"Trận chiến này, đối với kế hoạch dương danh lâu dài sau này của mình, cực kỳ quan trọng." Trên mây, Ngao Ất nhìn sơn môn Độ Tiên Môn, nơi y luôn hướng tới, tâm cảnh của y bây giờ, đã không còn như khi mười tuổi.
Ngao Ất tới nơi đây, chính là để tìm Lý Trường Thọ.
Y thậm chí không biết rõ danh hào và địa vị của Lý Trường Thọ ở Độ Tiên Môn.
Nhưng Ngao Ất biết: y hôm nay nhất định phải ở Độ Tiên Môn, tìm lại thể diện tự tay làm rớt!
Pha "rồng nổ" tại Đại Hội Trừ Yêu năm ấy, tuy do chính Ngao Ất biểu diễn, nhưng "chiến tích" lại tính vào Lý Trường Thọ.
Ngao Ất hiểu được, muốn sau này dương danh không có vết nhơ, trận so tài năm mười tuổi kia, nhất định phải đảo ngược!
Mà chính mình cũng có thể nhờ vào đó, tạo hình tượng ‘Tri si nhi hậu dũng’ (biết thẹn sau gan dạ), từ đó nhất long trùng thiên…
Y muốn làm gương cho Long tộc.
Muốn vì con cháu Long tộc, tạo nên một tấm gương, xác lập sức ảnh hưởng của mình!
Để Long Tộc dần dần từng bước buông xuống lòng tự cao tự đại, đây mới là con đường tắt tốt nhất để cứu vãn Long Tộc…
Ngao Ất nhẹ nhàng hít vào một hơi, trong đáy lòng suy tư sau đó nên nói như thế nào.
Năm vị "sư huynh" Tiệt Giáo của y đã đến ngoài đại trận Độ Tiên Môn, cũng không đi vào cửa mà trực tiếp phóng khí tức.
Luyện Khí Sĩ Kim Ngao Đảo đến phá nhà…
Khục, đến luận đạo mà thôi!
…
Mấy vị Luyện Khí Sĩ Kim Ngao Đảo bỗng nhiên tới bái phỏng, từ trên xuống dưới Độ Tiên Môn, lập tức bị tiếng chuông trong môn phái làm cho kinh động.
Lúc mới đầu, tiếng chuông vang lên, phàm là phong chủ, trưởng lão không bế quan, đều tiến đến Phá Thiên Phong.
Nhưng sau đó, phó chưởng môn và mấy vị trưởng lão đều cảm thấy như vậy là quá mức long trọng. Mấy vị Luyện Khí Sĩ kia chắc chỉ là tới thăm hảo hữu…
Kim Ngao Đảo là đạo trường Tiệt Giáo nổi danh Hồng Hoang, Độ Tiên Môn mà so sánh với, hơi có vẻ vô danh bừa bãi một chút.
Nhưng Độ Tiên Môn chung quy cũng là đạo thừa Nhân Giáo, quá gióng trống khua chiêng đi đón mấy vị Tiên Nhân không quá mức nổi danh của Tiệt Giáo, không khỏi tự lột da mặt.
Nếu như hôm nay đến, là một vị Tiên Thần đại danh đỉnh đỉnh của Tiệt Giáo, chẳng hạn như Triệu Công Minh - đại đệ tử ngoại môn Tiệt Giáo tu hành tại phúc địa động thiên núi Nga Mi kia. Chúng tiên Độ Tiên Môn sẽ tụ tập với nhau, tự mình nghênh đón.
Nhưng đến đây chỉ là mấy vị Thiên Tiên…
Chỉ thoáng một cái, các phong chủ và trưởng lão bị phái trở về hơn nửa, chỉ để lại hơn mười vị trưởng lão Thiên Tiên.
Phó chưởng môn Trọng Vũ thượng nhân và những trưởng lão này, dẫn theo mấy vị chấp sự Chân Tiên thông minh cơ trí, đi tiếp đãi mấy vị Luyện Khí Sĩ Kim Ngao Đảo mới đến.
Tửu Ô ở trong mắt của những trưởng lão này, chính là một vị "hậu bối" tương đối cơ trí.
Theo mệnh lệnh của trưởng lão, Tửu Ô bận túi bụi, lúc một nhóm tám người Kim Ngao Đảo được mời vào chủ điện "Độ Tiên Điện" ở Phá Thiên Phong, gã dẫn đầu mấy vị đệ tử Phá Thiên Phong dâng trà thơm.
Nếu như khách tới chơi Long Cung, bưng trà đổ nước đều là nữ tỳ Hải Tộc nhu mì, thanh tịnh.
Độ Tiên Môn thì ngược lại, bưng trà đổ nước đều là nam đệ tử có bộ dáng đoan chính, đạo cơ vững chắc.
Đây có lẽ chính là chỗ khác biệt của một phương thế lực và một phương tiên môn.
An bài cho khách nhân ngồi, hai bên nhìn nhau vài lần, còn chưa bắt đầu nói đã bắt đầu vuốt râu cười to...
Tửu Ô có kiến thức rộng rãi, biết đây là một loại xã giao, hời gian cười càng dài, càng cho thấy chính mình không có địch ý.
Tại Hồng Hoang, cũng không có nhiều chuyện vui mừng như vậy.
Cười xong, phó chưởng môn Độ Tiên Môn Trọng Vũ thượng nhân mở miệng trước nói một câu: "Chúng đạo hữu đến Độ Tiên Môn của ta, quả thật là khiến Độ Tiên Môn ta nhà tranh thêm sáng (1)…"
(1) nhà tranh thêm sáng, khách đến nhà tôm, khách quý đến nhà, biểu thị khiêm tốn.
Đôi bên hàn huyên vài câu, Luyện Khí Sĩ Tiệt Giáo mở lời nói ý đồ đến, nói là đến luận đạo với Độ Tiên Môn.
Toàn bộ các vị trưởng lão Độ Tiên Môn ở đây đều tỏ vẻ mỉm cười, lập tức có người âm thầm đi mời mấy vị trưởng lão có tu vi cao nhất trong môn phái, đến đây áp trận.
Luận đạo giảng đạo cũng là chuyện tương đối thịnh hành ở trong Hồng Hoang. Kỳ thật chính là việc từng người lấy ra lý giải của mình về đạo so với nhau, bình luận, trao đổi lẫn nhau một phen…nhưng mà, luận đạo còn chưa bắt đầu, đoàn người Tiệt Giáo liền đưa ra một cái yêu cầu, đứng ở dưới góc nhìn của Tửu Ô lại có một chút hoang đường…
Một vị Thiên Tiên diện mạo trung niên chậm rãi nói: "Tại Đại Hội Trừ Yêu lần trước, Ngao Ất sư đệ nhà ta mới mười tuổi, bị Long Vương của Long Cung phái ra tỷ thí với cao đồ của quý môn, kết quả bại trong tay cao đồ của quý môn. Lần này, sư đệ nhà ta độ kiếp thành tiên, lập tức muốn luận bàn với vị cao đồ của quý môn kia, không biết có tiện hay chăng."
Nghe lời này, mấy vị trưởng lão Độ Tiên Môn liếc nhìn nhau, một vị trưởng lão cười nói: "Đám tiểu bối luận bàn mà thôi, chuyện này cũng không có to tát gì. Bất quá thái tử Ngao Ất chính là dòng dõi Long Vương, tu vi tự tiến cảnh không phải đệ tử trẻ tuổi của Nhân Tộc ta có thể so được. Bây giờ Ngao Ất Thái tử đã thành tiên, cũng không nhất định phải so tài một vị đệ tử trẻ trong môn ta đâu nhỉ.”
Nghe vậy, Ngao Ất lập tức đứng dậy, chắp tay hành lễ với các vị trưởng lão Độ Tiên Môn, nói: "Thực không dám giấu giếm, từ lần đó về sau, đáy lòng ta liền có một khối đá nghẹn. Sợ việc này sau này sẽ hóa thành ma chướng trở ngại tu hành, lúc này mới mặt dày đến đây, muốn so tài một lần nữa với vị cao đồ đó của Độ Tiên Môn. Khi luận bàn, ta sẽ mời mấy vị sư huynh, phong bế cảnh giới tu vi của ta."
"Chuyện này…" Mấy vị trưởng lão Độ Tiên Môn lập tức lộ vẻ khó xử.
"Vốn không phải là đại sự gì cả." Phó chưởng môn Trọng Vũ thượng nhân cười nói: "Người đâu, đi gọi Huyền Nhã tới đây.
Lập tức liền có một vị chấp sự Chân Tiên lĩnh mệnh, quay người bước nhanh ra khỏi Độ Tiên Điện, hướng về một bên khác của Phá Thiên phong mà đi.
Ngao Ất nhớ lại, bèn nói: "Hôm đó luận bàn với ta, có lẽ không phải là vị đệ tử tên là Huyền Nhã. Ta hình như nghe người ta gọi hắn là...Trường Thọ."
"Trường Thọ?"
"Đó là đệ tử của phong nào"
Trong lúc nhất thời, mấy vị trưởng lão Thiên Tiên Độ Tiên Môn đã bế quan lâu bấm ngón tay suy tính, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Mấy vị trưởng lão khác ngược lại là biết việc này, từng người cười không nói.
Tửu Ô thấy vậy, ý nghĩ trong lòng nhanh chóng xoay chuyển.
"Thì ra vị thái tử Long Cung này đến cậy nhờ Tiệt Giáo, hôm nay là tới tìm Trường Thọ sư điệt báo thù! Bây giờ tu vi thật sự của Trường Thọ chắc mới chỉ cảnh giới Phản Hư cấp tám, yếu hơn không ít so với vị Ngao Ất này, thần thông Long Tộc lại có một chút lợi hại. Tiểu Quỳnh Phong vốn là không có chỗ dựa, nếu ta không thay Tiểu Trường Thọ giải thích đôi lời, sợ hắn sẽ bị con rồng con này hố nặng! "
Nghĩ tới đây, Tửu Ô lập tức đứng dậy hành lễ, cao giọng nói: "Trường Thọ chính là đệ tử Tiểu Quỳnh Phong, đệ tử của Tề Nguyên sư đệ. Đại Hội Trừ Yêu tại Đông Hải lần trước, chính là do ta tiến cử hắn tham gia. Nhưng ta đã từng nghe Cửu sư muội nói, lần luận bàn kia, hình như là Ngao Ất Thái tử thắng mới đúng…Trường Thọ sư điệt chậm một chiêu, thắng bại liền đã phân rõ vào lúc đó!"
Đám trưởng lão Độ Tiên môn đang ngồi, cùng với mấy vị Luyện Khí Sĩ của Kim Ngao Đảo, cùng nhau nhìn về phía Ngao Ất một lần nữa...
Ngao Ất trầm ngâm vài tiếng, khuôn mặt thiếu niên tràn đầy u ám, thở dài: "Không, là ta thua, bất luận là nói theo góc độ nào, đều là ta thua. Ta bị phù pháp của đạo hữu Trường Thọ gây thương tích, tu dưỡng hơn tháng, mà vị đạo hữu này vẫn chưa bị thương. Lúc ấy, chắc là hắn cố ý nhường ta nửa chiêu, miễn cho Long Cung mất hết thể diện. Hôm nay ta tới đây, chính là muốn tìm đạo hữu Trường Thọ giải quyết cho xong đoạn nhân quả này, nói câu cảm tạ trước mặt hắn …"
Câu nói này, rất đáng để tâm.
Một vị trưởng lão Độ Tiên Môn cười nói: "Tửu Ô, đi gọi Trường Thọ tới đây."
"Chuyện này…vâng." Tửu Ô cúi đầu đáp ứng, liền vội vàng xoay người, cưỡi mây bay về hướng Tiểu Quỳnh Phong
Ở trên mây, Tửu Ô đã nghĩ rất nhiều cách ứng đối.
Các vị trưởng lão trong môn phái, khẳng định không muốn xem đệ tử bổn môn thua trận.
Vị Ngao Ất kia tự phong bế tu vi, nếu như tự phong đến cảnh giới Phản Hư cấp bốn mà Trường Thọ sư diệt che giấu. Sau đó ở trong quá trình luận bàn, Trường Thọ sư điệt sơ sẩy bại lộ tu vi ở trong mắt Thiên Tiên đôi bên. Chẳng phải sẽ khiến cho thanh danh của Độ Tiên Môn mất hết….
Nhất định phải khuyên Trường Thọ sư điệt từ bỏ ngụy trang, trong quá trình đấu pháp, toàn lực đánh một trận!
Tửu Ô hạ quyết tâm, lấy ra mấy món tiên bảo trong ngực, sau đó kín đáo đưa cho Lý Trường Thọ để hắn tế luyện dọc đường.
Nhưng mà, Tửu Ô cũng không nghĩ đến…
Gã đã vồ hụt!
Tiên thức của Tửu Ô đảo qua, nhà tranh bên hồ chỉ có Tiểu Linh Nga trong phòng đả tọa tu hành, chung quanh phòng luyện đan trong rừng linh khí lưu chuyển, nhìn như gió êm sóng lặng, nhưng hung hiểm trong đó...
Gã biết.
Tửu Ô không dám vào trong trận, bay tới trên không phòng luyện đan, vận chuyển tiên lực, ra sức hô to:
"Trường Thọ!"
"Trường Thọ —— "
Trong đan phòng, "Lý Trường Thọ" đang nằm trên ghế xích đu "Nghỉ ngơi".
Nhưng bản thể chân chính thì trốn ở trong mật thất dưới đất, nhắm mắt ngưng thần ở trong góc.
Tâm thần và lực chú ý của hắn thì lại ở trên người đạo nhân giấy xa ngoài hai vạn dặm…
Chỉ cần có người xâm nhập ngoài đại trận, ngọc bài trong tay hắn liền sẽ chấn động, nhờ đó làm cho hắn tỉnh lại…
Đó chính là một trong những điểm thiếu sót của đạo nhân giấy. Sau khi rời khỏi phạm vi tiên thức, tâm thần cần ký thác hoàn toàn ở trên người.
Tửu Ô gào to hai tiếng mà không thấy người, gấp đến độ đầu toát đầy mồ hôi, bay loạn xạ ở trong không trung.
Linh Nga thò đầu ra từ trong nhà tranh, nhớ tới lời dặn dò của sư huynh, vội vã lên tiếng: "Tửu Ô sư bá! Sư huynh ta đã bế tử quan!"
Tử Ô nghe vậy, dậm dậm chân trên mây: "Ôi trời! Giờ này bế tử quan làm cái quái gì! Vậy ta phải làm sao bây giờ!"
Linh Nga không hiểu rõ cho lắm, vừa định tiếp tục hô, Tửu Ô lại cưỡi mây vội vàng đi.
Bế tử quan, chính là để đột phá bình cảnh, nên Luyện khí Sĩ chọn bế quan không màng mọi việc, không đột phá, không xuất quan.
Lý Trường Thọ bế tử quan, tuy không khéo, nhưng cũng có thể quay về giải thích.
Nhưng Tửu Ô thân là chấp sự của Độ Tiên môn, không khỏi suy nghĩ nhiều hơn…
"Nói thẳng là Trường Thọ bế tử quan, không tránh khỏi sẽ làm cho người ta cảm thấy hắn thủ mà không chiến, hơn nữa một đệ tử Phản Hư cảnh, không có việc thì bế tử quan làm gì? Tất nhiên sẽ khiến cho Trường Thọ gây ấn tượng xấu với mấy vị trưởng lão da mặt mỏng trong môn. Phải làm sao mới ổn đây, hết lần này tới lần khác ta lại còn có lời thề kia ước thúc, không thể nói bất kỳ bí mật gì liên quan tới Trường Thọ…"
"Ồ? Trận pháp! Liên hoàn trận bên ngoài phòng luyện đan Tiểu Quỳnh Phong là do Trường Thọ thiết kế, tiểu sư muội của mình ra tay bố trí, chuyện này miễn cưỡng xem như thể hiện bản lĩnh trận pháp của Lý Trường Thọ."
Hai mắt của Tửu Ô tỏa sáng, nội tâm đã có chủ ý.
Tửu Ô cưỡi mây trở về Độ Tiên Điện, mấy vị trưởng lão thấy Tửu Ô trở về một mình, sắc mặt lập tức có một chút khó coi.
Đại điện vốn đang trò chuyện vui vẻ, cũng nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
"Tửu Ô, đây là có chuyện gì?" Trọng Vũ thượng nhân tóc bạc mặt gầy lạnh nhạt nói: "Đệ tử đó vì sao không đến?"
"Bẩm phó chưởng môn." Tửu Ô cúi đầu nói: "Hôm nay không khéo, Trường Thọ đã bế tử quan đột phá cảnh giới. Ta không giám quấy nhiễu, sợ làm hắn đang lĩnh hội khẩn yếu quan đầu, đi nhầm lối rẽ."
Trọng Vũ thượng nhân nghe thế, vuốt râu cười khẽ, nhìn mấy vị Thiên Tiên Tiệt Giáo thở dài: "Mấy vị xin tha lỗi, đệ tử Trường Thọ Độ Tiên Môn chúng ta, gần đây cố gắng tu hành, bế tử quan. Không bằng liền mời thái tử Ngao Ất, chọn một vị đệ tử trong môn ta để luận bàn, như thế nào?"
Ở một bên, Hữu Cầm Huyền Nhã vừa đến chưa ấm chỗ, một thân váy đỏ, lưng cõng đại kiếm, phóng ra nửa bước về phía trước.
Nàng vừa muốn đứng ra trực tiếp nghênh chiến Ngao Ất, lại bị sư phụ nhà mình âm thầm kéo lại.
Theo tới cùng với Hữu Cầm Huyền Nhã - Khương Kinh San, nhíu mày liếc nhìn thanh trường kiếm Ngao Ất treo bên hông…nàng cảm nhận được dao động của linh bảo.
Ngao Ất lại đứng dậy, trầm ngâm vài tiếng, sắc mặt có chút do dự.
Đến Độ Tiên môn tìm kẻ năm đó luận bàn một trận, là kế hoạch mà hắn đã suy nghĩ hồi lâu mới định ra.
Hơn nữa, lời đã nói ra ngoài.
Ngao Ất cũng đã nói cho mấy vị sư huynh biết, vì chuyện này mà trong đáy lòng có bóng ma.
Tùy tiện đổi một người, tuyệt đối không thể...
Kế hoạch của mình, cũng không thể bị nhiễu lọan như vậy!
"Hắn bế tử quan, đại khái cần bao lâu?" Ngao Ất nhỏ giọng hỏi, rồi nhân tiện nói: "Đợi mấy vị sư huynh luận đạo giảng đạo kết thúc, ta sẽ ở ngay ngoài sơn môn, chờ hắn đột phá là được."
Đám lão đạo, đạo giả trung niên ở đây, lập tức động dung vì sự kiên trì của Ngao Ất.
Tửu Ô bí mật quan sát, mắt thấy một vị trưởng lão sắp mở miệng, tất nhiên là bảo mình suy nghĩ biện pháp đánh thức Trường Thọ…
"Khụ, khụ!" Đạo nhân lùn giành trước lên tiếng, hướng về phía trước phóng ra hai bước, khom người nói: "Bẩm Phó Môn chủ, các vị trưởng lão, các vị tiền bối! Trường Thọ sư điệt dù bế quan, nhưng một thân bản lĩnh của hắn kỳ thật không ở phù pháp mà ở trên trận pháp!"
Trong đáy lòng nghĩ ngợi chính mình làm như thế nào để tránh đi lời thề ngày đó. Tửu Ô hạ giọng giới thiêu, thiết kế từ Lý Trường Thọ, thi công từ Tửu Cửu, chế tạo trận pháp Tiểu Quỳnh Phong, đưa ra một phương án luận bàn…
"Ài, Trường Thọ, sư bá chỉ có thể giúp ngươi tới đây thôi"
…
Một lát sau, một đám mây bay tới trên Tiểu Quỳnh Phong.
Hai vị trưởng lão Thiên Tiên Độ Tiên Môn, đi cùng với Nguyên Trạch lão đạo và hai vị thiếu nữ Kim Ngao Đảo kia, cùng nhau đứng từ trên mây xa xa nhìn xuống.
Hạm Chỉ chăm chú nhìn bóng lưng Ngao Ất, lo lắng hỏi: "Tiểu sư thúc phá trận được không?"
"Không sao." Nguyên Trạch lão đạo vung tay lên nói: "Trận pháp nơi đây nhìn cũng không tính huyền diệu, há có thể vây khốn Ngao Ất sư đệ?"
Hạm Chỉ không nhịn được, đưa tay bóp trán, nhìn nhau với thiếu nữ bên cạnh kia, lập tức tràn đầy sầu lo.
Phía dưới, Tửu Ô dẫn Ngao Ất, từ từ rơi xuống ngoài đại trận của phòng luyện đan Tiểu Quỳnh Phong.
Tửu Ô dùng tay làm dấu mời Ngao Ất, đồng hành cùng với Ngao Ất bước vào trong trận…
Cũng ngay một chớp mắt này.
Đạo nhân giấy đang đi dạo ở Lâm Hải trấn, lập tức xoay người đến "Khách sạn" lân cận, thuê một phòng gắn trận pháp, lại bố trí cho bản thân mấy tầng trận pháp nữa, để đạo nhân giấy ngồi ngay ngắn ở chỗ này, như đang tu hành…
Đạo nhân giấy cầm mấy bình sứ nhắm mắt, tâm thần Lý Trường Thọ, trong nháy mắt bị lôi trở lại về bản thể.
Ai đang xông vào trong trận?
Tiên thức nhẹ nhàng quét qua, cái trán Lý Trường Thọ treo đầy hắc tuyến.
Chuyện này…
Là như thế nào?
Nhưng tâm thần của hắn đã trở về trễ, lúc này Ngao Ất đã hoa mắt, cùng với Tửu Ô, thấy được cái thẻ gỗ kia...