Quả thật, sau khi sư muội nhận được linh thú con non, nàng liền ôm khư khư mấy ngày liên tục…
Ném vào trong Linh Thú Quyển phía sau núi.
Cũng may Lý Trường Thọ sớm có chuẩn bị, sửa lại cái lồng nhỏ để đựng Phấn Trúc Thử. Lồng này có thể hút lấy những thứ cấp thấp như chất thải, tăng thêm hai tầng trận pháp đơn giản, hạn chế khu vực hoạt động của nó.
Mỗi tháng Linh Nga đều ghé qua Linh Thú Quyển ba lần, mấy linh thú này phần lớn đều có thể thu nạp thiên địa nguyên khí, cũng không sợ bị chết đói.
Thổ Linh Châu mà Hữu Cầm Huyền Nhã đưa tới được Lý Trường Thọ bày biện ở vị trí dễ thấy nhất trong phòng đan, không mang theo bên người.
Kiện bảo vật này có giá trị không hề nhỏ.
Sau này nếu có được bốn viên bảo châu với những phẩm chất khác nhau, có thể làm ra trận pháp “Ngũ Hành Luân Sát Trận”.
Tạm thời vẫn chưa có nhiều tác dụng.
Đến giờ Lý Trường Thọ chưa thể hiểu rõ, vì sao Hữu Cầm Huyền Nhã...
Bỏ đi.
Chỉ có thể nói, không phụ danh Hữu Độc.
Khi Hữu Độc lại tới Tiểu Quỳnh Phong, mình liền nghỉ ngơi trong phòng luyện đan, để Linh Nga tiếp đón, chuyện trò, uống trà là được rồi.
Sau khúc nhạc dạo ngắn ấy, Lý Trường Thọ cắm rễ ở trong phòng luyện đan, bắt đầu cắm đầu luyện đan.
Lấp đầy túi tiền mới là việc cấp bách
Lần trước, hắn đi dạo nửa vòng Lâm Hải Trấn, cũng đã nghiên cứu điều tra đơn giản.
Đan dược mà Lý Trường Thọ luyện chế lúc này, là mấy loại đan dược chính mà tán tu có nhu cầu rất lớn, đại loại là Tiên Đan dùng để chữa thương, khôi phục, tăng tu vi, phụ trợ đột phá bình cảnh.
Những Tiên Đan cấp thấp này, bên dưới có thể cho những Luyện Khí sĩ cảnh giới Phản Hư dùng, bên trên cũng có thể thỏa mãn nhu cầu ngày thường của những “Tán Tiên cấp cao”.
Làm thứ này, chính là một vốn bốn lời, lợi nhuận được đảm bảo.
Dựa vào phương pháp và kỹ xảo luyện đan được tổng kết nhiều năm của Lý Trường Thọ, tỉ lệ thành đan quả thật không hề thấp.
Phần lớn Luyện Khí Sĩ luyện đan đều dựa vào cảm giác, kinh nghiệm, trong phương luyện đan, những từ “chút ít”, “số lượng vừa phải” cũng giống như những tiểu yêu tinh thường xuyên đi tản bộ trong thế tục Nam Châu, tương đối bẫy người…
Lý Trường Thọ đã sớm có khả năng ứng biến với chuyện này.
Hắn vừa tiếp xúc với đan phương sẽ làm ghi chép tổng kết, không ngừng tìm tòi sắp xếp phân lượng chuẩn xác trong đan phương.
Lấy thời gian luyện đan làm chủ, thay đổi hoả lực trong lúc luyện đan, trình tự cho dược liệu vào, số năm và hình dạng lớn nhỏ,vân vân, ghi chép riêng từng phần, rồi dựa vào đó tìm ra phương án hoàn mỹ nhất.
Như thế mới có thể đảm bảo tỷ lệ thành đan!
Trong khi luyện chế những loại tiên dược chính này với số lượng lớn, Lý Trường Thọ cũng có kế hoạch luyện chế một số tiên dược cấp cao với giới hạn trên hiện tại của mình——
Nhất chuyển, nhị chuyển Linh Đan.
Tiên Đan bình thường chỉ phân chia thành thượng, trung, hạ phẩm.
Trung phẩm Tiên Đan là vật phẩm tiêu thụ tốt nhất trong phường trấn, có không ít tiên môn không có sở trường về luyện đan sẽ tới đây mua với số lượng lớn.
Đan dược vượt qua Tiên Đan, được xưng là "Linh Đan", phân cấp từ nhất chuyển đến cửu chuyển.
Nhưng có thể được mệnh danh là Linh Đan, đều là bảo vật.
Tiện thể nhắc tới, cửu chuyển Kim Đan, chính là thương hiệu của Thái Thượng Lão Quân hóa thân của Giáo Chủ Nhân Giáo!
Cũng vì vậy, mấy nhà đạo thừa Nhân Giáo đều giỏi luyện đan. Hiện tại Lý Trường Thọ không giám dùng đan phương đặc thù của Nhân Giáo, trong lúc vô hình lại tăng thêm một chút độ khó...
Vì lý do ổn thỏa, cũng chẳng có cách nào khác.
Kế hoạch "Luyện đan phát tài" mà Lý Trường Thọ định ra cũng rất đơn giản…
Từ bỏ con đường cạnh tranh giá cả, ưu tiên nâng cao phẩm chất Tiên Đan.
Lúc đầu giả cả hơi hạ xuống, đánh vào thị trường đan dược ở "Lam Hải Trấn".
Bình ổn trong thời gian dài, bảo đảm sau này mình vừa hiện thân, đan dược sẽ bị các cửa hàng đan dược thu mua sạch sẽ!
Cho dù có thể luyện chế ra đan dược “cấp Linh Đan”, nhưng tỉ lệ Linh Đan thành công không được bảo đảm, hắn cũng không dám thu mua quá nhiều linh dược vạn năm.
Chỉ cần có được lợi nhuận cố định ở đan dược trung cấp, hắn mới có thể dùng phần linh dược còn lại để làm liều một phen.
Việc phát tài cũng phải ổn định mới được.
…
Lần này đổi bảo tài để luyện chế trận cơ, một phần nhỏ của bản thể Tiểu Quỳnh Phong đã dung hợp với đại trận.
Mỗi ngày mười hai canh giờ, Lý Trường Thọ đều tận dụng không bỏ sót.
Ba canh giờ ngộ đạo, hai canh giờ hoàn thiện thần thông Cắt Giấy Thành Người, một canh giờ đọc cổ tịch, gia tăng kiến thức, sáu canh giờ còn lại lao vào phòng đan, tập trung tinh thần luyện đan.
Những đan dược này đều được mang ra bên ngoài tiêu thụ, cũng không cần lo lắng sẽ thu hút sự chú ý của môn phái...
Cảm giác này cực kỳ giống tình hình ban đầu khi hắn tiếp xúc với luyện đan, làm ra một đống “hậu quả”, mất ăn mất ngủ, đả tọa cũng ôm tiểu dược lô.
Bất tri bất giác, mặt trời từ đông ngả về tây.
Khi Lý Trường Thọ chuyên tâm tu hành luyện đan, cũng không hề hay biết thời gian đang trôi qua.
Tu hành kỳ thật chính là như vậy.
Ngày rộng tháng dài trôi qua với chính mình dường như trở nên rất chậm, không như phàm nhân vì cơm no ba bữa mà vội vàng, hối hả, cũng không cần lo lắng tuổi thọ vẻn vẹn chỉ có trăm năm.
Thỉnh thoảng chuyên chú luyện đan khiến tinh thần mệt mỏi, di dạo một vòng trong núi, ngắm nhìn, trêu chọc sư muội, chăm sóc đàn cá dưới hồ nước, linh thú trong núi, thảo dược trong ruộng...
Thật ra hắn rất hài lòng với cuộc sống sinh hoạt như vậy.
Ngày tháng cứ trôi qua như thế.
Coi danh lợi như khói sương.
Sự trầm ổn khắc vào trong xương cốt...
Hồng Hoang chỉ có Nam Thiệm Bộ Châu là phân chia bốn mùa rõ ràng, ngoại trừ Bắc Câu Lô Châu, phần lớn các nơi đều là bốn mùa như mùa xuân.
Lý Trường Thọ xử lý xong nhóm đan dược này, cũng đã tốn hơn ba năm thời gian của hắn.
Giấy đạo nhân càng thêm hoàn thiện, cải thiện ba ~ bốn điểm thiếu sót rõ ràng trước đây, chẳng hạn như khuôn mặt giấy đạo nhân, cuối cùng cũng có thể thay đổi theo ý muốn.
Mà người giấy trải qua sự đo ni đóng giày của Lý Trường Thọ, tăng cường cấm chế vốn vụng về, nhờ đó thực lực giấy đạo nhân có thể phát huy ra sẽ đạt tới cảnh giới Chân Tiên sơ kỳ.
Như vậy hệ số an toàn của tài sản cũng được bảo hộ nhiều hơn.
Lý Trường Thọ chờ sư phụ xuất quan, lại thương lượng với sư phụ, để sư phụ đi dạo ngoài đại trận hộ sơn nửa vòng, hắn mới dùng giấy đạo nhân đi đến Lâm Hải Trấn chuyến thứ hai.
Lần này ra ngoài, giấy đạo nhân sẽ bày ra cảnh giới Nguyên Tiên hậu kỳ, dạng tu vi cảnh giới này sẽ không dễ bị đánh cướp.
Tất nhiên ngoại trừ việc này ra, còn có rất nhiều hạng mục cần phải chú ý...
Ngồi trên ghế xích đu, sửa sang lại mạch suy nghĩ, Lý Trường Thọ lấy ra một tấm ngọc bài, viết lên những loại bảo tài cần phải đổi.
Chỉ cần những đan dược này có thể thuận lợi tới tay, không chỉ có thể thăng cấp trận cơ đại trận trung tâm, vây khốn mê liên hoàn trận bên ngoài phòng luyện đan cũng có thể được cường hóa một lần…
"Cũng không biết đến khi nào tiểu sư thúc mới xuất quan, thật sự rất nhớ nàng."
Lý Trường Thọ liếc nhìn bảo nang mình đã chuẩn bị cho Tửu Cửu sư thúc, bên trong đã chuẩn bị xong đan dược có mùi vị không tệ, và rượu mà tiểu sư thúc thích.
Trận cơ dưới mặt đất hắn có thể tự ra tay chôn giấu, mà tầng đại trận ngoài, vẫn phải nhờ tiểu sư thúc ra tay mới ổn thỏa hơn.
Liệt kê xong danh sách, Lý Trường Thọ đứng dậy duỗi lưng một cái.
“Sau đó, đi vấn an Vạn Lâm Quân trưởng lão, rồi đi ra ngoài chuẩn bị.”
Ài….
Năm tháng tu tiên phong phú, mệt nhọc nhưng nhàn nhã...
Nếu có thể tiếp tục giữ vững cũng không tệ.
…
"Hừ, đám Nhân Tộc tu sĩ này nhận được thiên địa đại vận, nhàn nhã tu hành, mỗi ngày đều đàm kinh luận đạo. "
Trong Kim Ngao Đảo, một con Thanh Long chậm rãi bơi lượn trong ao nước, trong mắt rồng thon dài mang theo một chút vẻ bất đắc dĩ.
Lúc này y đã không còn là ấu long mười mấy tuổi nữa.
Nhưng chút bóng ma đó vẫn luôn tồn tại trong lòng hắn, chưa thể tiêu tan.
Dần dần, Ngao Ất bị một loại tâm bệnh, nhìn thấy lão đạo hình người, tinh thần cũng có chút bất ổn.
Y biết bản thân mình có tâm ma nhưng không thể nào vượt qua.
Bởi vậy thân thể cũng xuất hiện chút vấn đề, nhưng y từ đầu chí cuối không giám đối mặt.
Cách đó không xa chính là mấy vị Kim Tiên Tiệt Giáo, đang vì đông đảo tiên nhân chưa trưởng thành mà giảng giải đại đạo trường sinh.
Ngao Ất rất muốn tới nghe một chút, nhưng trong đấy…
Thật sự có quá nhiều lão đạo.
Đặc biệt còn có mấy kẻ thích ra vẻ lạnh lùng, khiến y không khỏi nhớ lại một chút ký ức đau buồn.
Thông qua nhiều năm, quan sát Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc, Ngao Ất phát hiện ra nhiều vấn đề, cũng có càng nhiều nghi hoặc.
Có đôi lần suy nghĩ…hẳn là mình đã hiểu lầm Nhân Tộc?
Đám lão đạo mặt lạnh mà lúc trước mình gặp phải kia chính là dị loại trong Nhân Tộc?
Không, sẽ không!
Đừng nhìn những Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc này, hằng ngày hòa hòa khí khí, vui vui mừng mừng, hòa bình với Yêu, Linh, Tinh, không phân biệt, hô hào Tiệt Giáo là một nhà, hữu giáo vô loài.
Trên thực tế, chắc chắn mỗi một người...
Tâm rất ghê tởm!
Bề ngoài, đại đa số Luyện Khí sĩ Nhân tộc đều gọi ta là “sư đệ”, “đạo hữu”.
Sau lưng, chắc hẳn sẽ coi Nhị thái tử Long Cung Đông Hải ta như rồng kiểng?
Làm chủ nhân chân chính của thiên địa đúng là rất ghê gớm…
Những năm này, trên Kim Ngao Đảo có mấy con Giao long thành tinh, thỉnh thoảng cũng sẽ trò chuyện với Ngao Ất một hai câu, điều này đã an ủi Ngao Ất được phần nào.
Về phương diện tu hành, vị Ô Vân đại tiên kia đã truyền cho y một chút tiên pháp trong mộng, sau khi vứt lại hai kiện linh bảo, cũng không thèm đếm xỉa đến y nữa.
Tuy vị sư phụ này không quan tâm đến y lắm, nhưng trong lòng Ngao Ất không hề phàn nàn.
Bởi vì lần trước y đã chạy trốn một lần, đây là cái giá phải chịu.
Ngao Ất dựa vào việc liên tục thúc giục huyết mạch Long Vương, tu vi cảnh giới vững vàng tiến đến Nguyên Tiên, đạt được càng nhiều thần thông Long Tộc.
Long Tộc vượt qua tiên kiếp cũng không khó, trực tiếp hóa thành bản thể xông vào trong kiếp vân, vừa vặn mượn lôi kiếp hoàn thành thay đổi lớp vảy.
"Đến bao giờ, ta mới có thể được nghe Thánh Nhân giảng đạo. " Trong đáy lòng Ngao Ất thầm thở dài.
Tiệt Giáo chia thành hai môn nội, ngoại, thật ra số lượng đệ tử nội môn không nhiều, chuyên tu đạo do Thông Thiên Giáo Chủ truyền xuống
Đệ tử nội môn của Thánh Nhân, lấy tứ đại đệ tử của Đa Bảo Đạo Nhân, Kim Linh Thánh Mẫu, Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu vi tôn, còn có một số đồ tử đồ tôn của bọn họ.
Còn đệ tử ngoại môn của Thánh Nhân thì không thể nào thống kê được, quả thực có quá nhiều.
Tứ đại đệ tử ngoại môn là Triệu Công Minh, Vân Tiêu, Bích Tiêu, Quỳnh Tiêu. Lúc bốn người bái sư Thông Thiên Giáo Chủ, đã có con đường của chính mình, cho nên bị quy về đệ tử ngoại môn.
Những người khai chi tán diệp ở trong ba ngàn thế giới kia, tất cả đều là đệ tử ngoại môn do Thông Thiên Giáo Chủ truyền đạo.
Thông Thiên Giáo Chủ và tứ đại đệ tử nội môn đều ở lâu dài trong Bích Du Cung.
Bích Du Cung là chỗ ở của Thánh Nhân, chỗ ở phiêu diêu mờ ảo, nghe đâu chỉ có Đại La Kim Tiên mới có thể tìm được.
Trên Kim Ngao Đảo liền có con đường tiến về Bích Du Cung, chỉ là không ai biết con đường kia ở đâu.
Dù cho Ngao Ất vụng trộm lật tung toàn bộ Kim Ngao Đảo, cũng không tìm ra được con đường Thánh Nhân kia.
Đây chính là không có duyên.
Bây giờ, trong Tam Giáo Đạo Môn, Tiệt Giáo bởi vì một câu: "Hữu giáo vô loài", đạo thừa càng ngày càng phát triển, vạn tiên triều bái đã không cần tự biên tự diễn nữa.
Lúc này, Ngao Ất đã hiểu rõ hoàn toàn về Nhân Giáo, bản thân đại giáo này là một vị Thánh Nhân, một vị đệ tử thân truyền của Thánh Nhân. Nhưng mà không ai giám chọc hai giáo Xiển, Tiệt. Mấy nhà đạo thừa Nhân Giáo Thần Châu trong đó, cũng vô sự quanh năm, không ai dám động.
Thái Thanh Lão Tử, đứng đầu trong Lục Thánh, được vinh dự Thánh Nhân mạnh nhất dưới Đạo Tổ.
"Nếu năm đó mình kiên trì thêm một chút, liều chết đi bái đạo thừa Nhân Giáo, nói không chừng có thể vì Long tộc vãn hồi một ít vận khí, tìm được một lối ra.”
Về phần Độ Tiên Môn…
Lúc này Ngao Ất quả thật có một chút ngứa mắt.
Độ Tiên Môn Đúng là thuộc về đạo thừa Nhân Giáo, cũng xác thực có đạo thừa Thánh Nhân, nhưng thực lực bản thân cũng không tính là mạnh, trong môn phái cũng không có cao thủ tọa trấn thành danh trong Hồng Hoang.
Ngao Ất nghe mấy vị Kim Tiên kia giảng kinh văn một phen, trong đáy lòng thở dài, chậm rãi lặn xuống đáy ao.
Thân rồng cuộn ở trong góc xó xỉnh nào đó, lặng lẽ tu hành.
Không thể tiến vào giấc ngủ, nếu chìm vào giấc ngủ sẽ mơ thấy ác mộng, mơ thấy mình bị xử lý làm nguyên liệu nấu ăn.
Càng hiểu biết rộng, Ngao Ất càng sáng tỏ, nước Hồng Hoang sâu và đáng sợ đến như thế nào.
Đại kiếp Long phượng cùng nhau rơi xuống, không chỉ có khí vận Long tộc, mà còn có cao thủ Long tộc chân chính.
Bây giờ, Thánh Nhân hiển hiện giữa thiên địa, Long Tộc chỉ có thể tránh lui ở Tứ Hải, Nhân Tộc và Đạo Môn mới là nhân vật chính giữa thiên địa.
Những suy nghĩ trước đây của mình thật đúng là có chút ngây thơ.
Nhục nhã là vô dụng.
Nhiều bàn tay góp lại cũng sẽ đánh bất tỉnh rồng giả say.
Nếu muốn Long Tộc hưng thịnh, con cháu Long Tộc xác thực chỉ có một con đường chính là bái nhập môn hạThánh Nhân.
Ngao Ất ta nên làm gì đây?
Thật ra mấy năm trước hắn đã có một suy nghĩ không tệ.
Dương danh.
Chỉ cần y có thể dùng thân phận thái tử Long Cung, cộng thêm đệ tử Tiệt Giáo, dương danh ở năm châu bốn biển. Y liền có thể ảnh hưởng và thay đổi ý nghĩ của tộc nhân, dần dần khiến cho tộc nhân hạ thấp tư thái…
Đó mới là cơ hội thay đổi vận mệnh Long Tộc, cũng là sự tình y có thể làm được.
Trong lúc tu hành, Ngao Ất bỗng nhiên nghe thấy cuộc đối thoại của hai đạo nhân đi ngang qua ao.
"Lần này có mấy tiên môn đi đến Đông Châu luận đạo, theo những phong tục cổ hủ lạc hậu của những tiên môn này, nói không chừng lại muốn cho đệ tử trẻ tuổi so tài, chỗ ta làm gì có đệ tử trẻ tuổi nào..."
Ngao Ất ở dưới đáy áo chấn động tinh thần, đuôi rồng vung xuống, thân rồng nhanh chóng thu nhỏ lại, xông ra khỏi ao nước.
Thương Long xuất thủy, Thanh Lân diệu quang.
Hai vị Luyện Khí Sĩ Thiên Tiên nọ quay đầu ra xem, thấy Thanh Long đã hóa thành một thiếu niên nhanh nhẹn, đang từ từ hạ xuống không trung, vái chào hai người bọn họ.
"Hai vị…đạo hữu." Ngao Ất nói: "Ta cũng muốn đi mở mang tầm mất, ta tu hành ngắn, cũng xem như là đệ tử trẻ của Tiệt Giáo chúng ta."
Không còn cách nào khác, hắn là đệ tử của Ô Vân đại tiên, trên Kim Ngao đảo có quá nhiều Luyện Khí sĩ, hắn thường xuyên không hiểu rõ được bối phận.
Mà thân hình người dường như chỉ là một thiếu niên mười ba ~ mười bốn tuổi này...
Hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, từ khi mình bị đám lão đạo kia tính kế, trạng thái hình người, thân thể chính là…
Không lớn lên.
Hai vị Thiên Tiên Tiệt Giáo liếc nhìn nhau, vội vàng đáp lễ.