Chương: Truyền tống Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Hắn tiêu hao 1 giá trị may mắn, đã tìm ra được nơi phát ra mối nguy.
Xoạt! Quầng sáng may mắn khóa chặt một người, đó là Lữ Hồn.
"Quả nhiên." Trần Phong khép hờ hai mắt.
Biết ngay là lão gia hoả này tuyệt đối sẽ không đàng hoàng! Gã dự định truyền tống mọi người đến một khu vực không biết hố người hay sao? Không, Gen Công Hội cũng mang đến năng lực giả không gian, rõ ràng đã tiến hành xác nhận qua, tọa độ cũng không thành vấn đề...
Công kích của vị cường giả Yêu tộc trước mắt càng ngày càng mạnh mẽ, mà cái cỗ cảm giác nguy hiểm kia cũng càng ngày càng mãnh liệt!
Thú vị là, mặc dù tên Yêu tộc hung tàn trước mắt, mạnh mẽ đến mức tùy thời có thể dùng một đòn toàn diệt bọn hắn, thế nhưng Trần Phong vẫn y nguyên không có cảm giác được bất luận cái mối nguy gì đến từ hắn!
Điều này nói rõ vị cường giả Yêu tộc này không có một chút uy hiếp nào! Thế nhưng mà tình hình trước mắt...Trần Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Lữ Hồn chỉ sợ là đã sớm chuẩn bị hoàn tất truyền tống, chỉ có như thế, bọn hắn mới sẽ không nhận phải sự uy hiếp của vị cường giả Yêu tộc này, thế nhưng nếu đã chuẩn bị hoàn tất thì vì cái gì gã lại không truyền tống?
Gã đang chờ cái gì? A, trợ giúp...cái tên này, đang muốn kêu trợ giúp.
Xem ra, ở địa điểm truyền tống bọn hắn phải tiến hành một trận chiến đấu, Trần Phong cười lạnh.
Rất tốt, đến lúc đó, liền nhìn một chút xem trợ giúp của bên nào mạnh hơn...
Chờ một chút...nếu như gã đã chuẩn bị hoàn tất, năng lực giả không gian của Gen Công Hội vì cái gì không nhắc nhở? Về những loại năng lực không gian như thế này, người này hẳn là phải hiểu rất rõ mới đúng chứ?
Trần Phong rơi vào trong sự trầm tư.
Lữ Hồn...năng lực không gian...bỗng nhiên, một chút suy nghĩ trong đầu xẹt qua như tia chớp.
"Vào thời điểm đoàn đội chúng ta chấp hành nhiệm vụ, bỗng nhiên mất đi ý thức, chờ đến lúc chúng ta thanh tỉnh, bản thân đã bị trọng thương, không hiểu sao lại biến thành người có tội!"
"Nhớ kỹ!"
"Nếu như ngươi nhìn thấy một người ở chỗ mi tâm có kỳ thạch."
"Vô luận là lúc nào, là địa phương nào, nhất định phải chạy, chạy thật xa!"
...
Từng câu nói bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu, những manh mối vụn vặt lẻ tẻ bỗng nhiên đan vào một chỗ, ở chỗ mi tâm có kỳ thạch...mất đi ý thức...thanh tỉnh... Trần Phong bỗng nhiên hiểu rõ cái gì đó.
"Linh, giá trị may mắn có thể làm nhiễu truyền tống không gian hay không?"
"Tiêu hao lớn như vậy sao?"
"Vậy thì quên đi."
"Giúp ta khóa chặt tọa độ truyền tống, tọa độ... chân chính!"
Trần Phong mở hai mắt ra.
"Lý Lôi." Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.
"Ừm?" Lý Lôi nhìn về phía hắn.
"Chú ý một chút, nếu như cái tên Lữ Hồn này, muốn để cho chúng ta gặp thương vong ở nơi truyền tống, liền trực tiếp xử lý gã! Chỉ cần chúng ta xuất hiện bất kỳ một thương vong nào, trực tiếp ra tay!" Trong mắt của Trần Phong tản ra sát ý nồng đậm.
"Hiểu rõ." Lý Lôi không có một chút do dự đáp ứng.
"Hừ." Lữ Hồn hừ lạnh một tiếng: "Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, ta nếu đã nói đem các ngươi ra ngoài, thì nnhất định sẽ làm được! Một người cũng không thiếu!"
Ánh sáng xanh lục trong tay của Lữ Hồn chớp động, trên cái trán của gã thậm chí còn có một chút mồ hôi nhỏ, nhìn qua giống như là đã vận dụng hết sức.
Đối với chuyện này, Trần Phong chỉ cười lạnh, mong muốn kéo dài thời gian để tiêu hao hết lực lượng của tất cả mọi người Gen Công Hội sao? Hay là chờ đợi tiếp viện của các người đi đến nơi truyền tống? Không có quan hệ, Trần Phong cũng muốn nhìn một chút... Lữ Hồn đến cùng có tính toán gì hay không!
Oanh! Tầng tầng phòng ngự trước mắt nổ tung, công kích kinh khủng của vị cường giả Yêu tộc này, làm cho người ta sợ hãi, mười cường giả Siêu cấp A đối kháng với một mình hắn, vậy mà lại ở vào trạng thái hoàn toàn bị chà đạp, không hề có lực hoàn thủ! Mà đáng sợ nhất là, hắn hiện tại còn chưa tỉnh táo.
"Tên Yêu tộc này lúc này chỉ có bản năng của thân thể."
"Nó hiện tại chỉ dùng nắm đấm vung vẩy để công kích, còn chưa có thi triển bất luận một chiêu thức nào." Đám người cười khổ.
Bọn hắn biết, tên Yêu tộc này một khi chân chính thức tỉnh, chỉ sợ dùng một chiêu liền có thể đập chết tất cả mọi người! Cấp S...đã cường đại đến loại tình trạng này rồi hay sao? !
Đây cũng không phải là chênh lệch cảnh giới, căn bản chính là hai loại hệ thống sức mạnh đấy chứ? !
Oanh! Hai mắt của vị cường giả Yêu tộc thất thần, hạ xuống từng quyền.
Đám cường giả Gen Công Hội cảm giác được lực lượng trong cơ thể rõ ràng đang điên cuồng giảm xuống, mà đồng thời giảm xuống, còn có Lữ Hồn! Cái tên này vì không muốn để cho mọi người phát hiện ra chuyện ẩn ở bên trong, cũng làm cho lực lượng của mình điên cuồng giảm xuống, bằng không, làm sao có thể giấu giếm được những lão hồ ly như mấy người Lý Lôi?
Mức phương thức tiêu hao này hoàn toàn là lưỡng bại câu thương! Không có một chút ý nghĩa nào! Sau cùng, cho nên chính là gã đang muốn gọi người trợ giúp!
Cho nên, ngươi đến cùng đang kêu gọi ai? Trong mắt của Trần Phong loé lên hàn quang.
Ở một nơi nào đó, bóng tối vẫn như cũ bao trùm thiên địa, trên bầu trời mưa đen không ngừng rơi xuống.
Có mấy người đang đứng trong mưa đen, mặc cho cỗ nước mưa kia cọ rửa chính mình, áo choàng đen kịt, như ẩn như hiện trong bóng tối, để lộ ra một vệt sát cơ.
"Đã nhận được tin tức hay chưa?"
"Nhận được rồi."
"Là gã sao?"
"Vâng."
"Rất tốt, nột ngày này, chúng ta đã đợi quá lâu."
"Đúng vậy a..."
Có một tiếng thở dài vang vọng, mấy bóng người này biến mất trong bóng đêm.
---
Một phút đồng hồ trôi qua, tấm lá chắn phòng ngự do đám cường giả Gen Công Hội xây dựng gần như đã bị phá hư.
Hai phút đồng hồ trôi qua, mọi người vẫn đang cắn răng bổ sung năng lượng cho tấm lá chắn phòng ngự.
Năm phút đồng hồ, năng lượng của bọn hắn hao hết!
Hết thảy phòng ngự của các cường giả Siêu cấp A đã sụp đổ toàn diện, không còn một chút năng lượng nào tồn tại, chỉ còn sót lại một đạo phòng tuyến, nhưng cũng đã vừa bị vị cường giả Cổ tộc kia dùng một quyền đánh nát.
Hiện tại...bọn hắn thật sự là không còn cái gì để phòng ngự!
Oanh! Cường giả Yêu tộc hạ xuống một quyền.
"Lữ Hồn, con m* ngươi còn chưa xong hay sao?" Lý Lôi gào thét một tiếng, hắn đã nhìn ra được, năng lượng của Lữ Hồn cũng đã sắp khô kiệt.
"Còn kém một người!"
"Chờ một chút." Lữ Hồn gắt gao nhìn chằm chằm vào nắm đấm của vị cường giả Yêu tộc sắp hạ xuống, dường như đang tính toán năng lượng cần thiết cho người cuối cùng: "Ba, hai, một..."
"Oanh!" Ngay trước khi một quyền kia rơi xuống.
"Đầy đủ!" Lữ Hồn hét to.
Ô...ô...n...g —— Ánh sáng lấp lóe, một quyền của vị cường giả Yêu tộc đánh xuống, ầm ầm nện lên mặt đất, cứ thế mà đánh ra một cái hố to, mà những người ở chỗ đó, giờ phút này đã biến mất vô tung vô ảnh.
Đám người Trần Phong, cuối cùng cũng đã được truyền tống đi.
Tại khu vực không biết, ở một nơi nào đó.
Từng bóng người bỗng nhiên lần lượt xuất hiện.
Trốn ra được rồi! Cảm nhận được bầu không khí trong lành, tất cả mọi người đều mừng rỡ không thôi.
Rốt cục...cũng không còn cái mùi nước tiểu khai rình kia.