WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Sử Thượng Đệ Nhất Mật Thám

Chương 322: Ngao Minh nhận thua! Vân Trung Hạc bức hôn! (1)

Chương 322: Ngao Minh nhận thua! Vân Trung Hạc bức hôn! (1)





Vụ án gian lận thi hương tại Thương Lãng hành tỉnh cứ như vậy oanh oanh liệt liệt diễn ra, sau đó vô thanh vô tức lắng lại.

Làm cho vô số người mơ mơ hồ hồ.

Dân chúng là một loại quần thể phi thường trống rỗng, đối với bất cứ chuyện gì, đều cần có một kết cục cao trào viên mãn.

Tuyệt đối không thể đầu voi đuôi chuột.

Mà trận gian lận khoa cử này, chính là điển hình đầu voi đuôi chuột. (Dg: Cũng hi vọng bộ truyện này không vậy nha).

Mọi người mong đợi chính là một đại án kinh thiên, bây giờ ngươi bỗng nhiên nói cho ta biết, không có gian lận?

Vậy không được? Chúng ta không hài lòng, trong này khẳng định có âm mưu.

Cái này tương đương với quần ta đều đã cởi ra, ngươi để ta nhìn thấy cái kia? Ta muốn vở kịch đó?

Nhưng may mắn, bọn họ vẫn chờ thấy cao trào.

Mười ba cái đầu danh sĩ này, đã đủ cho các ngươi chưa? Đủ thỏa mãn bát quái tâm linh các ngươi chưa?

Đã đủ.

Đối với trăm vạn dân chúng Giang Châu thành, trọng yếu nhất là nhất định phải có một BOSS xấu.

Trận âm mưu này, nhất định phải có một đại BOSS.

Không quan tâm BOS này là ai? Nhưng nhất định cần phải có.

Ngao Ngọc và Ngao Tâm không trở thành nhân vật phản diện đại BOS của trận gian lận khoa cử này, vậy mười ba danh sĩ sẽ trở thành trùm phản diện này.

Như vậy sẽ viên mãn.

Mọi người nguyện ý tiếp nhận, cũng nguyện ý tin tưởng.

Dù sao âm mưu này cũng đủ lớn, kết quả cũng đủ rung động, toàn bộ ngũ mã phanh thây.

Nhưng tất cả mọi người nghĩ tới.

Nhân vật chủ yếu vở kịch này, không chỉ là mười ba danh sĩ này.

Còn có Ngao Minh công tử, còn có Ngụy quốc công phủ?

Ngàn vạn không thể nào quên điểm này, thế là vô số người, lại một lần nữa tuôn về hướng Ngụy quốc công phủ, tuôn về hướng Ngao phủ.

. . .

Trong Ngụy quốc công phủ.

Ngao Đình, Ngao Cảnh, Ngụy quốc công Đoàn Bật, tiểu công gia, Đoàn Oanh Oanh, Ngụy quốc công phu nhân, lão phu nhân, toàn bộ lẳng lặng im ắng.

Thái thú Uất Trì Đoan đã không dám tới, bởi vì gã bị dọa cho phát sợ.

Trong trận án gian lận này, thái độ thái thú Uất Trì Đoan hơi khác người, lời nói gã có tính định hướng quá mạnh.

Ngươi nói tin tưởng quan phủ nhất định sẽ điều tra chân tướng, còn cho mọi người một cái công đạo, điều này cũng không nói gì.

Nhưng ngươi nói mặc kệ người gian lận là ai, mặc kệ thân phận cao bao nhiêu, nhất định phải truy cứu tới cùng.

Đây là ý gì? Hiện tại chân tướng rõ ràng, cũng không có gian lận gì, hết thảy đều là âm mưu tổ chức Nguyệt Đán Bình.

Thái thú đại nhân ngươi lúc đó luôn mồm nói có gian lận?

Chuyện gì xảy ra, ngươi và mười ba danh sĩ có phải cùng một bọn hay không?

"Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền à?" Ngao Minh nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Câu nói này vốn là một câu hữu ích, nhưng lúc này từ miệng Ngao Minh nói ra, lại có vẻ lãnh khốc nhất, thậm chí là oán hận.

Mấy ngày trước, dân ý còn trong tay bọn họ, phúc vũ phiên vân, mắt thấy là sẽ chụp chết Ngao Ngọc triệt để.

Nhưng trong nháy mắt, dân ý liền nghịch chuyển, nắm giữ dân ý liền chuyển qua một phương Ngao Ngọc, tổ chức Nguyệt Đán Bình ngược lại sống sờ sờ bị chụp chết.

Ngao Minh không biết từ tạc đạn, bằng không y sẽ nói dân ý như là tạc đạn. Chơi thú vị, có thể làm địch nhân nổ thịt nát xương tan. Nhưng hơi không cẩn thận, chính mình sẽ tan xương nát thịt.

Cho nên, chân chính y muốn nói đại khái là: Lòng người như nước, dân động như khói.

Mấu chốt là tiếp theo làm gì đây?

Bây giờ bên ngoài còn có mấy ngàn người vây quanh phủ quốc công, chờ Ngao Ngọc tỏ thái độ, chờ Đoàn Oanh Oanh tỏ thái độ.

Trước đó các ngươi đã ký kết khế ước.

Dưới vạn chúng nhìn chằm chằm, vạn người chứng kiến.

"Hiện tại vấn đề là, dân chúng đã chơi nghiện, thật không kịp chờ đợi bè cánh chúng ta đấu đá." Ngao Minh nói: "Nếu mười ba danh sĩ trở thành trùm phản diện, vậy bọn hắn cũng rục rịch muốn kéo chúng ta theo."

Tiểu công gia nói: "Vậy làm sao bây giờ? Bây giờ chúng ta phải tỏ thái độ?"

Ngao Minh nói: "Không, không vội. Lòng người rất tiện, không thể nhanh chóng thỏa mãn bọn hắn. Không phải ba ngày sau, mười ba danh sĩ mới bị giết chết sao? Trước đó, dân chúng đều có một chờ mong cự đại chống đỡ, bọn hắn đều chờ đợi ngũ xa phanh thây. Trước lúc này bọn hắn còn có thể nhịn được."

"Dân chúng lại tràn đầy lòng trắc ẩn, bọn hắn cho là mình rất khát vọng ngũ xa phanh thây, khát vọng người xấu bị trừng phạt. Nhưng trong nháy mắt một danh sĩ Nguyệt Đán Bình bị xe kéo đứt, sẽ triệt để chấn kinh bọn hắn, thậm chí sẽ hù doạ bọn hắn."

"Thường thường người ta sẽ dễ tha thứ người chết, luôn mồm người chết là lớn, cho nên trong nháy mắt ngũ xa phanh thây, tất cả sai lầm cũng sẽ tan thành mây khói, chúng ta dù muốn tỏ thái độ, cũng phải tỏ thái đôi sau khi ngũ xa phanh thây."

Tiểu công gia nói: "Tỏ thái độ? Làm sao tỏ thái độ? Chẳng lẽ ngươi cứ như vậy cam tâm tình nguyện từ bỏ Nộ Lãng hầu tước vị sao?"

Ngao Minh thản nhiên nói: "Tiểu công gia, chiến trường đã thay đổi. Ta đã thua liền hai trận, nếu còn muốn tranh đoạt Nộ Lãng hầu tước vị, sẽ thân bại danh liệt."

Đoàn Oanh Oanh nói: "Lần này chuyện gian lận khoa cử, chúng ta cũng có tham dự, hoàng đế bệ hạ có đụng đến bọn ta không?"

Ngao Minh nói: "Chờ đi, nhìn hoàng đế bệ hạ có ý chỉ cho Uất Trì Đoan hay không, cụ thể là ý chỉ gì? Sau đó nhìn chỉ thị Lâm tướng, chúng ta nên tỏ thái độ thế nào cần phải xem ý chí Lâm tướng."

. . .

Kinh thành, trong một gian mật thất.

Ba người lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, một là Lâm tướng, một là Nhị hoàng tử, một là một lão giả râu tóc trắng xoá. Lão chính là danh sĩ Đỗ Hối, người cầm lái Nguyệt Đán Bình tại kinh thành.

"Mười ba người Nguyệt Đán Bình chúng ta tại Giang Châu có thể sẽ chết, hoàng đế bệ hạ muốn chấn nhiếp tất cả mọi người, chúng ta đã bị chấn nhiếp rồi." Đỗ Hối thản nhiên nói: "Tiếp theo xin nhờ Nhị hoàng tử và Lâm tướng cứu mạng, cho chúng ta một đầu sinh lộ đi."

Lão nói chính là ngữ điệu cầu khẩn, nhưng thái độ lại phi thường lãnh đạm, thậm chí là ngạo mạn.

Nhị hoàng tử cười nói: "Đỗ tiên sinh nói quá lời, nói quá lời rồi."

Lâm tướng nói: "Đỗ tiên sinh, việc này có thể lớn cũng có thể nhỏ. Cho nên tiếp theo, xin các ngươi thận trọng từ lời nói đến việc làm."

Đỗ Hối nói: "Người là dao thớt, ta là thịt cá, tiếp theo chúng ta sẽ rụt cổ lại, không dám nói nửa câu nữa."

Lâm tướng nói: "Thời kì phi thường, xin hãy thứ lỗi."

Cái gì là thời kì phi thường, đó là Đại Doanh đế quốc và Nam Chu đế quốc đàm phán chính thức tan vỡ.

Sau đó, Đại Doanh đế quốc muốn công khai tuyên bố chiếm lĩnh Vô Chủ chi địa, thậm chí trực tiếp chia Vô Chủ chi địa thành hành tỉnh Đại Doanh đế quốc.

Cứ như vậy, trận đại chiến năm ngoái kia, lại phải nhấc lên sóng to kinh thiên.

Đến lúc đó, trận chiến này thắng bại phải có một cái định luận.

Nói toạc trời đi, đó là thất bại, mà lại là thất bại to lớn.

Nam Chu đế quốc là một đế quốc cường đại, dưới thái thượng hoàng thống trị, tiến hành chiến lược xuôi nam, hoàn toàn đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.

Bây giờ Vạn Duẫn Đế thượng vị, thực hiện chiến lược tiến bắc, kết quả đại bại như thế.

Như vậy sẽ tạo thành dư luận to lớn cỡ nào?

Dân ý sẽ sôi trào thế nào?

Mà tổ chức Nguyệt Đán Bình, nắm giữ rất nhiều quyền dư luận thiên hạ.

Cho nên lúc này ở Giang Châu, khoa cử thi hương là thiên đại sự tình, nhưng đặt ở toàn bộ Nam Chu đế quốc, Ngao Minh và Ngao Ngọc tranh đoạt quyền thừa kế, hoàn toàn không có ý nghĩa.

Càng tới gần hoàng cung, khí tức càng ngưng trọng, bởi vì nơi này chính là con mắt bạo phong.

Đại biến đến.

Tất cả mọi người thấy dư luận sắp kịch biến, đã chuẩn bị tốt hết thảy.

Nếu như ứng đối thật tốt, vẻn vẹn chỉ là một phong bạo dư luận nho nhỏ.

Nếu như ứng đối không thích đáng, vậy sẽ là một phong bạo chính trị kinh thiên, không biết sẽ có bao nhiêu người thịt nát xương tan.

Cho nên lúc này tất cả đại quan kinh thành, cơ hồ nín thở toàn bộ, chờ đợi trận phong bạo này đến.

Nhưng tại Giang Châu, tất cả mọi người cảm giác chậm chạp hơn rất nhiều.

Chuyện này như năm 2008 khủng hoảng kinh tế, con mắt bạo phong là Phố Wall, kỳ thật mấy tháng trước đã biết, đồng thời đã chuẩn bị xong hết thảy.

Dưới cục diện xấu nhất, đã chuẩn bị thích đáng nhất.

Sau đó bỗng nhiên dẫn bạo khủng hoảng kinh tế đến.

Mà tuyệt đại bộ phận dân chúng bình thường, thì cần phải chờ tới trên TV tuyên bố huynh đệ Rehmann phá sản, hơn n chuyên gia công khai tuyên bố khủng hoảng kinh tế tới, bọn họ mới biết được khủng hoảng kinh tế đến.

Mà lúc này Nam Chu đế quốc phải đối mặt là một trận nguy cơ chính trị to lớn.

Mà trận nguy cơ chính trị này là vì Doanh Khư bị bắt, đã kéo dài nửa năm, nhưng cuối cùng vẫn phải bộc phát.

Triều đình Nam Chu cần làm duy nhất chính là để trận nguy cơ chính trị này, từ rơi biến thành một trận hạ cánh nhẹ nhàng.

Nói cách khác là dùng mông chạm đất, ngàn vạn không thể để đầu chạm đất.

Vậy cái gì là hạ cánh nhẹ nhàng?

Trách nhiệm chiến bại là do Đại hoàng tử Chu Ly mà thôi, đó chính là hạ cánh nhẹ nhàng, bởi vì những người này đều là đệm thịt của hoàng đế bệ hạ.

Mà nếu như trách nhiệm chiến bại liên luỵ đến trên đầu hoàng đế bệ hạ, đó chính là rơi xuống đất.

Còn nếu có người hô lên cái gì thái thượng hoàng hoàn chính, vậy không chỉ là rơi, mà là trực tiếp nổ tung.

Lâm tướng nói: "Đỗ tiên sinh, vậy không bằng mượn cơ hội lần này, ngài công khai tuyên bố bế môn một chút? Chí ít là tỏ thái độ, đúng không?"

Tỏ thái độ? Tỏ thái độ gì?

Nguy cơ chính trị Nam Chu đế quốc đã đến gần, tổ chức Nguyệt Đán Bình nắm giữ quyền dư luận to lớn, nhất định phải nghe lời, nhất định không được làm gì, không được dẫn bạo nguy cơ, ngược lại phải giúp đỡ dập lửa.

Cho nên , bất cứ chuyện gì đều là vũ khí của hoàng đế.

Bao gồm trận án gian lận Giang Châu này, bao gồm cái chết mười ba danh sĩ Nguyệt Đán Bình.

Khi Vu Tranh mật báo chuyện này cho hoàng đế, hoàng đế rất cao hứng, bởi vì y đạt được một lý do rất tốt, vũ khí rất tốt.

Giết gà dọa khỉ!

Chuyện này như là nắm trong tay nhược điểm Nguyệt Đán Bình, các ngươi nếu không nghe lời, dám nói lung tung, vậy cũng đừng trách ta khuếch đại vụ án này ra.

Các ngươi vì trả thù Ngao Ngọc, vậy mà cổ động mấy vạn thư sinh nháo sự, hơn nữa còn chuẩn bị tạo ra một trận đại án huyết tinh nghe rợn cả người.

Mười ba danh sĩ có tội, chẳng lẽ Nguyệt Đán Bình ở nơi khác trong sạch sao?

Chưa chắc à.

Cho nên đao trong tay hoàng đế, các ngươi không nghe lời liền một đao chém xuống, không ngừng giết.

Xem cổ những danh sĩ này cứng, hay là đao trẫm cứng.

Đỗ Hối nói: "Tốt, ta tuyên bố, tất cả tổ chức Nguyệt Đán Bình tại Đại Chu, toàn bộ bế môn, đình chỉ hết thảy hoạt động, kéo dài hai tháng."

Nguyệt Đán Bình hoạt động vô cùng vô cùng nhiều, nào là học viện, nghiên cứu thảo luận thơ văn, đại biện luận, công khai dạy học ...

Tóm lại quyền dư luận thế lực này phi thường to lớn.

Lâm tướng cười nói: "Vậy vất vả rồi."

. . .

Cùng ngày!

Đỗ Hối công khai tuyên bố, tổ chức Nguyệt Đán Bình tại Giang Châu hủ hóa sa đọa, làm lão phi thường đau lòng.

Rút kinh nghiệm xương máu, kể từ hôm nay, Nguyệt Đán Bình tại kinh thành bế môn toàn bộ, đình chỉ hết thảy hoạt động, kéo dài hai tháng.

Tiếp theo, người phụ trách Nguyệt Đán Bình ở các hành tỉnh khác cũng nhao nhao ra mặt tỏ thái độ, toàn bộ bế môn, đình chỉ hết thảy hoạt động.

Tổ chức Nguyệt Đán Bình ngậm miệng.

Chẳng khác nào thế lực khống chế dư luận lại bị khống chế.

Lâm tướng đi đến trước mặt hoàng đế, bẩm báo việc này.

"Người đọc sách, là hi vọng của Đại Chu đế quốc chúng ta, nếu phạm sai lầm, biết sai mà sửa, đó là còn có hi vọng, không thể một gậy đánh chết người." Hoàng đế mỉm cười nói.

Lâm tướng dập đầu đáp: "Bệ hạ thánh minh."

Hoàng đế nói: "Hồng Miên quốc bên kia, như thế nào?"

Lâm tướng nói: "Đã thỏa đàm, bọn chúng ngưỡng mộ Đại Chu ta, muốn trở thành phiên thuộc Đại Chu ta, xưng thần tiến cống. Mà không chỉ Hồng Miên quốc, còn có sáu vương quốc lớn nhỏ chung quanh, đều muốn xưng thần tiến cống. Những quốc chủ này khát vọng vào kinh, yết kiến thiên nhan bệ hạ."

Hoàng đế nói: "Làm khó bọn hắn có hiếu tâm, trên đường đi phải chiếu cố kỹ lưỡng."

Lâm tướng nói: "Thần tuân chỉ."

Đây hết thảy, cũng là chuẩn bị cho nguy cơ chính trị tiếp theo.

Một khi Đại Doanh đế quốc tuyên bố chiếm lĩnh Vô Chủ chi địa, cả tràng đại chiến thắng bại đã bật nắp hòm, vậy Nam Chu đế quốc cần có tin tức thắng lợi khác để che giấu, đề chấn dân tâm.

Cho nên sáu quốc gia muốn xưng thần tiến cống này, liền trở thành giảm xóc lớn nhất.

Hoàng đế coi trọng Lâm tướng là thế, làm việc thật sự thỏa đáng.

"Còn có một chuyện, mật thám Đại Doanh đế quốc tại Đại Chu ta, không thể không phòng, nhất là đám thư sinh, danh sĩ, nhất định phải phân rõ ràng, có phải nội ứng Đại Doanh đế quốc hay không?" Hoàng đế nói ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.