Chương: Long nhất, Long nhị Shared by: epubtruyendich.com === oOo === "Đáng chết." Từ Phi tuyệt vọng nói, đến tột cùng thì cái đảo này đã xảy ra chuyện gì?
Những con quái vật này cũng không mạnh, nhưng mà số lượng quá nhiều a! Mà những học sinh kia, càng đang run lẩy bẩy dưới bảo vệ của mấy người Từ Phi, một số học sinh thi triển năng lực của mình ra để giúp đỡ, nhưng mà cũng không đưa đến bao nhiêu tác dụng. Một lần lịch luyện này, đã đem sự kiêu ngạo của bọn hắn đánh về nguyên hình!
"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Rất nhiều nữ sinh thấp giọng thút thít.
Mà lúc này đây, Trần Phong bỗng nhiên đi tới, ở dưới sự bảo vệ của Thiết Thạch, đi đến bên cạnh bờ biển, mọi người đều vô thức hướng ánh mắt nhìn sang.
"Hầu Tử, đã tính toán rõ ràng chưa?" Trần Phong hỏi.
"Đã tính qua." Hầu Tử khẽ gật đầu nói: "Hơn sáu trăm con biến dị thú cấp F, mặc dù khi phát cuồng thực lực được tăng trưởng trên một mức độ lớn, nhưng mà vẫn còn chưa đạt tới cấp E, chỉ là chúng nó có số lượng quá nhiều, căn bản là không có cách nào để đối phó."
"Chu Linh! Mau đẩy đám biến dị thú này vào trong biển." Trần Phong gầm lên giận dữ.
"Hiểu rõ." Hàn khí nồng đậm quanh thân Chu Linh ngưng tụ lại, trong nháy mắt đóng băng mặt nước biển ở xung quanh, ngạnh sinh đẩy đám biến dị thú ở xung quanh vào lại trong biển, nhưng mà cũng chỉ tạo ra được hiệu quả như thế mà thôi, đám biến dị thú cũng không nhận phải tổn thương gì, ngược lại càng trở nên điên cuồng xông tới.
"Ta đã hết sức." Sắc mặt của Chu Linh trắng bệch, kém chút nữa đã ngã xụi lơ trên mặt đất.
Tô Cẩn vội vàng đỡ lấy nàng.
"Như vậy chuyện ở phía sau...liền giao cho ta đi."
Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, cầm bình thuốc thử gien màu trắng bạc trong tay đột nhiên ném vào trong nước biển.
"Oanh!" Ánh sáng trắng tỏa ra, hàn quang trong mắt của Trần Phong lấp lóe.
Lực lượng lôi đình vô cùng vô tận trong thời khắc này tỏa ra, có một con rắn nhỏ kỳ dị được tạo thành từ lôi điện lấp lóe, được tẩm bổ bởi một ít lực lượng thần bí ở trong nước biển điên cuồng biến lớn, ngược lại toát ra uy lực kinh người mà ngay cả Trần Phong cũng không thể tưởng tượng được.
"Oanh!" "Oanh!"
Biển máu nổ tung, bọt nước bắn lên tận trời, đám biến dị thú bị điện giật tung lên, ở trong nước biển điên cuồng giãy dụa, một hồi lâu, sau khi điện quang biến mất, trên biển máu chỉ còn một mảnh thi thể chết trôi.
Chết.
Chết hết! Liền ngay cả Trần Phong cũng không ngờ được.
Thuốc thử Lôi Xà, chỉ có uy lực một kích của chiến sĩ cấp E đỉnh phong!
Nguyên theo kế hoạch, thuốc thử Lôi Xà mặc dù rất mạnh, nhưng mà đối mặt với một số lượng biến dị thú nhiều như thế này, nhiều nhất chỉ có thể mở ra được một con đường máu, để bọn hắn chạy đi đã đầy đủ. Nhưng mà chưa từng nghĩ tới, thuốc thử Lôi Xà ở trong nước, lại bộc phát ra uy lực vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Thật mạnh.
Tất cả mọi người đều rung động nhìn Trần Phong.
Liền ngay cả mấy người Từ Phi cũng kinh ngạc đến ngây người, nguyên lai tưởng rằng có thể phá huỷ lồng năng lượng của Vương Việt, giây phá cấm chế, Trần Phong đã rất lợi hại, không ngờ được, hắn cư nhiên đã cường đại đến loại tình trạng này.
Tên gia hỏa này...Từ Phi cười khổ.
Mà lúc này, đám học sinh đều nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang đứng sát bờ biển kia, Trần Phong cách bọn họ cũng không xa, nhưng lại đem đến cho bọn hắn một cảm giác an toàn, đây chính là người bị bọn hắn ghét bỏ, thế nhưng đã mấy lần cứu bọn ra từ trong sự tuyệt vọng.
Thi rớt đại học sao? Giống như là một câu chuyện tiếu lâm vậy! Đám người cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Trần Phong! Vương Việt gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Phong, trong lòng đang điên cuồng gào thét, hắn không tin, Trần Phong lại có được thực lực như thế này? Bằng vào tư nguyên phong phú mà bây giờ hắn có được, hẳn là phải siêu việt hơn xa Trần Phong mới đúng! Làm sao mà tên rác rưởi này lại có thể cưỡi ở trên đầu hắn được?
"Không sao..." Vương Việt tự lẩm bẩm: "Chỉ là vì ta chưa kịp dung hợp loại gen kia mà thôi! Trần Phong, sớm muộn gì ta cũng sẽ mạnh hơn ngươi, không chỉ ở phương diện chế tác, mà chờ sau khi ta dung hợp loại gen kia, ta sẽ trở thành gen chiến sĩ cùng với chế tác sư mạnh nhất từ trước tới nay!"
"Con đường mà các ngươi không dám đi, ta sẽ đi!" Nội tâm của Vương Việt gào thét, hắn không có một chút nào cảm kích ân cứu mạng của Trần Phong, được Trần Phong cứu giúp, hắn sống khó chịu còn hơn chết!
Phải biết rằng , mấy ngày trước hắn còn hạ lời thề son sắt là sẽ hung hăng giẫm đạp Trần Phong ở dưới chân, thế mà đảo mắt một cái đã bị Trần Phong đè ép không biết bao nhiêu lần, hắn làm sao có thể cảm thấy dễ chịu?
Giống như là sống không bằng chết! Cái loại cảm giác này, tựa như là bị Trần Phong dùng một cước hung hăng giẫm lên trên mặt vậy.
Ta sẽ không thua! Vương Việt hung hăng xiết chặt nắm đấm.
Nhưng mà, lúc này, Trần Phong căn bản cũng không để ý đến bọn hắn, mà lại nhìn về phía vùng bờ biển bên kia, ở nơi đó, có hai người mặc áo đen đang đứng, quanh thân lóe ra lực lượng tinh thần ba động nồng đậm.
"Hầu Tử." Trần Phong mở miệng nói.
"Hiểu rõ." Ánh sáng màu lam trong mắt của Hầu Tử tỏa ra, không ngừng lấp lóe, rất nhanh liền xác nhận: "Chính là do bọn hắn giở trò quỷ, bọn hắn dự định lấy toàn bộ sinh vật sống trong vùng biển này để làm tài liệu, luyện chế ra một đồ vật nào đó!"
"Bọn hắn muốn giết chết tất cả các sinh vật sống, bao gồm cả chúng ta!" Ngữ khí của Hầu Tử trở nên ác liệt.
"Vậy thì hãy xử lý bọn hắn." Sát ý trong mắt của Từ Phi đại thịnh, nói: "Chỉ có giết chết bọn hắn, chúng ta mới có thể sống sót."
"Đi!" Chu Linh lúc này đã khôi phục lại được phần nào, vội vàng đứng dậy, vẻ mặt trở nên băng lãnh nói: "Để ta xem thử hai tên gia hỏa đứng sau màn này, đến cùng là muốn làm cái gì."
Mà giờ khắc này, ở bên bờ biển xa xôi kia, hai người mặc áo đen cũng đã chú ý tới tình huống ở phía đối diện.
"Thú vị, Long Nhất, xem ra chúng ta đã bị phát hiện." Một người áo đen cười nói.
"Sợ cái gì, Long Nhị." Long Nhất cười nhạt một tiếng, nói "Chỉ là mấy con chó hoang cấp E mà thôi, mặc dù để cho tên gia hỏa cấp D chạy mất có chút tiếc nuối, thế nhưng dùng đám gia hỏa này làm tế phẩm, cũng đã đủ để tinh luyện ra tinh huyết Hải Long."
"Bây giờ động thủ được rồi chứ?" Khóe miệng của Long Nhị lộ ra một nụ cười lạnh.
"Ừm." Long Nhất gật gật đầu, nói: "Ta đã cảm giác được một chút khí tức đáng sợ, chậm nữa thì sẽ sinh biến, ta sẽ tinh luyện tinh huyết Hải Long, ngươi đi thu thập mấy con chó hoang kia đi, thuận tiện giết sạch đám học sinh kia luôn."
"Đã hiểu rõ." Long Nhị lắc lắc cái cổ, nói: "Một đám sinh viên đại học tương lai, ta rất có hứng thú a."
Vù! Thân ảnh của Long Nhị biến mất trong nháy mắt.
Long Nhất lắc đầu, nhìn về phía vòng xoáy vô tận ở bên trên hòn đảo, vòng xoáy liền điên cuồng vận chuyển, đem lực lượng của trọn cái vùng biển này ngưng tụ vào chính giữa vòng xoáy, màu sắc của nước biển liền biến thành màu xanh lam như lúc trước, máu tươi đều bị cuốn vào bên trong vòng xoáy. Long Nhất chỉ một cái vào hư không, vòng xoáy bỗng nhiên xoay ngược lại, đem con biến dị thú cấp D ở bên trong phóng xuất ra.