Chương 24: Quá ngoạn mục, không gì so sánh nổi (1)
Loại cảm giác này thật sự quá kì quái.
Nhưng Vân Trung Hạc minh bạch vì sao số 8 Beethoven muốn làm như vậy.
Thế giới của ta là do các loại thị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác hình thành.
Nhưng mà bệnh nhân tâm thần số 8 ngoại hiệu Beethoven cảm thấy mình bị ngoại giới quấy nhiễu quá nhiều, điều này hoàn toàn làm ảnh hưởng đến việc y đầu nhập vào thế giới tinh thần của mình, cho nên y chọc mù mắt của mình trước, sau đó lại chọc điếc lỗ tai của mình.
Cứ như vậy, y cơ hồ triệt để cô lập cùng ngoại giới, càng vùi đầu vào thế giới của mình.
Sau đó Vân Trung Hạc minh bạch y dùng cái gì để cảm giác ngoại giới, vậy mà lại dùng. . . Con mắt thứ ba.
Mẹ nó, ngươi đúng là đồ điên à.
Số 19 Da Vinci giải phẫu, vẽ kỹ càng ra kết cấu con mắt thứ ba, đồng thời cho ra một lý luận, chỉ cần yếu hoá cảm giác thân thể, vậy con mắt thứ ba sẽ tăng cường lên rất nhiều, có thể tu luyện tinh thần lực, thậm chí có thể tiếp thu tín hiệu ngoài hành tinh.
Đương nhiên không ai xem lời y là thật, đây chính là một người điên mà.
Mà cũng chính y nói, muốn giải phóng con mắt thứ ba, trước hết chọc mù và chọc điếc chính mình, ai lại nguyện ý hi sinh như thế này.
Người bình thường sẽ không làm như vậy, nhưng tên điên sẽ làm.
Cho nên bệnh nhân tâm thần số 8 Beethoven cứ làm như vậy. Mà gặp quỷ chính là, sau khi y làm vậy, tạo nghệ âm nhạc lại tăng lên rất nhiều.
Nguyên bản y là một đại sư âm nhạc, sau đó y biến thành Ma Quỷ Âm Nhạc, Tử Thần Âm Nhạc, bởi vì âm nhạc y có thể giết người.
Mà y còn luôn tự nói mình nhận được tín hiệu từ ngoài hành tinh.
Lúc đầu tất cả mọi người coi đây là ăn nói khùng điên. Nhưng gặp quỷ chính là, lúc này vị trí con mắt thứ ba Vân Trung Hạc vậy mà thật sự có chút cảm giác phát nhiệt, bất quá lại là một mảnh hỗn độn, cái gì cũng không cảm giác được.
Tạm thời vứt bỏ hết thảy đồ vô dụng.
Những bệnh nhân tâm thần kia theo đuổi những thứ quá cao thượng, ta phàm phu tục tử bực này hẳn truy cầu một ít tiền tài, quyền thế, mỹ nhân, những thứ dung tục thế này.
Vậy nên lựa chọn từ khúc gì?
Vẻn vẹn đàn tấu hai câu, từ khúc có thể kinh diễm rất ít.
Nhưng đối với Beethoven, hoàn toàn không vấn đề gì, y chính là một kho ca khúc siêu cấp, cơ hồ từ khúc gì cũng biết đàn tấu.
Hai câu có thể làm cho người ta rùng mình, từ khúc có thể kinh diễm không gì sánh được cũng không ít.
Tỉ như « Thập Diện Mai Phục », hoặc « Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ ».
Nhất là Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ, hai câu kia thật sự uyển chuyển triền miên, tinh mỹ đến cực hạn.
Nếu không cũng sẽ không trở thành ca khúc khai mạc thế vận hội Olympic.
Mà Thập Diện Mai Phục, từ đầu tới cuối đều rất kinh diễm.
Đương nhiên còn có những tác phẩm như Quảng Lăng Tán, Cao Sơn Lưu Thủy, được xưng là danh khúc thiên cổ. Nhưng đối với Vân Trung Hạc thì tiên khí quá nặng, kích thích thính giác thần kinh không đủ.
Cho nên, « Thập Diện Mai Phục » và « Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ » đều là một lựa chọn rất tốt.
Nhưng Vân Trung Hạc không chọn.
Hắn quyết định trình diễn một bài từ khúc không đúng lúc, cũng được xưng là từ khúc điên cuồng nhất trên thế giới, là « Chuyến bay của Bumblebee » (Flight of the Bumble-bee )!
Danh khí thủ khúc này thật sự quá lớn, nó là tác phẩm của nhạc sĩ người Nga Nikolai Andreyevich Rimsky‑Korsakov, đã từng dùng trong ca kịch Pushkin « Tale of Tsar Saltan ».
Nhưng chân chính làm thanh danh gã đại chấn chính là thiên tài âm nhạc Maxime của Croatia.
Trong bộ phim « The Legend of 1900 », khúc đàn cuối cùng cũng là thủ khúc này.
Tiết tấu thủ khúc này cực nhanh, hoàn toàn là đàn tấu rút gân, phảng phất có vô số ong rừng cuồng vũ bên tai.
Trong phim The Legend of 1900, nhân vật nam chính đàn tấu xong từ khúc kia, chấn kinh toàn trường, bởi vì đàn tấu quá nhanh, khiến cho dây đàn dương cầm nóng đỏ lên, mồi được cả thuốc lá đỏ lên.
Mà cổ cầm bình thường thì nội liễm, tiết tấu chậm chạp, tràn đầy sơn thủy phong tình.
Hoàn toàn không thích hợp diễn tấu « Chuyến bay của Bumblebee ».
Không phải thủ khúc này không hay, mà thủ khúc này phi thường kinh điển, tràn đầy cuồng dã và cực độ cá tính.
Nhưng nhạc khí thật sự không hợp, cải biên thành cổ cầm cơ hồ là cấp độ khó Địa Ngục.
Nhưng số 8 là ai?
Thiên tài nhà âm nhạc, đại sư âm nhạc hiếm có, Tử Thần Âm Nhạc, Ma Quỷ Âm Nhạc ngàn năm khó gặp.
Dùng cổ cầm đàn tấu « Chuyến bay của Bumblebee » hoàn toàn là một bữa ăn sáng. Mười mấy năm trước, y đã chơi đến đỉnh phong, mà đã cải biên đến lô hỏa thuần thanh.
Chỉ thấy hắn hít một hơi thật sâu, chuẩn bị bắt đầu diễn tấu.
Mà Hứa An Đình thì mở to hai mắt, chờ đợi tiếng đàn vang lên.
Tiểu tỷ tỷ Hứa An Đình" hơi lộ vẻ mặt thống khổ, bởi vì nhìn thấy đàn, nàng liền nghĩ đến việc mình bị hủy dung mạo.
Sau đó, nàng nhắm mắt lại.
Nàng sẽ công bằng bình phán cầm nghệ Vân Trung Hạc, nhưng sẽ không ôm lấy hi vọng.
Loại nhạc công nửa vời như Vân Trung Hạc nàng thấy nhiều lắm, hoàn toàn không có bất kỳ truy cầu nghệ thuật gì, luyện đàn chỉ là vì chơi gái.
Loại trình độ diễn tấu này, thật sự là dung tục thấp kém.
Hơn nữa còn nói vẻn vẹn hai câu, mười bốn âm phù đã muốn nàng triệt để rùng mình? Điều này sao có thể? Hoàn toàn là người si nói mộng à.
Ngay lúc này.
Vân Trung Hạc bắt đầu diễn tấu.
« Chuyến bay của Bumblebee » điên cuồng kịch liệt, tiết tấu âm phù siêu nhanh, bỗng nhiên phát ra.
Nhanh như vậy.
Điên như thế.
Kịch liệt như vậy.
Phá vỡ như thế?
Nếu như đổi thành người khác diễn tấu, hoàn toàn sẽ loạn, thiếu khuyết lực trùng kích.
Nhưng lúc này người diễn tấu là bệnh nhân tâm thần số 8 Beethoven, âm nhạc của y có thể làm cho người nghe trở ngại mà chết.
Cho nên, trong nháy mắt lực trùng kích kia, đơn giản không cách nào diễn tả bằng lời.
Có êm tai hay không, tạm thời không nói.
Nhưng lực trùng kích kia, thật sự không gì so sánh nổi.
Vô số âm phù kia, giống như đạn cuồng bắn ra. Nguyên bản dùng đàn dương cầm diễn tấu, lúc này dùng cổ cầm diễn tấu ra, càng thêm sắc bén ngắn ngủi, càng thêm đâm vào tâm hồn người.
Trong chốc lát.
Tất cả mọi người ở đây hoàn toàn sợ ngây người.
Cơ hồ tất cả mọi người, vừa mới nghe xong hai câu, toàn bộ thân thể bỗng nhiên run rẩy một trận, phảng phất bị súng bắn trúng.
Vân Trung Hạc diễn tấu quá quỷ dị, âm phù kia phảng phất không phải tiến vào lỗ tai, mà là tiến vào đại não, tiến vào trái tim.
Sau đó, chính là từng đợt rùng mình.
Lông tơ toàn thân muốn dựng thẳng lên.
Vẫn như cũ không phải êm tai, mà là kích thích không gì so sánh nổi.
Đổi thành những người khác diễn tấu, cho dù là đại sư âm nhạc, cũng không thể có hiệu quả như vậy.