WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 135: Diễm phúc Vân Trung Hạc đến! Phát uy (2)

Chương 135: Diễm phúc Vân Trung Hạc đến! Phát uy (2)


Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Tỉnh Trung Nguyệt làm sao lại biết Vân Trung Hạc quen biết Hứa An Đình"?

Chẳng lẽ Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ cung khai? Điều đó không có khả năng.

Chẳng lẽ là An Đình khách sạn bại lộ? Đây cũng không có khả năng.

Vậy vì sao có người biết Vân Trung Hạc quen biết Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ? Cái này không bình thường à.

Đầu óc Vân Trung Hạc bắt đầu nhanh chóng nhớ lại.

Hắn và Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ gặp mặt đều trong An Đình khách sạn, tuyệt đối không có bất kỳ ngoại nhân nhìn thấy.

Duy nhất gặp mặt bên ngoài, là một ngày trong đêm kia.

Hắn tại phố nhỏ Dương Thụ đóng vai thầy bói, chờ người mắc câu, mấy ngày mấy đêm không có ăn cơm, vừa lạnh vừa đói.

Lúc đầu hắn nhiều lần nói, dù hắn chết đói, An Đình khách sạn cũng tuyệt đối không được phái người tới tìm hắn.

Nhưng Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ bây giờ nhìn không nổi nữa, lo lắng Vân Trung Hạc đói chết, liền đưa cơm cho hắn một lần.

Chỉ thế thôi!

Mà hai người không có bất kỳ ngôn ngữ dư thừa nào, không có bất kỳ điểm đáng ngờ nào.

Thế nhưng một màn kia, sẽ không có người nhìn thấy chứ?

Lúc đó Vân Trung Hạc, vẻn vẹn còn chưa tiến vào phủ thành chủ, chỉ là một thầy bói sa sút tinh thần mà thôi, ai lại theo dõi hắn chứ?

Không có khả năng có người thấy cảnh này, đồng thời báo cáo nhanh cho phủ thành chủ.

Cuối cùng xảy ra sai lầm gì?

Đầu óc Vân Trung Hạc nhanh chóng chuyển động.

Sau đó, trong đầu hắn nổi lên một bóng người.

Đúng, chính là người này!

Hắn biết là ai theo dõi hắn.

Tên khất cái kia!

Tên khất cái hai lần cho hắn ăn, còn nói Vân Trung Hạc nên thu quán đi, không cần đoán mệnh nữa, đi theo gã làm một tên ăn mày

Còn nói Vô Chủ chi địa sắp tới đại loạn, chính là thời điểm bọn ăn mày đại triển hoành đồ. Tang lễ thì khóc tang cho người, hôn sự thì chúc người ta, ăn ngon uống sướng.

Cho Vân Trung Hạc ăn hai lần, sau đó gã liền biến mất. Vân Trung Hạc còn tưởng rằng gã mang theo nửa lượng bạc đi chơi gái đến mất liên lạc, không ngờ lại đang âm thầm quan sát hắn.

Đúng, nhất định là người này.

Người này hẳn là mật thám Liệt Phong thành, khi gã phát hiện Vân Trung Hạc không đến ngã tư náo nhiệt nhất đoán mệnh, mà ngồi tại hẻm nhỏ. Gã liền nghi ngờ, trước tiếp xúc thăm dò, sau đó lại bí mật giám thị.

Cho nên, gã mới nhìn thấy Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ mang cơm cho Vân Trung Hạc.

Người này hẳn là một mật thám tầng dưới chót, sở dĩ nhìn chằm chằm Vân Trung Hạc, cũng là ngẫu nhiên. Nhưng bây giờ Vân Trung Hạc phát đạt, phần báo cáo này của gã cũng được coi trọng lên.

Đúng, hẳn là như vậy.

Thật không ngờ, thật khiến người ta khó lòng phòng bị.

May mắn lúc ấy Vân Trung Hạc chém đinh chặt sắt nói, lúc hắn bày quầy bán hàng coi bói, người An Đình khách sạn tuyệt đối đừng tới tìm hắn, càng không nên nói chuyện với hắn. Nếu không hôm nay, thật sẽ bị nghi ngờ rồi.

Như vậy thì cục diện trước mắt này, có thể bị nguy hiểm hay không? Có thể bị hoài nghi hay không?

Vân Trung Hạc nghĩ lại một chút.

Chỉ cần hắn ứng đối chuẩn, sẽ không có việc gì, sẽ không bị hoài nghi.

Bởi vì Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ làm việc phi thường cẩn thận, trước khi đưa cơm cho Vân Trung Hạc, hai ngày trước đã bắt đầu đưa cơm cho những tên ăn mày và kẻ lang thang phụ cận trên đường phố, thậm chí đưa cả chăn lông.

Cho nên lần đưa cơm cho Vân Trung Hạc, không đột ngột chút nào, chưa nói tới là sơ hở.

. . .

Vân Trung Hạc suy nghĩ nhiều như vậy, kỳ thật thời gian vẻn vẹn chỉ qua một giây đồng hồ mà thôi.

"Vân Trung Hạc, ngươi biết nàng không?" Tỉnh Trung Nguyệt lại hỏi một lần nữa.

Vân Trung Hạc nhìn qua Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ, đầu tiên là ánh mắt nghi hoặc, sau đó bắt đầu nhớ lại.

Bởi vì Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ đưa cơm kia là buổi tối, cho nên thấy không rõ gương mặt lắm, nàng mang theo một cái đèn lồng, đặc thù rõ rệt nhất chính là dáng người ma quỷ của nàng.

Mà dáng người ma quỷ này, bất kỳ nam nhân nào sau khi thấy, đều không thể quên.

Cho nên tiếp đó, ánh mắt Vân Trung Hạc rơi vào trên dưới eo thon Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ, ánh mắt nóng lên, phảng phất nhớ ra một chút xíu.

"Cô nương, ngươi nói một câu nghe coi." Vân Trung Hạc nói.

Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ nói: "Tiểu nữ bái kiến đại nhân."

Vân Trung Hạc nói: "Nhớ ra rồi, nhớ ra rồi, ngươi chính là tiểu tỷ tỷ đêm hôm đó đưa cơm cho ta, thanh âm quá êm tai, dáng người quá tốt rồi. Không dối gạt ngươi, sau đêm hôm đó ngươi đi, ta còn. . ."

Nói đến đây, Vân Trung Hạc tranh thủ thời gian ngậm miệng không nói.

"Trung Nguyệt, ngươi đừng hiểu lầm, trong nội tâm của ta chỉ có một người, nữ tử khác trong lòng ta đều là thoảng qua như mây khói." Vân Trung Hạc nói: "A, không đúng! Ta và tiểu tỷ tỷ này cũng không thể tính đã gặp mặt, nàng ngay trong đêm đưa cho ta một lần cơm, ngươi làm sao biết?"

Tiếp theo, sắc mặt Vân Trung Hạc lạnh lẽo nói: "Không đúng, ngươi đang tra ta? Có ý gì?"

Tỉnh Trung Nguyệt nghĩ một hồi, đưa báo cáo của Sở Chiêu Nhiên cho Vân Trung Hạc xem.

Vân Trung Hạc tiếp nhận xem xét, phát hiện quả nhiên là tên khất cái kia, viết rõ ràng tình hình lúc ban đêm Vân Trung Hạc gặp Hứa An Đình".

Móa! Thật đúng là để cho người ta khó lòng phòng bị mà.

"Vậy ngươi muốn nàng làm thị nữ của ngươi không?" Tỉnh Trung Nguyệt hỏi.

Vân Trung Hạc nhìn thoáng qua Tỉnh Trung Nguyệt, lại liếc mắt nhìn dáng người ma quỷ Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ, ý tứ thật không tốt nói: "Chắc là muốn, nhưng . . . Có chút không tiện. Chủ quân ngươi cũng biết, việc tiếp theo ta cần làm tương đối cơ mật."

Tỉnh Trung Nguyệt nói: "Ta sẽ an bài cho ngươi một chỗ khác, so với nơi này tốt hơn nhiều, ngươi mỗi ngày ăn cơm đi ngủ cứ ở đó. Đồng thời chuẩn bị cho ngươi mấy thị nữ và nô bộc, mặc cho ngươi phân công."

"Ngươi đi ra ngoài trước đi." Tỉnh Trung Nguyệt phất phất tay với Hứa An Đình".

Hứa An Đình" tiểu tỷ tỷ đi ra ngoài.

Tỉnh Trung Nguyệt nói: "Hứa An Đình" này đối với ngươi có ân một bữa cơm, tiếp theo ta sẽ phái người điều tra rõ lai lịch của nàng. Nếu như không vấn đề, sẽ để nàng làm thị nữ ngươi."

Đây chẳng phải là diễm phúc tề thiên à?

Vân Trung Hạc chê cười nói: "Cái kia. . . Vậy sao được, làm sao được?"

Tiếp theo, Vân Trung Hạc nói: "Phần báo cáo này là ai đưa cho ngươi, ta muốn biết là ai đang tra ta."

Tỉnh Trung Nguyệt nghĩ một hồi nói: "Sở Chiêu Nhiên."

"Lại là hắn?" Vân Trung Hạc cả giận nói: "Sở Chiêu Nhiên dựa vào cái gì tra ta? Hắn thừa dịp thời khắc mấu chốt này cáo trạng ta với ngươi, đây rõ ràng chính là công báo tư thù. Còn có chuyện ruộng muối Bạch Ngân, muối độc lẫn vào đã sớm có mánh khóe, Cẩm Y ti hắn thất trách, chẳng lẽ không bị trừng phạt?"

Tiếp theo, Vân Trung Hạc khom người nói: "Chủ quân, thảm án Bạch Ngân lần này, chủ quan Cẩm Y ti Sở Chiêu Nhiên thiếu giám sát nghiêm trọng, xin mời chủ quân nghiêm trị."

Tỉnh Trung Nguyệt nói: "Vậy ngươi muốn như thế nào?"

"Chém đầu hắn? Điều đó không có khả năng! Bãi quan hắn? Cái này cũng không có khả năng." Vân Trung Hạc nói: "Liệt Phong cốc chúng ta đứng trước nguy cơ, chính là lúc dùng người, vậy cứ quất 50 roi, mười roi cuối cùng ta tự mình đánh."

Quất 50 roi có thể, nhưng mười roi cuối cùng ngươi tự mình đánh, cái này quá mức.

Tỉnh Trung Nguyệt cau mày nói: "Được!"

Vân Trung Hạc nói: "Mà phải đánh trước mặt mọi người, để rất nhiều người vây xem, quất trước mắt bao người."

"Được!" Tỉnh Trung Nguyệt cắn răng nói: "Như ngươi mong muốn, Vân Trung Hạc đại nhân!"

. . .







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.