Chương: Các ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện Shared by: epubtruyendich.com === oOo === "Hiện tại mới là thời điểm hắn suy yếu nhất, một khi để cho hắn hấp thu xong..." Trần Phong phát ra âm thanh lạnh lùng.
"Thì ra là thế." Đám người hiểu ra.
Xoạt! Tiểu đội tinh anh trong nháy mắt liền ra tay.
"Muốn chết." Người trung niên quát lạnh, mặc dù lực lượng hiện tại của hắn không còn thừa bao nhiêu, thế nhưng hiện tại cũng đang không ngừng khôi phục, bằng vào những người trước mắt này, căn bản không có khả năng cắt ngang quá trình hấp thu của hắn! Tổn thương mà đám người này tạo ra, thậm chí còn không bằng tốc độ khôi phục của hắn!
"Ha ha...rất nhanh, ta sẽ để cho các ngươi biết cái gì gọi là kinh khủng." Người trung niên một bên phòng thủ, một bên nhẹ nhõm hấp thu quả cầu ánh sáng màu xanh đỏ trước mắt, chỉ có điều là, hắn không có chú ý tới cách đó không xa, trong mắt của Trần Phong đang lóe lên một tia cười lạnh.
Quầng sáng may mắn! Mở ra! Trần Phong lạnh nhạt một nâng một ngón tay lên, mục tiêu, rõ ràng là quả cầu ánh sáng màu xanh đỏ!
"A?" Người trung niên đang điên cuồng hấp thu bỗng nhiên cảm giác được có gì đó không đúng, hắn mới hấp thu không đến một phần ngàn, liền cảm giác không thấy được một chút lực lượng nào nữa, nhìn kỹ lại, lực lượng mà hắn hấp thu, vậy mà toàn bộ đều đã biến thành chất bẩn!
Làm sao có thể? Người trung niên trừng lớn con mắt, lực lượng trong quả cầu ánh sáng xanh đổ này căn bản là không có khả năng khống chế! Bằng không, hắn đã sớm nhẹ nhõm bóc chất bẩn màu xanh ở bên trong quả cầu ánh sáng ra, rồi hấp thu sinh mệnh lực màu đỏ! Ở bên trong quả cầu ánh sáng xanh đỏ này, hai loại năng lượng đang dùng một tốc độ siêu nhanh không ngừng đan xen cùng với vận chuyển, cho dù là lực lượng của hắn bây giờ cũng đều không có cách nào khống chế! Thế nhưng trước mắt...
"Cái này làm sao có thể?" Người trung niên cảm thấy miệng lưỡi khô không khốc.
Hấp thu! Hắn không ngừng hấp thu, lại chỉ có thể hấp thu được chất bẩn!
Oanh! Tiểu đội tinh anh thấy thế liền bắt đầu điên cuồng công kích.
"Đáng chết!" Người trung niên lộ ra vẻ mặt khó coi, hắn biết, đây nhất định là một loại bí kỹ nào đó của địch nhân, thế nhưng mà hắn căn bản không có bất kỳ biện pháp nào để ngăn cản!
"Nếu như thế, vậy thì trước tiên tiêu hóa hết thảy chất bẩn, sau đó..." Trong ánh mắt của người trung niên lóe lên hàn quang.
Cái này cũng không nhất định là chuyện xấu, có người trợ giúp hắn đem chất bẩn tách rời ra, nếu như hắn có thể chống đỡ đến lúc giải quyết hết thảy chất bẩn, lưu lại, không phải chính là sinh mệnh lực thuần túy nhất hay sao? Đây chính là sinh mệnh lực của mười vạn con biến dị thú! Vượt xa lượng sinh mệnh lực của cả một tòa thành mà hắn có thể nhận được!
Nếu như giải quyết hết thảy chất bẩn...có thể hấp thu được nhiều sinh mệnh lực như vậy, hắn có lẽ sẽ có thể tiến thêm được một bước! Người trung niên mừng rỡ, chuyện này, có lẽ là một sự vui mừng ngoài ý muốn.
"Tới đi!" Hắn gầm lên giận dữ, lực lượng quanh người đại trướng, bắt đầu điên cuồng tiêu hóa chất bẩn!
Lực lượng xanh đỏ nguyên bản lẫn lộn với nhau, hắn cần phải không ngừng chuyển hóa, chậm chạp hấp thu, thế nhưng hiện tại, sau khi xác định những gì mình hấp thu toàn là chất bẩn, hắn căn bản không cần sử dụng bất luận một cái kỹ thuật gì!
Bây giờ chỉ cần bài trừ, tiêu hóa, xử lý! Một mạch mà thành! Chất bẩn màu xanh đang đang nhanh chóng giảm bớt, nhưng mà...có một thứ đồng dạng cũng giảm bớt, chính là lực lượng của người trung niên! Hắn rất rõ ràng, nếu như có thể chống đỡ được đến cuối cùng, hắn có lẽ sẽ có thể tiến lên một bước, thế nhưng Trần Phong làm sao có thể để cho hắn có cái cơ hội này?
"Lên!" Tiểu đội tinh anh bắt đầu điên cuồng công kích!
Người trung niên nếu như ở trạng thái bình thường, tự nhiên không có người nào là đối thủ của hắn, thế nhưng trải qua một lần kiếp nạn vừa rồi, lực lượng của hắn bây giờ không còn thừa bao nhiêu! Tiểu đội tinh anh cho dù có yếu hơn nữa, thì cũng vẫn có tới hai cường giả cấp A! Còn có một số chiến sĩ cấp B phụ trợ!
Đại chiến bùng nổ toàn diện, mấy người Trần Phong chỉ đứng ở phía sau lẳng lặng nhìn cảnh này. Lần quyết chiến này, vốn là do Trần Phong âm thầm thúc giục, hiện tại hai bên chém giết, nếu như có thể đồng quy vu tận chính là tốt nhất, nếu như không thể, vậy thì cũng phải lưỡng bại câu thương!
Hoặc là...một chết một tàn, như thế bọn hắn mới có hy vọng còn sống! Tốt nhất là người trung niên chết, tiểu đội tinh anh bị thương nặng! Đây mới là tràng diện mà Trần Phong mong đợi, bởi vì rốt cuộc thì nhân vật phản diện của hai bên trong kế hoạch cũng đã đánh nhau! Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, đây mới là điều mà hắn muốn!
"Hít hà!" Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, Quầng sáng may mắn mở ra, lặng yên không tiếng động vận chuyển.
Dùng lưỡng bại câu thương làm mục đích cuối cùng, tác dụng của Quầng sáng may mắn hiện ra như có như không, giá trị may mắn cũng tiêu hao rất chậm, thật lâu mới có thể tiêu hao một điểm. Trong trận chiến đấu này, địa phương mà Trần Phong có thể nhúng tay, là gần như không có.
Lúc này, chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, chỉ có điều là, mọi người cũng không có chú ý tới, tên Từ Phi một mực ăn không ngồi rồi này không biết từ khi nào, đã lặng yên biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Oanh! Ở trước mặt có một bộ xương khô bị đánh nát chia năm xẻ bảy, Từ Phi xoa xoa tay phải có chút đau đớn, theo tử khí không ngừng bốc lên, có một loại lực lượng không hiểu nào đó xuất hiện, những bộ xương không biết đã chết bao nhiêu lâu này bỗng nhiên bò dậy.
Đây là khu vực ngoài rìa của Minh Đô, nơi này có phương hướng hoàn toàn ngược nhau so với thời điểm mà mấy người Trần Phong đi tới, ở một bên khác của Minh Đô, ở bên trong mặt đất, đang có vô số bộ xương chui ra. Những bộ xương này, đều là tế phẩm của Minh Đô mấy trăm năm nay! Sinh mệnh lực bị hiến tế...thân thể thì bị nhét vào bên trong mặt đất, không hiểu sao bây giờ lại sống lại.
"Cho nên, bộ xương to lớn mà lần trước mình gặp phải, chính là do mấy bộ xương nhỏ này tạo thành hay sao?" Từ Phi giống như có điều suy nghĩ.
Ở dưới tác dụng của tử khí không hiểu, những bộ xương này mặc dù không có ý thức, thế nhưng vẫn như cũ lưu lại bản năng khi còn sống, cùng với sự căm hận thật sâu đối với người trung niên.
"Đám xương cốt này muốn báo thù hay sao?" Từ Phi có chút hiểu rõ.
Tạch... ! Thanh âm quái dị không ngừng truyền đến, những bộ xương vừa sống lại này bắt đầu kết bè kết đội.
Từ Phi lặng yên không tiếng động trốn đi, hắn nhìn đại quân bộ xương này tiến về phía trước...trên đường đi, những con biến dị thú ngăn cản trước mặt đều bị chém giết.
"Chuyện này..." Từ Phi có một chút sợ mất mật nghĩ thầm: "Con hàng Trần Phong kia sẽ không hố mình đấy chứ?"
Mà đúng vào lúc này, đại quân bộ xương ở phía xa xa hơi ngừng lại, ở nơi đó, có từng tiếng tiếng gào thét truyền đến, rốt cục cũng có từng con Tử Sư xuất hiện, lít nha lít nhít, rất là doạ người.
"Tử Sư." Ánh mắt của Từ Phi sáng ngời: "Các ngươi rốt cục cũng xuất hiện..."