, bị nổ thành chia năm xẻ bảy.
Mấy gen chiến sĩ có thực lực nhỏ yếu, cái gì mà cấp C đỉnh phong, lại bị nổ chết tại chỗ! Bộ cơ giáp năng lượng do Trần Phong ngưng tụ đã tạo ra uy lực quá kinh khủng!
"Trần Phong! ! !" Trong mắt của Ngô Năng lóe lên tia sáng lạnh.
Quay đầu nhìn lại, giọt chất lỏng màu xanh lam kia đã biến mất cùng với hai người Trần Phong!
"Là cái tên đạt giải quán quân kỳ thi đấu gen tân tú kia?" Tên gen chiến sĩ kia cười lạnh: "Ta đối với hắn cũng không có hứng thú gì, thế nhưng ngay cả đồ của lão tử cũng dám đoạt, thì đó chính là tự tìm đường chết!"
Từng bóng người xuất hiện, ở bên trong bóng tối, thế mà có càng nhiều gen chiến sĩ cấp B! Những người này..đều là người của hắn!
"Đã định vị được!" Ánh mắt của Ngô Năng lấp lóe, hắn nhìn xuống phía dưới trận pháp đá tảng, ở bên dưới đống phế tích, ở bên trong dường như có người tồn tại.
"Bọn hắn đang ở bên trong! Giết! Phong bế hết thảy lối ra, không cho phép bất luận người nào đi ra, trông thấy bất luận kẻ nào, giết không tha!"
"Hiểu rõ!" Lần lượt từng có từng bóng người lấp lóe, giết xuống phía dưới phế tích, thuần một sắc là gen chiến sĩ cấp B!
Những địch nhân lần này, so với trong tưởng tượng của hai người Trần Phong càng khủng bố hơn!
"Mặt đất ở dưới phế tích này không lớn." Ngô Năng lạnh lùng nói: "Bọn hắn sẽ trốn không thoát."
"Chỉ hy vọng là như thế." Gen chiến sĩ kia cười lạnh: "Nếu như hắn chạy thoát rồi, coi như là ngươi không hoàn thành nhiệm vụ, dù sao thì đồ vật còn chưa giao cho ta, hắc hắc hắc, đến lúc đó ngươi..."
Khóe miệng của Ngô Năng hơi hơi run rẩy, hắn rõ ràng được người mà mình hợp tác lần này là ai! Nhiệm vụ lần này, hắn nhất định phải hoàn thành!
"Yên tâm." Hắn hít vào một hơi thật sâu, đi theo những người kia phối hợp truy sát Trần Phong cùng với Ngô Huy! Hắn ngược lại cũng muốn xem xem, chỉ là một gen chế tác sư cấp D, đến cùng có bao nhiêu lực lượng! Thân ảnh của hắn nhanh chóng chui vào bên dưới phế tích.
Mà vào giờ khắc này, ở bên trong phế tích. Trần Phong mang theo một cái thân ảnh nhỏ gầy đang chạy trốn, ở sau lưng như có gai đâm, hắn có thể cảm giác được sự kinh khủng của những người đang truy sát mình! Thuần một sắc chiến sĩ cấp B!
Hắn đối phó với một người còn có thể! Thế nhưng mấy chục người? Không thể nào! Cho nên lần này, chỉ có thể trốn! Vào thời điểm vị gen chiến sĩ kia xuất hiện, Trần Phong liền ý thức được sự không ổn, nếu như Ngô Năng thật sự đã tính toán như vậy, chắc chắn sẽ phải nhổ cỏ tận gốc!
Cho nên...hắn chỉ có thể trốn! Ngô Huy chỉ là do hắn thuận tay mang theo mà thôi, thằng nhóc này đã đủ đáng thương, Trần Phong không ngại thuận tay đem hắn mang theo, đương nhiên, chỉ là vì cũng không làm ảnh hưởng gì đến bản thân của hắn.
Trần Phong mang theo Ngô Huy chạy xuyên qua mặt đất dưới phế tích, hắn rất muốn tìm một lối ra để chạy ra bên ngoài, nhưng mà toàn bộ lối ra đã bị phong tỏa, hắn hiện tại chỉ có thể mang theo Ngô Huy ẩn nấp bên trong cái đường hầm này!
Thậm chí ——rất nhanh sẽ không có đường nào để đi!
"Như vậy không thể được." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, xem ra phải làm ra phản kích!
"Ngô Huy! Ngươi có năng lực gì?" Hắn nhìn về phía Ngô Huy.
Dù sao Ngô Huy cũng là một chiến sĩ cấp D cực hạn, trên lý luận, cảnh giới của Ngô Huy là giống nhau với Trần Phong, coi như sức chiến đấu có yếu hơn nữa, cũng phải có một chút chứ?
"Không có." Ngô Huy hổ thẹn cúi đầu xuống.
"Không có? ? ?" Trần Phong có chút phát mộng: "Một chút cũng không có?"
"Ừm." Ngô Huy nhát gan cúi đầu xuống.
Thân ảnh nhỏ gầy nhìn qua càng thêm yếu đuối.
Làm sao có thể... Trần Phong có chút nhức đầu, nếu như không phải trên người của Ngô Huy có khả năng liên quan với manh mối "Cách điều chế", hắn thậm chí còn muốn vứt Ngô Huy ở lại chính mình trốn đi! Ngươi thế nhưng là gen chiến sĩ cấp D a!
"Ta...không có sức chiến đấu." Ngô Huy thất lạc nói: "Bọn hắn... nói ta là phế vật... ta có năng lực, thế nhưng ta cũng không biết đó là cái gì, căn bản cũng nghiên cứu không ra...viện nghiên cứu cũng không thể tìm ra được..."
Thần sắc của Ngô Huy trở nên ảm đạm, phụ thân của hắn là Chế tác đại sư, gần như đã sử dụng hết thảy các loại biện pháp, nhưng vẫn vô dụng! Dường như là do bị áp chế bởi huyết mạch của mẫu thân, Ngô Huy không có bất kỳ một cái năng lực gì! Càng chuẩn xác mà nói là, gen huyết mạch bản thân của hắn, quá mức mạnh mẽ, đã trấn áp hết thảy các loại gen khác, căn bản không có khả năng dung hợp thành công! Đây mới là nguyên nhân tại sao Ngô Huy cho đến bây giờ cũng không có dung hợp được bất luận loại gen năng lực nào! Bởi vì không có cách nào thành công!