Chương: Mưa đen Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Oanh! Mặt đất bỗng nhiên rung động, bọn hắn quay đầu lại nhìn, phát hiện ra Trần Phong đang ngồi trên vai của một dã nhân, đang truy đuổi ở phía sau bọn hắn.
Những tên to con đáng chết kia, đang bước qua dòng nước màu đen, lại không tạo thành bất kỳ một ảnh hưởng nào, đang nhanh chóng đuổi theo bọn hắn, tốc độ đáng sợ kinh người!
Đáng chết! Đây quả nhiên là thứ do Trần Phong triệu hoán! Chỉ có thể là lực lượng do hắn triệu hoán, mới có thể khống chế!
"Đi!" Đường Lam không có một chút do dự nào hạ mệnh lệnh rút lui.
Xoạt! Tất cả mọi người điên cuồng chạy trốn, nhóm người Trần Phong ở bên trong dòng nước màu đen không ngừng truy kích, hung mãnh dị thường. Chẳng ai ngờ rằng, hành động vây quét của Trần Phong, vậy mà không hiểu sao lại biến thành như thế này, tổ chức thần bí lớn như vậy, vậy mà lại bị Trần Phong truy sát! ! !
Trốn trốn trốn! Đây là ý niệm duy nhất của tất cả mọi người. Chỉ có điều khiến cho bọn hắn cảm thấy may mắn chính là, dòng nước màu đen kia lại vô dụng với kiến trúc! Thế là, có rất nhiều người thừa cơ trèo lên các đỉnh toà nhà, có một số người dứt khoát lăng không bay lên, thế nhưng coi như là như thế, bọn hắn cũng không dám tới gần nhóm người Trần Phong!
Nói đùa, những cự nhân này đều là cấp A! Chính Trần Phong cũng rất lợi hại, bị bọn hắn thuận tay kéo vào trong dòng nước màu đen, làm sao chết cũng không biết! Bọn hắn cũng không muốn lật thuyền trong mương ở chỗ này.
"Đáng hận." Trần Phong có chút tiếc nuối nói: "Vốn là muốn một lưới bắt hết..."
Xoạt! Đám người tổ chức thần bí nghe câu này càng sợ mất mật, càng trốn xa hơn.
"Hừ! Sớm muộn cũng có một ngày, ta nhất định sẽ giết sạch các ngươi!" Thanh âm lạnh lùng của Trần Phong vang vọng ở đường chân trời.
"Đi thôi." Trần Phong lạnh nhạt vỗ vỗ vào bả vai của tên dã nhân ở bên dưới.
Rống! Dã nhân gầm lên giận dữ, nhóm dã nhân bắt đầu đạp lên nước Hắc Hà chạy đi.
Đám người của tổ chức thần bí chỉ dám đứng ở đằng xa nhìn, vậy mà lại không dám truy đuổi!
Nói đùa cái gì? Vì giết chết Trần Phong, hai cường giả cấp A đỉnh phong bị Trần Phong nhẹ nhõm phá giải và đánh bại, hai cường giả cấp A đỉnh phong bị Trần Phong miểu sát tại chỗ, ai còn dám truy đuổi? ! Người này quá mức kinh khủng! Lấy cái gì mà truy? Ai dám truy?
Sau cùng, thân ảnh của nhóm người Trần Phong đã dần dần biến mất ở đường chân trời, cho dù ở nơi đó đã không có nước Hắc Hà, nhưng trước mắt vẫn có nước Hắc Hà lan tràn...
Bọn hắn ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra một hơi, cuối cùng cũng đã đi! Đúng thế, cái tên đại ma đầu Trần Phong kinh khủng cuối cùng cũng đã đi.
"Đây chính là thực lực của nhân vật truy nã xếp ở vị trí thứ nhất hay sao?" Đường Lam thở dài một tiếng.
Trần Phong có thực lực như vậy, cảnh giới đã không có một chút ý nghĩa nào, ngoại trừ thủ lĩnh, còn ai có thể đánh được? Trần Phong tuổi còn nhỏ, lại có thể đạt đến loại tình trạng này? !
"Ài." Đám người cũng chỉ có thể thở dài, đường đường là tổ chức thần bí, lại bị Trần Phong đạp bằng hai lần! Hai lần! ! ! M* nó đây là nơi hắn muốn tới là tới, đi là đi hay sao? !
Mà vào lúc này, cho dù Trần Phong đã rời đi, bọn hắn vẫn phải đối mặt với nước Hắc Hà vô bờ bến. Vị trí trước đó mà Trần Phong đứng, ở địa phương mà hai vị cường giả cấp A đỉnh phong bị miểu sát, vẫn còn đang không ngừng phun trào ra dòng nước màu đen, làm cho người ta hoảng sợ vạn phần.
"Thứ này đến cùng là cái gì?"
"Lĩnh vực Hắc Hà sao? Vì sao ta chưa từng nghe nói qua!"
"Đây là thứ do Trần Phong tự sáng tạo ra hay sao? Hắn có quá nhiều lá bài tẩy không biết, lại tự chế ra quá nhiều năng lực."
"Vậy cái nước Hắc Hà này phải làm sao bây giờ?"
Đám người vô lực nhìn cảnh này.
Trước mắt, toàn bộ tổ chức thần bí đều bị nước Hắc Hà bao trùm, bọn hắn căn bản là không dám đặt chân vào! Những người biết bay đều trôi nổi trên không, lẳng lặng nhìn nước Hắc Hà chảy xuôi, mà những người không biết bay thì càng khôi hài hơn, có người bám vào trên đèn đường, có người kề sát vào trên tường của một toà nhà cao tầng nào đó, tứ chi tựa vào vách tường, căn bản là không dám nhúc nhích, ai cũng không muốn bị cái gì gọi là nước Hắc Hà này đụng vào người!
"Trần Phong đã đi rồi, cái đồ chơi này hẳn là rất nhanh sẽ biến mất chứ?"
"Hẳn là thế?"
Bọn hắn nhìn vào dòng nước màu đen còn đang không ngừng phun trào, thực sự không đam xác định.
"Báo cáo thủ lĩnh đi."
Đường Lam nhắm hai mắt lại, tình thế phát triển đã vượt qua sự tưởng tượng của bọn hắn! Vốn là một trận vây công Trần Phong, thế mà lại biến thành bọn hắn bị Trần Phong tàn sát, đây cũng không phải là chuyện hiện tại gã có khả năng xử lý, chỉ có thủ lĩnh mới có thể! Hoặc là...những sư huynh đệ của thủ lĩnh.
Chỉ có điều là vào ngay lúc này, bầu trời bỗng nhiên đổ một trận mưa nhỏ.
"Tí tách!" Một cơn mưa nhỏ màu đen rơi xuống.
Một thành viên của tổ chức thần bí hoảng sợ nhìn một giọt nước mưa màu đen đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay, kêu lên một tiếng sợ hãi, kém chút nữa đã té xuống từ trên đèn đường.
"Chuyện gì thế?"
"Trời mưa!" Hắn hoảng sợ nói: "Nước mưa có màu đen, cùng một dạng với nước Hắc Hà... cẩn thận!"
"Cái gì?"
Sắc mặt của mọi người liền đại biến.
Xoạt xoạt! Từng cái lồng phòng ngự được dựng lên.
Cộc cộc cộc! Nước mưa nhỏ rơi xuống lồng phồng ngự, truyền đến từng âm thanh giòn vang, đám người của tổ chức thần bí luống cuống tay chân dựng phòng ngự lên, sợ bị nước mưa màu đen nhỏ lên trên người.
Cũng may, bây giờ lưu lại ở nơi này đều là cường giả! Có thực lực rất mạnh mẽ! Trong nháy mắt nước mưa rơi xuống, đã chuẩn bị xong phòng ngự!
"Ngươi thế nào?" Bọn hắn nhìn về phía người thứ nhất bị nước mưa nhỏ trúng.
"Không có việc gì." Người kia có chút sợ hãi nói: "Chỉ bị nhỏ một giọt, không có ảnh hưởng gì, chỉ là bàn tay có chút ngứa... đoán chừng là ảo giác đi, ta đã phục dụng thuốc chữa trị."
"Ừm." Đám người gật gật đầu.
"Nhất định phải kiểm trắc thật cẩn thận, nếu như không được, thì hãy chặt đứt cánh tay kia đi, trở về chúng ta sẽ giúp ngươi tái tạo lại." Đường Lam lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
"Hiểu rõ." Người kia gật đầu: "Ta sẽ không làm liên lụy đến mọi người."
Chỉ sợ đây là một loại virus cảm nhiễm đáng sợ, bọn hắn đã được chứng kiến rất nhiều lần, có đôi khi cũng chỉ bởi vì một lần mềm lòng, sẽ dẫn đến một trận dịch bệnh khủng khiếp. Đây mới là điều đáng sợ nhất.
Có thể trở thành thành viên hạch tâm của tổ chức thần bí, tố chất tâm lý của những người này đều cường đại dị thường! Thế là, có một đám người đang không ngừng phòng ngự bên trong cơn mưa.
Tí tách!
Tí tách!
...
Ào ào ào!
...
Cơn mưa dần dần lớn lên, bắt đầu từ một cơn mưa nhỏ có vài giọt mưa, cuối cùng biến thành một trận mưa to. Đám người Đường Lam lẳng lặng nhìn dòng nước màu đen đang không ngừng phun trào cùng với nước mưa không đình chỉ, nước Hắc Hà cũng không có đình chỉ, bọn hắn chỉ có thể đứng ở đây phòng ngự!
"Có người trở về tổ chức thì phải làm sao bây giờ?"
"Bọn hắn cũng không ngốc, chắc là sẽ không dám tiến tới đây."