Tại Cổ tộc, vào thời điểm đám người Trần Phong mang theo Bá Đặc xuất hiện ở đây.
"Ngươi rốt cuộc cũng đã đến." Tần Hải bùi ngùi mãi không thôi, lần trước hai người gặp mặt đường hoàng như thế này, dường như đã rất lâu rồi a?
"Ta đã tới." Trần Phong cũng thổn thức không thôi.
Hai người bọn họ đều bởi vì nhân loại mà phấn đấu, chỉ bất quá nhất cử nhất động của hắn đều là ở dưới vô số sự may mắn, làm cho người ta chú ý, mà Tần Hải, thì lại không có tiếng tăm gì, đã định trước sẽ một mình ở trên con đường chật vật này, vì nhân loại, quả nhiên là đã làm khổ cho Tần Hải.
"Các ngươi nhận biết nhau?" Bá Đặc cùng người Cổ tộc ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ.
"Đã từng có tiếp xúc qua." Trần Phong cũng không nhiều lời: "Hiện tại, chúng ta hãy nói vào điểm chính đi."
"Được rồi." Một cô gái Cổ tộc ôn nhu đi lên phía trước.
Xoạt! Màn sáng mở ra.
Đây là phiên bản chuyên dụng mà công ty khoa học kỹ thuật Phong Bạo chế tạo riêng cho Cổ tộc, kèm theo việc hai chủng tộc dung hợp, sản phẩm của nhân loại đã đi sâu vào mỗi một cái góc của Cổ tộc.
Bên trong màn sáng, nơi truyền thừa nguyên bản tràn ngập sự uy nghiêm, giờ phút này đang bị năng lượng thần bí bao phủ, trăm dặm xung quanh, căn bản là không nhìn thấy bất luận một loại đồ vật gì, cũng không có cách nào cảm ứng.
"Đã phái người tiến vào hay chưa?" Trần Phong hỏi.
"Có, thế nhưng cũng không có người nào trở về." Tần Hải thở dài: "Chúng ta thậm chí còn dùng dây thừng đặc biệt cột vào người sau đó đi vào, đồng dạng cũng không có một chút tác dụng nào, chỉ cần đi vào cái khu vực này sẽ biến mất vô tung vô ảnh!"
"Còn dây thừng..."
Tần Hải bảo thủ hạ cầm tới, sợi dây thừng kia nhìn qua dị thường chắc khoẻ, rõ ràng là được chế tác từ gân cốt của các sinh vật cường đại, giờ phút này cứ thế mà bị cắt đứt, trên bề mặt cắt, rất là mịn màng.
"Đây là dây thừng được tạo thành từ gân cốt của Yêu thú có trình độ Siêu cấp A đỉnh phong, coi như là ta cũng không có cách nào đảm bảo được một vết cắt trơn tru như vậy." Tần Hải lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị nói.
Đây cũng là nguyên nhân mà bọn hắn không tiếp tục dám tùy tiện bước vào nơi truyền thừa. Mặc dù bọn hắn không cảm giác được bất kỳ vật gì, thế nhưng vẻn vẹn chỉ bằng vào một điểm này, cũng đã đầy đủ khiến cho tất cả mọi người sợ hãi!
Mặt cắt...che chắn...Trần Phong nhìn nơi truyền thừa rơi vào trong sự trầm tư.
Đám người Đỗ Mã nếu như đã thật sự tử vong hoặc là biến mất, kỳ thật đối với nhân loại mà nói, tuyệt đối là một chuyện tốt, dù sao thì hiện tại hai cái chủng tộc cũng đang tiến hành dung hợp, uy hiếp lớn nhất chính là Đỗ Mã cùng với các đồ đệ của ông ta! Nhưng mà bây giờ, bọn hắn còn chưa kịp đi ra phản đối, thì đã biến mất không hiểu...còn là thời điểm mà Hội trưởng cùng với Thiên Vũ Lê Minh đi qua!
Vì cái gì? Không có người nào biết rõ! Ở bên trong cái nơi truyền thừa huyền bí này đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Cũng không có người nào biết rõ.
Nơi truyền thừa huyền bí trước mắt, dường như là tâm bão của một cơn bão khổng lồ, nó tràn ngập sự nguy hiểm, thế nhưng lại không ngừng thu hút mọi người, làm cho ngươi không ngừng tới gần!
"Xem ra ta nhất định phải tiến vào một chuyến." Hai mắt của Trần Phong lấp loé.
"Trần Phong." Bá Đặc đứng dậy.
Nói đùa cái gì, tiến vào một chỗ nguy hiểm như vậy! Trần Phong hiện tại thế nhưng chính là người mạnh nhất cùng với hi vọng của nhân loại, nếu như hắn ở nơi này xảy ra chuyện...
"Ta cũng đi." Tần Hải lạnh nhạt nói ra, theo việc đám người Đỗ Mã biến mất, hiện tại người mạnh nhất Cổ tộc, thình lình chỉ còn lại hắn.
"Đức vua." Hậu cung Cổ tộc, à không, đám đại thần cũng tràn ngập sự lo lắng.
"Không sao." Tần Hải lắc đầu: "Cổ tộc cùng với nhân loại đã hoàn thành dung hợp sơ bộ, coi như hai chúng ta biến mất, cũng không có người nào có thể dấy lên chiến tranh."
"Thế nhưng mà..." Đám người muốn nói cái gì, lại cũng không nói tiếp.
Có một số việc, dù sao vẫn cần có người phải làm, làm người mạnh nhất trên danh nghĩa của nhân loại cùng với Cổ tộc, Trần Phong cùng với Tần Hải cũng phải có trách nhiệm đi làm những chuyện này.
"Di tản toàn bộ mọi người ở phụ cận." Tần Hải hít vào một hơi thật sâu nói: "Nếu như ta cùng với Trần Phong không có trở về, thì đem nơi này thiết lập làm cấm địa, phong tỏa triệt để!"
"Các ngươi cũng giống như vậy." Trần Phong nhìn thoáng qua Bá Đặc cùng với đám ngừoi Gen Công Hội, nhân loại cùng với Cổ tộc có thể đi đến một bước này cũng không dễ dàng, hắn cũng không muốn xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.
"Đi bên ngoài chờ đi, vô luận ta cùng với Tần Hải có thể trở về hay không, chúng ta đều hi vọng nhân loại cùng với Cổ tộc bình yên vô sự." Trần Phong lạnh nhạt nói ra.
"Vâng." Bá Đặc cúi đầu.
"Đi thôi." Trần Phong cùng với Tần Hải giao phó xong, trực tiếp bước vào bên trong nơi truyền thừa.
Xoạt! Thân ảnh của hai người dần dần biến mất, đám người Bá Đặc nắm chặt hai quả đấm, chỉ có thể trơ mắt nhìn, mà đám đại thần Cổ tộc cũng kém chút nữa đã khóc lên, chuyến đi này, không có người nào biết rõ sẽ phát sinh ra chuyện gì!
Bọn hắn chỉ có thể yên lặng cầu nguyện, hi vọng Trần Phong cùng với Tần Hải có thể bình yên vô sự.
Mà vào giờ khắc này, Trần Phong cùng với Tần Hải cũng ngạc nhiên nhìn ánh sáng trước mắt. Lần đầu tiên bọn hắn tiến vào liền cảm thấy kinh hãi, phong cảnh ở nơi truyền thừa này, dường như cùng với năng lượng thần bí bao phủ mà bọn hắn nhìn thấy ở bên ngoài hoàn toàn khác biệt, ở nơi này tràn đầy màu sắc.
Bầu trời là màu hồng, mặt đất là màu hồng, cây cối là màu hồng, cỏ dại là màu hồng. Ngay cả năng lượng trôi nổi trong không khí đều là màu hồng, lại thêm đám mây cùng với đường chân trời màu hồng, toàn bộ nơi truyền thừa nhìn qua có vẻ rất thơ mộng.
"Nguyên lai các ngươi lại ưa thích loại phong cách này." Trần Phong ngạc nhiên nhìn Tần Hải.
"Cút!" Mặt mũi của Tần Hải trở nên đen kịt.
Ngươi mới ưa thích loại phong cách này! Cả nhà ngươi đều ưa thích loại phong cách này! Điều này rõ ràng là không bình thường được chứ? ! Có trời mới biết nơi truyền thừa thật tốt làm sao lại biến thành như thế.
"Hắc hắc." Trần Phong cười cười.
"Linh, giúp ta phân tích cỗ lực lượng này." Trần Phong nói ra trong lòng.
"Được." Linh toàn diện khởi động.
Cho dù Quầng sáng may mắn vẫn một mực ở vào trạng thái thăng cấp, thế nhưng Linh là ý thức diễn sinh của nó, đối với Trần Phong mà nói, dường như so với Quầng sáng may mắn còn có ý nghĩa lớn hơn.
"Phân tích hoàn tất, ừm...trước mắt không có phát hiện ra điều dị thường." Linh cũng rất là kỳ quái.
Cái thế giới màu hồng đầy trời này, rõ ràng là có vấn đề, thế nhưng mà hết lần này đến lần khác lại không có bất cứ một điều dị thường nào, vô luận là năng lượng hay là khí tức, đều có nồng độ như bình thường.
"Thú vị." Trần Phong hơi híp tròng mắt.
Xem ra nơi này quả nhiên đã phát sinh ra sự tình khó lường, hai người đề cao cảnh giác thận trọng đi vào bên trong, thế nhưng trên đường đi rất là yên tĩnh, không phát hiện ra bất cứ một điều dị thường nào, thậm chí ngay cả một người đều không nhìn thấy.